Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:35:34
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

T.ử Ngưng thì giật nảy , đổi ý !

 

Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi, chờ nàng lên tiếng.

 

"Thượng Quan Đại Ca, còn thấy tiếng ve sầu và dế kêu nữa ."

 

Mùa hạ, sáng nào cũng râm ran tiếng côn trùng, nhất thời còn nữa, nàng quả thực quen.

 

T.ử Ngưng: Sao chủ đề lái sang mấy con côn trùng ?

 

"Ta lo chúng ồn ào ảnh hưởng đến giấc ngủ của ngươi, nên sai bắt hết cả ."

 

Thật là một sự cảm động bất ngờ, thôi , nàng sẽ cố ý dùng chuyện cung nữ hầu hạ bên để chọc tức nữa.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Nghĩ đến mấy loại côn trùng ở thời hiện đại là mỹ vị, ở đây thì thế nào, hừm, cứ cho cung nữ hưởng lợi , để nàng nếm thử món ăn là !

 

"Chỉ đ.á.n.h hai mươi đại bản, hình phạt nhẹ, đ.á.n.h thêm ba mươi đại bản nữa thì sợ nàng mất mạng! Hay là thế , Thượng Quan Đại Ca, những con ve sầu và dế bắt đang ở ạ?"

 

"Tiểu Phúc Tử, mang những con ve sầu và dế đó đây." Thượng Quan Huyền Dật lệnh cho Tiểu Phúc T.ử đang chờ ngoài cửa.

 

"Vâng." Tiểu Phúc T.ử lời lui .

 

T.ử Ngưng xong, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.

 

Hai mươi đại bản mà vẫn là trừng phạt nhẹ để răn đe ? Hai mươi đại bản đ.á.n.h xuống, gần như thể lấy mạng nàng ! Trong cung từng một cung nữ cũng phạt hai mươi đại bản, m.ô.n.g da tróc thịt bong, mấy ngày vết thương còn mưng mủ, sốt cao ba ngày hạ, suýt nữa thì mất mạng! Phải liệt giường hơn một tháng mới xuống .

 

mà, Duệ An Huyện Chủ cần mấy con ve sầu và dế đó để gì? Chẳng lẽ định ném lên ?

 

Nghĩ đến đây, từng luồng lạnh trong T.ử Ngưng bắt đầu thi chạy dọc sống lưng.

 

Rất nhanh, Tiểu Phúc T.ử xách một cái túi lớn đầy côn trùng bước .

 

Hiểu Nhi dậy, đến mặt Tiểu Phúc Tử: "Tiểu Phúc Tử, mở miệng túi , xem tươi ."

 

Tươi tươi? Tươi thì ? Mà tươi thì ?

 

T.ử Ngưng đang quỳ đất nhịn đưa hai tay lên xoa xoa cánh tay .

 

Duệ An Huyện Chủ thật là một cô nương ? Hay là nữ cải nam trang! Mấy thứ gớm ghiếc kinh tởm , cô nương nào dám chứ!

 

"Cô nương sợ ạ?" Tiểu Phúc T.ử chút do dự, lo sẽ dọa Hiểu Nhi sợ.

 

"Không sợ, thứ đáng yêu như sợ."

 

Đáng yêu? Tiểu Phúc T.ử chớp chớp mắt, mà chủ t.ử để mắt tới quả nhiên nhãn quan độc đáo.

 

thì thế nào cũng chẳng thấy đáng yêu chỗ nào!

 

Tiểu Phúc T.ử mở miệng túi, Hiểu Nhi ghé đầu , bên trong ve sầu và dế lúc nhúc, bò qua bò .

 

Tiểu Phúc T.ử chỉ liếc một cái cũng thấy da đầu tê dại.

 

"T.ử Ngưng, ngươi qua đây một cái."

 

T.ử Ngưng thấy lời , sợ đến run lẩy bẩy, tựa như lá rụng giữa trời thu lộng gió.

 

"Duệ An Huyện Chủ tha mạng, nô tỳ dám nữa, nô tỳ dám lời nữa."

 

"Đừng căng thẳng, chỉ bảo ngươi qua đây một cái thôi mà! Thứ c.ắ.n , cũng độc, ngươi sợ cái gì! Ta mà còn nếm thử một miếng đây !"

 

Duệ An Huyện Chủ nhỉ! Lại ăn côn trùng! T.ử Ngưng xong, đôi chân run rẩy dậy, bước từng bước chậm chạp lê tới, mỗi bước dài như mười bước.

 

Rồi nàng nhắm một mắt mở một mắt liếc , một đám côn trùng đen kịt lúc nhúc, bò tới bò lui! Toàn nàng như thể côn trùng đen ngòm bò đầy , nàng nhịn dùng tay phủi khắp , cố gắng đuổi lũ côn trùng cơ thể .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-422.html.]

Đối với biểu hiện của nàng, Hiểu Nhi hài lòng !

 

"Được , Tiểu Phúc Tử, buộc miệng túi . Mang hết những thứ trong túi đến nhà bếp, đem luộc lên món ăn kèm cơm cho T.ử Ngưng. Cứ mỗi bữa một đĩa, ăn cho đến khi hết thì thôi! Đây là để nhắc nhở nàng đừng lành sẹo quên đau! Món thực ngon, c.ắ.n một miếng, "rốp" một tiếng! Vỏ ngoài vỡ tan, dịch lỏng bên trong bụng sẽ ứa miệng..."

 

Oẹ! T.ử Ngưng đến đây vội bịt chặt miệng ! Cơn buồn nôn ập tới, nàng kìm nữa, ba chân bốn cẳng chạy thục mạng ngoài

 

Nếu nàng dám nôn ọe trong phòng của Lục hoàng tử, ngày mai cái đầu của nàng tuyệt đối sẽ còn cổ nữa.

 

"Ha ha..." Hiểu Nhi thấy sắc mặt T.ử Ngưng sợ đến xanh mét, nhịn mà bật thành tiếng.

 

Để xem nàng còn dám rắc bột ngứa lên nữa !

 

Thật nhộng ve chiên giòn ăn ngon lắm chứ! Có điều, những thời xưa e rằng chẳng dám ăn ! Lát nữa nàng kiếm một ít về ăn mới !

 

Hay là nàng nên ăn mấy món như bọ cạp, nhộng ve, nhộng ong vò vẽ mặt Thái Hậu, hễ bà cứ nhét cung nữ hầu hạ cận phủ Thượng Quan Đại Ca, liền cung xơi một đĩa ngay mặt bà, tiện thể mời bà dùng chung luôn!

 

thấy ghê tởm, thì cũng dùng cách để khiến bà ghê tởm !

 

Ừm, chủ ý quả là tồi!

 

"Vui lắm ?" Thượng Quan Huyền Dật thiếu nữ mặt đang đến cong cả mắt mày, cất tiếng hỏi.

 

"Ừm, nghĩ một cách khiến Thái Hậu dám nhét cung nữ hầu hạ cận phủ của ngươi nữa !"

 

"Cách gì ?" Nha đầu chủ động nghĩ cách giúp chặn những phiền phức , trong lòng khỏi vui mừng.

 

"Chính là mỗi nhét , sẽ ăn một đĩa côn trùng như bọ cạp độc, nhộng ve, nhộng ong vò vẽ ngay mặt bà ! Cho bà buồn nôn c.h.ế.t !"

 

Nghe những lời , sắc mặt Thượng Quan Huyền Dật sa sầm : "Không cần ăn những thứ ghê tởm như , cõi đời , nữ nhân thể gần , chỉ và chỉ duy nhất một ngươi mà thôi! Ngươi cần để tâm đến những chuyện , nếu ngươi bận lòng, Thái Hậu gửi đến nữa, đầu liền cho tống tiễn họ ! Nha ban nãy cũng sẽ cho đưa !"

 

"Ghê tởm cái gì chứ! Mấy thứ đó ngon lắm đấy, hôm nào cho ngươi ăn thử!"

 

Ọe! Thượng Quan Huyền Dật cảm thấy trong dày như một trận sóng cả cuộn trào.

 

Nha đầu là đang trừng phạt nhận cung nữ do Thái Hậu ban cho đấy chứ!

 

Hiểu Nhi liếc vẻ mặt cứng đờ của , nhịn mà tủm tỉm .

 

Sau mà dám ức h.i.ế.p , thì cứ ăn bọ cạp !

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy vẻ mặt ranh mãnh của nàng liền đoán nàng đang nghĩ gì, nén cảm giác khó chịu trong lòng, lên tiếng hỏi: "Vậy tại giữ T.ử Ngưng ?"

 

Nghe , nụ môi Hiểu Nhi vụt tắt.

 

"Trong kẽ móng tay của T.ử Ngưng bột ngứa. Hơn nữa, từng tình cờ bắt gặp nàng đang chuyện cùng Thường Quý Nhân trong cung. Lúc đó xa, họ gì, cứ ngỡ nàng là nha của Thường Quý Nhân nên cũng để tâm. Ngươi còn nhớ Cố Trù Nương mà Thái Hậu mang về ?"

 

Thượng Quan Huyền Dật gật đầu.

 

"Ta thấy cánh tay của Cố Trù Nương một hình xăm hoa mai. Vừa , lúc T.ử Ngưng vô tình để lộ một chút cánh tay, tuy chỉ là trong khoảnh khắc, rõ lắm, nhưng vẫn dám chắc chắn rằng hình xăm tay nàng và hình xăm tay Cố Trù Nương là một."

 

"Ta , chuyện cứ tạm gác , cần bận tâm, đợi trở về tính. Ngày mai rời khỏi Đế đô một thời gian, ngươi tự cẩn thận, đừng chạy lung tung khắp nơi, ngoan ngoãn ở nhà, !"

 

Tất nhiên là , nàng bao giờ chạy lung tung khắp nơi ! Còn chuyện ngoan ngoãn ở nhà ư, khó lắm!

 

Nàng còn tiếp tục gây dựng thêm sản nghiệp cho gia đình, vài năm nữa Cảnh Duệ sẽ bước con đường quan lộ, cần dùng nhiều bạc lắm đây!

 

Bây giờ mấy nhà nàng cũng dần lớn cả , nơi cần dùng đến tiền ngày một nhiều, nhân lúc Cảnh Duệ đang bắt đầu dồn tâm sức con đường , tận dụng ba năm tới để mở rộng chuỗi sản nghiệp của gia đình.

 

lúc , Tiểu Phúc T.ử , đang dẫn theo mấy cung nữ mang đồ ăn đến.

 

Hiểu Nhi lúc mới sực nhớ còn rửa mặt súc miệng, vội vàng ngay.

 

--------------------

 

 

Loading...