Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 447

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:36:21
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Liễu nay vẫn luôn hầu hạ Hiểu Nhi, còn Thượng Quan Huyền Dật thì do Triệu Dũng chăm sóc.

 

Đêm qua, mãi đến nửa khuya, nhiệt của Thượng Quan Huyền Dật mới hạ xuống, còn nóng hầm hập nữa. Bấy giờ, Triệu Dũng ở túc trực trông đêm, Cảnh Duệ mới yên tâm về chợp mắt.

 

Sáng tinh mơ hôm nay, Cảnh Duệ vội vã sang cho Triệu Dũng, để trở về phòng nghỉ ngơi một lát.

 

Chu Nhan đích xách một hộp thức ăn, nhẹ bước tiến Hòa viện. Một a đang đợi ngoài sân định bụng tiến lên đỡ lấy hộp thức ăn, nhưng nàng khéo léo từ chối.

 

Tiết trời rét buốt, cửa của mỗi gian phòng đều chỉ khép hờ, còn cửa sổ thì đóng chặt, cốt để ngăn những cơn gió lạnh buốt xương thổi ùa trong.

 

Thượng Quan Huyền Dật vẫn chìm trong cơn mê, hề tỉnh . Cảnh Duệ khẽ đưa tay sờ lên trán , thấy chỉ còn sốt nhẹ, bèn bước ngoài dặn dò a mau chóng mang t.h.u.ố.c sắc tới, trong phòng, lấy một quyển sách và xuống gian ngoài bắt đầu .

 

lúc , tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, ngay đó là giọng trong trẻo của một nữ t.ử vọng : "Công tử, t.h.u.ố.c và đồ ăn mang tới ạ."

 

"Mang ." Cảnh Duệ thản nhiên lên tiếng.

 

Chu Nhan đẩy cửa, nhẹ nhàng bước .

 

"Cứ đặt bàn là ." Cảnh Duệ ngỡ đó là một tỳ nữ, nên vẫn yên tại chỗ, mắt rời khỏi trang sách, buông lời dặn dò.

 

"Trời lạnh thế , một quãng đường đến đây, t.h.u.ố.c và thức ăn nguội , may mà vẫn còn chút ấm. Để đút t.h.u.ố.c cho vị công t.ử giường, chứ để thêm lát nữa t.h.u.ố.c sẽ nguội ngắt, e rằng mất d.ư.ợ.c hiệu." Nàng vốn dĩ cố tình đến đây để xem thử dung mạo của đồn là phận cao quý đang trọng thương rốt cuộc . Giờ thấy vẫn tỉnh, nàng đành viện cớ đút thuốc.

 

Nghe những lời , Cảnh Duệ mới dời mắt khỏi cuốn sách, ngẩng đầu sang.

 

A ăn vận trông tươm tất hơn những đây một chút, lẽ nào là đại a của Huyện lệnh phu nhân?

 

Chắc hẳn là Huyện lệnh phu nhân phái nàng đến xem Lục hoàng t.ử . Nghĩ , bèn ôn tồn : "Thượng Quan công t.ử gì đáng ngại, gửi lời cảm tạ đến Chu Huyện Lệnh và phu nhân. Chuyện cho uống t.h.u.ố.c cần phiền đến cô nương, cứ để lo là , cô nương thể lui !"

 

Ngay khoảnh khắc Cảnh Duệ ngẩng đầu lên, gò má Chu Nhan ửng hồng. Đây là đầu tiên nàng trông thấy một nam t.ử nho nhã, tuấn tú đến nhường .

 

Nam t.ử ở huyện Hòa Mục đa phần đều tướng mạo thô kệch, nào nấy cũng vạm vỡ, lưng hùm vai gấu. Nàng thực sự tài nào nổi một chút thiện cảm, nàng ái mộ là những vị công t.ử phong độ ngời ngời, tiêu sái như trong sách vẫn thường miêu tả.

 

Một tên tiểu tư mà dung mạo xuất chúng thế , hẳn là chủ t.ử của còn là một bậc phong thần tuấn tú, tuyệt thế vô song!

 

Nghe sẽ lo việc cho uống thuốc, Chu Nhan liền lầm tưởng chỉ là một gã tiểu tư.

 

Người thường , quan tam phẩm gác cổng nhà tể tướng. Khí chất và lời ăn tiếng của tên tiểu tư quả thực giống một hạ nhân tầm thường, xem phận của vị công t.ử bên trong còn cao quý hơn cả những gì nàng tưởng tượng.

 

Nàng cố nén sự phấn khích đang dâng trào trong lòng, càng thêm háo hức thấy ở bên trong. Nàng cất giọng dịu dàng hơn vài phần, : "Mấy việc vốn là của nữ nhi bọn , ngươi lui xuống dùng bữa ! Nơi là đủ ."

 

Lui xuống dùng bữa?

 

Cảnh Duệ câu thế nào cũng thấy gì đó .

 

Hắn lui xuống để dùng bữa chứ? Mấy ngày nay đều dùng bữa ngay tại căn phòng cơ mà!

 

Còn cả câu "nơi nàng là đủ " nữa? Chẳng Triệu Dũng với Chu Huyện Lệnh rằng Lục hoàng t.ử thích lạ và nữ t.ử đến gần, chuyện chăm sóc cứ để hai bọn tự lo liệu là ? Người của ông chỉ cần mang những thứ cần dùng đến là ! Mấy ngày nay, các a khác đều đúng như cơ mà!

 

Dứt lời, Chu Nhan bưng bát thuốc, vòng qua tấm bình phong, tiến thẳng gian trong.

 

Cảnh Duệ sực tỉnh, vội vàng ngăn nàng : "Cô nương, để , cô nương vẫn nên ngoài thì hơn!"

 

"Ngươi đúng là một tên tiểu tư kỳ lạ, ban ân cho ngươi lui xuống dùng bữa , ngươi còn ở đây dây dưa dứt, rốt cuộc là thế nào?" Chu Nhan liếc cánh tay đang chắn mặt , cố nén sự bất mãn trong lòng, trừng mắt lườm một cái.

 

Tiểu tư? Nói ư? Cảnh Duệ ngây cả . Mắt của để trưng cho thôi !

 

"Cô nương, nghĩ cô nương hiểu lầm , ..."

 

"Ngươi đói thì cứ nghỉ ngơi một bên , nghĩ thì tối qua hầu hạ chủ t.ử ngươi cả một đêm, chắc ngươi cũng mệt lả . Việc cho uống t.h.u.ố.c là một công việc đòi hỏi sự tỉ mẩn tinh tế, một đại nam nhân tay chân thô kệch vụng về như ngươi cho ?" Dứt lời, nàng uốn éo tấm lưng ong, yểu điệu thướt tha cất bước tiến về phía giường nệm.

 

Đây lẽ chính là điều mà Hiểu Nhi từng , suy nghĩ của hai chẳng hề chung một nhịp, cho nên mới khó lòng mà trò chuyện với .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-447.html.]

Cảnh Duệ tấm lưng ong đang cố tình uốn éo của nàng, với kinh nghiệm lăn lộn mấy năm ở Đế đô, thoáng chốc hiểu thấu tâm tư của nàng.

 

Nhớ thái độ chuyện của nàng, kết hợp với y phục trang điểm khác hẳn những nha đó, tuyệt đối còn cho rằng nàng là một nha nữa!

 

Đây là đến để trèo cao bám sang đây mà?

 

Ngay mặt tiểu cữu t.ử là đây, âm mưu quyến rũ phu quân tương lai của , thế thật !

 

Cảnh Duệ cảm thấy gần đây luyện võ quá nhiều, tay chân chút ngứa ngáy, chỉ ném thẳng cô nương mắt ngoài thì đây!

 

Hắn một nữa vươn tay chặn nàng , lạnh lùng cất giọng: "Đi ngoài!"

 

Bị chặn , sắc mặt Chu Nhan sa sầm. Ở cái huyện , cha nàng là lớn nhất, nào ai từng dám thật sự cản đường nàng!

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Dù cho đang giường phận cao quý, thì tên cũng chỉ là một tên tiểu tư mà thôi, nàng tin một vì một tên tiểu tư mà đắc tội với một vị quan gia tiểu thư như nàng!

 

Hơn nữa, bọn họ còn đang ở nhờ trong nhà nàng nữa chứ!

 

"Hỗn xược! Một tên ch.ó nô tài mà cũng dám cản ! Huống hồ đến đây là để quan tâm chủ t.ử nhà ngươi!" Chu Nhan giơ tay lên, vung thẳng về phía mặt Cảnh Duệ.

 

Cảnh Duệ liền tóm chặt lấy cổ tay nàng, giọng càng thêm lạnh lẽo mấy phần: "Đi ngoài! Bằng đừng trách khách khí."

 

Hễ ý là tay, quả đúng là một mụ đàn bà chanh chua!

 

Thượng Quan Huyền Dật tiếng ồn của hai đ.á.n.h thức, mở mắt, khó nhọc dậy bước xuống giường: "Cảnh Duệ, chuyện gì ?"

 

Chu Nhan thấy tiếng, liền về phía phát âm thanh, một hình cao lớn dong dỏng, mày kiếm mắt , tựa ngọc quan, tuy mặt lún phún râu xanh cạo, sắc mặt trắng bệch, nhưng chẳng hề ảnh hưởng chút nào đến khí chất tôn quý toát từ .

 

Sau một thoáng kinh ngạc đến ngỡ ngàng, Chu Nhan liền lộ vẻ mặt tủi , giọng nức nở như sắp : "Công tử, chủ cho tiểu nữ tử! Hắn phi lễ !"

 

Phi lễ?! Cảnh Duệ thấy lời thì sợ đến mức vội vàng buông bàn tay đang nắm lấy nàng !

 

đường nhiều , loại nào cũng thể gặp !

 

Khóe miệng Thượng Quan Huyền Dật giật giật, về phía Cảnh Duệ: "Mụ điên từ ? Vừa già mà ngươi cũng xuống tay ? Lần nên đá bay luôn! Đừng để bẩn tay ngươi!"

 

Cảnh Duệ: "..."

 

"Choang" một tiếng, chiếc bát tay Chu Nhan rơi xuống đất, nước t.h.u.ố.c đen ngòm văng tung tóe khắp sàn.

 

Mụ điên? Vừa già ? Chu Nhan xong những lời , sắc mặt tức thì tím bầm như gan heo.

 

Nàng rõ ràng đang ở độ tuổi mơn mởn như nụ hoa chớm nở, chính là lúc thanh xuân tươi nhất, trong mộng thành một mụ điên già , hu hu, nàng còn mặt mũi nào mà nữa.

 

Chu Nhan chịu nổi cú sốc, vội ôm mặt lao .

 

Cảnh Duệ liếc những mảnh vỡ và vũng t.h.u.ố.c mặt đất, lòng vô cùng hối hận, lẽ nên giật lấy chén t.h.u.ố.c .

 

"Nha Đầu tỉnh ?" Thượng Quan Huyền Dật Cảnh Duệ với ánh mắt tràn đầy hy vọng.

 

Nghe thấy lời , Cảnh Duệ mới hồn, sắc mặt chợt ảm đạm, lắc đầu: "Vẫn ."

 

"Vẫn tỉnh ?" Thân hình Thượng Quan Huyền Dật kìm mà lảo đảo một phen, trong lòng ngập tràn cay đắng.

 

Cảnh Duệ vội vàng tiến lên đỡ lấy : "Lục hoàng tử, chứ?"

 

"Ta xem nàng." Thượng Quan Huyền Dật gạt tay Cảnh Duệ đang đỡ , vòng qua tấm bình phong thẳng ngoài cửa.

 

Cảm ơn các bạn ủng hộ truyện.

 

--------------------

 

 

Loading...