Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:35:18
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Á! Đau! Đau quá mất!" Lam Nguyệt ôm chặt lấy bụng, cả co quắp , miệng ngừng kêu la đau đớn.

 

"Trời đất ơi! Tỷ tỷ đang mang long t.h.a.i cơ mà! Là kẻ nào cố tình đứt chuỗi vòng tay ! Đây rõ ràng là hành vi cố ý mưu hại huyết mạch của hoàng gia!" Lương Yến Lệ cất giọng đanh thép, sắc mặt nghiêm nghị lên tiếng buộc tội.

 

Lưu Thị thấy những lời , bất giác run lên bần bật, nàng run rẩy đưa bàn tay trái của lên, sững sờ cổ tay trống trơn, cúi xuống những hạt trân châu vương vãi mặt đất, sắc mặt trong khoảnh khắc trắng bệch như tờ giấy!

 

Tại chuỗi vòng trân châu đột nhiên đứt phựt như chứ!

 

Cố tình đứt chuỗi vòng ư? Hiểu Nhi đưa mắt những hạt trân châu quen thuộc đất, liếc Lương Yến Lệ, trong lòng trĩu nặng, nhưng dù thế nào nữa, việc cấp bách là mời thái y ! Nàng sang T.ử Kinh đang cạnh Lưu Thị, cất giọng lệnh: "T.ử Kinh, mau mời thái y!"

 

Nghe thấy lời , T.ử Kinh đang sợ đến ngây mới sực tỉnh , vội vàng ba chân bốn cẳng chạy ngoài.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Các vị phu nhân mặt tại đây chứng kiến cảnh tượng , ai nấy đều sợ đến mức dám thở mạnh, trong lòng mỗi đều âm thầm hối hận vì hôm nay đến đây.

 

Một vài phu nhân tay cũng đang đeo chuỗi hạt, đều vội vàng nắm chặt lấy chuỗi vòng của , chỉ sợ lỡ may gặp vận rủi nó đứt mất, đến lúc đó thì trăm cái miệng cũng giải thích cho rõ .

 

Đại Hoàng T.ử và mấy cùng lúc tới cũng trông thấy tình hình trong hoa phòng, Đại Hoàng T.ử liền đầu, sải bước chạy vội tới.

 

Chỉ thấy Đại Hoàng T.ử Phi đang co quắp đất, phần váy thấm một mảng m.á.u tươi, cả vầng trán vì đau đớn mà túa đầy mồ hôi lạnh.

 

"Hoàng phi, nàng ?" Đại Hoàng T.ử xổm xuống bên cạnh Đại Hoàng T.ử Phi, đưa tay đỡ lấy vai nàng, đôi mày nhíu chặt , gương mặt tràn đầy lo lắng mà hỏi.

 

"Đau quá! Con của chúng , Đại Hoàng Tử, cứu, cứu lấy con của chúng ." Đại Hoàng T.ử Phi thấy Đại Hoàng T.ử tới, liền vội vàng níu lấy tay , giọng đầy khẩn khoản cầu xin.

 

Bàn tay của Đại Hoàng T.ử dính vết m.á.u tay Lam Nguyệt, cứ ngỡ đó là m.á.u của đứa bé, trong lòng theo bản năng dấy lên một nỗi bất an, liền vội vã hất tay nàng , nhưng ngay lập tức nhận bao nhiêu cặp mắt đang đổ dồn , vội vàng nắm ngược tay nàng, cất lời an ủi: "Được! Nàng đừng lo, sẽ trút giận cho nàng!"

 

Rốt cuộc vẫn thể chịu nổi việc cứ nắm mãi bàn tay dính m.á.u của Lam Nguyệt, vệt m.á.u khiến lòng dâng lên một cảm giác khó chịu khôn tả.

 

Đại Hoàng T.ử buông tay Lam Nguyệt , gương mặt đằng đằng sát khí bật dậy, ánh mắt sắc lẹm quét qua từng một mặt tại đây, cất giọng nghiêm khắc quát lớn: "Ai thể cho , Đại Hoàng T.ử Phi ngã như thế nào! Nếu đứa bé trong bụng Hoàng phi mệnh hệ gì, tất cả các ngươi bồi táng!"

 

Là sẽ trút giận cho nàng, chứ là lo lắng cho tính mạng của nàng và đứa con trong bụng tiên! Rõ ràng Lam Nguyệt cầu xin cứu lấy đứa bé, chứ là trút giận!

 

"Đại Hoàng T.ử vẫn nên đưa Đại Hoàng T.ử Phi khách phòng chờ thái y tới thì hơn! Dưới đất lạnh lẽo, Đại Hoàng T.ử Phi cứ mãi thế ." Hiểu Nhi thu hết hành động và biểu cảm của Đại Hoàng T.ử trong mắt, trong lòng càng thêm khinh bỉ con .

 

Kẻ thế nào cũng một bộ mặt giả tạo! Con của sắp giữ nữa , lẽ điều đầu tiên là sốt sắng mời thái y mới chứ? Vậy mà chỉ chăm chăm việc truy cứu tội trạng! Đến hai chữ "thái y" cũng chẳng hề nhắc tới.

 

"Duệ An Huyện Chủ bản hoàng t.ử đưa Đại Hoàng T.ử Phi rời khỏi hiện trường, để ngươi tiện bề hủy diệt chứng cứ ?" Đại Hoàng T.ử xong lời liền trừng mắt Hiểu Nhi một cách hung hãn.

 

Hủy diệt chứng cứ? Hiểu Nhi liếc xuống mặt đất, trống ! Những hạt trân châu rơi vãi lúc nãy lăn xa, nhiều hạt chẳng lăn mất tăm, lúc T.ử Kinh rời , vì lo nàng sẽ vấp ngã, chính nàng cũng dùng chân đá hai ba hạt trân châu ở ngay cửa chỗ khác, bây giờ chỉ còn vài hạt lăn đến cạnh chậu hoa là còn thể thấy bóng dáng.

 

Nàng nãy giờ vẫn luôn để ý đến Đại Hoàng Tử, căn bản hề thấy liếc về phía mấy hạt trân châu !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-407.html.]

 

Vậy mà bây giờ Đại Hoàng T.ử thẳng là hủy diệt chứng cứ, điều chứng tỏ cho rằng cố tình hãm hại khiến Đại Hoàng T.ử Phi ngã! Tại thể chắc chắn rằng Đại Hoàng T.ử Phi do bản bất cẩn trượt chân, mà là do kẻ khác hãm hại chứ?

 

Lẽ thường tình, giữa thanh thiên bạch nhật thế , nào ai to gan dám hãm hại Đại Hoàng T.ử Phi! Vì , thường theo quán tính sẽ cho rằng Đại Hoàng T.ử Phi là do chính sơ sẩy trượt chân mà ngã!

 

Ấy mà Đại Hoàng T.ử thẳng thừng rằng chính hủy chứng cứ! Cứ như thể chính hãm hại Đại Hoàng T.ử Phi ! Lại thêm thái độ dửng dưng của đối với tính mạng của Lam Nguyệt và hài nhi trong bụng nàng! Trực giác trong tiềm thức của Đại Hoàng Tử, quả thật vi diệu khôn cùng!

 

Hiểu Nhi âm thầm phân tích nhanh như chớp trong lòng.

 

Lương Yến Lệ tay cầm khăn lụa, khẽ chấm lên khóe mắt đẫm lệ, giọng nghẹn ngào nức nở: "Đại Hoàng Tử, Người nhất định đòi công bằng cho tỷ tỷ! Vừa Duệ An Huyện Chủ và tỷ tỷ lời qua tiếng , tỷ tỷ tức giận đùng đùng bỏ , chuỗi vòng trân châu tay Thăng Bình Hầu phu nhân đúng lúc đứt, trân châu văng tung tóe khắp sàn, tỷ tỷ chính là vì giẫm những hạt trân châu đó nên mới trượt chân ngã."

 

"Thăng Bình Hầu phu nhân, ngươi còn gì để giải thích ? Ngươi đây là cố ý mưu hại hoàng tự, ngươi tội !" Đại Hoàng T.ử , ánh mắt sắc như d.a.o lập tức phóng thẳng về phía Lưu Thị, giọng điệu đanh .

 

"Thần ! Thần oan!" Lưu Thị gắng gượng giữ bình tĩnh, đáp lời. Lúc thể rối loạn ! Gặp chuyện cần bình tĩnh, gặp đại sự càng bình tĩnh hơn, đây là điều Vinh Ma Ma dạy nàng.

 

Hơn nữa, tội danh nặng như , nàng tuyệt đối gánh nổi! Bằng , cả gia tộc của nàng sẽ hủy hoại.

 

"Đại Hoàng T.ử xin đừng ngậm m.á.u phun , chân tướng sự việc rốt cuộc thế nào vẫn cần điều tra cho rõ ràng!" Hiểu Nhi trong phút chốc nghĩ thông suốt! Đây tuyệt đối là một màn kịch do Đại Hoàng T.ử và Lương Yến Lệ cùng dàn dựng!

 

"Không ? Vậy tại chuỗi vòng trân châu của ngươi đứt sớm, đứt muộn, cứ nhằm đúng lúc tỷ tỷ rời mà đứt!" Lương Yến Lệ liền trừng mắt Lưu Thị, ánh mắt tựa như đuốc lửa.

 

Thượng Quan Huyền Dật bước , ánh mắt lướt nhanh một vòng qua tất cả mặt, trong lòng liền tỏ tường đôi ba phần.

 

"Thăng Bình Hầu phu nhân, lúc đó chuỗi vòng trân châu của đứt như thế nào? Người hãy suy nghĩ kỹ xem, chuỗi vòng sẽ thể vô duyên vô cớ mà đứt ." Giọng của Thượng Quan Huyền Dật mang theo một sự trấn định sức mạnh an ủi lòng , Lưu Thị xong bất giác cảm thấy an tâm hơn nhiều.

 

Hiểu Nhi bước đến bên cạnh Lưu Thị, chợt phát hiện Dương Mai đang nháy mắt với , đó nàng liếc nha Khỉ La của Lương Yến Lệ, chỉ thấy nó bất động tại chỗ.

 

Dương Mai điểm huyệt Khỉ La ư?!

 

Thấy , lòng Hiểu Nhi yên trở !

 

"Ta , lẽ là do đeo lâu, các hạt châu ma sát đứt dây ! Xin Đại Hoàng T.ử minh xét! Dù cho thần một trăm lá gan, thần cũng dám hãm hại Đại Hoàng T.ử Phi a!" Lưu Thị suy nghĩ một lát, lúc đó tay nàng hề vướng cành hoa, cũng va chạm ai, chỉ thể là nguyên nhân mà thôi.

 

"Ngươi ? Chắc chắn là ngươi cố ý đứt nó! Đại Hoàng Tử, nếu sợi dây đó đứt do mài mòn, thì vết đứt của nó nhất định sẽ ngay ngắn! Còn nếu cố tình cắt đứt, thì vết cắt sợi dây chắc chắn sẽ gọn ghẽ. Chúng chỉ cần tìm sợi dây, xem xét vết đứt của nó là sẽ Thăng Bình Hầu phu nhân cố ý ."

 

"Cho dù sợi dây cắt đứt, cũng thể chứng minh là do mẫu cắt. Biết kẻ cố tình vu oan giá họa thì !" Hiểu Nhi đến bên cạnh Lưu Thị, nhặt sợi dây màu trắng đất lên xem xét.

 

Quả nhiên là cắt đứt

 

--------------------

 

 

Loading...