Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 412
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:35:23
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian lặng lẽ trôi một dạo, dòng đổ xô về Tây Bắc tìm kho báu ngày một đông hơn.
Thượng Quan Huyền Dật lệnh cho nha môn các nơi dán cáo thị, rằng kho báu đó là giả. Thế nhưng, chẳng một ai tin, đúng hơn, của cải khổng lồ, thà một chuyến công cốc, chứ quyết bỏ lỡ cơ hội đổi đời chỉ một đêm!
Sự việc ngày càng dữ dội, những thôn làng thậm chí còn tập hợp bộ trai tráng trong thôn để lên đường tìm kho báu.
Người thì đông, mà kẻ về chẳng mấy ai.
những trở về đều quả quyết rằng kho báu là thật, hơn nữa họ còn thấy cả tiên cảnh giữa sa mạc, bên trong trồng vô lương thực, cả những ngôi nhà vô cùng xinh .
Những đó trở về chính là để đón cả gia đình, cha , vợ con, cùng dời đến tiên cảnh an cư lạc nghiệp.
Nghe những lời đồn đại như , tìm đến càng đông hơn nữa, nhiều bách tính nghèo khổ đều đổ xô tìm chốn tiên cảnh .
Phía Tây Bắc đành đóng chặt cổng thành, cho bách tính khỏi thành tìm kho báu tìm kiếm cái gọi là tiên cảnh.
Thế nhưng, hành động gây bạo loạn trong đám tìm báu.
Những bách tính tìm báu xô xát với binh lính giữ thành! Thậm chí còn cả binh lính và bách tính đ.á.n.h c.h.ế.t!
Khi bản tấu chương truyền đến bàn ngự của Hoàng Thượng, ngài tức giận đến độ ném mạnh tấu chương xuống mặt bàn.
là ngu , vô tri! Nếu thật sự kho báu, thì tấm tàng bảo đồ thể nào để cho cả thiên hạ đều ?
Kẻ nào mà độc chiếm khối của cải chứ!
Ơ , tuy đúng là kho báu thật, nhưng chẳng nhi t.ử của mang về hết ! Chỉ là chuyện thể công bố cho thiên hạ !
Còn tiên cảnh càng là chuyện hoang đường!
là ngu hết t.h.u.ố.c chữa!
Chuyện thế tuyệt đối là kẻ giật dây, nhưng mục đích là gì thì rõ.
Hoàng Thượng bèn hạ lệnh cho Thượng Quan Huyền Dật đến Tây Bắc điều tra rõ ràng và giải quyết sự việc.
Tại Tứ Quý tửu lâu.
Thượng Quan Huyền Dật, Thượng Quan Huyền Tuấn, Thượng Quan Huyền Hạo và Địch Thiệu Duy đang cùng bàn luận về sự việc.
"Liệu kẻ chủ mưu cố tình dụ một lượng lớn đến đó để tiêu diệt lũ nhện độc ? Sau đó sẽ hưởng lợi?" Thượng Quan Huyền Hạo cất lời phỏng đoán.
Thượng Quan Huyền Dật lắc đầu, ban đầu cũng đoán như , nhưng bây giờ cảm thấy chuyện hề đơn giản đến thế.
Hắn phái Phong Hành điều tra, chỉ là vẫn tin tức gì truyền về.
"Tiên cảnh? Một tiên cảnh mà hễ đuổi theo là biến mất ư? Bọn họ hoa mắt , ở sa mạc lâu như , thứ thấy ngoài cát thì vẫn là cát, gì tiên cảnh nào! Nếu thật sự tiên cảnh, Tây Nguyệt Quốc cần mỗi năm đều vì vấn đề lương thực mà cướp đoạt đồ ăn của bách tính biên thành ? Bọn họ chỉ hận thể đóng chặt cửa nước, giấu nhẹm chuyện mới !" Địch Thiệu Duy xong chuyện , tức đến bật vì đám dân ngu !
" là một lũ dân ngu, chuyện gì kiếm chuyện. Binh lính biên thành đầu rơi m.á.u chảy, chịu đủ khổ cực giá lạnh chính là để bảo vệ giang sơn xã tắc, để bách tính thể an cư lạc nghiệp! Bây giờ vô cớ đám dân ngu đ.á.n.h cho đến c.h.ế.t, nếu là thì cứ mở toang cổng thành , để bọn họ cút hết sa mạc mà tìm tiên cảnh, nhất là đừng bao giờ trở nữa!" Thượng Quan Huyền Tuấn tức giận đ.ấ.m mạnh một quyền xuống mặt bàn.
Thượng Quan Huyền Tuấn và binh lính Tây Bắc tình cảm sâu đậm, tin họ vì chuyện mà vô cớ hy sinh tính mạng, liền tức chịu nổi.
"Có lẽ họ thấy ảo cảnh!" Hiểu Nhi họ chuyện, bèn lên tiếng.
"Ảo cảnh gì?" Địch Thiệu Duy liền hỏi.
"Hải thị thận lâu!" Hiểu Nhi phỏng đoán của nàng.
"Hải thị thận lâu là gì?" Thượng Quan Huyền Dật về phía Hiểu Nhi.
Những khác cũng về phía nàng, chờ đợi lời giải thích.
"Hải thị thận lâu còn gọi là Thận cảnh, là một loại ảo ảnh. Nó sẽ xuất hiện ở những nơi như mặt biển phẳng lặng, mặt sông rộng, mặt hồ, đồng tuyết, sa mạc hoặc vùng Gobi. Thỉnh thoảng, trung hoặc ' lòng đất' sẽ hiện những ảo ảnh hư ảo của lầu cao, thành quách, cây cối... đó chính là Hải thị thận lâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-412.html.]
Nghe những lời , Thượng Quan Huyền Tuấn bèn huých nhẹ tay Thượng Quan Huyền Dật: "Cao siêu quá, hiểu, ngươi giải thích cho xem nào."
Thượng Quan Huyền Dật chẳng chẳng rằng, bởi cũng hiểu tường tận cho lắm!
Địch Thiệu Duy cũng chẳng hiểu gì sất, nhưng nhớ lời phu t.ử từng dạy rằng kẻ học trò giấu dốt, thế là bèn cất tiếng hỏi: "Vì xuất hiện loại ảo cảnh ?"
Hiểu Nhi trầm ngâm giây lát mới lên tiếng: "Các ngươi vì bầu trời đổ mưa ? Và tại cơn mưa, lúc thì xuất hiện cầu vồng, lúc chẳng thấy , các ngươi nguyên do là gì chăng?"
Cả bọn đồng loạt lắc đầu!
Đây vốn là một hiện tượng của tự nhiên, gió thổi mưa sa năm nào mà chẳng , đều quen thuộc từ lâu, thế nhưng một ai từng mảy may nghĩ ngợi xem nguyên nhân sâu xa là do .
Vả , đây là chuyện của Lão Thiên Gia, ngài thích nổi gió thì trời liền nổi gió, ngài đổ mưa thì trời liền đổ mưa! Chuyện nào ai quản cơ chứ!
"Hải thị thận lâu cũng giống như cầu vồng, đều là một hiện tượng khúc xạ và phản xạ của ánh sáng!"
Càng càng cao siêu khó hiểu!
Cả bọn: Vẻ mặt mờ mịt!
Địch Thiệu Duy hỏi, hiện tượng khúc xạ và phản xạ của ánh sáng rốt cuộc là gì, nhưng sợ! Lỡ như nha đầu những lời mà chẳng hiểu mô tê gì thì đây?
"Hiện tượng khúc xạ và phản xạ của ánh sáng là cái gì?" Thượng Quan Huyền Tuấn chẳng hề ngại ngần cất tiếng hỏi.
Nàng sai , sai thật , đây là đang dạy môn khoa học tự nhiên cơ chứ! Nàng giải thích cho cổ đại thế nào về hải thị thận lâu bây giờ!
"Những điều các ngươi cần bận tâm, các ngươi chỉ cần rằng, hải thị thận lâu là một loại ảo cảnh quang học! Những cảnh tiên mà thấy sa mạc thực chất chỉ là ảnh ảo mà thôi! ảnh ảo đó là do ánh sáng từ một nơi nào đó phản xạ phần đến."
Ảo cảnh quang học? Đó là thứ gì nữa?
Thượng Quan Huyền Hạo thì càng mờ mịt như lạc trong sương mù!
Hắn nhào về phía Thượng Quan Huyền Tuấn: "Tam hoàng hiểu gì ? Nếu hiểu thì ơn dùng ngôn ngữ của thường mà giải thích cho với!"
Thượng Quan Huyền Tuấn đẩy phắt Thượng Quan Huyền Hạo đang quấn lấy : "Ta cũng cóc hiểu gì hết."
Hiểu Nhi cảm thấy vấp một nan đề lớn nhất trong đời!
"Ta giải thích ?" Hiểu Nhi nản lòng .
Thượng Quan Huyền Hạo đáp: "Không ! Ngươi khơi gợi trí tò mò của lên , nếu giải thích cho rõ ràng, sẽ mất ngủ mất."
Hiểu Nhi đáp: "Ngươi ngủ thì can hệ gì đến !"
Vẻ mặt Thượng Quan Huyền Hạo lập tức tràn đầy ấm ức: "Nha đầu, ngươi cứ giải thích mà! Mất ngủ khó chịu lắm đó!"
"Có nó cũng giống như việc soi gương , hải thị thận lâu chính là ảnh ảo trong gương. Là thứ thể chạm , cũng chẳng thể sờ tới!"
"Thượng Quan Đại Ca quả là thông tuệ phi phàm, cũng gần giống như đó." Hiểu Nhi giơ ngón tay cái lên tán thưởng Thượng Quan Huyền Dật.
" những thứ trong gương đều là vật thật cả mà!" Thượng Quan Huyền Tuấn lên tiếng.
"Hải thị thận lâu cũng là cảnh vật tồn tại thực sự, chỉ là chúng vị trí cụ thể của nó mà thôi." Hiểu Nhi giải thích.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Vậy là thật sự tiên cảnh tồn tại ?" Thượng Quan Huyền Hạo thể tin nổi mà thốt lên.
"Không tiên cảnh , đó là cảnh vật tồn tại trong thực tại, chẳng qua chỉ là phản chiếu đến mà thôi! Nếu như cảnh vật phản chiếu tình cờ chính là hoàng cung quen thuộc của ngươi, lẽ ngươi sẽ tin đó chỉ là ảnh ảo." Nói đến đây, Hiểu Nhi cảm thấy cổ họng khô, đang định tìm chút nước để uống.
Thượng Quan Huyền Dật tinh ý đưa cho nàng một tách .
Hiểu Nhi uống một cạn sạch tách , đó mới tiếp: "Hải thị thận lâu dễ dàng hình thành như , nó cần những điều kiện vô cùng đặc thù. Vì , khi thấy hiện tượng , ngươi chỉ cần đổi một chút độ cao quan sát, nó sẽ lập tức biến mất!"
--------------------