Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 510
Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:00:58
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ao hồ rộng thế , cá cũng chẳng nuôi, sen cũng chẳng trồng, chỉ dùng để dẫn nước tưới tiêu thôi thì quả là phí phạm quá đỗi."
"Phải ! Sao chẳng hề nghĩ đến chuyện trồng sen trồng củ nhỉ? Nếu như , mùa hè thể ngắm hoa sen rực rỡ, còn thu đông củ sen tươi rói để bán kiếm lời."
Hiểu Nhi đưa mắt ngắm địa thế xung quanh bờ ao, cất lời: "Ngươi thử nuôi thêm ít tôm tép trong ao , dựng vài túp lều cỏ nho nhỏ bên bờ, tạo thành một khu vực chuyên để câu cá, câu tôm cũng là một ý kiến ho đấy."
Đỗ Ức Cẩn khẽ lắc đầu: "Đến cá còn cách nuôi, liệu thể nuôi tôm tép đây?"
"Điều ngươi chẳng cần bận tâm . Trong phủ của cũng một cái hồ, ở đó trồng sen, nuôi cá, tôm, cua. Chúng lớn lên con nào con nấy đều mập mạp, béo vô cùng." (Hắn còn nuôi cả trai lấy ngọc nữa. Đương nhiên, nửa câu Cảnh Duệ giữ , hề hé răng).
Hiểu Nhi chỉ đưa tay che mặt . Chúng lớn lên mập mạp, béo như thế, chẳng là liên quan mật thiết đến việc nàng lén lút thêm nước Không Gian đó !
"Thật ư?" Đỗ Ức Cẩn ngước Cảnh Duệ với ánh mắt đầy vẻ khó tin, như thể chuyện thần kỳ.
Cảnh Duệ ánh mắt trong veo như nai con của nàng chằm chằm, thoáng chút ngượng ngùng. Hắn vờ như chuyện gì, thản nhiên dời ánh mắt , thẳng mặt ao đáp lời: "Là thật đấy."
Dù rằng thứ trong hồ phủ nhà lớn vượt trội là nhờ Không Gian hỗ trợ, nhưng phương pháp quả thực khả thi. Bởi , Hiểu Nhi cũng gật đầu xác nhận: "Ngay lúc là thời điểm thích hợp nhất để trồng củ sen. Đến chừng tháng Năm, ngươi thể bắt đầu thả cá giống . Ta sẽ phái sang đây để hướng dẫn cho Trang đầu ở chỗ ngươi."
"Đa tạ Duệ An Huyện Chủ! Vậy cũng sẽ bảo Trang đầu tìm mua ít củ sen giống về ngay đây." Đỗ Ức Cẩn mừng rỡ, giọng đầy vẻ phấn khích.
Cảnh Duệ cất lời: "Củ sen giống thì trang viên của chúng sẵn đấy. Ta sẽ cho mang một ít sang cho ngươi!"
"Như thế thì tiện cho !" Đỗ Ức Cẩn vội vàng lắc đầu nguầy nguậy.
Hiểu Nhi cũng tiếp lời: "Chỉ là một ít củ sen giống thôi mà, chẳng đáng giá bao nhiêu bạc . Hơn nữa, củ sen giống nhà còn hơn hẳn so với những loại bán bên ngoài đấy."
"Vậy thì xin gửi tiền giống cho ngươi nhé." Đỗ Ức Cẩn vốn là thích nhận lấy bất kỳ sự ưu ái chiếm tiện nghi của khác.
Hiểu Nhi mỉm , dịu dàng khuyên nhủ: "Đỗ cô nương đừng nên khách khí gì. Những củ sen giống chúng cũng hề mang chợ bán. Ngày khi còn ở thôn, nhà nào giống dư dả, họ đều sẵn lòng tặng miễn phí cho hàng xóm láng giềng. Mẫu vốn khéo tay, rau dưa bà trồng hàng năm đều tươi hơn hẳn nhà khác. Mỗi năm, bà đều lựa chọn những cây rau, quả nhất để giữ giống. Đến mùa xuân năm , khi gieo trồng hết đất nhà , giống còn dư bà đều đem tặng cho những nhà hàng xóm thiết. Thà rằng đem tặng còn hơn là cứ để đó lãng phí."
"Vậy thì xin đa tạ Duệ An Huyện Chủ và Thẩm công t.ử nhé." Đỗ Ức Cẩn những lời xong thì còn thêm gì nữa. Nàng hiểu rằng, nếu cứ tiếp tục từ chối mãi, e rằng sẽ coi là điều, quý trọng lòng của khác.
Chỉ là, việc Duệ An Huyện Chủ thể hào sảng kể về những chuyện ở thôn quê, hơn nữa còn ngay mặt Lục Hoàng Tử, điều khiến nàng bất ngờ vô cùng khâm phục.
Rất nhiều vẫn thường lén lút lưng nhạo xuất của Duệ An Huyện Chủ, nàng chỉ là kẻ chân đất, là gà rừng, gặp vận may ch.ó ngáp ruồi nào mà thể bay lên cành cao hóa thành phượng hoàng.
Thế nhưng, Duệ An Huyện Chủ chẳng hề bận tâm chút nào về những lời gièm pha đó. Nàng hề lấy xuất thấp kém của điều hổ thẹn. Cái thái độ thản nhiên, hề kinh động vinh nhục của nàng, quả thực khiến nghiêng khâm phục.
Đỗ Ức Cẩn đưa mắt sang Lục Hoàng Tử. Khi Duệ An Huyện Chủ kể về những chuyện ở thôn quê, nét mặt hề lấy một chút đổi nào. Hắn bước ngay sát bên cạnh Duệ An Huyện Chủ, khẽ nghiêng đầu nàng, ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng, nhu tình. Ngay cả một ngoài như nàng đây cũng thể thấu tấm lòng sâu sắc mà Lục Hoàng T.ử dành cho Duệ An Huyện Chủ.
Hắn thực sự hề bận tâm, hề để ý một chút nào đến xuất của Duệ An Huyện Chủ.
Hai sánh bước bên , quả thực là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ trời sinh, vô cùng xứng đôi lứa.
Con đường dẫn lên hậu sơn chỉ là một lối mòn nhỏ hẹp giữa những thửa ruộng. Tuy đường rộng, nhưng nhờ nhiều qua nên mặt đất cũng khá bằng phẳng, dễ .
Chẳng mấy chốc, cả nhóm đến ngay miệng suối nước nóng.
Hiểu Nhi đưa tay , cẩn thận thăm dò làn nước suối nóng. Nóng quá! Nước ở đây còn nóng hơn hẳn dòng suối nước nóng ở trang viên nhà nàng nhiều. Thảo nào trong trang viên xây dựng hẳn một phòng tắm lớn tại đây, để mùa đông thể thoải mái dùng dòng nước ấm áp để tắm rửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-510.html.]
Thế nhưng, nhiệt độ nước cao đến thế cũng là một điều , bởi nàng dự định sẽ dùng ống dẫn để đưa dòng nước suối ấm nóng tận trong phòng của mỗi căn biệt thự. Nhiệt độ của nó càng cao thì dĩ nhiên càng , chỉ cần dùng một lớp bông giữ nhiệt thật dày quấn quanh ống dẫn nước, thì dẫu là mùa đông giá rét, nhiệt độ nước ở những căn biệt thự cách xa miệng suối cũng sẽ quá lạnh. Nếu quả thực nước vẫn còn lạnh, đến lúc đó chỉ cần đun nóng thêm một chút là xong.
Chuyện hợp tác giữa Hiểu Nhi và Đỗ Ức Cẩn cũng chính là vì con suối nước nóng .
Hiểu Nhi thuê dòng suối nước nóng với giá mười lạng bạc mỗi tháng, cách khác, Đỗ Ức Cẩn chẳng cần động tay động chân gì mà mỗi năm vẫn thêm khoản thu nhập một trăm hai mươi lạng bạc.
Đối với nàng, chuyện chẳng khác nào một món hời từ trời rơi xuống!
“Duệ An Huyện Chủ cảm thấy suối nước nóng thế nào?” Đỗ Ức Cẩn cất lời, ánh mắt ngập tràn mong đợi.
“Nhiệt độ của dòng suối khá cao, thể đỡ ít công sức.” Hiểu Nhi hài lòng gật đầu, mỉm đáp.
Nghe những lời , Đỗ Ức Cẩn mỉm đáp: “Nước suối quả thực nóng. Đi thôi, sẽ dẫn hai vị xem xét địa hình và cách bố trí của trang viên một vòng, để tiện cho ngươi sắp đặt đường ống dẫn nước.”
Hiểu Nhi khẽ gật đầu.
Thượng Quan Huyền Dật đỡ Hiểu Nhi dậy, cả hai tiếp tục xem xét khắp nơi.
Hôm nay, Hiểu Nhi cho quản sự mua bộ khu đất quanh đây và cả mảnh đất dốc gồ ghề rộng lớn .
Khu đất gần trang viên , Hiểu Nhi dự định sẽ dùng để xây dựng từng dãy biệt thự nhỏ một tầng bốn phòng theo kiểu Tây phương, bên trong mỗi căn đều sẵn một hồ tắm suối nước nóng ngăn riêng cho nam và nữ.
Như sẽ vô cùng thuận tiện cho cả một gia đình đến đây để ngâm trong suối nước nóng.
Sau khi một vòng, nàng nắm sơ bộ địa hình nơi đây. Nước chảy về chỗ trũng, dựa đặc điểm , trong đầu Hiểu Nhi cũng hình thành ý tưởng đại khái về việc bố trí đường ống dẫn nước.
“Duệ An Huyện Chủ xây dựng khu nghỉ dưỡng suối nước nóng ở đây, liệu thật sự sẽ đến ngâm ? Thật , một vài gia đình giàu trong trang viên của họ cũng suối nước nóng, e là họ sẽ đến đây .” Sau khi trở về, Đỗ Ức Cẩn ngẫm nghĩ , cảm thấy hợp tác đối với nàng là một mối ăn chắc chắn lời, nhưng đối với Thăng Bình Hầu phủ thì e rằng rủi ro quá lớn.
Xây dựng nhiều phòng ốc như , đổ bao nhiêu tiền bạc, lỡ như ai chịu đến ở để ngâm suối nước nóng thì ?
Đỗ Ức Cẩn đưa mắt phong cảnh phía xa, thú thật, cảnh vật quanh đây thật sự thể dùng hai chữ ‘non nước hữu tình’ để hình dung , thì dựa để khiến đến đây nghỉ dưỡng chứ?
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
“Đỗ cô nương cần lo lắng, thật chỉ đơn thuần xây dựng khu nghỉ dưỡng, mà còn dự định xây một vườn bách thú ở gần đây. Sau khi vườn bách thú xây xong, đến lúc đó chắc chắn sẽ nhiều dẫn theo con trẻ trong nhà đến xem thú. Như thì khu nghỉ dưỡng cũng lo đến ở.”
“Vườn bách thú?” Vườn bách thú là gì? Ánh mắt Đỗ Ức Cẩn ngập tràn vẻ hoài nghi.
Hiểu Nhi một nữa giải thích cho nàng về khái niệm vườn bách thú.
Đây là thứ hai trong ngày nàng giải thích về cụm từ ‘vườn bách thú’ , bởi đường đến đây, Hiểu Nhi cũng giải thích cho Thượng Quan Huyền Dật một .
Nghe xong chuyện , Đỗ Ức Cẩn liền trầm ngâm suy tư.
Sau khi khảo sát xong địa hình, Hiểu Nhi bèn cất lời cáo từ: “Đỗ cô nương, bọn đây, còn xem địa hình để xây dựng khu nghỉ dưỡng và vườn bách thú.”
Đỗ Ức Cẩn hồn : “Quanh đây cũng chỉ mỗi trang viên của nhà , bây giờ cũng sắp đến giờ cơm trưa . Hai vị xem xong địa hình về Đế Đô, chắc chắn sẽ lỡ mất bữa trưa. Nếu Lục Hoàng T.ử và Duệ An Huyện Chủ chê, là dùng bữa trưa tạm ở trang viên của nhà ! Tuy thể so bì với sơn hào hải vị của quý phủ, nhưng cái là đồ ăn tươi ngon, còn là cơm nóng canh ngọt.”
--------------------