Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 400

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:35:10
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hành động quả thật ngoài dự liệu.

 

Thượng Quan Huyền Hạo liếc Địch Thiệu Duy, ánh mắt vô hình sắc như d.a.o của dọa cho một phen, vội vàng rụt bàn tay đang đặt eo Minh Tĩnh Nhã trở về.

 

Nha đầu Hiểu Nhi sai chút nào, kẻ lòng xuân gợn sóng mà nào tự .

 

Nam nhân một khi ghen tuông thì thể khiến chua c.h.ế.t !

 

"Xin , thất lễ ." Thượng Quan Huyền Hạo rụt tay với Minh Tĩnh Nhã.

 

"Là cảm tạ Nhị Hoàng t.ử tay tương trợ mới ." Minh Tĩnh Nhã đôi má ửng hồng.

 

Nàng thầm hối hận vì đồng ý đến leo núi Nhạc Vân Sơn, ngờ đoạn đường núi khó đến thế.

 

Nếu xảy thêm một hai tình huống như , chắc nàng sẽ ngượng đến mức còn chỗ nào để giấu mặt mất.

 

Tâm trạng của Địch Thiệu Duy tệ đến cực điểm!

 

Hắn tài nào hiểu nổi tại cứ hai phía , càng càng thấy chướng tai gai mắt!

 

Lòng rối bời, thực sự chỉ vượt qua hai họ để lên phía , cho khuất mắt khuất mũi.

 

Chỉ là lo lắng Minh Tĩnh Nhã lỡ chẳng may trượt chân, phía ai, sẽ ngã lăn xuống .

 

Thật là khó chịu vô cùng!

 

Thượng Quan Huyền Hạo bước lên , ngoảnh đầu nhắc nhở Minh Tĩnh Nhã cẩn thận một chút.

 

Địch Thiệu Duy mà trong lòng ngột ngạt thôi, sắc mặt càng lúc càng sa sầm, trông như thể kẻ nào quỵt của mười vạn tám ngàn lượng vàng .

 

Nhị biểu ca từ khi nào mà trở nên ân cần chu đáo đến thế, đây chẳng hề nhỉ! là một tên ngụy quân tử!

 

Hắn, biểu đang ở ngay phía đây, chẳng thấy quan tâm lấy một câu! Kẻ nào đó trong lòng đầy bất bình mà thầm nghĩ!

 

Thượng Quan Huyền Hạo ở phía đầu xem Minh Tĩnh Nhã cần giúp đỡ gì , tiện thể quan tâm luôn đến cảm xúc của biểu chỉ cảm xúc đang tạm thời ngưng hoạt động.

 

Ánh mắt của Địch Thiệu Duy và Thượng Quan Huyền Hạo chạm .

 

Thượng Quan Huyền Hạo tặng cho một nụ rạng rỡ như nắng ban mai.

 

Địch Thiệu Duy thẳng thừng tặng một cái liếc mắt khinh khỉnh. Cười cái gì mà ! Có gì đáng chứ! Phiền c.h.ế.t !

 

Thượng Quan Huyền Hạo tâm trạng vui vẻ đầu , nháy mắt một cái với Hiểu Nhi đúng lúc ngoảnh "thị sát quân tình": Có kẻ đang ở bên bờ vực tức giận đến bùng nổ đấy.

 

Hiểu Nhi liếc Địch Thiệu Duy, quả nhiên cái vẻ mặt của , từ lúc quen tới giờ, nàng từng thấy tỏ bất mãn vì ham thỏa mãn như thế bao giờ!

 

Thượng Quan Huyền Dật cũng đầu Địch Thiệu Duy đang ở cuối cùng, lắc đầu.

 

Tên ngốc, đến thế mà vẫn lòng thì cũng đừng trách khác trêu chọc ngươi!

 

Sắp lên đến đỉnh núi , đây là đoạn đường nhỏ khó nhất còn .

 

Thượng Quan Huyền Hạo đầu với Minh Tĩnh Nhã: "Minh cô nương, kéo nàng lên nhé!"

 

Minh Tĩnh Nhã liếc đoạn đường núi gật đầu.

 

Địch Thiệu Duy chỉ xông lên gạt phắt bàn tay dê xồm , nhưng chẳng lý do nào chính đáng, đành trơ mắt .

 

Thượng Quan Huyền Hạo liếc Địch Thiệu Duy, tên nhóc thối, cơ hội của ngươi tới đấy! Còn mau tỉnh ngộ thì mặc kệ ngươi luôn!

 

Thượng Quan Huyền Hạo chìa tay mặt Minh Tĩnh Nhã.

 

Minh Tĩnh Nhã vịn áo , nương theo lực kéo từ tay , nhấc chân lên, đạp lên nền đất vàng phía , dùng sức leo lên.

 

Bậc đường núi quả thực chút quá dốc, Minh Tĩnh Nhã bèn nắm chặt lấy áo của Thượng Quan Huyền Hạo, mượn lực từ đó, ngay khoảnh khắc nàng gắng sức leo lên.

 

Thân hình của Thượng Quan Huyền Hạo vì mất thăng bằng mà chao đảo chúi về phía .

 

Minh Tĩnh Nhã hoảng hốt vội buông tay, cố gắng đẩy trở .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-400.html.]

Thế nhưng nàng mới leo nửa chừng, thể còn vững, động tác đẩy Thượng Quan Huyền Hạo về những thành công, mà còn khiến chính nàng ngã ngược .

 

"A!" Minh Tĩnh Nhã kìm mà kinh hãi thốt lên.

 

Thượng Quan Huyền Dật phía Thượng Quan Huyền Hạo mắt tinh tay lẹ, tóm lấy một cánh tay của Thượng Quan Huyền Hạo, kéo trở .

 

Địch Thiệu Duy nhanh như cắt vững, định , dang tay đón lấy Minh Tĩnh Nhã đang rơi xuống.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Minh Tĩnh Nhã trong vòng tay Địch Thiệu Duy, gương mặt trắng bệch còn một giọt máu, đôi mắt nhắm nghiền, thể run lên bần bật, rõ ràng là dọa cho sợ đến thất thần.

 

Dáng vẻ của Minh Tĩnh Nhã khiến cho Địch Thiệu Duy bất giác cảm thấy trái tim nhói lên một cơn đau xót lạ thường.

 

Cơn đau điếng vì lăn xuống núi vốn tưởng sẽ ập đến chẳng thấy , Minh Tĩnh Nhã chỉ cảm thấy ngã một vòng tay ấm áp, một luồng thở nam nhân quen thuộc chợt phả cánh mũi.

 

Minh Tĩnh Nhã hé mở đôi mắt, liền bắt gặp ánh ngập tràn xót xa của Địch Thiệu Duy. Nàng chớp chớp mắt: Sao nàng thấy ánh mắt Địch công t.ử chan chứa nỗi đau lòng đến thế.

 

Địch Thiệu Duy thấy hàng mi dài cong vút của Minh Tĩnh Nhã khẽ rung động, nhẹ nhàng vén lên, để lộ đôi mắt to tròn long lanh như nước. Ánh mắt nàng lúc đầu còn phảng phất nét mơ màng, đó dần chuyển thành vẻ nghi hoặc.

 

Rồi hàng mi tựa chiếc quạt nhỏ khẽ chớp, Địch Thiệu Duy cảm giác như trái tim cũng chiếc quạt nhỏ nhẹ nhàng phe phẩy, khiến nó đập rộn ràng hơn bao giờ hết.

 

Thượng Quan Huyền Hạo khi vững liền đầu gã biểu của : Huynh , vi bất chấp hiểm nguy tính mạng để cô nương trong lòng ngươi tự nguyện lao vòng tay ngươi đấy! Ngươi mà vẫn ôm mỹ nhân về thì thật quá với cái mạng của !

 

Lần mà còn để nàng chạy mất, ngươi cả đời thì cũng mặc kệ, thèm giúp nữa!

 

Vừa đúng là dọa c.h.ế.t mà!

 

"Minh cô nương, hai chứ?" Đã diễn thì diễn cho trót, thể để Minh cô nương manh mối, Thượng Quan Huyền Hạo lo lắng hỏi.

 

Nghe những lời quan tâm của Thượng Quan Huyền Hạo, Minh Tĩnh Nhã mới sực tỉnh, nàng khẽ cựa quậy, thoát khỏi vòng tay của Địch Thiệu Duy.

 

"Không !" Minh Tĩnh Nhã vội vàng đáp lời.

 

Địch Thiệu Duy đầy lưu luyến đặt nàng xuống, hai tay nhẹ nhàng giữ lấy vai nàng, đợi đến khi nàng vững mới buông .

 

"Không , mau lên đây , kéo ngươi!" Thượng Quan Huyền Hạo thở phào nhẹ nhõm, chìa tay .

 

Địch Thiệu Duy liếc xéo Thượng Quan Huyền Hạo một cái sắc lẹm, "Không cần ngươi, đúng là hại ít. Ngươi lên , chừa chỗ , đưa Minh cô nương lên."

 

"Minh cô nương, Địch công t.ử con hẳn là lắm, nhưng võ nghệ thì vẫn hơn , là cứ để đưa cô nương lên !" Thượng Quan Huyền Hạo sờ sờ mũi, giúp mà giúp đến mức , còn tự hạ thấp , đời chắc chẳng mấy ai!

 

Quan trọng nhất là đang giúp một con rắn độc! Giúp xong nó còn c.ắ.n c.h.ế.t gã nông phu ! Mà vẫn tiếp tục giúp!

 

Lão thiên gia ơi, lòng như con đây, nhất định phù hộ cho con sống lâu trăm tuổi đó!

 

Thượng Quan Huyền Hạo leo lên thầm oán thán trong bụng.

 

"Minh cô nương, kéo cô nương lên." Địch Thiệu Duy nhẹ nhàng vòng qua Minh Tĩnh Nhã, leo lên chìa tay .

 

Minh Tĩnh Nhã hề e dè, nàng hào phóng đưa tay nắm lấy ống tay áo của , dùng một chút sức, Địch Thiệu Duy bèn khẽ nâng khuỷu tay nàng lên, thế là nàng dễ dàng leo lên .

 

Địch Thiệu Duy cảm thấy chuyện thật viên mãn, hóa suốt chặng đường , nên đưa tay về phía nàng , chỉ tự tay việc thì lòng mới thấy thoải mái.

 

Địch Thiệu Duy vốn là thông minh, đây thông chín khiếu nhưng vẫn còn một khiếu thông, bây giờ một khiếu thông, tức là tất cả đều thông suốt.

 

Vừa Thượng Quan Huyền Hạo chắc chắn là cố ý trượt tay, nếu với võ công của , tuy đúng là kém một chút, nhưng cũng đến nỗi một chuyện nhỏ như thất thủ.

 

Tuy đang giúp , nhưng dám lấy sự an nguy của Minh cô nương trò đùa, thật sự quá đáng lắm .

 

Nghĩ đến gương mặt kiều diễm trắng bệch, đôi mắt nhắm nghiền, và thể khẽ run rẩy trong vòng tay lúc nãy, cảm thấy lát nữa cần tìm Thượng Quan Huyền Hạo để luyện tập gân cốt một phen!

 

Hạ bàn của nam nhân mà vững thì sẽ hỏng đại sự đó!

 

Bốn trăm chương ~~~ Quyển truyện thực sự lâu, nhưng chỉ mới cập nhật đều đặn trong hai tháng gần đây. Vì , những bạn đồng hành cùng câu chuyện suốt chặng đường qua chắc chắn đều là những vô cùng kiên nhẫn. Xin từ tận đáy lòng cảm ơn các bạn, cảm ơn vì luôn ở đó hành trình ...

 

Chính nhờ sự đăng ký, tán thưởng, bình chọn, bình luận và đề cử của mà quyển truyện mới cơ hội đến với nhiều bạn hơn.

 

Tác giả là xin trịnh trọng một lời: Xin cảm ơn các bạn nhiều

 

--------------------

 

 

Loading...