Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 513

Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:01:01
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Tống Chưởng Quỹ!" Linh Nhi Quận Chúa thấy cứ chần chừ mãi chịu nhận ngân phiếu của , bèn trừng mắt lườm một cái sang Hiểu Nhi với ánh mắt đầy thách thức.

 

Hiểu Nhi chỉ mỉm nhẹ đáp , tâm trạng vui vẻ của nàng chẳng hề ảnh hưởng chút nào.

 

Tống Chưởng Quỹ mặt mày méo xệch, khó nhọc cất lời: "Linh Nhi Quận Chúa, cây tiểu đề cầm Duệ An Huyện Chủ chọn ạ. Hay là thử hỏi Duệ An Huyện Chủ xem , nếu nàng cần nữa, tiểu nhân mới dám bán cho Quận Chúa ."

 

Nghe những lời của chưởng quỹ, Linh Nhi Quận Chúa liền trợn trừng hai mắt, giọng cũng vút lên đầy chói tai: "Ngươi cái gì? Ý của ngươi là bảo cầu xin nàng ư? Ngươi giỏi thì nhắc nữa xem nào?"

 

Nghe , Hiểu Nhi chỉ mỉm nhẹ với Linh Nhi Quận Chúa.

 

C.h.ế.t mất thôi! là thần tiên đ.á.n.h , phàm gặp họa! Tống Chưởng Quỹ vội vàng tươi xoa dịu: "Xin Linh Nhi Quận Chúa bớt giận, chỉ là hỏi một chút thôi, chứ dám ý 'cầu xin' nặng nề như . Trong tiệm quy củ, khách nhân đến mua đồ tuân theo thứ tự , tiểu nhân cũng chỉ là tuân theo quy củ mà thôi ạ."

 

"Ta cần quy củ trong tiệm của ngươi , cây tiểu đề cầm , hôm nay nhất định mua cho bằng ."

 

Bà cô tổ quả nhiên ngang ngược bá đạo.

 

Tống Chưởng Quỹ đưa mắt về phía Hiểu Nhi, chỉ thấy nàng đang khoan t.h.a.i nâng tách bàn lên, tao nhã nhấp một ngụm, vẻ như chuyện chẳng hề liên quan đến , cứ mặc kệ cho sự đời trôi nổi.

 

Tống Chưởng Quỹ bỗng dưng cảm thấy lòng nghẹn , Duệ An Huyện Chủ hôm nay đến đây là để phá quán của ?

 

Hắn khom lưng uốn gối, nhỏ nhẹ đến thế , rốt cuộc là vì ai cơ chứ? Cớ Duệ An Huyện Chủ thể im lặng một lời nào như .

 

"Duệ An Huyện Chủ, cây tiểu đề cầm còn lấy ạ?"

 

"Tại ?" Hiểu Nhi đặt tách xuống, cất tiếng hỏi .

 

"Ngươi kéo tiểu đề cầm ? Vậy kéo thử một khúc cho xem nào!" Thượng Quan Uyển Như thấy tình hình như bèn sang hỏi Linh Nhi Quận Chúa.

 

"Ta . Ta học, nên mới mua." Linh Nhi Quận Chúa dám hỗn xược với Thượng Quan Uyển Như.

 

"Ngươi gì thì tranh giành chi! Cây đàn tay tri kỷ mới phát huy hết giá trị của nó, ngươi đừng một bên phá đám nữa! Tuổi cũng còn nhỏ, chẳng lẽ hai chữ 'nhường nhịn' là gì ?" Thượng Quan Uyển Như tính tình thẳng thắn, lời cũng trực diện hơn thường nhiều.

 

Linh Nhi Quận Chúa những lời , đôi mắt liền đỏ hoe: Tại chịu ấm ức lúc nào cũng là .

 

Thượng Quan Thụy Hy thấy cũng tìm cho Linh Nhi một lối thoát: "Trong phủ của vẫn còn một cây tiểu đề cầm, cũng rành về thứ , để ở chỗ cũng chỉ lãng phí. Nếu Linh Nhi biểu học, lát nữa về sẽ cho mang đến cho ."

 

Linh Nhi Quận Chúa cũng thể nể mặt Thượng Quan Thụy Hy, chỉ đành bĩu môi, gật gật đầu, xem như đồng ý.

 

Chưởng quỹ thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm, lát nữa về nhất định bảo nương t.ử của quyên thêm thật nhiều tiền dầu hương, cầu Phật Tổ phù hộ cho Thế T.ử và Quận Chúa trường mệnh trăm tuổi! Đây quả thực là Bồ Tát sống cứu khổ cứu nạn mà.

 

Hiểu Nhi hiệu cho Dương Liễu trả tiền, nàng dậy, cất lời cáo từ với mấy .

 

Thượng Quan Uyển Như vội kéo tay nàng : "Duệ An Huyện Chủ, hãy cùng chúng đến hoa thuyền , sẽ hợp tấu một khúc."

 

Hiểu Nhi thầm nghĩ: Cô nương đúng là kiểu nghĩ gì liền nấy ? Nàng thật sự ở cùng một chỗ với Linh Nhi Quận Chúa chút nào!

 

"Biểu tỷ, hoa thuyền cũng là nơi mà loại như nàng thể đến ? Như sẽ hạ thấp phận của chúng mất!" Linh Nhi Quận Chúa tức tối dậm chân!

 

Những dạo chơi hoa thuyền đều là hoàng quốc thích, nàng mới cùng một con gà rừng!

 

"Muội thì cản! Duệ An Huyện Chủ là Lục Hoàng tẩu tương lai của , tại thể chứ." Thượng Quan Uyển Như thì vui mặt.

 

Nàng mời ai đến hoa thuyền , từ khi nào đến lượt xen mồm ngăn cản.

 

Linh Nhi Quận Chúa những lời thì dám thêm gì nữa, chỉ bĩu môi đó, bộ dạng như thể ai cũng đang nợ nàng vạn lượng vàng .

 

"Uyển Như quận chúa, cứ , trong nhà vẫn còn việc xong, về nhà để thành." Hiểu Nhi khéo léo rút tay về, mỉm .

 

Nói cũng , nàng và mấy thật sự chẳng thiết gì, cùng đến hoa thuyền thì gì vui chứ

 

"Ngươi ở nhà thì việc gì để chứ? Chẳng chỉ là mấy việc thêu thùa thôi , mấy việc kim chỉ chán ngắt, cũng chẳng ! Cứ giao hết cho phòng may vá là , cùng , cứ quyết định nhé." Thượng Quan Uyển Như nắm lấy tay Hiểu Nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-513.html.]

 

Nàng quyết định với ai chứ? Ta đồng ý ! Hiểu Nhi cúi đầu bàn tay của Thượng Quan Uyển Như đang nắm c.h.ặ.t t.a.y , thật sự chỉ rút tay ngay lập tức!

 

Bàn tay của vị Quận Chúa cũng nóng quá mất.

 

"Tống Chưởng Quỹ, chỗ ngươi nhiều đồ chơi Tây Dương, còn nhạc cụ Tây Dương nào ? Mang đây cho xem, mua hết một lượt, mang lên hoa thuyền ."

 

"Hết ạ, chỉ còn mỗi cây tiểu đề cầm thôi." Tống Chưởng Quỹ lắc đầu.

 

Thượng Quan Uyển Nhi cũng chẳng hề thất vọng, những thứ nên nàng đều cả , nàng chỉ đến đây thử vận may một chút, cũng chẳng .

 

Nàng kéo tay Hiểu Nhi ngoài: "Nếu , chúng mau xuất phát thôi."

 

Hiểu Nhi gần như nàng lôi xềnh xệch ngoài.

 

"Vừa bước khỏi Hi Thế Trân Bảo Các, Thượng Quan Uyển Như liền lệnh cho một thị vệ:

'Ngươi đến phủ Lục Hoàng tử, gọi đến đây ngay. Cứ rằng vợ cũng lên họa phảng . Bổn Quận Chúa xem, còn dám đến nữa !'"

 

 

Hiểu Nhi: ...

 

Cho nên Thượng Quan Uyển Như cứ một mực lôi kéo theo, là vì Thượng Quan Huyền Dật cũng cùng đây mà.

 

...

 

Trên bến tàu, vô thị binh gác, một chiếc hoa thuyền trang hoàng lộng lẫy đang neo đậu sát bờ.

 

Đoàn cùng tiến về phía hoa thuyền .

 

Hiểu Nhi đặt chân lên hoa thuyền , Truyền Nhiên Tuệ thấy nàng cũng đến thì phần kinh ngạc, nàng vẫy vẫy tay với Hiểu Nhi: "Chẳng Lục Hoàng T.ử tới ?"

 

"Ta gặp Uyển Như quận chúa ở Hi Thế Trân Bảo Các, thịnh tình khó từ chối mà!" Hiểu Nhi bước đến bên cạnh Phó Nhiên Tuệ, hai cùng ở mũi thuyền ngắm sóng hồ lấp lánh.

 

Hiểu Nhi nén bèn xoa xoa cổ tay ửng đỏ của , nàng đúng là ép vịt lên giàn mà.

 

Phó Nhiên Tuệ nghĩ đến tính cách của Thượng Quan Uyển Như, trong lòng cũng vài phần thấu tỏ.

 

"Sao ngươi đến Hi Thế Trân Bảo Các thế, Bảo Lệ Châu Báu nhà ngươi chèn ép đến mức gần như còn đường sống, Tống Chưởng Quỹ cầm chổi đuổi ngươi ngoài ?"

 

Hiểu Nhi: Còn thể chuyện t.ử tế đây? Vật cạnh thiên trạch, kẻ thích nghi thì sinh tồn! Thương trường vốn là mạnh yếu thua, nhà buôn bán thì liên quan gì đến !

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Hơn nữa, bây giờ Hi Thế Trân Bảo Các chẳng tìm con đường phát tài hơn ?

 

Hiểu Nhi chỉ thầm oán trong lòng, nàng chỉ cây tiểu đề cầm mà Dương Liễu đang ôm: "Ta đến đây là để mang bạc đến cho họ, họ hoan nghênh còn kịp chứ."

 

"Nhạc cụ Tây Dương? Đây là định tặng quà sinh nhật cho Uyển Như ?" Phó Nhiên Tuệ thấy món đồ Hiểu Nhi mua liền hiểu ngay vì nàng đến Hi Thế Trân Bảo Các.

 

"Vốn là , nhưng Quận Chúa một cây tiểu đề cầm , nghĩ một món quà khác để tặng nàng." Hiểu Nhi khẽ chau mày.

 

Thời gian gấp gáp, thật nên tặng gì cho .

 

"Uyển Như thích nhất là những chuyện văn vẻ tao nhã, chẳng tài vẽ của ngươi ? Ngươi vẽ một bức tranh tặng nàng là nàng vui lắm ."

 

Tranh ư? Thế thì càng đơn giản, đến cả bạc cũng tiết kiệm .

 

Khoan , đến cả bạc cũng tiết kiệm , đây chẳng là suy nghĩ của Vận Nhi ? Nàng để tâm đến bạc từ khi nào ? Dùng lời của Lưu Thị mà : Nàng xưa nay vốn thích vung tiền như rác! Hai chị em một thì chỉ mong một đồng cũng tiêu ngoài, một thì hễ bạc trong tay là chỉ tiêu cho bằng hết! Sao hai trung hòa một chút nhỉ?

 

Xin cảm tạ Lam Thiên Bạch Vân và Phì Ma ban thưởng, cảm ơn các thư hữu bỏ phiếu ủng hộ ~~~

 

--------------------

 

 

Loading...