Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 392
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:34:54
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Hoàng Phi, đến , đến , Duệ An Huyện Chúa đến !" Một nha lớn tiếng bẩm báo, vội vã chạy khuê phòng của Lam Nguyệt.
Lam Nguyệt vội vàng bật dậy, nhưng nàng nghĩ chỉ vài canh giờ nữa thôi, sẽ là Đại Hoàng T.ử Phi thực thụ, là Hoàng Hậu mẫu nghi thiên hạ trong tương lai.
Nàng vội xuống, ho khan vài tiếng, hắng giọng mới lên tiếng: "Đến thì đến, ngươi cứ la lối om sòm như thể thống gì nữa, kẻo chê nha phủ chúng quy củ."
Nha vội rảo bước chậm , từ tốn tiến đến mặt Lam Nguyệt, khom gối hành lễ: "Hoàng Phi, Duệ An Huyện Chúa tới."
"Ta bây giờ vẫn là Hoàng Phi, nhớ gọi là tiểu thư, nếu để khác chúng quy củ! Biết ?" Lam Nguyệt sa sầm mặt mày, cất giọng dạy dỗ.
"Vâng, tiểu thư." Nha nhịn thầm đảo mắt một cái, rõ ràng là chính nàng yêu cầu bọn họ gọi là Hoàng Phi, còn là để tránh lúc gả sang đó, bọn họ nhất thời sửa miệng kịp, khiến cho hạ nhân trong Hoàng T.ử Phủ chê bọn họ hiểu quy củ!
"Duệ An Huyện Chúa đến , chúng ngoài nghênh đón một chút !" Lam Nguyệt giơ một tay lên, chờ nha đỡ nàng dậy.
Hiểu Nhi nha dẫn , thấy điệu bộ của Lam Nguyệt còn phần hơn cả Thái Hậu, trong lòng khỏi bật , đúng là Đông Thi bắt chước nhăn mặt.
Lam Nguyệt trông thấy Hiểu Nhi liền vui vẻ : "Cuối cùng cũng mong Duệ An Huyện Chúa tới , vẫn là mối quan hệ của chúng , ngay ngươi sẽ là đầu tiên đến mà. Lại đây, mau đây ."
"Ngươi lui ! Tiểu Mai, mau dâng cho Duệ An Huyện Chúa!" Lam Nguyệt với nha chạy bẩm báo, lệnh cho nha cận dâng .
Hiểu Nhi mỉm cứ thế thẳng tới và xuống.
Gương mặt Lam Nguyệt cứng đờ, nàng hành lễ với mà cứ thế thẳng xuống ư?
Trong lòng Lam Nguyệt nhất thời dâng lên một cỗ vui, nhưng cuối cùng vẫn chẳng gì. Dù cũng còn thiếu mấy canh giờ nữa mới là Đại Hoàng T.ử Phi, nàng hành lễ cũng chẳng gì sai.
đúng là từng thấy ai điều như ! Nàng vênh váo thế là đến đây để gây khó chịu cho ?
Hiểu Nhi cũng thấy vẻ vui mặt nàng, trong lòng chỉ lạnh.
Mới còn thiếu vài canh giờ mà chờ nổi ? Xem cái vị trí Đại Hoàng T.ử Phi của nàng cũng sẽ sớm chính cái sự nôn nóng cho mất thôi.
Trà bưng lên, Hiểu Nhi liếc màu nước , nhưng hề nhấc tách lên uống.
"Duệ An Huyện Chúa mau uống ! Đây chính là cống phẩm Lục Qua An Phiến do Đại Hoàng T.ử tặng đó."
Phải là Lục An Qua Phiến chứ! Hiểu Nhi lắc đầu: "Ta khát, lát nữa khát sẽ uống ."
Lam Nguyệt cũng ép, loại quý giá vô cùng, nhà nàng cũng chỉ nửa cân, còn là do Đại Hoàng T.ử ban tặng từ năm ngoái, nàng cất giữ đến tận bây giờ mới nỡ lòng lấy dùng.
Nàng khát thì uống cũng , còn tiết kiệm ít .
lúc , nha ban nãy bước bẩm báo: "Tiểu thư, Quận Chúa đến."
Lam Nguyệt Quận Chúa tới, hai mắt sáng rỡ, tuy rằng tiểu thư đến chỗ nàng đông bằng chỗ của con tiện nhân , nhưng hơn ở chỗ phận cao quý!
Hiểu Nhi thấy Phó Nhiên Tuệ bước , liền dậy hành lễ.
Phó Nhiên Tuệ thấy vội tiến lên ngăn : "Hiểu Nhi, ngươi cứ như nữa là giận thật đó!"
Hiểu Nhi mỉm : "Quy củ thể bỏ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Lam Nguyệt chỉ dậy, nàng cũng đang chờ Phó Nhiên Tuệ hành lễ với : "Quận Chúa đến, mời mau an tọa."
Phó Nhiên Tuệ xuống bên cạnh Hiểu Nhi, nàng liếc mắt Lam Nguyệt đang trơ như khúc gỗ, sang với Hiểu Nhi: "Nơi chẳng chốn câu nệ quy củ! Cần gì đa lễ!"
Gương mặt Lam Nguyệt cứng đờ, lời là ý gì? Chẳng đang châm chọc nhà nàng là tiểu môn tiểu hộ, quy củ ? Đã coi gì, còn tới đây gì!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-392.html.]
mặt Quận Chúa, nàng chỉ dám giận mà dám ! Thái Hậu Nương Nương vốn vô cùng thương yêu vị ngoại tôn nữ , mà chỗ dựa duy nhất của nàng cũng chính là Thái Hậu Nương Nương.
Nàng sai nha dâng cho Phó Nhiên Tuệ.
Phó Nhiên Tuệ chẳng thèm đếm xỉa đến Lam Nguyệt, chỉ mải mê trò chuyện cùng Hiểu Nhi. Cái thói nhỏ nhen của Lam Nguyệt, nàng cũng chẳng buồn để mắt. Nàng đến đây chẳng qua cũng chỉ vì nể mặt Hoàng gia, nể mặt Thái Hậu, một vòng cho phép mà thôi!
Chẳng mấy chốc, thêm vài lượt kéo đến, trong đó Cổ Kỳ Kỳ, Địch Quân Nhã, Lê Nhược Tình và một vài vị khác.
Lam Nguyệt thấy , trong lòng mới tạm nhẹ nhõm phần nào!
Trong khi đó, một vài cô nương gia thế phần thấp kém hơn, khi ngóng tin những vị phận cao quý đều tề tựu tại đây, cũng vội vã cầm mời tìm đến.
Phó Nhiên Tuệ và Hiểu Nhi trò chuyện một hồi, cảm thấy chút khô miệng, bèn thuận tay bưng một tách lên uống.
Hiểu Nhi ngăn nhưng còn kịp nữa.
Trà đưa lên môi, nàng vội vàng phun : "Trời đất ơi! Ngươi pha cho thứ quái quỷ gì thế ? Lá rõ ràng mốc meo cả , còn dám đem pha đãi khách!"
Nghe Phó Nhiên Tuệ , mấy khác đang định đưa lên miệng uống đều vội rụt tay .
Sắc mặt Lam Nguyệt lập tức sa sầm . Vị Quận chúa đến đây thèm với nửa lời thì cũng đành thôi, đằng mở miệng chê của mốc meo, chẳng nàng đến đây để phá đám !
"Đây chính là Lục Qua An Phiến phẩm cấp tiến vua! Do chính Đại Hoàng T.ử ban tặng từ năm ngoái. Lẽ nào ngươi phẩm vật tiến vua cũng mốc ?"
Phụt! Ha ha…
Địch Quân Nhã nhịn mà bật thành tiếng: "Lam cô nương, ý của là Lục An Qua Phiến !"
Mấy cô nương còn vội vàng lấy khăn tay che miệng, cố giấu nụ của .
"Lục An Qua Phiến của năm ngoái mà để đến tận năm nay mới uống, tỷ tỷ , nếu trong nhà còn thì cứ với một tiếng! Muội cho mang qua một ít là mà!" lúc , Lương Yến Lệ trong bộ y phục đỏ rực dẫn theo mấy cô nương khác bước .
Vì thêm bước , căn phòng bỗng trở nên chật chội, khí cũng nóng lên ít.
Lam Nguyệt thấy Lương Yến Lệ đến, sắc mặt biến đổi liên hồi, trông đặc sắc vô cùng!
Nàng tức giận : "Nhà ai chứ! Không cần ngươi giả bộ bụng! Mà ngươi đến đây?"
Nếu thì cần gì lấy Lục An Qua Phiến mốc meo để đãi khách ư? Lương Yến Lệ thầm trong bụng, xem chuyến nàng đến đây quả sai.
"Chúng sắp tới sẽ cùng hầu hạ một phu quân, chẳng bao lâu nữa sẽ là tỷ tỷ của . Muội đến tham dự buổi họp mặt tỷ của tỷ tỷ, chẳng là chuyện càng nên ?"
Trong phút chốc, Lam Nguyệt chẳng tìm lời nào để phản bác.
Lương Yến Lệ đến mặt Phó Nhiên Tuệ và Hiểu Nhi, hành lễ với cả hai mới xuống.
Hiểu Nhi thầm thở dài một tiếng cho Lam Nguyệt, chỉ riêng một hành động nhỏ của Lương Yến Lệ thôi cũng đủ bỏ xa nàng cả vạn dặm !
Thấy cảnh , sắc mặt Lam Nguyệt càng thêm khó coi! Nàng hành lễ như , chẳng là đang ngầm chê vô lễ ?
Lương Yến Lệ khi hành lễ xong, liền ung dung cầm lấy tách mà nha dâng lên, đưa đến gần mũi ngửi ngửi, lắc đầu : "Tỷ tỷ, Lục An Qua Phiến quả thực mốc . Trà xanh nhất vẫn là hái năm nào thì uống năm đó! Lục An Qua Phiến mới hái màu xanh biếc óng ả, hương thơm thanh cao, vị tươi ngọt đậm đà, nước trong xanh như ngọc, hương thơm ngát mũi! Tỷ tỷ hãy tách của tỷ xem, lá ngả màu đen sẫm, thật sự là uổng phí một tấm lòng của Đại Hoàng T.ử !"
Lại thêm một kẻ đến phá đám! Lửa giận trong lòng Lam Nguyệt bốc lên ngùn ngụt.
--------------------