Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 470
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:28:52
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Lục Hoàng T.ử thật khiến vi thần tổn thọ quá, đây quả thực chỉ là một sự hiểu lầm! Nàng tiểu của hạ quan thú nhận rằng chính nàng cố tình gài bẫy vu oan cho thuộc hạ của Lục Hoàng Tử, mục đích là vì một trăm lượng ngân phiếu nên tiện tay cuỗm luôn. Tối hôm qua, hạ quan thấy nàng mua sắm nhiều thứ mang về phủ, trong lòng lấy lạ nàng lấy nhiều ngân lượng đến , khi hạ quan tra hỏi gắt gao, nàng mới chịu sự thật. Hạ quan đang định cho thả thuộc hạ của Lục Hoàng T.ử thì nào ngờ ngài ghé thăm."
Từ Trung Thiên vội đưa tay lau vệt mồ hôi lạnh trán dù nó chẳng hề tồn tại, hướng ngoài cửa cao giọng quát: "Người ! Mau mời Triệu Thị Vệ tới đây!"
Một tên nha dịch thấy tiếng của đại nhân liền tất tả chạy : "Tỷ phu, ai là Triệu Thị Vệ ạ?"
Từ Trung Thiên sắp tên ngu đần chọc cho tức c.h.ế.t, giờ mà còn gọi tỷ phu cái gì chứ! Sợ khác là kẻ cửa nha dịch ! Hắn nghiến răng nghiến lợi gằn giọng: "Triệu Dũng, Triệu Thị Vệ, còn mau cút nhà lao mời qua đây."
Tên đúng là kẻ thiếu mất một dây thần kinh, sợ Triệu Dũng là ai, Từ Trung Thiên còn nhắc cả địa điểm.
Sao hôm nay kẻ canh giữ ngoài cửa là tên ngu xuẩn , Từ Chính ! Đây rõ ràng là hại c.h.ế.t mà!
Ngô Bất Phàm liền hiểu là ai. Triệu Thị Vệ là ai thì , nhưng tên Triệu Dũng sàm sỡ tỷ tỷ của thì rõ. Quả nhiên là mang Đế Vương Lục đến chuộc ?
Vừa thấy hai bước , bèn hỏi Từ Chính là ai, Từ Chính liền là đến chuộc Triệu Dũng.
Nghe , liền bảo Từ Chính , để canh gác là .
Lại mang ngân lượng đến tận cửa !
Lần là do bày mưu, đại nhân sẽ thưởng cho bao nhiêu ngân lượng đây!
Hắn đảo mắt quanh một lượt, chẳng thấy hộp gấm cả, bèn nhịn mà hỏi: "Đại nhân, Đế Vương Lục ạ? Hai tay mà đến, lẽ nào tay bắt giặc ? Như , phu nhân chịu ấm ức lớn đến thế..."
Sắc mặt Từ Trung Thiên kịch biến khi những lời , đúng là sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.
Hắn đạp cho tên một cước, gầm lên giận dữ: "Câm miệng! Toàn năng hàm hồ, còn mau mời tới đây."
Ngô Bất Phàm thấy dáng vẻ như g.i.ế.c của Từ Trung Thiên thì sợ hãi co giò chạy biến.
Trong lúc hốt hoảng, chạy bao xa thì đ.â.m sầm vị mỹ của Huyện lệnh đại nhân đang uốn éo tấm mềm mại như rắn nước tới.
Thẩm Mị Nương thấy liền chau mày: "Hốt ha hốt hoảng như thế, còn thể thống gì nữa?"
"Thưa phu nhân, đến chuộc tên đăng đồ t.ử quấy rối . Đại nhân bảo tiểu nhân dẫn tới."
"Cuối cùng cũng đến . Ngươi khoan hãy vội dẫn tới, để trong xem , moi thêm ít ngân lượng nữa!"
" đại nhân vẻ sốt ruột dẫn qua, ngài còn đá tiểu nhân một cước đấy!!" Ngô Bất Phàm chút do dự.
"Đại nhân chỉ màu, oai một chút thôi. Thế , ngươi cứ dẫn tới , nhưng đừng vội trong!"
Trong phòng, Từ Trung Thiên đợi Ngô Bất Phàm khuất mới lau mồ hôi trán: "Thưa Lục Hoàng Tử, hạ quan đổ thạch cắt Đế Vương Lục, vẫn còn đang thầm nghĩ là ai vận may đến thế, nào ngờ chính là Lục Hoàng Tử, quả nhiên ngài phúc phận sâu dày. Đều tại hạ quan cai quản nghiêm, để xuất hiện đại đạo, may mà Lục Hoàng T.ử võ công cái thế, bắt kẻ đó, bằng chẳng còn bao nhiêu bá tánh chịu khổ chịu nạn!"
Thượng Quan Huyền Dật xong mà nét mặt vẫn chút biểu cảm, trái , Hiểu Nhi với nụ như như .
Tên quả đúng là diễn viên thực lực! Không sinh ở thời hiện đại để diễn viên thì thật là lãng phí! E rằng mấy giải thưởng như Kim Tượng, Kim Mã những giải linh tinh khác đều chẳng đến lượt ai nữa !
"Thẩm Mị Nương uốn éo tấm mềm mại như rắn nước bước , thấy mà giọng lanh lảnh vọng tới: 'Lão gia, đến chuộc tên đăng đồ t.ử ? Lão gia, chẳng ngài hứa sẽ trừng trị một trận thích đáng ? Cứ để ức h.i.ế.p như , nô tỳ còn mặt mũi nào mà sống nữa!'"
Hiểu Nhi thấy thanh âm , khẽ nhướng mày.
Ngay đó, một nữ nhân yểu điệu thướt tha tựa cành liễu trong gió, dáng vẻ muôn phần kiều diễm yêu kiều bước .
Ngày thường, Từ Trung Thiên chỉ cần thấy giọng là xương cốt mềm nhũn cả , mà giờ đây, khi thanh âm cất lên, sợ đến mức xương cốt cũng run lên cầm cập!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-470.html.]
Hắn tức đến nỗi lao vút lên phía , vung tay giáng cho Thẩm Mị Nương một bạt tai!
「Tiện nhân, đây là nơi nào mà ngươi cũng dám đến ? Cút ngay cho !」
Thẩm Mị Nương đ.á.n.h đến sững sờ, nhất thời phản ứng kịp. Mãi đến khi hồn, nàng mới vội đưa tay che mặt, nức nở : 「Lão gia, ... nỡ lòng nào đ.á.n.h !」
Từ Trung Thiên giận kinh hãi, cái thứ điều , thấy ở đây ! Hắn kìm mà gầm lên:
「Cút!」
Từ Trung Thiên vội chắp tay hành lễ: 「Xin Lục Hoàng T.ử thứ tội, là do vi thần quản giáo nghiêm, để tiện mạo phạm đến Lục Hoàng Tử.」
Thẩm Mị Nương , vội ngẩng đầu liếc hai đang , gương mặt nàng thoáng chốc tràn ngập vẻ kinh hoàng. Nàng sợ đến mức vội vàng che mặt, cuống cuồng lăn bò chạy ngoài.
Hiểu Nhi theo bóng Thẩm Bảo Nhi chạy ngoài, đôi mày thanh tú khẽ chau . Nàng mà cũng đến nơi ư? Còn trở thành của Từ Trung Thiên? Xem còn là một sủng ái! là thứ tiểu cường đ.á.n.h mãi c.h.ế.t!
Thượng Quan Huyền Dật liếc , cất giọng bình thản: 「Nếu nàng chạy đây, còn bản lĩnh mở mắt dối của Từ đại nhân cao siêu đến thế!」
「Lục Hoàng Tử, đây là hiểu lầm...」 Từ Trung Thiên định cất lời giải thích thì một tên quan sai chạy bẩm báo, rằng Tri phủ đại nhân và Vân Châu Thích sử đến bái kiến.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Tri phủ đại nhân và Vân Châu Thích sử đến đây lúc để gì?
Nghe , Từ Trung Thiên theo trực giác liền đưa mắt về phía Lục Hoàng Tử. Chắc chắn là do Lục Hoàng T.ử cho gọi hai họ tới!
Thế nhưng, Từ Trung Thiên chẳng thể bất cứ điều gì từ gương mặt chút gợn sóng của .
Chỉ là, một dự cảm vô cùng tồi tệ!
Tri phủ là cấp trực tiếp của , còn Thích sử thì tuần hành khắp các quận huyện, nắm giữ chức trách giám sát, tấu thẳng lên thiên tử!
Lần , chẳng lẽ đá thiết bản ?
「Từ đại nhân định mời Tri phủ đại nhân và Thích sử đại nhân trong một lát ?」 Thượng Quan Huyền Dật thấy chìm đắm trong thế giới của riêng thể thoát , bèn nhíu mày lên tiếng nhắc nhở.
Từ Trung Thiên lúc mới sực tỉnh, vội vàng với tên quan sai: 「Mau mời! Mau mời hai vị đại nhân đây.」
「Bẩm Lục Hoàng Tử, hạ quan xuất hàn môn, may mắn quý nhân tương trợ mới thể thi đỗ công danh, đạt thành tựu như ngày hôm nay. Vị quý nhân đó chính là Địch Chí Viễn――Địch đại nhân.」
Những lời còn , thẳng .
Một năm qua quả thực tham ô, nhưng phần lớn nhất vẫn trong tay Địch Chí Viễn.
Điều tra ắt sẽ liên lụy đến Trung Dũng Hầu phủ!
Địch gia là nhà ngoại của Hoàng hậu, cũng chính là nhà ngoại ruột thịt của Lục Hoàng Tử. Nếu Lục Hoàng T.ử hoặc các ruột của lên ngôi báu, thì tuyệt đối sẽ từ bỏ một trợ lực lớn mạnh từ nhà ngoại như .
Hơn nữa, hoàng t.ử mà Hoàng đế thì nào hoàng t.ử . Người đời đều Lục Hoàng T.ử văn võ song , uy danh trong trăm họ là cao nhất. Từ Trung Thiên tin rằng, chỉ cần chỉ rõ điểm lợi hại cho Lục Hoàng Tử, nhất định sẽ che chở cho .
Thượng Quan Huyền Dật xong, gương mặt vẫn chút biểu cảm, lạnh lùng : 「Thì ?」
「Lục Hoàng Tử, đạo lý một vinh tất cả cùng vinh, một nhục tất cả cùng nhục, lẽ nào hiểu ?」
--------------------