Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 380
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:34:41
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Hiểu Nhi đờ đẫn, cử động cứng ngắc, tựa như một con rối gỗ giật dây, cứ thế bước về phía , từng bước, từng bước một hiện mặt hai .
Thành công ! Vu Sư thấy Hiểu Nhi xuất hiện, trong lòng mừng rỡ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Ngươi tiếp tục câu giữ linh hồn của nàng , đừng để nàng giãy thoát, sẽ phép, giam cầm linh hồn của nàng !" Vu Sư với Thánh Y.
Linh hồn của nữ nhân vô cùng mạnh mẽ, nàng thể thận trọng đối phó.
Thánh Y trịnh trọng gật đầu.
Nữ nhân cũng đờ đẫn hệt như Hiểu Nhi, lưng Vu Sư, từng bước tiến gần.
Cả hai đều ngỡ rằng nàng vệ sinh về, nên chẳng ai mảy may để tâm.
Khi Hiểu Nhi nhận nữ nhân chính là Dương Quý Phi, vốn dĩ bỏ mạng trong trận hỏa hoạn, nàng cũng lấy gì ngạc nhiên.
Dương Quý Phi hãm hại gia đình nàng nhưng bất thành, cuối cùng tự rước họa .
Nàng rơi kết cục cũng là do tự chuốc lấy, bây giờ tin nàng đến Tây Bắc, nếu tìm cách trừ khử nàng, Hiểu Nhi mới thấy là chuyện lạ.
Dương Quý Phi vài bước thì dừng , Hiểu Nhi thấy cũng bắt chước nàng , yên tại chỗ.
Rất , Vu Sư hài lòng gật đầu.
Tiếp đó, nàng vớt sợi tóc đang ngâm trong Thánh Thủy lên, đặt nó lên một lá bùa vàng vẽ đầy những phù văn kỳ quái bằng chu sa.
Nàng c.ắ.n rách đầu ngón trỏ, nhỏ một giọt m.á.u lên sợi tóc lá bùa.
Giọt m.á.u nhanh chóng sợi tóc hút sạch còn một dấu vết.
Sau đó, nàng cuộn lá bùa cùng sợi tóc , từ một cái chậu bên cạnh bàn, rút một sợi tơ màu đỏ m.á.u dày nhất.
Những sợi tơ màu đỏ chính là Linh Hồn Tỏa Liên luyện thành từ gân cốt và tinh huyết của bảy cặp đồng nam đồng nữ.
Sau khi dùng Linh Hồn Tỏa Liên buộc chặt cuộn giấy bùa , Vu Sư liền đặt nó lên bàn.
Rồi nàng một tay cầm chuông lắc, một tay cầm kiếm gỗ đào bắt đầu phép.
Mây trời biến ảo khôn lường, vành trăng cũng nhuốm một màu huyết sắc.
Sợi Linh Hồn Tỏa Liên buộc tóc và giấy bùa bàn tỏa ánh sáng đỏ rực, chói lòa lạ thường.
Vầng trăng trời đêm dường như cũng thứ ánh sáng đỏ nhuộm thành màu máu.
Cả bầu trời, ngoại trừ vầng trăng tĩnh lặng, những nơi khác đều gió nổi mây vần, sấm chớp vang trời.
Vu Sư dùng kiếm gỗ đào khều cuộn giấy bùa lên, kề ngọn lửa cây nến, châm cho nó cháy.
Ngọn lửa trong nháy mắt thiêu rụi lá bùa, trong ánh lửa vàng vọt dường như một hình màu tím đen đang sức vùng vẫy, trong chớp mắt, lá bùa hóa thành tro tàn.
"Chủ nhân, pháp sự bắt đầu , tiếp theo cần giả vờ nữa." Hoàng Kim Cự Mãng liếc bầu trời nhắc nhở Hiểu Nhi.
"Pháp sự cắt ngang giữa chừng sẽ hậu quả gì?"
"Nghe nữ nhân sẽ nổ tan xác mà c.h.ế.t."
"Vậy nếu thành công thì ? Nữ nhân sẽ thế nào?"
"Cái , nhưng nếu sợi tóc của chủ nhân tráo đổi, thì Vu Sư sẽ nhỏ tinh huyết của nữ nhân đó tim , dùng pháp thuật biến thành con rối của nàng . Trận pháp sự của bọn họ chỉ đơn thuần là trói buộc linh hồn của , mà là luyện thành con rối."
Lại dám biến thành con rối của nàng ư? là to gan thật! Hiểu Nhi trong lòng lạnh.
"Tiểu Hoàng, ngươi một con rối ? Ngươi thử nghĩ xem, một kẻ tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của ngươi, cảm giác đó hẳn là tuyệt nhỉ?" Hiểu Nhi bắt đầu dụ dỗ.
Bây giờ Vu Sư đang phép với nàng , nàng lấy tinh huyết của chứ.
"Chủ nhân nhỏ tinh huyết của tim kẻ đó ?" Tinh huyết của quý giá đến mức nào, chủ nhân ?!
" , một kẻ lao công miễn phí thế , lãng phí thì thật đáng tiếc." Hiểu Nhi càng nghĩ càng thấy khả thi.
"Chủ nhân, cần." Nó thích tự việc của ! Hơn nữa nó cũng chẳng bao nhiêu việc .
Không cần ?
Tâm tư Hiểu Nhi xoay chuyển, nàng bắt đầu nhắm đến Thượng Quan Huyền Dật.
Trong tim một nữ nhân khác tinh huyết của Thượng Quan Huyền Dật? Nghĩ đến đây, Hiểu Nhi cảm thấy chút thể chấp nhận nổi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-380.html.]
Trong lòng dâng lên một nỗi ngậm ngùi, thôi thì đành !
Hay là cứ để phần lao dịch miễn phí cho Phong Ngân hoặc Phong Hành cũng .
Bằng lãng phí mất thì thật là đáng tiếc quá .
「Tiểu Hoàng, là ngươi cứ chọn đại một trong hai Phong Ngân và Phong Hành lấy một giọt tinh huyết đây?」
Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân, chủ nhân ơi!
Hoàng Kim Cự Mãng liếc hai đang tính kế mà chẳng hề bên cạnh: 「Chủ nhân, chỉ cần lấy một giọt tinh huyết nhỏ lên tim nào đó là xong chuyện. Giọt tinh huyết còn phép để kích hoạt, biến nó thành tinh hoa nữa! Muốn luyện thành một con rối thành công dễ dàng như .」
Ra là … Thế thì buổi phép đành dừng thôi! Bọn họ thì cứ mặc kệ họ !
Vu Sư đổ một giọt tinh huyết trong bình đầu mũi thanh đào mộc kiếm, miệng lẩm nhẩm khấn niệm, đồng thời đốt hai lá bùa vàng vẽ đầy phù văn.
Ánh lửa lụi tàn, giọt m.á.u mũi thanh đào mộc kiếm liền một luồng ánh sáng đỏ rực lưu chuyển.
Quả nhiên là cần kích hoạt.
Sau khi kích hoạt giọt tinh huyết, Vu Sư liền chĩa mũi kiếm về phía Hiểu Nhi.
Hiểu Nhi khoanh tay ngực, nhoẻn miệng thật tươi với Vu Sư đang phép: 「Cứ nhỏ m.á.u qua đây !」
「Ngươi…」 Vu Sư đang giơ thanh đào mộc kiếm, định phóng nó tim Hiểu Nhi, bỗng thấy dáng vẻ của nàng thì kinh hãi tột độ, một ngụm m.á.u tươi cứ thế phun .
「Sao tiếp tục ? Giọt tinh huyết kích hoạt , cần nhỏ tim như thế nào đây?」 Hiểu Nhi híp mắt, cất tiếng hỏi.
Thanh đào mộc kiếm trong tay Vu Sư rơi loảng xoảng xuống đất, giọt tinh huyết cũng tắt lịm ánh sáng! Nàng chẳng còn tâm trí mà đáp lời của Hiểu Nhi. Pháp lực phản phệ khiến nàng phun một ngụm m.á.u nữa! Nàng vội vàng khoanh chân xuống, bắt đầu tự chữa thương cho .
「Linh hồn của ngươi giam cầm ?」 Thánh Y cất tiếng, gương mặt tràn ngập vẻ khó tin.
Nàng dứt lời, một tiếng hét t.h.ả.m thiết đầy đau đớn vang lên từ phía .
Dương Quý Phi đột nhiên trợn trừng hai mắt, ngẩng cao đầu, hai tay dang rộng, như thể một luồng sức mạnh tài nào chịu nổi, chỉ chực chờ bùng nổ ngoài.
Thượng Quan Huyền Dật nhanh như chớp đưa Hiểu Nhi rời khỏi nơi đó.
Thánh Y đầu , thấy tình cảnh , liền vơ vội bát nước thánh bàn tạt tới.
Thân thể đang phình trướng của Dương Quý Phi lập tức xẹp xuống.
Nàng ngã vật xuống đất, thất khiếu chảy m.á.u mà c.h.ế.t.
Lúc , sấm chớp bầu trời càng lúc càng dữ dội.
Mây đen kịt che khuất ánh trăng.
Gió lớn nổi lên bốn phía, cát lún bắt đầu dịch chuyển.
Một tia chớp trắng rạch ngang bầu trời giáng xuống, đ.á.n.h trúng cồn cát cách đó xa, cồn cát nổ vang một tiếng long trời, tức thì đ.á.n.h cho tan tác.
「Chúng mau chạy thôi!」 Thượng Quan Huyền Dật thấy liền ôm chặt Hiểu Nhi lòng, thi triển khinh công nhanh chóng rời .
Hoàng Kim Cự Mãng nhanh chóng biến to lớn hơn: 「Chủ nhân, mau lên lưng .」
「Thượng Quan đại ca, mau lên, chúng mau lên Tiểu Hoàng!」
Thượng Quan Huyền Dật đặt Hiểu Nhi lên lưng rắn, đó cũng vội vàng nhảy lên .
Phong Ngân và Phong Hành cũng vội vã leo lên lưng rắn.
Phong Hành và Phong Ngân ngoảnh đầu , cả hai cùng phóng phi tiêu trong tay về phía Vu Sư và Thánh Y.
「Sư phụ! Sư phụ, chúng mau rời khỏi đây thôi!」 Thánh Y vung kiếm gạt bay hai chiếc phi tiêu, lớn tiếng gọi Vu Sư vẫn đang chữa thương.
Không Vu Sư , mà là do nàng căn bản thể dậy nổi.
lúc , hai tia sét nữa từ trời giáng xuống, đ.á.n.h trúng cả Vu Sư và Thánh Y.
Luồng điện chạy xẹt qua , hai nhanh chóng biến thành hai cỗ t.h.i t.h.ể cháy đen.
「Quả nhiên kẻ ác trời thu!」 Phong Hành cất tiếng cảm thán.
Ngay đó, một tia sét nữa bổ xuống, đ.á.n.h trúng ngay Hiểu Nhi.
--------------------