Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 436
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:35:49
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba Hiểu Nhi tìm một quán trọ để nghỉ chân, đó gọi vài món ăn cùng xuống đại sảnh dùng bữa.
"Thượng Quan Đại Ca đang ở trong hoàng cung của Tây Nguyệt Quốc. Triệu Dũng, đêm nay chúng sẽ bí mật lẻn hoàng cung để dò xét một phen." Hiểu Nhi khẽ cất giọng, thì thầm với hai bên cạnh.
"Chủ t.ử ở trong hoàng cung Tây Nguyệt? Lẽ nào giam lỏng ?" Triệu Dũng phần dám tin tai .
"Ta mà ở trong hoàng cung Tây Nguyệt Quốc bằng cách nào." Hiểu Nhi cũng vô cùng thắc mắc về chuyện , nhưng nơi mà Bạch Thiên chỉ cho nàng đó chính là hoàng cung của Tây Nguyệt Quốc.
"Vậy thì cô nương Chủ t.ử đang ở trong hoàng cung của Tây Nguyệt Quốc?" Triệu Dũng cạn lời, cô nương khẳng định chắc nịch rằng Chủ t.ử đang ở trong hoàng cung Tây Nguyệt, mà tại ở đó là ?!
"Linh cảm."
Triệu Dũng xong câu , tức đến độ suýt chút nữa thì hộc máu!
Chỉ dựa linh cảm mà đòi thám hoàng cung Tây Nguyệt Quốc!
Cô nương ơi, đó là hoàng cung đó!
Tây Nguyệt Quốc nhỏ bé đến , coi thường nó thế nào nữa, thì hoàng cung của nó cũng là nơi dễ dàng đột nhập!
Thôi xong , đêm nay thể sẽ bỏ mạng nơi đất khách quê , tất cả cũng chỉ vì một cái linh cảm mơ hồ chẳng đáng tin chút nào.
"Mau kìa, đó là Phò mã của Công Chúa, trông thật tuấn tú!" Một nam nhân ở bàn bên cạnh đột nhiên cất cao giọng .
Ba Hiểu Nhi thấy , đều đồng loạt ngẩng đầu ngoài, ngay lập tức hóa đá tại trận.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Kia chẳng là Thượng Quan Huyền Dật !
Thượng Quan Huyền Dật cảm nhận ba luồng ánh mắt nóng rực đang dán chặt , đầu liếc một cái, ừm, quen , đầu về, mắt thẳng về phía .
Người nhiều kể xiết, cũng chẳng hề để tâm, tiếp tục sánh bước cùng Tây Nguyệt Công Chúa dạo về phía , nhân tiện quen với khung cảnh xung quanh. Bản năng mách bảo cần như , và mấy ngày qua, sự đồng hành của Tây Nguyệt Công Chúa, quen thuộc tường tận ngóc ngách trong hoàng cung Tây Nguyệt.
"Nghe Phò mã của Công Chúa là Hoàng t.ử của Mẫn Trạch Quốc, đợi khi Công Chúa đại hôn, hai nước kết thông gia, lương thực, vải vóc cùng các loại vật tư khác của Mẫn Trạch Quốc sẽ vận chuyển đến nước ngừng nghỉ, chúng sẽ còn lo lắng về cái ăn cái mặc nữa."
Triệu Dũng đến đây liền phun cả ngụm cơm trong miệng ngoài.
Hiểu Nhi hồn , liếc với vẻ mặt đầy chán ghét: "Thế thì còn ai ăn uống gì nữa!"
"Cô nương, vẫn còn nuốt trôi !" Triệu Dũng trưng bộ mặt khó thể tin nổi.
Chủ t.ử mà trở thành Phò mã của Tây Nguyệt Công Chúa ư?!
"Tại nuốt trôi?" Hiểu Nhi mặt biến sắc gọi tiểu nhị, bảo dọn bàn mang lên một phần ăn mới.
"Chủ t.ử hình như nhận chúng thì ." Triệu Dũng liếc Hiểu Nhi và Dương Liễu, đột nhiên bừng tỉnh ngộ: "Chúng đều cải trang, chắc chắn là Chủ t.ử nhận chúng ."
Hiểu Nhi một lời, lặng lẽ chờ món ăn mới mang lên.
Cho dù nàng cải trang thì , Thượng Quan Đại Ca thể nhận nàng chứ.
Lẽ nào Thượng Quan Đại Ca biến thành con rối ?
Lần Dương Quý Phi biến nàng thành con rối của bà , chẳng lẽ đổi thành Thượng Quan Huyền Dật ?
Rất khả năng! Nếu Thượng Quan Huyền Dật biến thành con rối, một khi đăng cơ lên ngôi báu, với một vị Hoàng Thượng bù , chẳng bộ Mẫn Trạch Quốc sẽ rơi tay Tây Nguyệt Quốc . Lại thêm việc Tây Nguyệt Công Chúa trở thành Hoàng Hậu, Mẫn Trạch Quốc há chẳng sẽ đời đời kiếp kiếp thuộc về Tây Nguyệt Quốc ư!
Chỉ là, Tây Nguyệt Quốc vẫn còn Vu sư lợi hại đến thế ?
Một khi biến thành con rối thì cách nào để giúp đó tỉnh đây?
Không gian giở trò gì thế ? Sao lâu như mà vẫn nâng cấp xong, Hiểu Nhi trong lòng buồn bực.
Dương Liễu cũng lên tiếng.
Chủ t.ử dù nhận và Triệu Dũng thì cũng thể nào nhận cô nương .
Chủ t.ử sẽ là mất trí nhớ đấy chứ! Vậy thì bây giờ?!
"Cái đó... tại Chủ t.ử trở thành Phò mã của Công Chúa Tây Nguyệt Quốc ?" Thấy hai đều im lặng, Triệu Dũng lên tiếng hỏi, bầu khí chút nặng nề quá!
Hiểu Nhi: Im lặng.
Chuyện chính nàng cũng .
Dương Liễu: Im lặng.
Chuyện nàng chứ!
Thức ăn nhanh mang lên, Hiểu Nhi lặng lẽ bắt đầu dùng bữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-436.html.]
Triệu Dũng cũng lặng thinh chẳng lời nào, ăn cho thật no, bằng sẽ chẳng chút sức lực nào. Đêm nay dù cho bỏ mạng nơi đất khách quê , cũng quyết thám thính cho tường tận hoàng cung Tây Nguyệt Quốc !
Chẳng mấy chốc, Triệu Dũng xử xong một bát cơm, vươn tay vẫy gọi tiểu nhị: "Tiểu nhị, cho thêm một bát nữa!"
"Được ạ, khách quan xin chờ một lát."
Chỉ một loáng , Triệu Dũng ngốn hết veo một bát nữa: "Tiểu nhị, thêm bát nữa!"
Nhanh như chớp.
"Tiểu nhị, thêm bát nữa!"
...
Cứ như thế, Triệu Dũng ngốn hết cả thảy năm bát cơm đầy ụ mới chịu dừng đũa.
Tiểu nhị thầm nghĩ: Cái đồ thùng cơm từ chui ?
Sức ăn kinh của Triệu Dũng khiến thực khách ở các bàn khác khỏi ngoái .
"Gã ăn khỏe thật! May mà con trai giống , chứ thì một nó no bụng, cả nhà mà c.h.ế.t đói ráo!"
Triệu Dũng: "..."
Mẹ kiếp, cái miệng độc địa thế , lão đây ăn nhiều chứ cần nuôi ! Bồ Tát phù hộ cho cháu nội nhà mỗi bữa xơi mười bát!
"Cứ yên tâm mà ăn thỏa thích ! Công Chúa của chúng bắt tay cày cấy cừ khôi của Mẫn Trạch Quốc, cái vị gọi là Thăng Bình Hầu gì đó về , chẳng bao lâu nữa sản lượng lương thực của nước cũng sẽ đạt đến mức mẫu sản thiên cân thôi. Đến lúc đó các vị ăn bao nhiêu mà chẳng ! Chuyện là ông họ thị vệ trong cung kể đấy, các vị đừng bép xép ngoài nhé!"
Vừa ăn no căng bụng, đang ung dung uống , những lời , Triệu Dũng liền phun hết cả ngụm trong miệng ngoài.
Hiểu Nhi và Dương Liễu vội vàng bật dậy.
Bẩn c.h.ế.t ! Lần c.h.ế.t cũng chung bàn ăn cơm với nữa!
Mọi ở các bàn khác đều đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía bàn của họ.
Triệu Dũng ho sặc sụa một hồi mới định thần , vẻ mặt đầy áy náy: "Tiểu công tử, thật xin , tại hạ ăn no quá nên ợ một cái, chẳng may sặc."
Hiểu Nhi lắc đầu, nàng cũng ăn no , "Đã no thì về phòng nghỉ ngơi một lát !"
Đêm hôm đó.
Hiểu Nhi lấy từ trong tay nải lọ t.h.u.ố.c nhuộm tóc chuẩn từ , nhuộm mái tóc của Triệu Dũng thành một màu vàng hoe.
Dương Liễu trông thấy bộ dạng Triệu Dũng bỗng chốc biến thành một gã Kim Mao Sư Vương thì đến thẳng lưng nổi.
"Cô nương, nhất định cải trang thành thế ?" Triệu Dũng sa sầm mặt mày, cất tiếng hỏi.
"Như lỡ như ngươi sơ suất để lộ tung tích, khi thoát ngoài cũng tuyệt đối một ai nhận ngươi !"
Đương nhiên là ai nhận nổi , đến chính còn chẳng nhận nữa là! Triệu Dũng bất đắc dĩ mím chặt môi, lấy một chiếc khăn vải đen bọc kỹ mái tóc , lặng lẽ rời khỏi khách điếm, hòa màn đêm dày đặc, lẻn hoàng cung Tây Nguyệt Quốc.
Hiểu Nhi và Dương Liễu lặng im chờ đợi.
Đêm càng lúc càng khuya, vùng Tây Bắc ngày đêm chênh lệch nhiệt độ lớn, lạnh cứ thế len lỏi, thấm da thịt.
Trời sắp hửng sáng, Hiểu Nhi và Dương Liễu lặng thinh bên bàn suốt hơn nửa đêm ròng.
"Cô nương, là lên giường nghỉ một lát , đợi khi nào Triệu Dũng về, sẽ gọi ngay?"
"Không cần ." Lòng Hiểu Nhi như lửa đốt, mà ngủ cho .
Ngay lúc lòng họ ngày một nóng như lửa đốt, Dương Mai thậm chí nghĩ rằng thể đợi Triệu Dũng về nữa, thì đột ngột nhảy !
Toàn đẫm máu, thương tích đầy .
Hiểu Nhi vội vã lôi từ trong tay nải một chiếc bình nhỏ, dốc hai viên Liệu Thương Hoàn cuối cùng, nhét cả miệng cho .
"Dương Liễu, mau giúp bộ y phục !"
Dương Liễu tức tốc giúp Triệu Dũng y phục, còn Hiểu Nhi thì nhuộm mái tóc cho trở về màu đen, đó nhanh chóng lau dọn sạch sẽ những vệt m.á.u mà Triệu Dũng để trong phòng.
Hiểu Nhi vốn lường hậu quả thể xảy từ tối qua, nên sớm hỏi xin tiểu nhị một chậu than mang về phòng.
Nàng vội vàng ném bộ y phục dính m.á.u chậu than, đổ hết dầu trong đèn lên , châm lửa. Ngọn lửa đỏ rực bùng lên trong nháy mắt, nuốt chửng bộ y phục, chẳng mấy chốc, tất cả hóa thành tro bụi.
Hiểu Nhi nhanh tay mở toang cửa sổ, để mùi m.á.u tanh cùng mùi khét đặc trưng của vải cháy trong phòng khuếch tán ngoài càng nhanh càng .
Phía lầu, đường phố loáng thoáng xuất hiện nhiều quan binh đang lùng sục khắp nơi.