Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:33:48
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẹ ơi, Văn Nhi là Tú tài lão gia , chút tiền thưởng cỏn con , thưởng thì thôi, đòi về thì thất lễ với bao! Vả , đó là cha thưởng cho họ, chẳng là khiến cha trở thành kẻ nuốt lời !

 

Thẩm Trang Thị nào thèm để tâm đến chuyện thất lễ , nàng chỉ quan tâm đến bạc mà thôi! Thấy chẳng ai chịu đòi , nàng liền gào ỉ ôi: "Chút tiền thưởng cỏn con ? Ngươi suốt ngày chỉ ăn uống bài tiết, chẳng nên trò trống gì! Bọn ngươi từ sáng đến tối chỉ nghĩ cách bòn rút mồ hôi nước mắt của cha ! Sao thấy các ngươi đưa cho dù chỉ một chút bạc như thế? Trời ơi, cái ngày tháng thể sống nổi nữa ! Năm lạng bạc cứ thế mà thưởng cho ngoài, đây là đang xẻo thịt của mà..."

 

Lam Thị cho đến mức mặt mày đỏ bừng, nào là chẳng nên trò trống gì, nào là bòn rút mồ hôi nước mắt của cha ! Nói cứ như thể chính nàng tiêu xài bạc của bọn họ .

 

Rõ ràng là chính bọn họ thơm lây con trai , để ông bà nhà quan nên mới bỏ bạc cho con trai nàng ăn học! Giờ đây ngược trách móc bọn họ tiêu bạc của !

 

Trước , mỗi khi Thẩm Trang Thị dùng cái thói ngang ngược vô lý để đối phó với tam phòng, Lam Thị chỉ thấy hả hê nỗi đau của khác!

 

Bây giờ của tam phòng và tứ phòng đều cả, nhị phòng cũng suốt ngày chẳng thấy bóng dáng , chỉ còn đại phòng mấy tháng nay vì kỳ thi khoa cử mà về làng, một hứng chịu "tình thương của " từ Thẩm Trang Thị, Lam Thị cảm thấy thật tài nào chịu đựng nổi!

 

Thẩm lão gia t.ử lúc càng thêm tức giận, khó khăn lắm mới cảm thấy chút thể diện để ngoài gặp , mà mụ vợ già đúng ngày vui, bàn dân thiên hạ mất hết mặt mũi!

 

Hơn nữa, nàng ngay cả đứa con trai cả cũng xa lòng với bọn họ ?

 

Bạc cho thì thôi, còn bám riết buông để gì! Vả , bạc là do thưởng , lẽ nào cái gia chủ ngay cả chút bạc mọn cũng dùng nữa !

 

Vợ hiền, con bất hiếu, như đôi giày kích chân, trị nổi!

 

Thẩm lão gia t.ử nghĩ đến đây, cơn tức trong bụng bùng lên ngùn ngụt.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thẩm lão gia t.ử giơ tay lên, vung một cái tát thẳng mặt Thẩm Trang Thị!

 

"Bốp!"

 

Tiếng tát vang dội khiến tất cả đều sững sờ.

 

"Ngươi còn thêm một câu nữa, thì cút về nhà họ Trang cho ! Đừng ở đây hại con cháu nhà họ Thẩm của !"

 

Tĩnh lặng! Giây phút , tất cả đều nín lặng!

 

Thẩm lão gia t.ử đ.á.n.h Thẩm Trang Thị!

 

Trước đây Thẩm Trang Thị đối xử với gia đình Thẩm Thừa Diệu quá đáng đến thế, cũng từng thấy thật sự trách mắng Thẩm Trang Thị một lời nào!

 

Không ngờ bây giờ chỉ vì chuyện đòi mấy lạng bạc thưởng mà tay đ.á.n.h vợ già ở với mấy chục năm.

 

Quả nhiên Thẩm lão gia t.ử thương yêu nhất vẫn là đại phòng!

 

Có điều, Thẩm Trang Thị đúng là đáng đ.á.n.h từ lâu , một vài lớn tuổi thầm nghĩ trong lòng.

 

Sau khi hồn, Thẩm Trang Thị định ầm lên.

 

"Cút! Cút! Ngươi cút ngay cho !" Thẩm lão gia t.ử gầm lên, giọng khản đặc.

 

Lần thì Thẩm Trang Thị dọa cho sợ thật , nàng ngậm chặt miệng, dám hó hé thêm lời nào, chỉ chạy về phòng!

 

Mọi thấy cũng ngại ngùng ở , bèn lục tục viện cớ để trở về nhà .

 

Thẩm lão gia t.ử cũng cảm thấy cõi lòng mệt mỏi!

 

Cả nhà đại phòng về Đông sương phòng.

 

Lam Thị định gạt phăng thứ bàn xuống đất để trút nỗi bất mãn trong lòng.

 

Thẩm Thừa Quang vội vàng ngăn .

 

"Đừng, để khác thấy thì còn thể thống gì nữa!"

 

Lam Thị hất văng đôi tay đang giữ lấy của Thẩm Thừa Quang: "Những ngày tháng thế thể chịu đựng nổi nữa , cũng về Đế đô!"

 

"Nương tử, nàng chịu ấm ức , nhưng bây giờ ! Nàng thử nghĩ mà xem, đợi Đàm đại nhân quyên cho Văn Nhi một chức quan, chúng thể theo nó đến nhậm chức. bây giờ thì ! Nghe khi quyên quan còn trải qua vòng thẩm tra nhân phẩm của quan viên nữa! Nếu bây giờ chúng ở bên cạnh hai già, đến lúc đó đàm tiếu là bất hiếu thì ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-338.html.]

"Cha, lẽ nào con nhậm chức cũng mang cả ông bà nội theo ? Vậy thì con chẳng sẽ mất mặt c.h.ế.t !" Cứ cái tính ngang ngược vô lý của bà nội, bà mà nổi cơn lên, chẳng con sẽ trở thành trò cho cả nha môn .

 

「Chuyện e là …」 Việc Thẩm Thừa Quang nào thể quyết ! Cha cứ một mực đòi theo, cũng đành bó tay! Sớm , lúc chia nhà ngày tìm cách đẩy hai già sang ở với mấy nhà !

 

「Cha nó ơi, ngươi xem, nếu chúng đem cửa tiệm trấn cho nhà Lão Nhị, để họ chăm sóc hai già, liệu họ bằng lòng ?」

 

cửa tiệm trấn, chúng ít nhiều gì mỗi tháng cũng thu một lạng rưỡi bạc tiền thuê mà!」 Thẩm Thừa Quang xong lòng chẳng vui.

 

Cha chẳng của riêng một , cớ bắt một phụng dưỡng chứ!

 

Mấy của đúng là lũ !

 

「Chỉ cần cha và theo chúng đến nơi nhậm chức, lẽ nào ngươi còn sợ mất một lạng rưỡi bạc đó ? Còn nếu như cùng …」 Lam Thị hết câu.

 

Thẩm Thừa Quang cũng hiểu , cứ cái tính của Thẩm Trang Thị, chỉ vơ vét bạc lòng một cách liều mạng như thế, còn ngày lành để sống ?

 

Nghĩ đến đây, trong lòng chợt thấy rờn rợn!

 

「Vậy hôm khác, khi gặp Lão Nhị, chúng sẽ dò hỏi ý tứ của xem !」

 

 

Hôm đó Thẩm Trang Thị chọc cho tức đến hỏng cả tâm trạng, Thẩm lão gia t.ử giận mấy ngày trời mới nguôi ngoai. Thẩm Cảnh Văn đỗ Tú tài, mà nhà họ vẫn mở tiệc rượu ăn mừng!

 

cũng qua mấy ngày, Thẩm lão gia bèn lấy Thông Thắng , chọn một ngày lành tháng , để đến lúc đó sẽ mở tiệc lớn đãi khách.

 

Lại qua thêm mấy ngày nữa, ngày chính là ngày lành mà Thẩm lão gia t.ử chọn.

 

Chiều tối, khi cơm nước xong xuôi, trời nhá nhem tối, trong thôn nhiều ngoài cửa hóng mát.

 

Thẩm lão gia t.ử với Thẩm Thừa Quang: 「Ngày mai là phiên chợ, Lão đại, ngươi lên trấn mua ít gà vịt về , sáng sớm ngày bắt đầu g.i.ế.c gà mổ vịt ! Còn rau cỏ với thịt heo thì khoan hãy mua, trời nóng nực thế , để lâu, sáng sớm ngày kìa ngươi hãy đ.á.n.h xe bò mua là ! Ngoài , ngươi còn mua thêm ít gạo, bột, lương thực, dầu ăn về nữa!」

 

Thẩm Thừa Quang trong lòng chẳng mặn mà gì với mấy việc , thế nhưng bây giờ trong nhà chỉ mỗi là trai tráng khỏe mạnh, dù đến cũng .

 

Lão Nhị, Lão Tam, Lão Tứ, lũ c.h.ế.t tiệt đó đúng là !

 

「À , ngươi mua đồ xong trở về, còn một vòng trong thôn mượn thêm bàn ghế bát đĩa… À, nhân tiện gọi mấy nàng dâu trong thôn qua giúp một tay.」

 

Trong thôn, hễ nhà nào tiệc tùng cần tổ chức, đều dựa các nàng dâu xúm giúp những việc như rửa rau, nấu cơm, thức ăn, chứ nếu chỉ dựa mỗi nhà chủ, mà xoay xở cho xuể.

 

Thẩm lão gia t.ử dặn dò cặn kẽ Thẩm Thừa Quang những việc cần ngày mai.

 

Bất chợt, từ bên ngoài vọng từng tràng tiếng nổ vang trời của pháo hoa.

 

「Hôm nay nhà nào hỷ sự ? Sao đốt pháo hoa thế?」

 

「Ta như tiếng vọng từ phía đầu thôn, lẽ nào nhà Lão Tam về chăng?」

 

Thẩm lão gia t.ử thì ngẩn một lúc, : 「Ra ngoài xem thử ! Cha cũng lâu lắm ngắm pháo hoa.」

 

Hai bước khỏi cửa nhà, liền phát hiện nhiều đang đổ xô chạy về phía đầu thôn.

 

Tại đầu thôn, một đất trống, Tiền quản gia đang dẫn theo đám gia nhân và công dài hạn của nhà Hiểu Nhi cùng xem pháo hoa.

 

Cách đó xa là hai sọt pháo hoa lớn, hai gia đinh đang châm lửa.

 

「Tiền quản gia, hôm nay chuyện vui gì thế, đốt pháo hoa ?」

 

Tiền tổng quản thấy đông đảo dân làng kéo đến, bèn cất cao giọng : 「Hôm nay nhận thư nhà, Chủ T.ử và Thiếu gia nhà đều thi đỗ Tú tài, hơn nữa Thiếu gia còn là Án Thủ, đây là pháo hoa do tiểu thư nhà đặc biệt sai chúng mua, dặn rằng đợi đến tối thì đốt lên cho bà con làng xóm cùng xem, để cùng vui lây!」

 

Cảm tạ Tiên ban thưởng, cảm ơn các bạn đề cử và ủng hộ vé tháng.

 

--------------------

 

 

Loading...