Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 476

Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:28:58
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Hay lắm! Quả nhiên hai vị ái khanh điều tra vụ án vô cùng nghiêm túc, tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ nhất! Trẫm ở đây một mật hàm, hai vị ái khanh hãy xem thử liệu khớp , chư vị khanh gia cũng truyền tay xem qua một chút!"

 

Mật hàm ư? Trăm quan , mắt tròn mắt dẹt, rốt cuộc là mật hàm gì đây?

 

Thái giám bên cạnh Hoàng thượng liền truyền xuống một bó lớn mật hàm.

 

Mọi mở xem, vẻ mặt ai nấy đều rạng rỡ hẳn lên.

 

"Thế nào? Chư vị ái khanh còn cho rằng Địch đại nhân cùng những khác tham ô nữa ?"

 

"Thần ngu , ngờ ba vị đại nhân khí tiết cao thượng đến nhường ."

 

" , phẩm hạnh sáng ngời, đúng là khỏi bùn nhơ mà chẳng hề vấy bẩn!"

 

"Vi thần giờ đây mới ngân lượng hối lộ còn thể dùng theo cách , quả thật đáng khâm phục!"

 

"Ba vị đại nhân thật sự khiến kính nể, vi thần cứ ngỡ họ lấy quyền mưu lợi riêng, nào ngờ họ là mượn danh việc riêng để giúp ích việc công!"

 

……

 

Hữu Thừa Tướng chằm chằm mật hàm trong tay, trong đầu ong ong vang lên, rối loạn cả mớ.

 

Tam Hoàng T.ử siết chặt mật hàm, khớp ngón tay trắng bệch.

 

Sao thành thế ? Rõ ràng đây là một trận chiến bố trí nhiều năm, thể chặt đứt cánh tay trái cánh tay của phe Đích hệ, cuối cùng càng nổi bật sự trung tâm hộ quốc của Trung Dũng Hầu phủ!

 

Từng phong từng phong mật hàm cứ như những bàn tay giơ lên, tát "pát pát" mặt , vang vọng.

 

Nội dung mỗi phong mật hàm đại thể là giống , chỉ khác tên và vài con .

 

Đại ý đều là: Vào năm nào tháng nào ngày nào, nào đó dâng tặng vi thần bao nhiêu ngân lượng, hoặc điền địa, trang viên, phủ , vân vân, vi thần dùng ngân lượng để việc việc !

 

Và Hoàng thượng đều chuẩn tấu, hơn nữa, tùy theo lượng ngân lượng mà còn ban thưởng cho họ từ một trăm đến vài trăm lượng bạc khác !

 

Tóm , họ tham ngân lượng, nhưng là "tham" khi tấu rõ với Hoàng thượng và nhận sự phê chuẩn của Người!

 

Phương pháp quả thật là cao minh tuyệt diệu! Một quan viên vốn dĩ chính trực vô tư, trong lòng thầm tiếc nuối vì đây nghĩ phương pháp tuyệt vời như !

 

Làm quan đến cấp bậc của họ, mang ngân lượng đến tận cửa ít, nhưng cũng dám nhận, cần, mà là vì quý trọng quyền lực, quý trọng tính mạng! Mọi những tờ tấu triệp , trong lòng bỗng trở nên hoạt bát hẳn lên, từ nay về nhất định theo cách !

 

Như , hai tay áo chẳng cần giả vờ thanh liêm nữa, ngân lượng để nhận, thể dùng ngân lượng đó để những việc thiết thực cho bá tánh, còn thể để ấn tượng trong mắt Hoàng thượng là một tham ô hối lộ, trung thành tận tụy, khí tiết cao thượng. Sao đây họ nghĩ phương pháp như thế chứ!

 

Tam Hoàng T.ử mặt mày tái nhợt, khổ tâm sắp đặt nhiều năm như , tiêu tốn bao ngân lượng, nhân lực và vật lực, vốn dĩ cho phe phái ủng hộ Đích hệ sụp đổ, nào ngờ, cuối cùng áo cưới cho khác!

 

Hèn chi Phụ hoàng tống họ đại lao, mà chỉ lệnh điều tra kỹ lưỡng, chứng cứ xác thực mới tính. Hóa những chứng cứ mà dâng lên đó căn bản coi là chứng cứ, hại cứ tưởng là do những chứng cứ đó đủ trọng lượng.

 

Tả Thừa Tướng đại nhân đợi đến khi nịnh nọt đủ mới cất lời: "Hoàng thượng, thần việc khải tấu."

 

"Chuẩn tấu!"

 

"Bẩm Hoàng thượng, cách đây lâu tại Nguyệt Hiệp Cốc xảy một vụ tuyết lở nghiêm trọng, kèm theo đó là sạt lở đất, gây thương vong cho hơn một trăm . Sau khi điều tra xác thực..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-476.html.]

Tam Hoàng T.ử , sắc mặt biến đổi, nhưng nhanh khôi phục vẻ bình thường. Lẽ nào chuyện đó điều tra đến đầu .

 

Không, thể nào, những kẻ phái đều là t.ử sĩ! Sẽ tra !

 

"...Sau khi điều tra xác thực, nguyên nhân là do khi xây dựng con đường núi tại đoạn Nguyệt Hiệp Cốc, kẻ tham ô nhận hối lộ, biển thủ phần lớn ngân lượng tu sửa đường, theo yêu cầu thiết kế để xử lý phòng ngừa sạt lở đất, dẫn đến việc ngay năm đầu tiên con đường thành xảy t.a.i n.ạ.n tuyết lở nghiêm trọng đến . Thần cho rằng hành vi tham ô nhận hối lộ, bỏ đầy túi riêng, xem thường sinh mạng và tài sản của bá tánh như thế , nhất định nghiêm trị khoan nhượng!"

 

Tam Hoàng T.ử xong lời , nên nên . Dù chứng cứ chứng minh những t.ử sĩ đó là do phái thì , chỉ cần khác xác định là ngươi, thì cần gì chứng cứ, vẫn thể tìm một cái cớ để c.ắ.n ngược một miếng!

 

Việc xây dựng đoạn đường , dĩ nhiên là dùng vật liệu thật, chất lượng cao. trận tuyết lở là một sự cố do con cố ý tạo . Chính phái mai phục, toan tính mượn tay thiên tai để triệt hạ một đối thủ đáng gờm!

 

Thế nhưng, giờ đây đành nghiến chặt răng mà chấp nhận sự thật . Bởi lẽ, đó chính từng tâu với Phụ Hoàng rằng, sự cố tuyết lở xảy ở nơi đó là do thiên tai gây nên.

 

Các Ngôn quan (quan chuyên can gián) vốn dĩ rũ rượi, mất hết nhuệ khí. Vụ án Tả Thừa Tướng, Địch Chí Viễn cùng đồng bọn tham ô hối lộ họ cho xôn xao, thậm chí còn đòi phế truất Hoàng Hậu, nhưng sự thật phơi bày khiến họ vả mặt đau điếng!

 

Giờ đây, hóa thực sự vụ án tham ô hối lộ, còn gây t.a.i n.ạ.n c.h.ế.t . Thế là, họ lập tức xốc tinh thần, bắt đầu màn "khẩu chiến quần nho" đầy kịch liệt.

 

Hoàng Thượng thấy mặt mấy vị quan thấy đau đầu nhức óc. Mấy ngày qua, Ngài họ ồn đến mức ban đêm ngủ tai vẫn còn ù ù, ong ong. Ngài khẽ nâng tay lên, ngăn chặn những vị quan đang rục rịch phát biểu: "Việc xây dựng đoạn đường , rốt cuộc là do ai chịu trách nhiệm?"

 

"Bẩm Phụ Hoàng, là nhi thần phụ trách việc . Nhi thần giám sát chặt chẽ, để cho những kẻ trướng lừa gạt, che giấu sự thật. Cúi xin Phụ Hoàng giáng tội."

 

Lời lẽ quả thật là khéo léo vô cùng! Chỉ nhận là giám sát chu , chứ tuyệt nhiên hề dính dáng đến việc bỏ túi riêng tham nhũng.

 

Thượng Quan Huyền Dật khẽ nhếch mép, khóe môi thoáng cong lên, trong ánh mắt sự khinh thường chợt lóe qua vụt tắt.

 

thể lấy mạng ngươi, thì cũng khiến ngươi lột một lớp da mới cam lòng!

 

Sắc mặt của các vị đại thần lúc đều trở nên khó tả, đầy ẩn ý.

 

...

 

Cuối cùng, Tam Hoàng T.ử khép tội danh giám sát lỏng lẻo, chịu cấm túc một năm, bãi miễn chức vụ, đồng thời tự bỏ tiền bạc để tu sửa khu vực sạt lở núi, bộ tiền bồi thường, trợ cấp cho những thương vong cũng do quyền chi trả! Xem , thêm một vị Hoàng t.ử xuất thứ phi nữa rời khỏi vũ đài chính trị đầy sóng gió !

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Cả một buổi thiết triều cứ thế trôi qua. Hoàng Thượng đưa mắt xuống hàng ngũ văn võ bá quan đang bên : "Chư vị Ái khanh, còn việc gì tấu lên nữa chăng?"

 

"Bẩm Phụ Hoàng, nhi thần một việc tấu trình. Khi nhi thần ngang qua Nguyệt Hiệp Cốc, nhi thần suýt chút nữa chôn vùi tuyết. Sau khi khó khăn lắm mới thoát khỏi cơn thiên tai , tiếp tục gặp nhân họa. Lúc bấy giờ, đến hàng chục sát thủ xuất hiện để truy sát nhi thần, khiến nhi thần suýt mất mạng mà thể về. Sau đó, nhi thần bắt sống hai tên sát thủ, và từ một tên, tìm thấy một chiếc giày." Thượng Quan Huyền Dật khẽ hiệu cho Tiểu Phúc T.ử đang canh ngoài cửa cung, bảo mang chiếc giày lên dâng.

 

Văn võ bá quan đồng loạt đổ dồn ánh mắt săm soi chiếc giày đặt khay. Trong lòng họ đều thầm thắc mắc: "Chiếc giày gì đặc biệt cơ chứ? Nó chỉ là một chiếc giày hết sức bình thường! Người đầy khắp phố phường đều mang loại giày , thể coi là chứng cứ ?"

 

"Chiếc giày , rốt cuộc thể chứng minh điều gì?" Hoàng Thượng cất tiếng, hỏi đúng điều mà đang nghi vấn trong lòng.

 

"Tiểu Phúc Tử!" Thượng Quan Huyền Dật dứt lời, lập tức hiệu cho Tiểu Phúc T.ử trình bày điểm đặc biệt của chiếc giày mắt .

 

Tiểu Phúc T.ử nín chặt thở, cẩn thận lấy miếng lót giày đang bốc lên mùi hôi thối nồng nặc, xộc thẳng lên trời.

 

Miếng lót giày vốn dĩ màu trắng tinh, giờ đây chuyển sang màu đen kịt, cáu bẩn. Mùi hôi thối lập tức lan tỏa khắp nơi, khiến các quan viên thấy vội vàng bịt chặt mũi , đồng loạt lùi về vài bước chân.

 

"Lục Hoàng Tử! Đây chính là Kim Loan Điện trang nghiêm! Ngươi thể mang thứ dơ bẩn, ô uế đến nhường để nhục mắt, nhục mũi của Hoàng Thượng chứ!" Hữu Thừa Tướng bịt mũi, với vẻ mặt đầy rẫy sự ghét bỏ, khinh miệt.

 

"Người dơ bẩn, thì vật mà mặc , dĩ nhiên cũng là thứ dơ bẩn! Nếu đem cái dơ bẩn phơi bày ánh sáng, thì kẻ hại là Lục Hoàng của , còn , chăng bọn chúng dám cả gan hãm hại cả Phụ Hoàng của ! Cho dù vật ô uế đến mức nào nữa, cũng mang đây, để cho kẻ thủ ác còn nơi nào để ẩn náu! Hay là Hữu Thừa Tướng đây cho rằng nên trừng trị, nên đưa kẻ dơ bẩn chịu sự trừng phạt của pháp luật?" Thượng Quan Huyền Hạo thẳng Hữu Thừa Tướng, lời lẽ đầy ẩn ý, sắc bén.

 

--------------------

 

 

Loading...