Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 339
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:33:49
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thẩm Gia Lão Tam đỗ Tú tài ư? Chẳng là Hầu Gia ? Cớ còn thi khoa cử gì nữa?"
"Ngươi ngốc ! Thật sự cho rằng một chữ bẻ đôi cũng mà thể quan chắc?"
"Thẩm Cảnh Duệ đỗ Án thủ ư? Thẩm Cảnh Duệ chẳng mới mười lăm tuổi thôi ? Thế mà đỗ Tú tài ! Hắn cũng quá lợi hại !"
"Cảnh Duệ đứa trẻ đó lên ba suốt ngày lẽo đẽo theo m.ô.n.g T.ử Hiên đòi học chữ, từng trông thấy, một ham học đến thế, đỗ đạt thì gì là lạ !"
"Cả nhà Thẩm Lão Tam đầu óc ai nấy đều cực kỳ lanh lợi, khác dùi mài kinh sử mấy năm, thậm chí cả chục năm còn chắc thi đỗ, mà họ chỉ học vài năm đỗ đạt, thật sự là quá đỗi phi thường!"
"Người cả đời ruộng, cũng chẳng thấy ai trồng một vị Hầu Gia, Thẩm Lão Tam chẳng cũng đó ? Ngươi xem đầu óc thể nhạy bén ?"
"Ngươi xem nhà họ rốt cuộc là ăn thứ gì? Sao mà nào nấy đều thông minh tột đỉnh như ?"
"Ăn cám nuốt rau chứ gì! Thời đó họ thì cái gì mà ăn! Ai nấy đều gầy trơ cả xương, mặt mày xanh xao vàng vọt! Ta đoán họ thông minh như đều là do đói mà cả!"
"Haizz, chớ khinh kẻ thiếu niên nghèo khó! Câu quả sai chút nào! Các ngươi bây giờ mà xem, quả thực là phú quý ngút trời!"
Thẩm lão gia t.ử đôi mắt dõi theo những đóa pháo hoa rực rỡ muôn màu bầu trời đêm, tai lắng lời bàn tán của , trong lòng ngổn ngang trăm mối.
Vinh quang nhường , tiếc chẳng thuộc về họ.
"Chủ T.ử nhà dặn dò đặt mấy bàn tiệc ở Tứ Quý tửu lâu, ngày mong nể mặt, ghé qua nhà dùng bữa. Dù Chủ T.ử nhà ở Đế đô công vụ bộn bề, kịp trở về, nhưng Thạch lão gia tử, Cữu lão gia và những khác qua giúp đỡ tiếp đãi ."
Dân làng , ai nấy đều rối rít tỏ ý nhất định sẽ đến dự.
Thẩm lão gia t.ử những lời , gương mặt cứng đờ, đường đường là cha ruột mà chẳng cơ hội chủ tiếp đãi khách khứa, trái để cho một ngoài phần thể diện !
Thẩm lão gia t.ử trong lòng nghẹn uất khôn cùng.
Ngày ! Tên quản gia của nhà Lão Tam định giở trò gì đây!
Rõ ràng tỏng ngày là ngày nhà họ mở tiệc rượu mừng Văn Nhi đỗ Tú tài!
Bây giờ bọn họ là công khai trắng trợn cướp sự nổi bật của Văn Nhi ?
Nhà Lão Tam quả thực là khinh quá đáng!
"Tên cẩu nô tài họ Tiền ! Ngày là ngày nhà đãi khách, ngươi đổi ngày khác !" Thẩm Thừa Quang nuốt trôi cục tức, lớn tiếng quát.
Tiền tổng quản chỉ như thấy lời , chính là cố tình! Bằng thể sắp xếp đãi khách ngày mai.
"Cái tên họ Tiền , đang chuyện với ngươi đó! Ta bảo ngươi đổi ngày cơ mà!"
"Tại đổi!" Tiền tổng quản đầu , đáy mắt thoáng qua một tia khinh miệt.
"Bởi vì ngày là ngày nhà đãi khách!" Thẩm Thừa Quang hùng hồn tuyên bố.
"Nhà các ngươi đãi tiệc của các ngươi, nhà chúng đãi tiệc của chúng . Cớ gì bắt chúng đổi ngày?" Nói xong liền chẳng thèm để ý đến nữa, ngẩng đầu ngắm pháo hoa trời.
Hắn cảm thấy Chủ T.ử hiện tại giống hệt như những đóa pháo hoa bầu trời , thắp sáng rực rỡ cả thế giới tăm tối đầy tuyệt vọng của .
Dân làng đều cảm thấy lời của Tiền tổng quản đúng, cớ gì bắt đổi ngày chứ!
cùng là trong một thôn, cúi đầu thấy ngẩng đầu gặp, nên chẳng ai những lời trong lòng.
Thẩm Thừa Quang lời của Tiền tổng quản chọc cho tức đến đau cả gan, toạc rằng, dĩ nhiên là vì sẽ cướp hết khách của nhà bọn họ.
những lời cuối cùng mặt mũi nào để ! Bởi vì điều đó chẳng khác nào tự miệng thừa nhận rằng bằng Lão Tam!
Điều khiến tài nào mở miệng nổi!
Thẩm lão gia t.ử cúi đầu xuống, trong thần sắc cũng chút bất mãn, khẽ với Thẩm Thừa Quang: "Đi thôi!"
Ngày hôm , hai nhà họ Thẩm đồng loạt mở tiệc lớn, nhà Hiểu Nhi khách khứa chật còn một chỗ trống, còn nhà Thẩm lão gia t.ử thì ngược , tiệc bày mà chẳng một bóng .
Thẩm Thừa Quang tức giận đến mức ngay tại chỗ lật tung hai chiếc bàn! Đây còn là do Lam Thị cản nên mới tiếp tục lật nữa.
Thẩm Trang Thị xót của đến mức mắng nhiếc suốt mấy ngày trời, dĩ nhiên mắng Thẩm Thừa Quang, mà là c.h.ử.i rủa nhà Thẩm Thừa Diệu.
Chuyện xảy ở huyện Thăng Bình, nhà Hiểu Nhi hề .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-339.html.]
Cơn mưa lớn dứt, tiết trời còn oi ả ngột ngạt như khi.
Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật đang thong thả ngắm ngôi học đường mới dựng lên.
Nơi đây thể xem như học đường thí điểm nghĩa học của Đế Đô thành.
Hơn nữa, kinh phí xây dựng do ngân khố quốc gia xuất , mà là do mấy vị hoàng t.ử cùng góp vốn quyên tặng, đồng thời tài trợ cho những học t.ử nghèo khó nhưng chí tiến thủ.
Chung quy cũng bởi ngân khố đủ dư dả, đa quan viên đều phản đối việc xây dựng loại học đường miễn phí ngay lúc , đợi quốc khố dồi dào sung túc hẵng bàn !
Hồi mùa xuân, Hiểu Nhi giao cây ngân hạnh ngàn năm tuổi mà nàng trong chuyến săn đó cho Thượng Quan Huyền Dật, bảo tìm cách mang ngoài trồng tại ngôi học đường .
“Đợi đến mùa thu, cả cây sẽ ánh lên một màu vàng óng, lá rụng bay lả tả, mặt đất trông như trải một tấm t.h.ả.m vàng rực, cảnh tượng đó chắc chắn sẽ vô cùng, đậm chất thơ!” Hiểu Nhi ngắm cây ngân hạnh với dáng vẻ yêu kiều, cành lá xanh tươi um tùm, cất lời.
“Ta sẽ cho tìm một cây nữa, trồng trong phủ của chúng nhé?” Như nàng gả sang đây, mỗi năm đều thể ngắm mỹ cảnh mà nàng nhắc đến.
Hiểu Nhi dứt khoát lắc đầu: “Không cần !”
“Hửm?” Thượng Quan Huyền Dật dắt tay nàng về phía , bèn cúi đầu nàng.
Chẳng nàng thích ? Cớ gì ?
“Lá rụng nhiều quá, sẽ đám nha và bà t.ử quét dọn mệt c.h.ế.t mất!”
Thượng Quan Huyền Dật: “...”
“Ngươi nghĩ rằng trồng một cây đại thụ thế trong phủ thì sẽ ngắm cảnh tượng lá vàng phủ kín mặt đất ? E rằng lá rụng một chiếc quét mất ! Vả , cũng thích một ngôi nhà đầy lá rụng!”
“Vậy thì trồng nữa.” Thượng Quan Huyền Dật thử tưởng tượng cảnh tượng cả hoa viên ngập trong lá rụng, đúng là thể nổi!
“Cồi sò điệp khô nấu cháo cùng quả ngân hạnh thơm, nhưng quả ngân hạnh mỗi ăn nhiều, ăn chín kỹ, nếu sẽ ngộ độc. Hơn nữa, trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ nhất là nên ăn.” Hiểu Nhi nhớ đặc tính của bạch quả, quên cất lời nhắc nhở.
Bạch quả ăn nhiều sẽ ngộ độc! Đôi mắt Thượng Quan Huyền Dật khẽ nheo , bàn tay đang nắm lấy tay Hiểu Nhi cũng bất giác siết chặt hơn một chút.
“Có chuyện gì ?” Hiểu Nhi ngẩng đầu lên .
Chẳng lẽ kẻ lợi dụng đặc điểm để hãm hại khác ư?
Thượng Quan Huyền Dật lắc đầu.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
lúc , một con bồ câu đưa thư bay đến, nhẹ nhàng đậu xuống vai Hiểu Nhi.
Hiểu Nhi gỡ thư xuống, mở xem.
Đây là thư gửi từ huyện Thăng Bình.
Thẩm Cảnh Văn đỗ Tú tài ? Hiểu Nhi thoáng chút ngạc nhiên, nhưng như nhớ điều gì, vẻ mặt trở nên thản nhiên.
“Có chuyện gì ?” Thượng Quan Huyền Dật bỏ sót nét kinh ngạc thản nhiên gương mặt nàng, bèn lên tiếng hỏi.
“Thẩm Cảnh Văn đỗ Tú tài .” Hiểu Nhi thản nhiên đáp lời.
Nếu chỉ đơn thuần là chuyện Thẩm Cảnh Văn đỗ Tú tài, nha đầu biểu cảm đổi như .
Thẩm Cảnh Văn… Thượng Quan Huyền Dật trầm ngâm giây lát hỏi: “Đệ của Đàm đại nhân cưới ai, nàng ?”
Trước đây từng Tiểu Phúc T.ử nhắc đến chuyện của Đàm đại nhân thành . Chỉ là lúc đó việc cần hỏi Tiểu Phúc T.ử nên cắt ngang lời của y, thành câu chuyện cũng lảng .
“Là Thẩm Ngọc Châu.”
Hiểu Nhi tuấn tú bên cạnh, thầm nghĩ trong lòng, tâm tư của quả nhiên chu tỉ mỉ!
“Cũng xứng đôi đấy!” Thượng Quan Huyền Dật nhớ tới một nữ nhân mê trai ngốc nghếch nào đó, bèn nhếch môi , tà mị tuấn.
Yêu nghiệt! Hiểu Nhi vội mặt nữa, kẻo mê hoặc đến đầu óc cuồng!
Cảm ơn phần thưởng của Tiên, cảm ơn phiếu đề cử và phiếu tháng của .
Kỳ nghỉ Tết Đoan Ngọ bắt đầu , chúc các bạn một kỳ nghỉ vui vẻ~
--------------------