Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 371

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:34:31
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Doanh trại quân đội Tây Nguyệt Quốc vỡ oà như ong vỡ tổ!

 

Lương thực trong kho còn một hạt nào!

 

Những đứa trẻ cướp về cũng biến mất còn một mống!

 

Nhiều lương thực đến thế, cứ như bốc khỏi cõi đời, chẳng để một dấu vết nào!

 

Thật đúng là gặp ma giữa ban ngày!

 

Khả Hãn của Tây Nguyệt Quốc phá tan giấc mộng lành, tin lương thực trong kho bỗng dưng biến mất, lũ trẻ cũng chẳng thấy , liền nổi trận lôi đình, lập tức sai lôi kẻ đến báo tin ngoài xử trảm tại chỗ!

 

Các cung nữ trong điện vội vàng quỳ rạp xuống đất.

Khả Hãn của Tây Nguyệt Quốc cứ điện.

 

Cái gì gọi là bốc khỏi cõi đời? Nhiều lương thực như , thể bốc chứ!

 

Số lương thực , năm xưa bọn huy động bao nhiêu binh mã mới cướp về !

 

Muốn vận chuyển ngần lương thực một tiếng động, thể chuyện chứ?

 

Cho dù thể lặng lẽ một tiếng động mà chuyển , cũng tuyệt đối là chuyện thể xong trong một sớm một chiều!

 

Khả Hãn nghi ngờ trong nước xuất hiện nội gián!

 

mà, bất kể là kẻ nào trộm !

 

Cướp!

 

Bây giờ cướp ngay!

 

Phải cướp tất cả những gì lấy mất!

 

Tiếng tù và tập hợp đại chiến vang lên…

 

Lương thực trong kho cạn sạch, bụng rỗng của binh lính Tây Nguyệt Quốc cũng vang lên tiếng tù và réo gọi.

 

Sau khi Khả Hãn của Tây Nguyệt Quốc điều chỉnh tâm trạng, điểm binh đài, cổ vũ sĩ khí cho binh lính.

 

“Lương thực trong kho còn một hạt nào! Nếu các ngươi bụng đói meo thì hãy nén cơn đói , liều mạng xông lên đ.á.n.h cho binh lính Mẫn Trạch Quốc tan tác như hoa rơi nước chảy! Vì vợ con ở nhà còn chịu đói chịu rét, còn dãi dầu sương gió, chúng chiếm cho bằng một tòa thành trì! Không c.h.ế.t ngừng!”

 

“Chiếm lấy thành trì! Không c.h.ế.t ngừng!” Binh lính lập tức hưởng ứng.

 

Khi trời hửng sáng, tiếng tù và vang lên, đại chiến chính thức bùng nổ.

 

Tiếng trống trận vang như sấm, binh lính Mẫn Trạch Quốc nghênh chiến…

 

Theo một hồi trống lệnh, binh lính của Tây Nguyệt Quốc ào ạt xông lên…

 

Nhị Long Xuất Thủy Trận là một trận pháp ẩn chứa hai con rồng, binh lính chia hai đường, Thượng Quan Huyền Tuấn dẫn một con rồng, Lệ đại tướng quân dẫn con rồng thứ hai.

 

Trong giao chiến, khi binh lính di chuyển thành công, để rồng thành hình, thì đó chính là Nhị Long Xuất Thủy! Nhị Long Xuất Thủy một khi thành hình thì uy thế tăng vọt, gì cản nổi!

 

Nếu để hai rồng giao hòa, thì thật sự là bách chiến bách thắng, gì địch nổi! Tấn công ắt hạ, trận ắt thắng!

 

Mỗi trận pháp đều cách phá giải. Muốn phá trận , cần ghìm chân hai con rồng, hết thể để cho một trong hai con thành hình! Chẳng may một con thành hình cũng để chúng giao , một khi giao , bại trận sẽ như núi lở, còn cách nào cứu vãn.

 

Muốn cho trận pháp thể thành hình, cần một võ nghệ cao cường, ở vị trí trái tim giữa hai con rồng, dùng tốc độ vũ bão để c.h.é.m g.i.ế.c “nguồn m.á.u tươi” mà nó vận chuyển ngoài! Khiến cho hai rồng cách nào thành hình!

 

Gió cát nổi lên, ánh đao bóng kiếm loang loáng khắp nơi.

 

Thượng Quan Huyền Dật tường thành cao nhất, một tay vung lệnh kỳ, một tay cầm tù và, chỉ huy cục.

 

Hiểu Nhi lưng , đóng giả một thị vệ bảo vệ để quan sát trận chiến: Những thật sự đang dùng xương m.á.u của để bảo vệ non sông gấm vóc!

 

Trận pháp dần dần thành hình, đại tướng quân Gia Lỗ của Tây Nguyệt Quốc một địch mười , giữa hai con rồng mà điên cuồng c.h.é.m g.i.ế.c.

 

Thượng Quan Huyền Tuấn và Lệ đại tướng quân đều mấy chục cao thủ quấn lấy, cách nào đến gần Gia Lỗ!

 

Mắt thấy Nhị Long sắp thành hình thất bại, Thượng Quan Huyền Tuấn lớn tiếng hét vang: “Ai c.h.é.m Gia Lỗ, bản tướng thưởng một trăm lạng vàng!”

 

Gia Lỗ nhịn mà ngửa mặt lên trời ha hả, vênh váo : “Một trăm lạng vàng mà đòi lấy mạng lão t.ử ? Lão t.ử đây chỉ đáng giá một trăm lạng vàng!”

 

Dương Dũng trong vai Định Viễn Tướng Quân, một mặt giả vờ g.i.ế.c địch, một mặt dốc lòng để ý tình hình bốn phía, cảm thấy gì đó , vô cùng !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-371.html.]

Thượng Quan Huyền Dật đang ở cao, Gia Lỗ ở ngay vị trí trái tim của hai rồng, thể nào phát hiện !

 

Tiễn thuật của đó chính là bách bộ xuyên dương đó!

 

Đang ở giữa chiến trường, thể cục, nhưng vốn thông minh, nhanh nhận điều bất thường.

 

Binh lính của Tây Nguyệt Quốc cảm thấy việc c.h.é.m g.i.ế.c quân địch ngày càng trở nên gian nan.

 

Trong khi đó, binh lính của Mẫn Trạch Quốc dần dà chiếm thế thượng phong như chẻ tre, nhuệ khí gì cản nổi!

 

Hắn ngước mắt lên vị quân sư của Tây Nguyệt Quốc đang cao, chỉ thấy đó phất lệnh kỳ, phần loạn cả chương pháp!

 

Song Long hóa Song Long, bọn họ trúng kế !

 

Mấy ngàn tinh binh hộ vệ thành hình mới chính là con rồng thật sự!

 

Thân rồng thành, đuôi rồng còn xa ?

 

Địch Thiệu Duy và Lệ Minh Phương chỉ huy hai con rồng đang nhanh chóng mở rộng với tốc độ mà mắt thường cũng thể thấy , hai con rồng thật sự cuối cùng thành hình, hơn nữa ngày càng lớn mạnh.

 

"G.i.ế.c!" Thượng Quan Huyền Dật hạ lệnh kỳ xuống, giọng trong trẻo lạnh lùng pha chút từ tính, tựa như mũi tên rời cung, găm thẳng trái tim của mỗi !

 

Binh lính Mẫn Trạch Quốc ai nấy trong lòng đều chấn động, khí huyết cuộn trào mãnh liệt, đồng thanh hưởng ứng: "G.i.ế.c!"

 

Tiếng hô vang dội, chấn động đất trời!

 

Lúc , binh lính Tây Nguyệt Quốc mỗi khi tiến thêm một bước, chính là một bước đạp cửa tử.

 

Giữa những đợt tấn công lớp ngã xuống lớp xông lên của Tây Nguyệt Quốc, bọn họ cứ thế lượt gục ngã...

 

"Rút! Mau rút!" Gia Lỗ thấy quân sư ngừng phất lệnh kỳ, hiệu lệnh rút lui, liền lớn tiếng gào lên!

 

Trúng kế , chúng trúng kế , nếu cứ đ.á.n.h tiếp, cả đội quân sẽ tiêu diệt !

 

Binh lính Tây Nguyệt Quốc đang tiếp tục xông về phía , thấy lời vội vàng tháo chạy về , lớn tiếng báo cho những phía : "Rút, mau rút! Đừng tiến lên nữa!"

 

Những binh lính Tây Nguyệt Quốc ở phía thấy , cũng ùn ùn rút lui...

 

"Truy đuổi! Không để một tên nào chạy thoát!" Lệ Minh Phương thấy sắp thể g.i.ế.c sạch bọn chúng còn một mảnh giáp, mà chúng bỏ chạy, liền vội vàng hạ lệnh.

 

"Chờ ! Cùng khấu mạc truy!" Địch Thiệu Duy lớn tiếng vội vàng ngăn .

 

"Thả hổ về rừng, hậu họa vô cùng!" Lệ Minh Phương thúc mạnh bụng ngựa, đuổi theo, mấy chục tín kiêm hộ vệ cũng vội vàng bám sát!

 

Địch Thiệu Duy tức đến mức bóp c.h.ế.t nữ nhân !

 

"Các ngươi đừng đuổi theo, gọi Lệ phó tướng về!" Địch Thiệu Duy với binh lính phía , nghiến răng, một một ngựa vội vàng đuổi theo.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hướng mà binh lính Tây Nguyệt Quốc tháo chạy chính là khu vực sa mạc! Cát lún ở nơi đó biến đổi khôn lường trong chớp mắt.

 

Nơi đó mới chính là địa bàn mà của Tây Nguyệt Quốc thực sự quen thuộc!

 

Nơi đó là thiên đường của Tây Nguyệt Quốc, nhưng là địa ngục của bọn họ.

 

"Thượng Quan đại ca! Không đuổi theo! Mau gọi họ !" Hiểu Nhi phát hiện Lệ Minh Phương truy đuổi tàn binh của Tây Nguyệt, liền lớn tiếng la lên.

 

Nhìn thời tiết thế , gió lớn sắp nổi lên, những cồn cát di động chính là những sát thủ vô hình, thể vây c.h.ế.t giữa sa mạc!

 

Thượng Quan Huyền Dật thổi vang tù và, phất cờ hiệu lệnh rút lui...

 

Lệ Minh Phương vẫn trút hết cơn tức trong lòng, kiên quyết tiến về phía !

 

Lệ đại tướng quân c.h.é.m c.h.ế.t một tên phó tướng của Tây Nguyệt, đầu nghiêm giọng quát: "Minh Phương mau về! Cùng khấu mạc truy!"

 

Tiếc là giọng của , Lệ Minh Phương còn thấy nữa!

 

Nàng g.i.ế.c đến đỏ cả mắt, dù thấy cũng coi như !

 

Thượng Quan Huyền Dật định tung nhảy xuống, Hiểu Nhi níu lấy vạt áo của , ánh mắt kiên định: Ta cùng!

 

Thượng Quan Huyền Dật chút do dự, ôm lấy eo nàng, tung nhảy xuống, đáp xuống lưng con ngựa của đang ở bên cạnh tường thành, vội vàng đuổi theo.

 

"Bảo vệ thành trì cho ! Ta gọi họ trở về!" Thượng Quan Huyền Dật để lời cho Thượng Quan Huyền Tuấn và Lệ tướng quân thúc ngựa lao lên

 

--------------------

 

 

Loading...