Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 514

Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:01:02
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thượng Quan Huyền Dật chẳng mấy chốc phi ngựa đến nơi.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Phó Nhiên Tuệ khẽ kéo tay áo Hiểu Nhi, ghé sát : "Ngươi xem kìa, Lục Hoàng T.ử tin ngươi lên họa phường là lập tức thúc ngựa phi như bay đến ngay. Trước đó Uyển Như phái mời mấy bận, đều chẳng thèm đoái hoài."

 

Hiểu Nhi chỉ mỉm nhẹ nhàng, gì bây giờ? Quả thật, Thượng Quan Huyền Dật khi thời gian rảnh rỗi thì cực kỳ bám , cứ như một đứa trẻ .

 

Tuy nhiên, nàng rõ mồn một rằng mấy ngày nay đang bận rộn công việc. Việc gấp gáp chạy đến đây, ngoài việc kề cận bên nàng, hẳn là còn lo lắng sẽ kẻ nào đó tìm đến gây sự, khiến nàng khó chịu đây mà.

 

Ngay khi Thượng Quan Huyền Dật đặt chân lên họa phường, chiếc thuyền lập tức nhổ neo, từ từ rẽ sóng mà lướt .

 

Phó Nhiên Tuệ cũng là điều, nàng khéo léo tìm một cái cớ để rút lui, nhường gian riêng tư cho đôi uyên ương .

 

"Chiếc họa phường sẽ xuôi về nơi nào đây?" Đón lấy làn gió sông mát rượi, ngắm cảnh sắc hữu tình hai bên bờ, Hiểu Nhi cảm thấy vô cùng thư thái, nàng hít một thật sâu.

 

"Thương Hiệt Miếu." Thượng Quan Huyền Dật đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt những lọn tóc mềm mại của nàng đang làn gió nghịch ngợm thổi tung.

 

"Thương Hiệt Miếu ư? Đến đó để gì cơ?" Hắn bảo là thích những thú vui phụ họa phong nhã mà? Đi thăm viếng miếu mạo chẳng là mê tín phong kiến ? Sao giờ biến thành cái gọi là phụ họa phong nhã ?

 

"Cứ mỗi năm đến tiết Cốc Vũ, Thương Hiệt Miếu long trọng tổ chức hội miếu. Hàng ngàn vạn bá tánh từ khắp bốn phương tám hướng đều lũ lượt kéo về. Hội miếu sẽ cử hành nghi thức nghênh đón Thương Thánh nhập miếu một cách long trọng, nhiệt liệt, cùng với nghi thức tế lễ vô cùng trang nghiêm và vĩ đại. Khi , sẽ nhiều màn biểu diễn tuần du rực rỡ như múa Dương Ca, múa Xã Hỏa, biểu diễn võ thuật, múa rồng múa lân, diễn đại hí... Tóm sẽ ca hát nhảy múa tưng bừng để bày tỏ lòng sùng kính và nỗi hoài niệm sâu sắc đối với Thương Thánh. Thậm chí, nhiều gánh hát và các thương hiệu lớn cũng tìm đến tham dự, tạo nên một cảnh tượng vô cùng náo nhiệt, phồn hoa."

 

"Thương Hiệt ư? Có là Thương Hiệt, vị thủy tổ khai sinh chữ ?" Hiểu Nhi chợt nhớ vị thần thánh là ai.

 

Thượng Quan Huyền Dật khẽ gật đầu xác nhận.

 

"Ồ, thì chắc chắn là một cảnh tượng vô cùng đáng chiêm ngưỡng ." Những lễ hội miếu mạo mang đậm bản sắc dân tộc như thế , quả thật là sức hút.

 

Thượng Quan Huyền Dật cũng chỉ từng đến đó một duy nhất. Quả thực là đáng để chiêm ngưỡng, nhưng vì quá đỗi đông đúc, mấy ưa thích, nên từ đó về còn nữa.

 

"Khi đến nơi, dòng sẽ chen chúc vô cùng, ngươi nhớ nắm c.h.ặ.t t.a.y , tuyệt đối đừng để lạc mất đấy!" Thượng Quan Huyền Dật cẩn thận dặn dò.

 

Chính bởi vì dòng quá đỗi chen lấn, Thượng Quan Huyền Dật lo lắng Hiểu Nhi sẽ khác xô đẩy, va chạm, nên mới dứt khoát bỏ công việc đang dang dở trong tay để gấp rút chạy đến đây.

 

"Lục Hoàng Đệ đối với Duệ An Huyện Chủ quả nhiên là vô cùng để tâm . Ta phái mời mấy bận, ngươi đều chẳng thèm nể mặt, hé răng Duệ An Huyện Chủ cũng mặt, ngươi liền ngừng ngựa, phi như bay đến ngay." Thượng Quan Uyển Như bước đến gần.

 

Cả hai cùng đầu , ánh mắt hướng về phía nàng.

 

Thượng Quan Huyền Dật vẫn giữ im lặng, hề đáp lời.

 

Hiểu Nhi cất tiếng gọi: "Uyển Như Quận Chúa."

 

Đối với Thượng Quan Huyền Dật, vốn dĩ cứ trầm lặng như một cái hồ lô bí, Thượng Quan Uyển Như cũng chẳng trông mong thể đáp dù chỉ là một lời.

 

Thế là, Thượng Quan Uyển Như bước tới, mật kéo lấy tay Hiểu Nhi: "Duệ An Huyện Chủ ơi, chúng kéo đàn violin thôi. Cứ mãi ở đây bầu bạn với cái tên đường trầm lặng như hồ lô bí của , thì còn gì là thú vị nữa chứ!"

 

Hiểu Nhi: ...

 

đó là sự thật, nhưng Uyển Như Quận Chúa ơi, thẳng thừng như , thật là khiến tổn thương lắm đấy!

 

Thượng Quan Huyền Dật màng đến lời trêu ghẹo của nàng , chỉ nhẹ nhàng : "Vào trong thôi, hứng gió lâu như sẽ cho sức khỏe ."

 

Thượng Quan Uyển Như vốn là một cực kỳ ham vui, nàng kéo Hiểu Nhi thẳng bên trong khoang thuyền. Thượng Quan Huyền Dật bước theo hai , thấy cảnh tượng hai nàng tay trong tay, bỗng nhiên cảm thấy chút hâm mộ. Không đến bao giờ, mới thể đường đường chính chính nắm lấy bàn tay của nha đầu đây?

 

Chiếc họa phường thiết kế gồm hai tầng. Khắp nơi thuyền đều giăng đèn kết hoa rực rỡ, những cột thuyền sơn son đỏ thắm còn đề những hàng đại tự khí thế ngút trời. Những tấm lụa mỏng màu hồng phấn dùng để trang trí quanh khung cửa sổ, khiến bộ chiếc họa phường trông hoa lệ lộng lẫy, toát lên vẻ mềm mại, duyên dáng.

 

Bên trong khoang thuyền ở tầng một dựng sẵn một sân khấu. Lúc , nam nữ đang tách bàn riêng biệt, chăm chú theo dõi các vũ cơ đang trình diễn đài.

 

Thượng Quan Uyển Như đưa tay một cử chỉ hiệu tạm dừng, các vũ cơ đang biểu diễn liền khéo léo lui xuống.

 

"Đã bao năm dịp về Đế Đô để vui chơi cùng các tỷ . Hiếm hoi lắm hôm nay mới tề tựu đông đủ thế , chúng cùng chơi một trò chơi nhé?"

 

Ở cái tuổi ham vui, thích khám phá , tự nhiên đều hào hứng, nhao nhao gật đầu đồng ý.

 

"Duệ An Huyện Chủ, ngươi đề xuất trò chơi nào ho ?" Thượng Quan Uyển Như sang Hiểu Nhi đầy mong đợi.

 

Hiểu Nhi chợt nhớ đến trò Chân Tâm Thoại Đại Mạo Hiểm (Truth or Dare) mà thường chơi trong các buổi tụ họp thời hiện đại.

 

“Hay là chúng chơi một trò mới , trò gọi là ‘Thật Lòng Hay Thử Thách’.”

 

“Thật Lòng Hay Thử Thách ư, thôi thấy kích thích , chơi như thế nào ?” Thượng Quan Uyển Như hăm hở hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-514.html.]

 

Những khác đều đổ dồn ánh mắt về phía Hiểu Nhi, rõ ràng là ai nấy cũng đều cảm thấy vô cùng hứng thú.

 

đó, Duệ An Huyện Chủ, trò Thật Lòng Hay Thử Thách chơi ? Cứ mãi chơi ‘kích cổ truyền hoa’ ‘hành tửu lệnh’ hoài, những trò chơi đến phát ngán !”

 

“Phải đó, Duệ An Huyện Chủ, mau mau cách chơi thôi, nếu lát nữa thuyền sẽ cập bến mất.”

 

Khi Hiểu Nhi thốt cái tên Thật Lòng Hay Thử Thách, nàng cố ý đưa ánh mắt lướt qua Cung Khánh Hoa một cách như vô tình, chỉ khi thấy gương mặt cũng thoáng qua vẻ tò mò thì nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Không là đồng hương thì quá !

 

Nàng thật sự lo lắng ông trời sẽ cho nàng gặp cảnh tượng “đồng hương gặp đồng hương, hai hàng lệ tuôn rơi” mất thôi!

 

“Luật chơi của Thật Lòng Hay Thử Thách là…” Hiểu Nhi bắt đầu kể những luật chơi đơn giản nhất của trò .

 

Thượng Quan Uyển Như lập tức sai lấy một bộ bài Tây và một cái hũ rượu nhỏ .

 

Bộ bài Tây vẫn là loại bày bán trong tiệm đồ chơi của Hiểu Nhi.

 

Số quá đông, nam nữ cũng cần chia bàn riêng nữa, chỉ cần chia dọc hai bên chiếc bàn dài. Nàng xác nhận lượng chơi, trò chơi liền bắt đầu.

 

Vòng đầu tiên, khéo Hiểu Nhi bốc trúng lá bài Vua, nàng liền xoay cái hũ rượu nhỏ đặt giữa bàn, miệng hũ vặn chỉ thẳng Thượng Quan Huyền Hạo.

 

Hiểu Nhi nở một nụ đầy vẻ ý : Ta cho ngươi tay, dám bình thường cứ bắt nạt ! Lần bắt nạt ngươi một trận thật đau mới hả !

 

“Thật lòng thử thách?”

 

Thượng Quan Huyền Hạo thấy vẻ mặt của Hiểu Nhi, lập tức cảm thấy điềm chẳng lành !

 

“Ta thể chơi nữa ?”

 

Hiểu Nhi: “Ngươi xem!”

 

“Đồ nhát gan!” Thượng Quan Huyền Tuấn khinh miệt một tiếng.

 

“Đương nhiên là !” Thượng Quan Uyển Nhi trợn đôi mắt phượng lên trừng một cái!

 

“Ta đùa thôi! Mọi đừng xem là thật! Nha đầu, bình thường đối xử với ngươi tệ !” Thượng Quan Huyền Hạo câu cuối cùng thì về phía Hiểu Nhi, ánh mắt đầy vẻ cầu khẩn.

 

“Ngươi xem?” Hiểu Nhi mà như , một cách lấp lửng, nửa vời.

 

“Duệ An Huyện Chủ cứ hành hạ một trận thật tàn nhẫn , ai bảo bình thường cứ trêu chọc chúng !”

 

, đúng! Không thể dễ dàng cho qua cửa !”

 

Rốt cuộc lòng đến mức nào ! Hắn phạm sự phẫn nộ của !

 

Bọn chỉ việc võ công kém mà bắt nạt thôi! Thượng Quan Huyền Hạo nghĩ thầm đầy ấm ức: “Thật lòng là gì? Còn Thử thách thì là gì?”

 

“Thật lòng là: Ngươi từng chuyện mất mặt nhất là gì? Không dối đấy nhé! Kẻ nào dối là ch.ó con!”

 

, dối!” Thượng Quan Uyển Như gật đầu lia lịa như giã tỏi.

 

Mọi cũng trừng mắt đầy vẻ hổ thị đán đán!

 

Nực ! Chuyện mất mặt nhất đời thể để khác !

 

Thượng Quan Huyền Hạo thấy từng từng một đều đang chờ xem trò của , liền dứt khoát chọn Thử thách.

 

Đã là nam nhân, thì chút tinh thần mạo hiểm chứ! Thử thách thì thử thách thôi! Lên núi đao, xuống biển lửa còn chẳng sợ!

 

“Chạy ba vòng quanh cái bàn , chạy hô to: Ta chính là một con heo, một con heo béo ú ngu ngốc!”

 

Phụt! Mấy nam t.ử đang uống đều phun hết cả ngoài!

 

Đây chính là cái gọi là Thử thách ư? Cái thử thách quả thật là quá tuyệt vời! mà trò chơi đúng là thú vị thật.

 

--------------------

 

 

Loading...