Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 360

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:34:11
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vẽ xong tấm bản đồ, còn cẩn thận ghi chú từng địa danh, Hiểu Nhi ở trong gian trọn vẹn một ngày, nhưng bên ngoài trời vẫn hửng sáng.

 

Nàng thu hoạch tất cả những thứ chín trong gian, gieo trồng một lứa mới, ngủ một giấc thật ngon khi rời khỏi đó.

 

Hiểu Nhi dặn dò Hoàng Kim Cự Mãng tiếp tục về giám sát Dương Dũng, bất kể chuyện lớn nhỏ, chi tiết đến cũng ghi nhớ kể cho nàng, nếu bất kỳ điều gì khác thường thì càng lập tức báo ngay.

 

Hoàng Kim Cự Mãng luyến tiếc rời , nó còn ngủ đủ giấc, mắt vẫn còn díu vì buồn ngủ đây !

 

Lời của Bạch Thiên quả sai chút nào! Chủ nhân sai bảo sủng vật cứ như vắt chanh vắt quất! Ít cũng để cho con rắn nghỉ ngơi thêm một lát chứ!

 

Hôm nay là tiết Sương Giáng, tiết khí cuối cùng của mùa thu, mùa đông sắp sửa bắt đầu, nhưng hiện tại chỉ sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm là lớn, sớm tối se lạnh, ban ngày nóng.

 

Bây giờ mới năm giờ sáng, trời sắp rạng.

 

Hiểu Nhi đẩy cửa , một luồng khí se lạnh ùa mặt.

 

Dương Liễu đang bưng một chậu nước ấm tới, thấy Hiểu Nhi trang điểm chải chuốt xong xuôi, dáng vẻ như sắp ngoài liền hỏi: "Cô nương định ngoài ạ?"

 

Sớm như , chắc là chuẩn tiễn Lục hoàng t.ử .

 

"Ừm, Dương Liễu, ngươi đến cổng cung dò la xem Lục hoàng t.ử xuất cung , và Dương Mai cổng thành chờ."

 

"Vâng." Dương Liễu đặt chậu đồng trong phòng.

 

Hiểu Nhi đến cổng thành, lúc cổng thành vẫn tới giờ mở, ngoài binh lính canh gác thì chẳng thấy một bóng .

 

Hiểu Nhi trong xe ngựa ở cổng thành chờ một lát, liền thấy tiếng Dương Liễu khẽ nhắc từ bên ngoài: "Cô nương, Lục hoàng t.ử tới ạ."

 

Nghe , Hiểu Nhi vén rèm xe lên, về phía .

 

Thượng Quan Huyền Dật cưỡi ngựa dừng ngay mặt Hiểu Nhi.

 

Tiểu Phúc T.ử nhảy xuống ngựa, hành lễ với Hiểu Nhi.

 

"Sao chờ ở đây, ngươi chờ bao lâu ?"

 

"Ta cũng mới tới thôi. Thượng Quan đại ca, mời lên xe ngựa, thứ đưa cho ."

 

Nghe những lời , Thượng Quan Huyền Dật phi xuống ngựa, khom bước trong xe.

 

Dương Liễu, Dương Mai canh bên ngoài.

 

Hiểu Nhi đưa cho tấm bản đồ vẽ tối qua, đó lấy Dạ Minh Châu để chiếu sáng.

 

"Thượng Quan đại ca xem đây là gì."

 

"Đây là bản đồ lộ trình vận chuyển lương thảo." Thượng Quan Huyền Dật nhận lấy, mở , nương theo ánh sáng của Dạ Minh Châu mà liếc . Vừa suy ngẫm một chút, đoán Hiểu Nhi lấy tấm bản đồ từ .

 

thì chuyện Hiểu Nhi sắp xếp cho Triệu Dũng điều tra đều dùng của cả.

 

"Lấy từ chỗ Dương Dũng?"

 

Hiểu Nhi gật đầu.

 

"Ta , ngươi mau về , giúp nhắn với Tứ hoàng , cứ theo kế hoạch ban đầu đổi, chuyện sẽ xử lý, còn Dương Dũng, kẻ vẫn còn hữu dụng."

 

Hiểu Nhi gật đầu, đây cũng chính là điều nàng nghĩ tới: "Thượng Quan đại ca, lên đường thuận buồm xuôi gió!"

 

Thượng Quan Huyền Dật kìm mà vươn tay ôm trọn Hiểu Nhi lòng, buông , nhanh chóng nhảy xuống xe ngựa.

 

Thượng Quan Huyền Dật cầm lệnh bài, lệnh cho thị vệ canh thành mở cổng, nhanh chóng rời .

 

Hiểu Nhi cổng thành một nữa đóng , lúc mới thu hồi ánh mắt.

 

Lúc , Dương Liễu vội vã chạy tới: "Cô nương, khi chạy đến hoàng cung thì Lục hoàng t.ử xuất cung ạ."

 

Hiểu Nhi liền gật đầu: "Chúng đợi , thôi, đến Tứ Quý tửu lâu ăn sáng."

 

Triệu Dũng gật đầu.

 

Ăn sáng xong, các cửa tiệm phố cũng lượt mở cửa.

 

Hiểu Nhi đang chờ thư trai mở cửa, nàng thấy thư trai mở thì liền xuống lầu.

 

Hiểu Nhi bước thư trai, ông chủ thấy nàng vui vẻ : "Cô nương, sách của chép xong cả ."

 

Ông chủ bê một chồng sách lớn đặt lên bàn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-360.html.]

"Nhanh ?" Hiểu Nhi vô cùng ngạc nhiên, đó nàng tiện tay rút một cuốn, lật xem, đôi mắt ngập tràn kinh ngạc và vui mừng.

 

"Lão bản, đây là ai chép ạ, tài vẽ và thư pháp thật sự quá xuất sắc, chép gần như giống y như đúc."

 

"Là một thư sinh vô cùng tài hoa, đáng tiếc trong nhà bà nội liệt giường cần chăm sóc, nên chí lớn chẳng thể vươn xa." Ông chủ nhắc tới , gương mặt giấu vẻ tiếc nuối.

 

Có điều, cũng nhờ đó đến tiệm chép sách, mỗi tháng ông cũng kiếm thêm ít bạc.

 

"Vàng thật thì lúc nào cũng sẽ tỏa sáng." Hiểu Nhi buông một lời tán thưởng, đoạn chẳng hỏi thêm điều gì nữa.

 

"Lão bản, sách lấy nhiều. Lần vẫn để một cuốn, cũng giá ba trăm văn một cuốn, cứ chép đủ một trăm cuốn ."

 

Lão bản xong thì mặt mày hớn hở, phen vớ bở mười lạng bạc .

 

Về đến Thăng Bình Hầu phủ, Thẩm Thừa Diệu cũng mới tan buổi chầu trở về, gương mặt hằn rõ vẻ mệt mỏi.

 

Suốt cả đêm qua, lo liệu việc quân lương cho đại quân.

 

"Cha, quân lương chuẩn xong ạ?"

 

"Chuẩn xong , ngày mai sẽ cho chuyển một phần . Một đợt khác thì cần điều động từ các châu phủ khác đến."

 

"Mình , mau tắm rửa một chút, ngoài dùng tạm chút gì đó, đó hãy nghỉ một giấc ."

 

Thẩm Thừa Diệu khẽ gật đầu, bận rộn suốt hơn mười mấy canh giờ, cũng thấm mệt lắm !

 

Lưu Thị vội vàng sai nha chuẩn cho vài món ăn thanh đạm.

 

Hiểu Nhi thấy việc gì của nữa, bèn trở về phòng riêng.

 

"Dương Liễu, việc cần gặp Nhị hoàng t.ử hoặc Tứ hoàng tử."

 

Thượng Quan Huyền Tuấn sẽ cùng Định Viễn tướng quân thống lĩnh đại quân xuất chinh đến vùng Tây Bắc, vì mấy ngày nữa mới thể khởi hành, giờ phút vẫn còn đang ở Đế đô.

 

"Vâng." Dương Liễu mệnh lui ngoài thu xếp.

 

"Dương Mai, ngươi với Triệu Dũng, hồ sơ lai lịch của thư trai, sẵn tiện âm thầm điều tra xem hôm qua những ai mang sách đến thư trai nhờ chép hộ. Ngoài , hãy cử một đáng tin cậy, theo dõi sát nhất cử nhất động của Hoa Dung Nguyệt Mạo, xem bọn chúng vận chuyển một lô hàng lớn đến Tây Bắc . Tuyệt đối để đối phương phát hiện!"

 

"Vâng." Dương Mai trang trọng gật đầu.

 

Dù cho Hiểu Nhi căn dặn, các nàng cũng thừa tính chất nghiêm trọng của việc .

 

Sau khi dặn dò xong xuôi việc, Hiểu Nhi xuống, sắp xếp dòng suy nghĩ của , xem thử liệu còn chỗ nào sơ sót mà bản lường tới .

 

Triệu Dũng về nhanh, bẩm báo: "Thưa cô nương, sáng sớm hôm nay Hoa Dung Nguyệt Mạo một lô hàng gửi đến vùng Tây Bắc, là để bổ sung hàng hóa."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hiểu Nhi gật đầu, quả nhiên ngoài dự liệu của nàng.

 

Mãi đến quá giờ Ngọ, Thượng Quan Huyền Tuấn mới tới. Thẩm Thừa Diệu đang ở tiền viện tiếp chuyện.

 

"Canh giữ bên ngoài, cho bất kỳ ai gần." Hiểu Nhi từ hậu viện vội vã bước tới, khi tiến chính sảnh, nàng căn dặn Dương Liễu và Dương Mai.

 

Hai lập tức canh ở bên ngoài.

 

Hiểu Nhi hành lễ với Thượng Quan Huyền Tuấn xong, liền đưa cho bản đồ lộ trình vận chuyển quân lương.

 

Thượng Quan Huyền Tuấn mở xem, đôi mắt liền trợn trừng kinh ngạc.

 

"Sao ngươi tấm bản đồ ?" Dù vài điểm giống với bản đồ gốc, nhưng bộ tuyến đường chẳng sai một ly.

 

"Ta lén vẽ từ chỗ của một dân."

 

Nghe những lời , Thượng Quan Huyền Tuấn bất giác nheo mắt .

 

Hiểu Nhi bèn giải thích sơ lược cho Thượng Quan Huyền Tuấn về quá trình nàng phát hiện tấm bản đồ .

 

"Tứ Hoàng Tử, khu rừng rậm chính là nơi quân địch sẽ phục kích cướp quân lương."

 

Thượng Quan Huyền Tuấn gật đầu, chỉ cần băng qua khu rừng rậm , vượt qua con sông là sẽ đến địa phận của Tây Nguyệt Quốc.

 

"Việc Lục hoàng t.ử . Huynh nhờ nhắn với ngươi rằng, tất cả cứ tiến hành theo kế hoạch ban đầu, chuyện sẽ tự xử lý."

 

"Được, đa tạ, cáo từ! Thăng Bình Hầu, ngài cũng cùng bản hoàng t.ử một chuyến !" Thượng Quan Huyền Tuấn lời cảm tạ xong liền sải bước nhanh như băng mà rời .

 

Hắn vẫn còn nhiều việc giải quyết, và bây giờ càng nhiều hơn nữa.

 

Thẩm Thừa Diệu vội vàng bật dậy, bước nhanh theo .

 

--------------------

Loading...