Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 414
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:35:26
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt trời khuất bóng dãy núi, cơn đau bụng mà bọn họ lo ngay ngáy suốt cả buổi chiều quả nhiên ập đến đúng như dự liệu, màn đêm càng dày đặc, cơn đau càng thêm dữ dội.
Chưa đến nửa đêm, nhiều thể chịu đựng nổi nữa, la lối om sòm đòi t.h.u.ố.c giải.
Đến nửa đêm, những kẻ đau đớn đến mức chỉ c.h.ế.t cho xong cuối cùng cũng ban cho t.h.u.ố.c giải.
Thuốc bụng, cơn đau liền tan biến như từng tồn tại.
Y phục của tất cả đều ướt sũng mồ hôi, nhớ cơn đau kinh hoàng , ai nấy đều kìm mà run lên bần bật.
Ngày thứ hai, bọn họ vẫn giam giữ, đúng thời điểm đó, cơn đau đớn bắt đầu giáng xuống. Sau khi nếm trải sự việc của đêm qua, cảm thấy đau liền cầu xin t.h.u.ố.c giải! Thứ vốn là thứ mà con thể chịu đựng !
Thế nhưng , bọn họ vẫn chịu đựng cơn đau đến tận nửa đêm mới cho t.h.u.ố.c giải.
Trời rạng sáng, chủ động với kẻ bên ngoài rằng nguyện ý tuân theo sự sắp xếp của đại nhân, chỉ cần t.h.u.ố.c giải thể đưa cho đúng giờ.
Những khác , còn gì hiểu nữa, tất cả đều vội vàng quy thuận.
Cũng bởi , khi hoàng hôn buông xuống, t.h.u.ố.c giải đưa đến đúng hẹn.
Phong Hành ẩn trong đó bốn ngày, mỗi ngày đều huấn luyện như một binh sĩ thực thụ, nhưng chẳng tra một chút tin tức hữu dụng nào.
Đây là đội quân do ai bí mật huấn luyện, thử dò hỏi những ở đây từ lâu, nhưng mỗi khi câu hỏi đều lộ vẻ mặt kinh hoàng tột độ.
Biết rằng nếu cứ tiếp tục ở cũng thể thăm dò gì, khi quen thuộc địa hình, liền trốn đêm ngày thứ tư.
Chạy bao xa, Chiêu Phong Nhĩ phát hiện.
Vốn dĩ cho rằng tối nay uống t.h.u.ố.c giải thì sẽ còn đau nữa, nào ngờ vận nội lực, độc tố trong cơ thể liền tái phát.
Nội lực vận dụng càng nhiều, cơn đau càng thêm dữ dội, nhanh rơi thế hạ phong, mang trọng thương. May mà nhớ Thượng Quan Huyền Dật từng cho một viên giải độc , uống mới tìm sức lực, thoát khỏi cửa tử!
Ban ngày bôn ba đường, ban đêm chịu đựng cơn đau sống bằng c.h.ế.t, Phong Hành cuối cùng cũng trở về ngày thứ bốn mươi tám.
Thượng Quan Huyền Dật xong báo cáo của Phong Hành, liền cho lui xuống.
Hắn thư án, tay khẽ gõ nhịp mặt bàn, chậm rãi tiêu hóa những thông tin mà Phong Hành mang về.
"Chủ tử, Nhị hoàng t.ử và Duệ An Huyện Chủ đang đợi ở thiên sảnh."
Thượng Quan Huyền Dật liền hồn, dậy bước ngoài.
"Phong Hành ?" Hiểu Nhi thấy Thượng Quan Huyền Dật bước liền hỏi.
"Tra gì ?" Thượng Quan Huyền Tuấn cũng lên tiếng hỏi.
Địch Thiệu Duy và Thượng Quan Huyền Hạo vốn cũng câu hỏi hỏi, nhưng thấy bọn họ đều hỏi, liền im lặng chờ đợi câu trả lời của Thượng Quan Huyền Dật.
Thượng Quan Huyền Dật kể một cách đơn giản những chuyện mà Phong Hành gặp .
"Chiêu Phong Nhĩ mà trốn ở nơi đó! Thảo nào của ngươi tìm kiếm lâu như mà thấy!" Địch Thiệu Duy cảm thán.
Lúc đó còn ngạc nhiên, ở Mẫn Trạch Quốc mà vẫn Thượng Quan Huyền Dật tìm ! Hóa chuồn khỏi nước từ đời nào !
"Những binh sĩ đó rốt cuộc là quân của ai?" Thượng Quan Huyền Tuấn nhíu chặt mày.
"Chiêu Phong Nhĩ giống Tây Nguyệt Quốc." Hiểu Nhi lên tiếng.
Người của mỗi quốc gia đều những đặc điểm khác biệt khuôn mặt so với các nước khác, Tây Nguyệt Quốc ngũ quan tương đối sắc sảo, hốc mắt cũng sâu hơn.
"Viên giải độc đó thể giải hết độc của Phong Hành ? Đêm hôm vẫn phát tác như thường? Chuyện hợp lẽ thường chút nào!" Hiểu Nhi nhíu mày.
Linh dịch nhỏ xuống từ cây Vô Ưu trong gian, một giọt thể giải loại độc thế gian!
Nàng dám chắc rằng, độc của Phong Hành lúc đó tuyệt đối giải , ngày hôm phát tác, chắc chắn là trúng độc nữa.
"Độc thế gian , ngàn vạn loại, nhiều kể xiết, giải hết độc cũng chẳng gì lạ, hợp lẽ thường chứ." Thượng Quan Huyền Hạo vốn là học y, thông thường mỗi loại độc đều phương pháp giải độc khác , cho nên khi Hiểu Nhi loại t.h.u.ố.c thể giải bách độc, ban đầu tin.
Chỉ là thử qua, vả mặt một cách triệt để, mới tin mà thôi. Bây giờ cuối cùng cũng xuất hiện một loại độc mà viên giải độc giải , chút phấn khích như kẻ nông nô lật chủ, hân hoan hát ca.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-414.html.]
「Ngươi vui lắm khi độc của Phong Hành giải ?」Thượng Quan Huyền Dật lạnh lùng .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
「Dĩ nhiên… là ! Ta chỉ ước gì Phong Hành bao giờ trúng độc!」
Thượng Quan Huyền Dật liếc cho một ánh mắt đầy cảnh cáo, mới thu tầm mắt .
Ánh mắt đó đúng là dọa c.h.ế.t mà, rốt cuộc ai mới là ruột thịt đây! Thượng Quan Huyền Hạo vội vàng tự an ủi tâm hồn bé bỏng của !
「Ta dám chắc viên giải độc đan của thể giải tất cả các loại độc thế gian ! Cho nên nghĩ lúc đó Phong Hành uống giải độc đan xong, là giải độc, mà là trúng độc một nữa.」
「Cũng khả năng .」Địch Thiệu Duy gật gật đầu.
「Muốn độc của Phong Hành giải hết , đợi đến lúc mặt trời lặn tối nay là ngay thôi chứ gì?」Thượng Quan Huyền Hạo lên tiếng.
「Cũng .」Hiểu Nhi gật gật đầu.
「Vậy thì tối nay chúng cứ ở đây dùng bữa, đợi Phong Hành hãy . Hiểu Nhi nha đầu, Địch đại ca lâu lắm nếm thử tài nấu nướng của !」
「Ý kiến ! Cứ quyết định ! Tối nay phiền Hiểu Nhi nha đầu !」Thượng Quan Huyền Hạo liền vỗ tay quyết ngay!
「Như cũng , phiền Duệ An Huyện Chủ .」Thượng Quan Huyền Tuấn đối với đề nghị cũng vô cùng động lòng.
「Cút hết ngoài cho ! Đừng ở đây chướng mắt!」Thượng Quan Huyền Dật nổi giận , nha đầu của từ bao giờ trở thành đầu bếp riêng cho bọn họ .
Hiểu Nhi chẳng hề để tâm, bèn mở lời: 「Cũng ạ, coi như là tiệc tiễn Thượng Quan Đại Ca ! Thượng Quan Đại Ca, chúng cùng bếp nhé.」
Ba còn câu thì ngây cả : Mời Thượng Quan Huyền Dật cùng bếp ư?
Chuyện thể chứ, đừng Thượng Quan Huyền Dật là hoàng t.ử phận tôn quý, cho dù là nam t.ử xuất từ gia đình thường dân cũng tuyệt đối chuyện bếp!
Phải rằng: Quân t.ử tránh xa bếp núc!
「Được!」Thượng Quan Huyền Dật thì chút do dự mà bật dậy.
Ba xong liền với vẻ thể tin nổi, điên !
Chuyện mà đồn ngoài! Hắn còn cần mặt mũi nữa !
Thượng Quan Huyền Dật dậy, kéo tay Hiểu Nhi thẳng về phía nhà bếp.
Địch Thiệu Duy véo một cái Thượng Quan Huyền Hạo bên cạnh: 「Hóa là đang mơ! Hèn gì chẳng thấy đau!」
Thượng Quan Huyền Hạo thì tức đến bật , véo chính là , dĩ nhiên là đau !
Thượng Quan Huyền Hạo vươn tay véo thật mạnh cánh tay của Địch Thiệu Duy một cái.
「A! Ngươi điên hả? Véo gì!」Địch Thiệu Duy đau đến mức nhảy dựng lên!
「Đau ? Đau thì là mơ !」
「Lục Hoàng Đệ đúng là điên thật !」Thượng Quan Huyền Tuấn hồn , buông lời cảm thán!
Dù sủng ái một nữ t.ử đến , cũng thể từ bỏ nguyên tắc của chứ.
「Điên hết t.h.u.ố.c chữa!」Địch Thiệu Duy gật đầu đồng tình.
Thượng Quan Huyền Dật bước nhà bếp dọa cho tất cả ở bên trong một phen thất kinh.
Vị đầu bếp đang thái rau thì giật cắt ngón tay, nha đang rửa rau thì sợ đến mức đổ cả chậu nước, bà lão đang gà thì hoảng hồn vứt luôn con gà , khiến cho cả nhà bếp gà bay ch.ó sủa một phen!
Thượng Quan Huyền Dật bọn họ mà chau mày.
Đợi đến khi mấy họ luống cuống bắt con gà, dọn dẹp nhà bếp xong xuôi, mới phất tay, hiệu cho tất cả lui xuống.
Nhìn gương mặt lạnh như tiền của Thượng Quan Huyền Dật, đám trong bếp sợ đến dám thở mạnh, nào nấy cuống cuồng tháo chạy.
Cảm ơn bạn Đạm Vong khen thưởng, cảm ơn các thư hữu bỏ phiếu
--------------------