Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 466

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:16:39
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gia Cát Mỹ Ngọc thấy Hiểu Nhi vung roi tới, rõ ràng là nàng né tránh , mà cái roi vẫn quất trúng thể nàng chứ?! Trừ phi nó đổi phương hướng ngay giữa trung.

 

Rõ ràng công phu của nàng thâm hậu bằng , mà tốc độ của nàng nhanh đến mức kinh hồn như thế!

 

Hiểu Nhi chẳng thèm để ý đến khuôn mặt tràn đầy vẻ khó tin của nàng , nữa vung roi . Loại , cứ đ.á.n.h cho đến khi nàng mở miệng nhận thua, thì nàng mới sợ mà thôi.

 

Thân thủ của Gia Cát Mỹ Ngọc quả thực là . Lần , nàng né tránh thành công cây trường tiên của Hiểu Nhi, đồng thời cũng vung một roi về phía nàng.

 

Phản ứng của Hiểu Nhi cực kỳ nhanh nhạy, hai cây roi lập tức quấn chặt lấy .

 

Gia Cát Mỹ Ngọc dùng sức kéo mạnh một cái, Hiểu Nhi liền cảm thấy bản như giam cầm, cách nào giãy thoát , cứ thế lao thẳng về phía Gia Cát Mỹ Ngọc.

 

Sau đó, nàng dùng sức vung mạnh, ý đồ hất văng Hiểu Nhi xa. Đây chính là minh chứng rõ ràng cho sự chênh lệch về thực lực.

 

Mắt thấy bản sắp quăng , Hiểu Nhi nhân lúc Gia Cát Mỹ Ngọc định thu roi về, nàng bất chấp cơn đau rát bỏng trong lòng bàn tay, cố hết sức nắm chặt, xoay tròn cây roi trong tay, khiến hai cây roi quấn chặt . Nàng dùng sức giật mạnh một cái, kéo cách giữa hai gần hơn. Ngay đó, bàn tay trái nàng nhanh chóng rút một cây roi khác, vung thẳng về phía Gia Cát Mỹ Ngọc.

 

Gia Cát Mỹ Ngọc căn bản ngờ Hiểu Nhi còn cây roi thứ hai. Nàng trúng thêm một roi nữa, da thịt lập tức nứt toác, m.á.u chảy đầm đìa!

 

Hiểu Nhi vung xong một roi thì hề ham chiến, nàng lập tức hóa giải lực đạo cây roi, thu roi về, liên tiếp lộn hai vòng, nhanh chóng thoát ly khỏi Gia Cát Mỹ Ngọc.

 

Gia Cát Mỹ Ngọc quất hai roi, lúc thực sự là tức đến mức phổi cũng nổ tung. Nàng dốc bộ hỏa lực, điên cuồng vung roi về phía Hiểu Nhi.

 

Hiểu Nhi thu hồi trường tiên, né tránh, phóng phi tiêu và ngân châm về phía nàng .

 

Phi tiêu và ngân châm dày đặc như mưa rào trút xuống, bay thẳng về phía Gia Cát Mỹ Ngọc, buộc nàng dừng bước. Nàng tháo chiếc áo choàng , tung lên cuộn , chặn bộ đợt tấn công.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hiểu Nhi cũng chẳng thèm quan tâm, cứ tiếp tục ném tới tấp, dù thì nàng nhiều.

 

Gia Cát Mỹ Ngọc quả thực là phòng thủ xuể! Nàng cố gắng hết sức để chặn những cây ngân châm bay tới! lượng quá nhiều, cuối cùng nàng vẫn trúng vài cây! Cái yêu nữ rốt cuộc mang theo bao nhiêu phi tiêu và ngân châm ? Ném cả nửa ngày trời mà vẫn hết!

 

Cuối cùng, nàng chỉ còn chật vật né tránh mà thôi!

 

Trong lòng Hiểu Nhi cảm thấy sung sướng vô cùng. Có nội lực thật là ! Nếu đ.á.n.h thắng, cứ tung một trận mưa ngân châm nội lực gia trì, khác liền bó tay chịu trói, ha ha ha!

 

Chỉ là ném ngân châm nhiều quá nên tay chuột rút một chút!

 

Gia Cát Cẩn Tuyền thấy cảnh , khóe miệng giật giật, nhịn bèn mở lời: “Cô nương xin hãy nương tay, là do xá hồ đồ gây rối.”

 

Hiểu Nhi thu tay , mỉa mai : “Đánh thắng thì gọi là trút giận, đ.á.n.h thì bảo là hồ đồ gây rối. Công tử, các ngươi là hiện của chân lý ? Cái gì cũng là các ngươi đúng hết!”

 

Gia Cát Cẩn Tuyền những lời , mặt lập tức đỏ bừng.

 

Những xem náo nhiệt đều bật , cất tiếng: “Đây chẳng là thói bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh ?”

 

“Rõ ràng là như thế , nếu thì lúc mới bắt đầu đ.á.n.h thấy ngăn cản?”

 

“Không chỉ là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, mà còn là gây sự vô cớ nữa! Vừa nãy tình cờ ngay phía nàng , tận mắt thấy nàng đ.â.m cô nương đây. Cô nương đây vị công t.ử áo tím kéo , nên nàng mới đ.â.m sầm Chu Viên Ngoại! Sau đó Chu Viên Ngoại chiếm tiện nghi, đổ là do cô nương đây hãm hại. Mọi xem, đây là gây sự vô cớ !”

 

“Chậc chậc, đời quả thật là đủ loại !”

 

“Rừng lớn , chẳng chim gì cũng đó .”

 

“Ánh mắt của quần chúng quả nhiên là sáng như tuyết! Hôm nay đa tạ tất cả , nếu thì mọc đầy miệng cũng chẳng lý lẽ ở !” Hiểu Nhi chân thành cảm tạ những thể chịu đựng sự bất công mà lên sự thật.

 

“Ngươi...” Gia Cát Mỹ Ngọc đau nhức, những lời , nàng xông thẳng về phía Hiểu Nhi.

 

“Thế nào, còn nếm thử trận mưa ngân châm của nữa ? Ngân châm là loại bình thường nhé. Ngươi xem, đầu nhọn của nó chuyển sang màu đen kìa! Ta bôi độc lên đó đấy! Người phạm , phạm ; nhưng nếu nào dám tay độc ác với , chỉ cần một cây châm, là diệt ngay!” Hiểu Nhi giơ tay lên, trong tay nàng đang nắm một bó ngân châm lớn, quả thực đầu châm ngả màu đen.

 

Khóe miệng của đều giật giật. Cô nương rốt cuộc là yêu thích ngân châm đến mức nào !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-466.html.]

Cả bó ngân châm to đùng , một vạn thì cũng tám ngàn cây chứ nhỉ!

 

Gia Cát Mỹ Ngọc khựng , nàng chọc thứ gì thế ! Rảnh rỗi chuyện gì mang cả đống kim chứ!

 

「Coi như ngươi lợi hại! Chúng cứ chờ xem!」

 

Hiểu Nhi bước đến bên cạnh Thượng Quan Huyền Dật, nở một nụ đầy khiêu khích: 「Biết lợi hại , thì đừng chọc !」

 

Gia Cát Mỹ Ngọc hừ lạnh một tiếng, phất tay áo bỏ .

 

Lúc Cung Khánh Hoa ngang qua Hiểu Nhi, liếc mắt nàng cùng bó ngân châm to sụ trong tay, thầm nghĩ cô nương quả là thú vị vô cùng.

 

Hiểu Nhi trừng mắt lườm một cái, giơ giơ bó ngân châm trong tay lên, vẻ mặt tràn đầy hăm dọa.

 

Cung Khánh Hoa bật , nụ tuy khẽ nhưng rực rỡ tựa ánh nắng tháng ba, khiến Hiểu Nhi bất giác cảm thấy chút quen thuộc, chắc hẳn là do nắng gắt quá, khiến đầu óc nàng choáng váng cuồng !

 

Sắc mặt Thượng Quan Huyền Dật sa sầm . Hắn kéo giật Hiểu Nhi qua, lạnh lùng liếc mắt quét qua Cung Khánh Hoa một cái, cất bước bỏ .

 

Vì còn đang mải mê chìm trong dòng suy nghĩ của riêng , nên Hiểu Nhi cứ mặc cho Thượng Quan Huyền Dật kéo về tận khách điếm.

 

Thượng Quan Huyền Dật kéo thẳng Hiểu Nhi phòng của nàng, đóng sầm cửa .

 

Cảnh Duệ ngay phía hai , suýt chút nữa thì cánh cửa kẹp trúng mũi!

 

Hắn sờ sờ lên mũi , may quá, vẫn còn nguyên vẹn.

 

Nghĩ dáng vẻ mất hồn mất vía của Hiểu Nhi suốt cả chặng đường, cùng với gương mặt đằng đằng sát khí như bão tố sắp kéo đến của Thượng Quan Huyền Dật, giơ tay định gõ cửa, nhưng nhớ điều gì đó, bèn rụt tay về, thất thểu bước về phòng . Quả nhiên nữ lớn thể giữ trong nhà mà, sang năm, lẽ cả hai đều sẽ thành của nhà khác mất thôi!

 

Trở về phòng, Hiểu Nhi vẫn mải mê nghĩ về nụ tựa như từng quen .

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy , bèn phịch xuống ghế, lửa giận bừng bừng.

 

Nàng đối diện để suy tư, còn thì đối diện nàng, đăm đăm bộ dạng hồn xiêu phách lạc của nàng, trong lòng chua loét.

 

Cả hai đều im lặng, ai một lời.

 

Thượng Quan Huyền Dật lúc như đang ngâm trong hũ giấm, chua đến c.h.ế.t , nhưng vẫn nỡ phiền đến sự thất thần của Hiểu Nhi.

 

Hắn rõ, Hiểu Nhi là một mang trong nhiều bí mật. Nàng cho những bí mật , dĩ nhiên sẽ cảm thấy hụt hẫng, nhưng nguyện ý chờ đợi, chờ đến ngày nàng tin tưởng và tự kể cho .

 

Cung Khánh Hoa và nha đầu, vốn là hai chẳng hề bất kỳ mối liên hệ nào. Hôm nay đầu tiên họ gặp mặt, cớ nha đầu thất thần ngay khi mỉm ? Lẽ nào liên quan đến bí mật của nàng? Hay là... sư của nàng?

 

Thượng Quan Huyền Dật tuyệt đối sẽ đời nào thừa nhận rằng, nụ của chính bằng Cung Khánh Niên, nên mới khiến Hiểu Nhi ngẩn ngơ như .

 

Trong lòng Hiểu Nhi dấy lên một nỗi lo, sợ rằng thêm một đồng hương nữa xuất hiện. Nghĩ đến những chuyện mà kẻ nào đó ở kiếp , nàng thấy đau cả đầu! Kiếp nàng kẻ đó bám riết đến phát sợ, đời khó khăn lắm mới yên , lỡ như bám lấy nữa... Phì phì phì, đúng là nghĩ nhiều quá ! Nếu kẻ đó thật sự cũng xuyên đến đây, thế giới chẳng thể thái bình đến thế.

 

Thế giới hiện tại vẫn yên bình đến , chứng tỏ là lo bò trắng răng ! Chỉ là một nụ chút tà mị mà thôi, đúng là lo hão.

 

Vả , đến thì cũng đến ! Hắn nào là ai! Lẽ nào sợ !

 

Vừa nghĩ thông suốt, Hiểu Nhi liền hồn trở , thì thấy Thượng Quan Huyền Dật đang sa sầm mặt mày, chằm chằm chớp mắt: 「Thượng Quan đại ca, như ?」

 

「Nghĩ xong ?」

 

「Nghĩ gì cơ?」 Hiểu Nhi vẫn hiểu .

 

「Cung Khánh Hoa.」

 

--------------------

 

 

Loading...