Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 517
Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:01:05
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nhi khẽ rút bàn tay đang săm soi đến mức mòn , nàng mặt dày mày dạn đáp lời: “Quận Chúa , thật sự chẳng chút hứng thú nào với việc múa may . Ta thích múa đao múa thương, thích luyện võ hơn nhiều! Vả , đây trời sinh nhan sắc tuyệt trần, tay luyện cũng chẳng thể nào thô ráp .”
Cái cảm giác xem như tri âm tri kỷ , mà thấy bất đến thế cơ chứ?
“Cái mặt ngươi còn dày hơn cả da heo nữa đấy!” Linh Nhi Quận Chúa nàng , liền lườm nguýt, trợn trắng cả mắt lên.
Hiểu Nhi liếc nàng một cái, xuống đôi tay của nàng , đó cố tình giơ một bàn tay lên, xoay nhẹ nhàng mắt Thượng Quan Huyền Dật: “Thượng Quan Đại Ca, tay của ?”
Thượng Quan Huyền Dật khẽ gật đầu, ánh mắt đầy ý : “Đẹp đến mức còn từ nào để tả, thể hơn nữa!”
Linh Nhi Quận Chúa lời , sắc mặt lập tức tái trông thấy, nàng thầm nghĩ: Nàng chắc chắn là cố ý chọc tức !
“Ngươi đang ghen tị với nhan sắc trời sinh của khác đấy ? Cũng thôi, Duệ An Huyện Chủ dù luyện võ chăng nữa, thì đôi tay vẫn cứ thon thả, mềm mại, hề xương xẩu như tay ngươi. Với cái đôi tay cứ như chân giò heo của ngươi, thì ngươi ghen tị cũng là điều dễ hiểu!” Thượng Quan Uyển Như, lúc đang thao thao bất tuyệt, ghét nhất là khác chen ngang, ngắt lời.
Linh Nhi Quận Chúa phản bác lời của Thượng Quan Uyển Như, nhưng quả thật, dù dung mạo nàng xinh , thì đôi tay chẳng thể nào đưa khoe . Bàn tay nàng trông vẻ sưng phù, nàng kìm mà vội vàng giấu chúng .
Thượng Quan Uyển Như xong, lập tức nở nụ tươi rói, ôm chặt lấy cánh tay Hiểu Nhi thủ thỉ: “Duệ An Huyện Chủ , nếu ngươi trời sinh xinh như thế, luyện võ cũng tay thô, ngươi cứ tiếp tục luyện , nhưng đừng lãng phí tư chất trời ban của . Múa cũng luyện luôn nhé! Để cảm ơn ngươi tận tình dạy đàn violin, sẽ dạy ngươi nhảy múa! Ta múa giỏi lắm đấy!”
Hóa , mặt dày chỉ mỗi Hiểu Nhi mà thôi.
Hiểu Nhi: (Cạn lời)...
Nguyệt Lão ơi là Nguyệt Lão, cô nương chẳng về Đế Đô để tìm ý trung nhân ? Ngươi mau mau tìm một nam nhân ở nơi xa xôi nhất, cách xa Đế Đô vạn dặm, se sợi chỉ hồng cho hai họ . Cứ để nam nhân rước nàng về, ngày ngày cùng nàng luyện múa cho thỏa chí!
“Thượng Quan Uyển Như, ngươi đừng loạn nữa!” Thượng Quan Huyền Dật thấy Hiểu Nhi nàng động tay động chân, liền nhíu chặt đôi mày, cất lời cảnh cáo.
Cô nương nhiệt tình quấn quýt lấy thê t.ử của như chứ! Chuyện gì đang xảy thế !
“Ta nghiêm túc đấy, hề loạn! Ngươi đừng quấy rầy chúng bàn chuyện chính sự!” Thượng Quan Uyển Như chẳng khác nào đang xua đuổi một con ruồi, nàng vẫy vẫy tay về phía Thượng Quan Huyền Dật.
Thượng Quan Huyền Dật thầm nghĩ: Nước non phương Nam nuôi dưỡng con nông nỗi ? Trước đây trông nàng còn là một cô nương nhỏ nhắn, đáng tin cậy bao, giờ trở nên lệch lạc đến mức !
Hiểu Nhi khẽ rút cánh tay về: “Quận Chúa, chúng vẫn nên tập trung xem các tiết mục biểu diễn ở phía thì hơn!”
Hiểu Nhi cảm thấy bất lực kiểu cô nương như Thượng Quan Uyển Như. Sự nhiệt tình của nàng tuy là thiện ý, nhưng khiến Hiểu Nhi chút chịu nổi, đành tìm cách chuyển dời sự chú ý sang chuyện khác!
Thượng Quan Thụy Hy cũng quá hiểu rõ tính nết của , liền lên tiếng: “Mau mau đây mà xem , sắp kết thúc đấy. Giờ phút , chính là lúc các tiết mục diễn mắt nhất.”
Mọi , đều đồng loạt bước đến sát bên lan can, cùng xuống phía .
Nhờ , bộ cảnh tượng náo nhiệt, phồn hoa của cả con phố rộng lớn đều thu trọn tầm mắt .
Các đoàn nối tiếp qua, nào là múa Dương Ca, đến múa Xã Hỏa, biểu diễn võ thuật, múa rồng múa lân, và cả diễn đại hí nữa.
“Miệng của thể phun lửa, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy thế nhỉ?”
“Cái đĩa trong tay cô nương , nếu lỡ cẩn thận rơi xuống đất thì đây?”
...
Phó Nhiên Tuệ và Linh Nhi Quận Chúa cứ thế ríu rít, ngươi một lời một câu bàn tán ngớt.
Hiểu Nhi chỉ lặng lẽ , trong đó những cảnh tượng mà ngay cả ở thời hiện đại, nàng cũng từng chứng kiến.
Quả nhiên là mỗi thời đại đều mang trong sự náo nhiệt, rộn ràng riêng.
“Á, chuột!” Nha của Linh Nhi Quận Chúa đang phía , bỗng nhiên thét lên một tiếng thất thanh.
Một con chuột to béo, mập ú đang chạy loạn xạ khắp mặt đất.
Thượng Quan Uyển Như và Phó Nhiên Tuệ vốn là những sợ chuột nhất, thấy tiếng hét đó, các nàng sợ hãi đến mức hét thất thanh liên hồi.
Uyển Như Quận Chúa kịp thấy bóng dáng con chuột ở , nhưng vì quá sợ hãi, nàng trực tiếp kéo mạnh tay áo Thượng Quan Thụy Hy, xoay tròn mấy vòng ngay mặt đất.
Thượng Quan Thụy Hy suýt chút nữa thì nàng xoay choáng váng, hoa mắt chóng mặt.
Con chuột cũng đám đột ngột xuất hiện dọa sợ, hoảng loạn đến mức còn đường nào mà chạy, cứ thế chạy loạn xạ khắp nơi!
Phó Nhiên Tuệ cũng sợ đến mức nhảy dựng cả chân lên.
Mọi vội vàng tản , né tránh con chuột lớn đang chạy xộc đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-517.html.]
Hai tên thị vệ lập tức xông lên, vội vàng đuổi theo con chuột đó để đánh.
Hiểu Nhi vốn chỉ sợ rắn, chứ nàng chẳng hề sợ chuột chút nào. Bởi , nàng vẫn giữ vẻ mặt trấn tĩnh, bình thản con chuột đang chạy loạn xạ mặt đất.
Một con chuột chạy vụt qua chân Linh Nhi Quận Chúa, dọa nàng sợ đến mức thét lên một tiếng chói tai, vung vẩy tay loạn xạ nhảy cẫng lên.
Thượng Quan Huyền Dật rút phi tiêu , nhắm thẳng con chuột lớn đang dọa sợ mà chạy tán loạn phóng tới kết liễu nó.
Giữa cảnh hỗn loạn, Hiểu Nhi nhanh như cắt ngả về phía , tránh cho bàn tay đang vung vẩy loạn xạ của Linh Nhi Quận Chúa vả trúng mặt .
Nào ngờ, thanh lan can hãy còn mới tinh vì chịu nổi sức nặng của Hiểu Nhi, bỗng phát một tiếng “rắc” giòn tan gãy phựt, cả nàng cứ thế lộn nhào xuống .
Thượng Quan Huyền Dật vốn ngay cạnh Hiểu Nhi, ngay khoảnh khắc nàng rơi xuống, kịp thời lao tới, chộp một bên tay của nàng.
Lực kéo xuống quá lớn, thanh lan can mà dùng chân móc cũng gãy nốt.
Thượng Quan Huyền Tuấn phản ứng nhanh như chớp, vội rạp xuống định níu lấy chân của Thượng Quan Huyền Dật, nhưng rốt cuộc vẫn chậm mất một nhịp.
Biến cố bất ngờ khiến cả Thượng Quan Uyển Như và Phó Nhiên Tuệ đều quên bẵng cả nỗi sợ hãi!
Thượng Quan Uyển Như chằm chằm gương mặt thất thần của Linh Nhi Quận Chúa, ánh mắt nàng hằm hằm lửa giận: “Ngươi gây chuyện gì!”
“Không tại ! Ta cũng tại nàng rơi xuống.” Linh Nhi Quận Chúa thấy Thượng Quan Huyền Dật ngờ vì cứu Duệ An Huyện Chủ mà rơi theo, sợ đến mức sắp bật .
Sẽ ai c.h.ế.t nhỉ! Nàng thật sự cố ý mà!
Thượng Quan Huyền Hạo thèm để tâm đến các nàng, phắt lao thẳng xuống lầu .
“Nếu để đây là trò do ngươi bày , sẽ đòi mạng ngươi!” Thượng Quan Uyển Như quẳng một câu đầy hăm dọa, cũng chạy vội xuống .
Linh Nhi Quận Chúa từ lâu sợ đến đờ đẫn cả , chỉ chôn chân tại chỗ.
Nàng thật sự tại Duệ An Huyện Chủ rơi xuống!
Thượng Quan Huyền Tuấn cũng lồm cồm bò dậy, vội vã chạy xuống .
Những khác lúc mới hồn, cũng cuống quýt chạy theo xuống .
Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi rơi xuống qua một tầng, nhanh như chớp vươn tay bám chặt lấy lan can của tầng tháp thứ sáu.
Cũng may lan can ở tầng sâu mọt đục khoét, xem như vẫn còn vững chắc.
Thân thể hai cứ thế đung đưa giữa trung, khiến cho du khách ở tầng thứ sáu một phen hú vía, những tiếng thét thất thanh liên tục vang lên, thậm chí cô nương yếu bóng vía còn sợ đến ngất xỉu.
Thượng Quan Huyền Dật cúi đầu xuống Hiểu Nhi, : “Ráng chịu thêm một chút nữa.”
Thượng Quan Huyền Dật vung đôi chân dài miên man của , móc về phía lan can.
Hiểu Nhi gật đầu, nàng cũng rút cây trường tiên của , vung ngược lên , quấn chặt lấy lan can tầng sáu để phòng trường hợp bất trắc rơi xuống nữa.
Lúc , những tầng sáu cũng hồn, vội vàng thụp xuống, chìa tay : “Công tử, để kéo ngài lên!”
“Không cần!” Thượng Quan Huyền Dật sức lực của nên dứt khoát từ chối. Lúc , một chân của móc lan can, chỉ cần thanh lan can đủ vững, dồn sức ở đầu gối là thể leo lên .
Thượng Quan Huyền Hạo, Thượng Quan Huyền Tuấn và các thị vệ lúc cũng chạy xuống tới nơi, nghiêm giọng quát: “Tránh !”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mọi vội vàng dạt cả hai bên.
Thượng Quan Huyền Hạo tiến đến sát mép lan can, vươn tay nắm chặt lấy cánh tay của Thượng Quan Huyền Dật.
“Ta đưa nha đầu lên ! Các đỡ nàng một tay!” Thượng Quan Huyền Dật với hai vị hoàng của .
“Yên tâm ! Sẽ để nàng rơi xuống nữa !” Thượng Quan Huyền Tuấn gật đầu đáp.
Thượng Quan Huyền Dật nắm lấy tay Hiểu Nhi, dùng sức nhấc bổng nàng lên, Thượng Quan Huyền Tuấn lập tức níu lấy cánh tay của Hiểu Nhi, phụ một tay kéo nàng lên . Hai tên thị vệ cũng túc trực một trái một bên cạnh Thượng Quan Huyền Tuấn, đề phòng bất trắc xảy .
Cảm ơn các vị thư hữu bỏ phiếu ủng hộ~~
--------------------