Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 477

Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:28:59
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Tứ Hoàng T.ử đùa , đương nhiên nghiêm trị, loại dám cả gan mưu sát hoàng t.ử hoàng tôn, phanh thây vạn đoạn cũng đủ để đền tội." Sắc mặt Hữu Thừa Tướng thoáng cứng , lập tức đanh , vẻ mặt ngập tràn phẫn uất.

 

"Thừa Tướng đại nhân thật quá nhân từ , lẽ nào kẻ đó là thích của ngài? Phanh thây vạn đoạn chẳng là quá hời cho , nên tru di cửu tộc ?"

 

Bách quan: "..."

 

Phanh thây vạn đoạn mà còn xem là nhân từ ?

 

tại Tứ Hoàng T.ử chĩa mũi dùi Hữu Thừa Tướng như ? Lẽ nào chuyện liên quan đến Hữu Thừa Tướng?

 

Những cạnh Hữu Thừa Tướng, lặng lẽ nhích từng bước chân, quả đúng là trân quý sinh mệnh, tránh xa những thứ bẩn thỉu!

 

Lửa giận trong lòng Hữu Thừa Tướng bùng lên, nhưng mặt dám để lộ, giọng phần cứng ngắc, như thể đang cố nuốt xuống cơn tức nghiến răng ken két : "Tứ Hoàng T.ử đùa , tội lớn thế , tru di cửu tộc cũng đủ để đền tội!"

 

"Hữu Thừa Tướng chí ."

 

"Được , bàn chuyện chính !" Mùi hôi thối xộc lên tận long ỷ! Thân là Hoàng Thượng, ngài quá lâu đến mùi hôi thối là gì, lúc cảm thấy chút lợm giọng, nhưng giữ gìn uy nghiêm của bậc đế vương, cố nén đến mức bịt mũi cũng dám!

 

"Phụ hoàng, đế lót giày thêu một chữ 'Văn' và hiệu 42."

 

Hữu Thừa Tướng , ánh mắt khẽ lóe lên.

 

"Chữ 'Văn' là đại diện cho việc họ Văn ?" Có lên tiếng hỏi.

 

"Không , nó đại diện cho binh lính trướng của Văn Phó Tướng."

 

Thượng Quan Huyền Dật dứt lời, cả triều đình lập tức xôn xao!

 

"Văn Phó Tướng? Văn Phó Tướng nào? Binh lính trướng một phó tướng dám ám sát hoàng tử, đây chẳng là dấu hiệu tạo phản ?!" Một vị Ngôn quan lên tiếng.

 

Binh lính trướng một phó tướng của quân Tây Bắc! Bách quan rét mà run! Ai nấy đều toát mồ hôi lạnh cho Lục Hoàng Tử! Trên chiến trường, tướng sĩ ở tiền tuyến dũng mãnh g.i.ế.c giặc, còn tấm lưng thì phó thác cho của !

 

Nếu trong doanh trại xuất hiện những kẻ lấy mạng , chẳng là lúc nào cũng nơm nớp lo sợ kẻ đ.â.m lén lưng ?

 

Thượng Quan Huyền Dật tiếp tục giải thích: "Văn Kiệt, tức Văn Phó Tướng! Còn về việc tạo phản thì ."

 

"Nếu tạo phản, thì chắc là do Lục hoàng dung mạo đáng ghét, nên mới g.i.ế.c ngươi." Thượng Quan Huyền Hạo lên tiếng.

 

Bách quan: "..."

 

Lục Hoàng T.ử phong thái thần tuấn, dung mạo xuất chúng như mà còn là đáng ghét, chẳng bọn họ còn mặt mũi nào để gặp khác nữa !

 

"Nói năng cho cẩn thận." Hoàng Thượng ho khan hai tiếng.

 

"Lục Hoàng Tử, ngài thể khẳng định đây là binh lính của Văn Phó Tướng?" Có lên tiếng hỏi.

 

"Đôi giày trong vật tư mà Thăng Bình Hầu phủ quyên tặng cho binh lính Tây Bắc."

 

Nghe , tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía Thẩm Thừa Diệu.

 

Thẩm Thừa Diệu chẳng hề né tránh, đàng hoàng bước lên thoáng qua miếng lót giày, quả nhiên đó thêu một chữ "Văn" và hiệu 42.

 

Thẩm Thừa Diệu gật đầu: "Không sai, đây là vật phẩm do nhà quyên tặng. Nữ nhi nhà , chiến trường đao kiếm mắt, nhiều binh sĩ khi hy sinh thể đầu lìa khỏi. Vì để những binh sĩ khi ngã xuống thể tìm thây, nên cho thêu hiệu và họ của vị tướng lĩnh mà họ phục vụ lên giày và tay áo, như sẽ thể nhanh chóng nhận họ là ai!"

 

Mọi đều gật gù tán thưởng: "Cách lắm!"

 

Mẫn Trạch hoàng triều nay đều thống nhất sắp xếp mai táng cho các binh sĩ hy sinh, chỉ là những đứt tay gãy chân thì chỉ thể ghép một cách qua loa cho đủ bộ phận thôi, thực sự là vì thể phân biệt chứ phân biệt!

 

Có cách , càng thể hiện sự tôn trọng đối với các binh sĩ hơn.

 

Người thời nay coi trọng việc nhập thổ vi an, một hành động ấm lòng như sẽ khiến các binh sĩ càng thêm dũng cảm tiến lên phía ! Không còn sợ hãi việc c.h.ế.t thây!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-477.html.]

 

"Chỉ dựa một chiếc giày cũng thể đó là binh lính của Văn Phó Tướng, kẻ nào đó nhặt giày của binh sĩ c.h.ế.t chiến trường mang thì !" Hữu Thừa Tướng nhịn mà lên tiếng.

 

Những mặt ở đây, kẻ nào mà chẳng là cáo già, một chiếc giày thể chứng minh phận, chẳng lên nhiều điều ? Cớ thể chứng minh đó là binh lính của Văn Phó Tướng! Chuyện điều tra thì khó gì ?

 

Lục Hoàng T.ử nếu như điều tra rõ ràng, liệu mang chiếc giày giữa buổi thiết triều ?

 

Lục Hoàng T.ử dám đường đường mang nó lên Kim Loan Điện, thì chứng tỏ sự việc tuyệt đối là sự thật thể chối cãi!

 

"Quả thật, một chiếc giày đơn lẻ thể là nhặt , nhưng cả một nhóm sát thủ, hơn hai mươi tên, giày của mỗi tên đều khắc hiệu cùng với chữ 'La'. Chẳng lẽ tất cả những kẻ đều nhặt giày của c.h.ế.t để mang ? Bọn chúng là sát thủ lừng danh, hạng ăn mày đầu đường xó chợ, cần gì đến mức đó? Vả , việc tra xem nhặt cũng cực kỳ dễ dàng! Ta đích tra xét và xác nhận , quả thật chính là như !"

 

Thượng Quan Huyền Dật trịnh trọng dâng lên một phong thư khác, cung kính đặt mặt Hoàng Thượng.

 

Hoàng Thượng xong phong thư, cơn thịnh nộ bốc lên ngùn ngụt, Người liền ném thẳng bức thư mặt Hữu Thừa Tướng, gằn giọng: "Ái khanh, ngươi lời nào để giải thích cho việc ?"

 

Bức thư chính là do Hữu Thừa Tướng gửi cho Văn Kiệt, trong đó dặn dò nếu cơ hội thì tìm cách trừ khử Lục Hoàng Tử.

 

Hữu Thừa Tướng thấy bức thư, sắc mặt lập tức trắng bệch như tờ giấy! Một mật kiện quan trọng đến nhường , tại Văn Kiệt xem xong chịu đốt cơ chứ! Làm thể để bức thư lọt tay đối phương ! Hắn rốt cuộc còn giữ cái mạng nữa !

 

Kỳ thực, việc Thượng Quan Huyền Dật bức thư là một sự tình cờ đầy may mắn.

 

Mọi chuyện bắt đầu từ câu chuyện rung động con tim của một chú chim đưa thư.

 

Hiểu Nhi dùng chim bồ câu để gửi thư đến cho Thượng Quan Huyền Dật đang đóng quân ở quân doanh.

 

Chú chim đưa thư đó nuôi dưỡng trong gian từ đời cụ kỵ của nó. Trải qua mấy đời truyền thừa, chú chim là sản phẩm tinh hoa của gian, tuyệt đối vật phàm, dáng vẻ phi phàm đến mức thể bỏ xa những con chim đưa thư bên ngoài đến mấy vạn dặm, trông cứ như một vị tiên giáng trần !

 

Hữu Thừa Tướng cũng dùng chim đưa thư để gửi tin tức cho Văn Kiệt!

 

Hai chú chim đưa thư gặp đường . Chú chim của Hữu Thừa Tướng thấy chú chim của Hiểu Nhi, đôi mắt lập tức chỉ còn những vòng tròn lấp lánh, vẻ mê hoặc đến mức đầu óc cuồng, còn trời đất là gì!

 

Hai chú chim đưa thư cùng chung một con đường, chúng trò chuyện với vô cùng vui vẻ, tâm đầu ý hợp.

 

Cuối cùng, chú chim đưa thư của Lý Thừa Tướng bay theo chú chim của Hiểu Nhi, đậu thẳng xuống án thư của Thượng Quan Huyền Dật.

 

Thượng Quan Huyền Dật cứ ngỡ đó là thư gửi cho , nên tháo tất cả các ống trúc đựng thư xuống.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Mở xem, sự kinh ngạc và chấn động trong lòng lúc đó quả thực thể nào diễn tả hết bằng lời.

 

Hắn vốn dĩ giỏi bắt chước nét chữ của khác, vì nhanh chóng một bức thư giả với nét chữ y hệt bản gốc, nhét ống trúc, buộc chân chú chim đưa thư đang mê mẩn đến mức đầu óc cuồng , để nó mang bức thư giả đó gửi.

 

Văn Kiệt hề bức thư đó là hàng giả mạo, một sản phẩm kém chất lượng, nên khi xong, liền đốt nó .

 

Nếu sự thật, sẽ hiểu rõ lý do vì chiến trường, khi lén lút b.ắ.n tên lạnh từ phía lưng Thượng Quan Huyền Dật, thì lưng của Thượng Quan Huyền Dật như thể mọc thêm đôi mắt .

 

Văn Kiệt vốn là thích của Phu nhân Thừa Tướng, luôn thầm thương trộm nhớ Lý Vân Ninh. Giờ đây, khi Thừa Tướng đại nhân với rằng Thượng Quan Huyền Dật chính là kẻ chủ mưu hủy hoại Lý Vân Ninh, thì thể căm hận cho ! Mối thù hủy hoại yêu thương là mối thù đội trời chung! Chính vì lẽ đó mà mới xảy vụ ám sát !

 

Quay trở chuyện đang diễn , Hữu Thừa Tướng những lời Hoàng Thượng , lập tức cuống quýt quỳ sụp xuống đất, kêu lớn: "Hoàng Thượng, oan uổng cho thần quá!"

 

"Oan uổng cái gì mà oan uổng? Chẳng lẽ bức thư do chính tay ngươi ? Ái khanh, Trẫm nét chữ của ngươi suốt mấy chục năm trời , lẽ nào Trẫm thể nhận ư? Hơn nữa, còn chất liệu giấy , mùi mực thơm ! Ngươi dùng chính bộ bút mực giấy nghiên mà Trẫm ban thưởng để nên bức thư ! Ngươi nghĩ rằng Trẫm sẽ nhận ?" Hoàng Thượng tức giận bước xuống bậc thềm, giáng thẳng một cước thật mạnh !

 

Uổng công Người tin tưởng và trọng dụng suốt bao nhiêu năm qua! Vậy mà dám mưu toan lấy mạng chính Hoàng T.ử của Người!

 

Tội , dù xé xác thành vạn mảnh cũng đủ để nguôi ngoai cơn thịnh nộ trong lòng Người!

 

Trăm quan văn võ lặng như pho tượng, ngay cả một thở mạnh cũng dám phát .

 

"Người ! Mau tống Hữu Thừa Tướng Thiên Lao ngay lập tức!"

 

--------------------

 

 

Loading...