Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 524

Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:01:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đây quả là một cái hố sâu hun hút, e rằng Sở Điệp nhảy cũng khó mà c.h.ế.t ! Phó Nhiên Tuệ Hiểu Nhi xong, liền vội vàng cúi gằm mặt xuống, sợ rằng kiềm chế mà bật thành tiếng.

 

Thượng Quan Uyển Như cũng thấu tỏ chuyện, nàng mỉm , giọng nhẹ nhàng mà thâm thúy: "Nếu như , xin đa tạ Sở cô nương. Bức tuyệt bút họa của Thạch Đại Sư đang trưng bày ở Hi Thế Trân Bảo Các, quả thật là bảo vật mà vô cùng yêu thích."

 

Chi bằng vì tặng nàng một cái tát, khiến mặt nàng đau mà tay cũng ê ẩm, thì hãy một điều gì đó thiết thực hơn, khiến nàng đau thấu tận tâm can, đau đến lục phủ ngũ tạng! Như , mỗi khi chiêm ngưỡng bức tuyệt bút họa của Thạch Đại Sư, tâm hồn chắc chắn sẽ vô cùng thư thái, nhẹ nhõm!

 

Nguyễn Vệ Trân và Cổ Kỳ Kỳ liếc một cái, trong lòng khỏi thầm than: Duệ An Huyện Chủ đây quả là thủ đoạn g.i.ế.c cần thấy máu!

 

Một bức họa mà ngay cả ngàn lượng bạc cũng chắc mua nổi, xem đây là Sở Điệp dốc sạch cả tiền đồ cưới để đền bù đây!

 

Sở Điệp há hốc miệng, nhưng cuối cùng chẳng thốt nên lời nào. Vừa chính miệng nàng tuyên bố sẽ mua bức họa để đền cho Uyển Như quận chúa, giờ mà trở mặt phủ nhận, chắc chắn sẽ cho rằng nàng hề thành ý! Chỉ là, một ngàn lượng bạc cơ đấy! Không, chỉ một ngàn lượng, tiền đó còn đủ. Nàng tìm ngần bạc đây?

 

Thượng Quan Thụy Hy thấy chuyện giải quyết êm thấm, còn xảy bất cứ chuyện vui nào nữa, liền dẫn các nam t.ử trở đình viện phía bên .

 

lúc , một nha cũng đến bẩm báo rằng các món ăn chuẩn tươm tất.

 

Thượng Quan Uyển Như liền mời chuyển bước sang phòng ăn để dùng bữa.

 

Còn phía các nam tử, họ vẫn tiếp tục ở bên đình viện, nướng thịt thơm lừng, thưởng thức rượu ngon và những món ăn đậm đà.

 

Khi bữa cơm đang diễn một nửa, một cung nữ bưng một đĩa thịt nướng thơm phức bước , đặt ngay ngắn mặt Hiểu Nhi, cung kính thưa: "Bẩm Duệ An Huyện Chủ, đây là thịt nai do Lục Hoàng T.ử tự tay nướng, Người dặn nô tỳ mang một đĩa qua đây để Người nếm thử ạ."

 

Hiểu Nhi thấy thế, liền hỏi một câu: "Lục Hoàng T.ử dùng bữa xong ?"

 

"Bẩm Duệ An Huyện Chủ, Lục Hoàng T.ử khi dặn dò nô tỳ mang đĩa thịt nướng qua, Người cũng rời khỏi đình viện ạ, lẽ là dùng bữa xong."

 

Hiểu Nhi khẽ gật đầu, đưa một chiếc túi nhỏ: "Ngươi hãy giúp mang chiếc túi đến cho đại ca và Lục Hoàng Tử."

 

Bên trong chiếc túi đựng những quả ô liu, là thứ dùng để giải rượu.

 

Nha cung kính nhận lấy lặng lẽ lui ngoài.

 

Các cô nương cùng bàn thấy , trong lòng quả thực dâng lên đủ loại cảm xúc, từ ngưỡng mộ, ghen tị, cho đến hờn dỗi.

 

Ngũ Công Chúa là đầu tiên lên tiếng trêu ghẹo: "Hiểu Nhi , hồi còn bé, từng vì đỡ Lục Hoàng rơi từ cây xuống mà gãy cả tay đấy! Nào ngờ cái tên nhóc thối tha , lớn lên nàng dâu thì quên luôn cả chị gái! Thịt nướng cũng chỉ mang cho riêng ngươi một đĩa, quên mất đây là chị ruột thịt cùng một sinh !"

 

Phó Nhiên Tuệ cũng rạng rỡ, tiếp lời: "Trong mắt, trong lòng Lục Hoàng Tử, ngoài Duệ An Huyện Chủ thì vẫn mãi là Duệ An Huyện Chủ thôi. Hắn gì còn nhớ đời còn sự tồn tại của bất kỳ ai khác nữa!"

 

"Trước thật sự thể ngờ , một Lục Hoàng T.ử với tính cách trầm lặng như cái chum vại, thể trở thành một yêu vợ đến mức cuồng si như thế ! Ta cứ ngỡ cả đời sẽ chẳng thể nào cưới vợ cơ đấy! Duệ An Huyện Chủ, rốt cuộc ngươi cách nào để khiến Lục Hoàng T.ử đặt ngươi lên tận đỉnh trái tim, nâng niu như báu vật ?" Thượng Quan Uyển Như tò mò hỏi.

 

Những cô nương khác cũng kìm sự hiếu kỳ, đồng loạt chằm chằm về phía Hiểu Nhi, tự hỏi liệu nàng bí quyết thuật ngự phu nào chăng?

 

Sở Điệp Hiểu Nhi đang nở nụ rạng rỡ, gương mặt tràn ngập vẻ hạnh phúc viên mãn, trong lòng nàng càng âm thầm hạ một quyết tâm sắt đá.

 

Hiểu Nhi hề để tâm đến những lời trêu chọc của các nàng, nàng ung dung, hào phóng đặt đĩa thịt nướng đầy ắp xuống ngay giữa bàn, mời cùng thưởng thức: "Mau ăn thôi! Bấy nhiêu món ăn thịnh soạn thế mà vẫn thể bịt cái miệng của các ngươi !"

 

Khi gần như dùng bữa xong, Sở Điệp bất ngờ đổ bát canh, khiến nước canh nóng hổi văng bẩn cả y phục của nàng .

 

Thượng Quan Uyển Như liền bảo nha dẫn nàng y phục.

 

Sở Điệp dậy, khẽ hỏi: "Quận Chúa, lát nữa chúng sẽ xem kịch ở trong hoa viên ạ?"

 

Thượng Quan Uyển Như khẽ gật đầu xác nhận.

 

"Ta cũng dùng bữa no nê . Sau khi y phục xong, sẽ trực tiếp đến hoa viên để chờ luôn ."

 

Thượng Quan Uyển Như vốn chẳng chút thiện cảm nào với nàng , nhưng dù đây cũng là nhà của , mà nàng là khách, nên vẫn cần giữ phép tắc tiếp đãi. Dù chỉ là vì bức họa của Thạch Đại Sư trị giá chỉ một ngàn lượng , nàng cũng giữ chút thể diện. Thế là nàng gật đầu: "Vậy ngươi hãy bảo nha dẫn đường cho ngươi ."

 

Sở Điệp thấy mục đích đạt , liền khẽ phúc chào một cái lui ngoài.

 

Hiểu Nhi theo bóng dáng Sở Điệp đang khuất dần, ánh mắt nàng ánh lên vẻ trầm tư suy nghĩ. Rõ ràng, bát canh nàng đổ là cố ý.

 

Nơi là An Thân Vương phủ, lẽ nàng cũng là đầu tiên đặt chân đến, cố tình vấy bẩn xiêm y thì thể giở trò gì chứ?

 

Ta cứ cảm giác Sở Điệp bên bờ hồ, thái độ bỗng dưng xoay chuyển một trăm tám mươi độ, là bởi vì Thượng Quan Thụy Hy dẫn đến.

 

Sở Điệp chỉ đổi thái độ khi vị hôn phu của nàng phất tay áo bỏ mà thôi.

 

Lẽ nào là vì vị hôn phu của nàng nàng hối cải, nên nàng mới nhận lầm của ư? Suy đoán , Hiểu Nhi tài nào tin nổi.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Hẳn là nàng mang tiếng mặt đông đảo nam nhân như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-524.html.]

Nàng màng đến cách của vị hôn phu về , thế mà khi khỏi, vội vã cứu vãn thanh danh mặt bao nhiêu nam nhân khác, đây chẳng là bỏ gốc lấy ngọn ?

 

Nếu là thì ? Hiểu Nhi thử đặt cảnh đó mà suy ngẫm: Nếu là Thượng Quan Huyền Dật dám ở mặt bàn dân thiên hạ mà mắng mỏ như , phất tay áo bỏ , hừm, nhất định sẽ đá phăng Thượng Quan Huyền Dật!

 

! Vị hôn phu như thế, cũng chẳng !

 

Bên phía hoa viên, các nam nhân đều đang tụ tập đình, dựng sẵn bếp nướng, đang tí tách nướng thịt!

 

Trong khi đó, Thượng Quan Huyền Dật rời khỏi đình, chẳng mất dạng.

 

Nàng nhớ đến ánh mắt Sở Điệp liếc Thượng Quan Huyền Dật đó, trong lòng mơ hồ dấy lên một dự cảm.

 

Nàng vẫy tay gọi Dương Liễu , khẽ khàng dặn dò vài câu.

 

Dương Liễu gật đầu một cái lặng lẽ rời .

 

Dù trong lòng đôi chút bồn chồn, nhưng Hiểu Nhi vẫn điềm tĩnh ăn hết thức ăn trong bát mới dậy.

 

"Mọi cứ từ từ dùng, xin thất lễ một lát."

 

"Ta cùng ngươi nhé, cũng dùng xong ." Phó Nhiên Tuệ ngỡ rằng Hiểu Nhi nhà xí nên lên tiếng.

 

"Chúng đều dùng xong cả , hoa viên đợi các ngươi nhé."

 

Thượng Quan Uyển Như cũng tưởng hai họ nhà xí nên liền cho nha dẫn đường.

 

"Duệ An Huyện Chủ, lát nữa ngươi cứ thẳng hoa viên tìm chúng ."

 

Hiểu Nhi thấy cũng thể vội vàng , bèn gật đầu đồng ý.

 

Hai nhà xí xong, liền men theo con đường dẫn đến nơi dựng rạp hát.

 

Còn đến hoa viên, thấy đông đang vây quanh một tòa các lầu, chẳng rõ xảy chuyện gì.

 

Hiểu Nhi thầm nghĩ: Quả nhiên chuyện ?

 

Phó Nhiên Tuệ và Hiểu Nhi đưa mắt , vội vã rảo bước tới.

 

Hiểu Nhi thấy Dương Liễu đang cách đó xa, bèn dùng ánh mắt dò hỏi, Dương Liễu khẽ lắc đầu.

 

Hiểu Nhi lúc mới yên tâm phần nào.

 

Bên trong Quan Vũ Lâu, Sở Điệp đang ôm mặt nức nở, tiếng thương tâm đến tột cùng, hề giả tạo, mà là nỗi đau đớn thực sự vỡ òa thành tiếng.

 

Phương Vinh, công t.ử của Ân Bá phủ, đó với vẻ mặt lúng túng vô cùng.

 

"Đã xảy chuyện gì ?" Hiểu Nhi hỏi Nguyễn Vệ Trân, Phó Nhiên Tuệ cũng ghé tai qua hóng chuyện với vẻ mặt đầy tò mò.

 

"Lúc Sở cô nương y phục, Phương Công T.ử của Bá phủ bước trong."

 

Phó Nhiên Tuệ thì hai mắt mở to kinh ngạc: "Trông thấy cả ?"

 

Nguyễn Vệ Trân khẽ gật đầu.

 

"Sao thể trùng hợp đến thế?" Hiểu Nhi thắc mắc.

 

"Quận Chúa và Thế T.ử đang tra hỏi nha ."

 

Kết quả tra hỏi nhanh .

 

Thì là nha đó đang dùng khay bưng một ít rượu nước tiến trong đình, nửa đường thì thấy Lục Hoàng T.ử và Phương Công T.ử của Ân Bá phủ tới, nàng vội nép sang một bên, cúi hành lễ.

 

Ai ngờ giẫm một viên châu mặt đất, chân trượt , chiếc khay tay liền bay vèo , một ít rượu nước văng cả Phương Công Tử.

 

Y phục Phương Công T.ử ướt, bèn đến Thính Vũ Các gần đó để đồ, nào ngờ Sở Điệp cũng đang ở bên trong y phục.

 

Hôm nay dậy từ sáng sớm tinh mơ...

 

Chào buổi sáng

 

--------------------

 

 

Loading...