Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 362

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:34:22
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sơ đồ bài binh bố trận nay vẫn luôn Lệ đại tướng quân cất giữ, từng thất lạc bao giờ, vả cũng chỉ vài vị tướng lĩnh từng xem qua.

 

Thượng Quan Huyền Dật cũng rằng những vị tướng lĩnh đó cái bản lĩnh một là nhớ mãi quên như .

 

Định Viễn Tướng Quân chân chính quả thực , nhưng Định Viễn Tướng Quân khi dịch dung thì bản lĩnh !

 

Dương Dũng dịch dung thành Định Viễn Tướng Quân, khi xem qua sơ đồ bài binh bố trận bèn vẽ nó, điểm thêm vài nét hoa văn để trang trí, tạo thành một bức họa án tinh xảo, cắt thành những mảnh nhãn dán tựa như trò chơi ghép hình, dán lên hộp phấn son tên Hoa Dung Nguyệt Mạo, bán cho Tây Nguyệt Quốc! Cứ thế, sơ đồ bài binh bố trận tuồn ngoài trong âm thầm lặng lẽ, một ai .

 

Hai nước giao chiến, tuy ảnh hưởng đến việc mua bán thường ngày của bá tánh hai bên, nhưng nghĩa là thể giao thương .

 

Thế là, sơ đồ bài binh bố trận cứ bán như một món phấn son. May , cũng bán giá hời!

 

Trên đời , liệu ai ngờ rằng những mảnh nhãn dán của hộp phấn son ẩn giấu cả một sơ đồ bài binh bố trận.

 

Dương Dũng quả là một nhân tài, chỉ tiếc là nhân tài của phe địch.

 

Nếu thể thu phục về cho dùng, thì dẫu tán thưởng tài hoa của đến cũng chỉ là vô ích!

 

Dương Dũng đến Tây Bắc, thì Hoàng Kim Cự Mãng tiếp tục giám sát tất theo đến Tây Bắc.

 

Khoảng cách quá xa, Hoàng Kim Cự Mãng và Hiểu Nhi cách nào dùng ý niệm để giao tiếp nữa, trừ phi Hiểu Nhi cũng theo đến Tây Bắc.

 

Đến Tây Bắc, ý nghĩ thật hấp dẫn ! Hiểu Nhi thầm nghĩ trong lòng.

 

Đã , một lý do vững chắc như , cớ chứ! Chuyến Tây Bắc , nàng chắc !

 

Hiểu Nhi tìm Thẩm Thừa Diệu , bắt đầu kể lể rằng Dương Dũng thần thông quảng đại , cảnh giác cao đến mức nào, nếu tiên thú trong tiên điền của nàng giám sát, thì bất cứ ai khác cũng tuyệt đối sẽ phát hiện.

 

Mà tiên thú chỉ thể giao tiếp với một , cách chuyện với khác, cho nên chỉ thể tự đích mặt mà thôi.

 

Thẩm Thừa Diệu chút do dự, cứ cảm giác con gái chỉ đang chơi.

 

Ý nghĩ nảy , chính phủ nhận. Nơi đó đang chiến sự ngổn ngang, cỏ thì cũng là cát, gì vui mà chơi chứ!

 

“Cha, cha nghĩ xem tại Bồ Tát cứu mạng con, còn cho phép con sử dụng tiên điền, đây chắc chắn là con tay giúp đỡ những bá tánh lương thiện đang gặp tai ương hoạn nạn. Nếu con giúp, liệu Bồ Tát quở trách ? Thu hồi tiên điền là chuyện nhỏ, lỡ như con mất mạng thì ?”

 

“Không bậy!” Thẩm Thừa Diệu liếc cô con gái lém lỉnh của .

 

Có tiên điền lúc nào cũng thể , tin rằng nàng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là phận cha , rõ nơi đó hiểm nguy, tự nhiên con đến.

 

Đao kiếm mắt, đây chuyện đùa.

 

Thế nhưng, quốc mới gia, đều cho con tiền tuyến, thì ai sẽ là bảo vệ quê hương đất nước.

 

“Đi ! cải trang thành nam nhân! Chuyện con cũng thành thục ! Con nay vốn chủ kiến, bản lĩnh hơn cả cha, con đừng tự mẩy đầy thương tích, hoặc là mất mạng trở về là ! Cuối năm, cha sẽ xin Hoàng Thượng cho vận chuyển một đợt áo tất qua đó. Đến lúc sẽ đón con về nhà ăn Tết!” Thẩm Thừa Diệu chút hờn dỗi chút bất đắc dĩ .

 

“Con ngay cha là thấu tình đạt lý nhất mà, cha giúp con thuyết phục !” Cải trang thành nam nhân, nàng thành thục chứ, chẳng chỉ qua một dịp Vạn Thọ tiết thôi ? Cha nàng đúng là đồ nhỏ mọn!

 

Sau khi hai cha con cùng một chiến tuyến, Lưu Thị thể đại bại tan tác cho !

 

Kết quả tất nhiên là Thẩm Thừa Diệu mắng cho một trận, Lưu Thị nuông chiều con nhất chính là , thấu tình đạt lý nhất cũng là ! Người nhất cũng ! Người đều để cả ! Còn nàng thì thành điều!

 

Lưu Thị nỡ nổi giận với con gái, bèn dồn hết hỏa lực tập trung Thẩm Thừa Diệu! Thế là kẻ hứng đạn liền đuổi thư phòng ngủ suốt một tháng trời.

 

Sau khi Hiểu Nhi sắp sửa lên đường đến Tây Bắc, Cảnh Duệ cũng nằng nặc đòi theo. Sang năm dự thi Hương thi Hội, mà cổ nhân chẳng vẫn thường : Đọc vạn quyển sách, bằng một vạn dặm đường đó !

 

Sách vở thì nhiều kể xiết, những lúc rảnh rỗi chẳng việc gì , một ngày thể hết hai ba cuốn.

 

Kiến thức sách vở suy cho cùng vẫn còn nông cạn, tường tận sự đời ắt tự trải nghiệm. Cảnh Duệ suy nghĩ như , Hiểu Nhi đương nhiên là giơ cả hai tay hai chân mà tán thành.

 

Thẩm Thừa Diệu cũng cho rằng, phận nam nhi nên đó đây cho nhiều nơi, để mở mang tầm mắt, như tâm cảnh của cả con cũng sẽ trở nên khác biệt.

 

Đó là những gì chính chiêm nghiệm trong mấy năm qua, nên khi Cảnh Duệ ngỏ lời , Thẩm Thừa Diệu chẳng chẳng rằng liền gật đầu đồng ý, mà Lưu Thị cũng hết lòng ủng hộ.

 

Hiểu Nhi bĩu môi một cái, đúng là thiên vị trắng trợn mà!

 

Nàng mài rách cả lưỡi mới thuyết phục hai họ, mà Đại Ca chỉ mở miệng một câu, cả nhà thiếu điều giơ cả hai chân lên mà đồng tình!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-362.html.]

Cớ lúc xuyên , nàng đường tìm một tấm nam nhi mà nhập cơ chứ! Hiểu Nhi chán ghét liếc thể của một cái, thiệt thòi quá mất!

 

Lần ! Lần nếu xuyên nữa, nhất định chọn nam nhi, dĩ nhiên là với điều kiện: đó là thế giới nữ tôn!

 

Nếu đến Tây Bắc, cách nhất là cùng đại quân.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Dương Liễu, ngươi cho tìm Tứ Hoàng Tử, việc cầu kiến." Vừa vợ chồng Thẩm Thừa Diệu chấp thuận, Hiểu Nhi liền lập tức sắp xếp việc.

 

Ngày mai đại quân sẽ khởi hành.

 

Hiểu Nhi vận nam trang, chờ Thượng Quan Huyền Tuấn trong một gian phòng riêng của Tứ Quý tửu lâu.

 

Thượng Quan Huyền Tuấn dẫn theo Thượng Quan Huyền Hạo xuất hiện đúng hẹn.

 

"Nhị hoàng tử, Tứ Hoàng T.ử vạn phúc kim an." Hiểu Nhi dậy, nhẹ nhàng cúi hành lễ.

 

Cả hai trông thấy bộ dạng của nàng đều nhướng mày.

 

"Nha đầu, ngươi mà cất tiếng thì còn chẳng nhận là ngươi đấy! Mà ngươi cải trang thành cái bộ dạng ma chê quỷ hờn định giở trò gì nữa đây?"

 

Ngươi mới đúng là cái đồ , quỷ quỷ.

 

Hiểu Nhi thầm mắng Thượng Quan Huyền Hạo một câu trong bụng, tự tay rót một chén cho Thượng Quan Huyền Tuấn: "Tứ Hoàng Tử, mời dùng ."

 

"Thế còn của ? Không hiểu tôn ti trật tự là gì ?" Thượng Quan Huyền Hạo thấy Hiểu Nhi lờ tịt để dâng cho Thượng Quan Huyền Tuấn thì bất mãn mặt.

 

"Ta chỉ mời Tứ Hoàng T.ử đến thôi mà!" Đối với kẻ mời mà tới, cớ gì nàng khách sáo cho mệt.

 

"Đồ keo kiệt!" Thượng Quan Huyền Hạo tự rót cho , tay !

 

"Duệ An Huyện Chúa tìm bản hoàng t.ử là việc gì chăng?"

 

Thượng Quan Huyền Tuấn lắc đầu, đoạn nâng chén lên nhấp một ngụm, Nhị hoàng của đúng là cái miệng tội cái .

 

"Ta theo đại quân đến Tây Bắc."

 

Nghe câu , Thượng Quan Huyền Tuấn phun hết cả ngụm trong miệng ngoài.

 

Thượng Quan Huyền Hạo đang tự rót cho , Hiểu Nhi , nước nóng cứ thế đổ thẳng lên tay, khiến bỏng đến mức nhảy dựng cả lên.

 

"Không !" Thượng Quan Huyền Tuấn thẳng thừng từ chối. Nếu Thượng Quan Huyền Dật mà dám cả gan đưa cục cưng tâm can của đến nơi đó, chẳng sẽ lột da lóc xương !

 

"Tại chứ?"

 

"Vì ngươi là nữ nhi! Nơi đó là chiến trường, ngươi đến đó cái gì!" Thượng Quan Huyền Hạo với vẻ hiển nhiên.

 

là kỳ thị giới tính một cách trắng trợn!

 

Hiểu Nhi gật đầu, cúi hành lễ: "Vậy thần nữ xin cáo lui."

 

Dứt lời, Hiểu Nhi rời .

 

Cứ thế mà bỏ cuộc ư?

 

Chẳng giống tính cách của nàng chút nào!

 

"Nha đầu, ngươi bỏ cuộc dễ dàng ?" Thượng Quan Huyền Hạo nỗi nghi hoặc trong lòng.

 

"Đâu , cứ lén lút bám theo đại quân là chứ gì! Cùng lắm thì tự một cũng !" Hiểu Nhi đầu , thản nhiên đáp!

 

Ừm, các ngươi trắng trợn kỳ thị giới tính, thì nàng cũng trắng trợn uy h.i.ế.p !

 

Thượng Quan Huyền Tuấn phun nữa!

 

Thượng Quan Huyền Dật, ngươi mau cút về đây ngay và luôn cho , tự giải quyết nương t.ử của ngươi ! Phiền c.h.ế.t

 

--------------------

 

 

Loading...