Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 533

Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:01:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Hiểu Nhi cùng Thượng Quan Uyển Như và đặt chân đến bờ sông Hoài Giang, cảnh tượng đầu tiên đập mắt là vô nam nhân đang hăng say luyện tập cho cuộc đua thuyền rồng tề tựu đông đúc. Đồng đội của mỗi chiếc thuyền rồng đều quây quần với , rôm rả trò chuyện, khí vô cùng náo nhiệt.

 

Phó Nhiên Tuệ chăm chú những nam nhân khoác lên đồng phục của các đội khác , ánh mắt nàng dán chặt những chiếc thuyền rồng thon dài, hẹp ngang, mũi thuyền còn treo lủng lẳng những đóa đại hồng hoa tươi thắm. Nàng hồi hộp đến thắt tim, tràn đầy mong đợi, khẽ rụt rè hỏi: "Kia... chúng sẽ lật thuyền, té nhào xuống nước nhỉ?"

 

"Ngươi cái lời gì xui xẻo , chuyện đó ! Lỡ mà rớt xuống thật, thì cũng vớt ngươi lên ngay thôi!" Thượng Quan Uyển Như cố gắng lắm mới kiềm chế cơn thôi thúc lườm nguýt, trợn trắng mắt.

 

Thuyền còn đặt chân lên, mà thốt những lời lẽ chẳng lành như . Có ai đời bắt đầu tự nguyền rủa chiếc thuyền của sẽ lật nhào! Các nàng đến đây là để tranh tài, nếu lật thuyền thì chẳng sẽ biến thành trò lớn nhất cho bộ Đế Đô thành !

 

" mà lỡ rớt xuống thì hổ bao, còn mất hết thể diện nữa chứ!" Phó Nhiên Tuệ khẽ lầm bầm, giọng đầy lo lắng.

 

"Vậy thì ngươi cứ bờ mà tìm chỗ mát mẻ mà nghỉ ngơi ." Thượng Quan Uyển Như thẳng thừng đáp lời.

 

"Không chịu , đến đây là để tay trống cơ mà!"

 

Thượng Quan Uyển Như cất công tìm kiếm trong đám gia đinh của gia tộc, mời Tài Thúc—một từng tham gia cuộc đua thuyền rồng vài năm —đến để đích chỉ dạy cho các nàng cách chèo thuyền.

 

Thượng Quan Uyển Như chỉ đơn thuần tham gia cho , còn việc giành thứ hạng cao thì đối với nàng chẳng hề quan trọng.

 

Thượng Quan Huyền Dật phi ngựa đến, từ nơi xa xôi lập tức thấy bóng dáng Hiểu Nhi trong bộ trang phục mang phong cách trung tính, vô cùng nổi bật.

 

Hắn tiến gần bên nàng, ánh mắt chăm chú ngắm bộ trang phục độc đáo . Nó toát lên vẻ mềm mại, dịu dàng, pha lẫn một chút khí chất hùng, quả thực vô cùng mắt.

 

"Thượng Quan Đại Ca!" Hiểu Nhi cất tiếng chào hỏi, gương mặt rạng rỡ niềm vui.

 

"Sao nàng đến tận đây? Cũng phái đến báo cho một tiếng." Nếu , thể tự đón nàng .

 

Nha đầu đầu tiên khoác lên bộ trang phục đặc biệt như thế, chiêm ngưỡng đầu tiên. Thượng Quan Huyền Dật liếc những ánh mắt đang đổ dồn về phía nàng từ đám nam nhân xung quanh, sắc mặt lập tức tối sầm , lộ rõ vẻ vui.

 

"Ta đến để tham gia đua thuyền rồng nè, chẳng lẽ thấy ngươi vui ?"

 

"Vui chứ." Thượng Quan Huyền Dật đưa mắt về phía Thượng Quan Uyển Như, trong lòng thầm rõ, chuyện chắc chắn là do nàng bày mưu tính kế .

 

"Các ngươi chèo thuyền đấy? Cẩn thận đừng chèo luôn cả xuống tận đáy sông đấy nhé." Thượng Quan Huyền Hạo và Thượng Quan Huyền Tuấn cũng lúc bước đến. Thượng Quan Huyền Hạo liền cất lời trêu chọc.

 

"Ta mới để chuyện đó xảy ." Hiểu Nhi đáp bằng một giọng điệu đầy tự tin.

 

"Ít cái kiểu coi thường khác !" Thượng Quan Uyển Như bực bội lên tiếng.

 

Nguyễn Vệ Trân và Cổ Kỳ Kỳ thấy bọn bước đến, gương mặt cả hai liền ửng hồng lên một chút, khẽ khàng phúc hành lễ.

 

"Sao ngươi cũng góp mặt cái cuộc vui náo nhiệt ." Thượng Quan Huyền Hạo Nguyễn Vệ Trân, cất giọng hỏi.

 

Thượng Quan Huyền Tuấn cũng đưa mắt về phía Cổ Kỳ Kỳ, ánh mắt đó cũng chất chứa hàm ý y hệt như lời Thượng Quan Huyền Hạo .

 

"Đương nhiên là thấy thú vị thì đến tham gia thôi chứ !" Thượng Quan Uyển Như chẳng thèm đợi các nàng kịp mở lời nhanh nhảu đáp .

 

"Uyển Như quận chúa rủ chúng đến đây." Nguyễn Vệ Trân và Cổ Kỳ Kỳ tuy đẩy thế "cưỡi ngựa xem hoa", nhưng trong thâm tâm các nàng cũng nhân cơ hội đến để thấy vị hôn phu của .

 

Ôm ấp tâm tư như , dù trong lòng vẫn còn đầy rẫy sự lo lắng về những buổi luyện tập sắp tới, nhưng sức mạnh của tình yêu quả thực vô cùng vĩ đại. Nếu mỗi ngày đều thể thấy thương một , thì đây chỉ là đua thuyền rồng thôi, chứ là bắt các nàng nhảy xuống sông , thì các nàng vui vẻ mà tham gia chứ?

 

"Đừng điên cuồng theo cái nha đầu nữa, nhỡ lỡ chân rơi tõm xuống sông thì ?" Thượng Quan Huyền Hạo tiếp tục cất lời, giọng điệu đầy vẻ quan tâm.

 

Hiểu Nhi đưa tay ôm mặt, Thượng Quan Huyền Hạo chuyện quả thật chẳng hề cách lấy lòng khác chút nào. Nguyễn Vệ Trân rốt cuộc là mù con mắt nào mà thể chấp nhận nổi cơ chứ.

 

"Sẽ chuyện đó ." Nguyễn Vệ Trân hiểu rõ, những lời đều xuất phát từ sự quan tâm dành cho nàng.

 

"Ngươi mới là điên ! Chúng đừng bận tâm đến nữa, mau mau lên thuyền để luyện tập thôi." Thượng Quan Uyển Như liền kéo tay Hiểu Nhi, hối hả bước về phía bến tàu.

 

"Khoan ." Thượng Quan Huyền Dật liền hiệu cho Tiểu Phúc T.ử lấy mái chèo riêng của mang tới.

 

"Mái chèo của dùng thuận tay." Thượng Quan Huyền Dật nhận lấy mái chèo từ tay Tiểu Phúc Tử, dịu dàng đưa nó cho Hiểu Nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-533.html.]

 

"Ta dùng mái chèo của ngươi , còn ngươi thì ?" Hiểu Nhi đưa tay đón lấy. Nàng thấy rõ chiếc mái chèo gỗ , hai chỗ tay nắm đến mức trơn bóng, đổi màu, chứng tỏ nó sử dụng trong một thời gian dài.

 

"Chỉ cần thêm một chiếc nữa là thôi."

 

Lục Hoàng T.ử quả thực là một vô cùng chu đáo và tận tâm. Nguyễn Vệ Trân và Cổ Kỳ Kỳ chứng kiến cảnh tượng đó, trong lòng dâng lên cảm giác ngưỡng mộ, rằng các nàng hề ghen tị thì quả là lời dối.

 

Thượng Quan Uyển Như thấy cảnh đó, liền thúc nhẹ hai "khúc gỗ" còn : "Đầu óc các ngươi linh hoạt thì cũng chẳng ai trách móc gì, nhưng ít , các ngươi cũng khác mà bắt chước theo chứ!"

 

Thượng Quan Huyền Tuấn hề bận tâm đến lời châm chọc của Thượng Quan Uyển Như. Hắn khẽ liếc tiểu tư đang phía , tiểu tư lập tức hiểu ý, nhanh nhẹn lấy mái chèo một cách vô cùng khôn khéo.

 

"Phiền phức thật!" Thượng Quan Huyền Hạo miệng thì làu bàu , nhưng vẫn cho lấy mái chèo .

 

Hiểu Nhi chợt phát hiện một điều vô cùng thú vị, vành tai của Thượng Quan Huyền Hạo thế mà ửng đỏ.

 

Thượng Quan Huyền Dật cẩn thận đỡ Hiểu Nhi bước lên thuyền, xong xuôi mới cất bước rời .

 

Da mặt của Thượng Quan Huyền Tuấn và Thượng Quan Huyền Hạo quả dày bằng Thượng Quan Huyền Dật, hai họ sợ rằng Thượng Quan Uyển Như réo tên đỡ , bèn vội vàng viện một cái cớ chuồn mất dạng.

 

Ngũ Công Chúa bật khúc khích: "Lần đầu tiên thấy Nhị Hoàng Huynh và Tứ Hoàng Huynh chạy mất dép như đó. Uyển Như, miệng lưỡi của ngươi độc địa quá ."

 

"Là do họ chịu nổi độc thôi!" Thượng Quan Uyển Như thản nhiên đáp.

 

Năm cô nương, cộng thêm Dương Liễu và Dương Mai, Thượng Quan Uyển Như còn tìm thêm ba nha võ, gom cho đủ mười một thuyền, sự chỉ dẫn của Tài Thúc, cả đám bắt đầu chèo một cách lộn xộn, kẻ dở chẳng phân biệt nổi.

 

Mái chèo nâng lên, kẻ hạ xuống, nhịp nhàng chẳng thấy, chỉ thấy một mớ hỗn loạn chẳng . Những các thuyền ngang qua trông thấy cảnh tượng đều nhịn mà phá lên ha hả.

 

"Ta , nếu các vị thật sự chèo thuyền thì chi bằng về phủ mà dạo chơi hồ . Cuộc đua thuyền rồng , thật sự hề đơn giản như các vị nghĩ !" Thượng Quan Thụy Hy thuyền rồng, cách một chừng một mét, lớn tiếng vọng sang.

" , đây là chuyện mà các cô nương yểu điệu thục nữ như các vị thể , mau về nhà thêu thùa may vá !" Thế T.ử của Quốc Công Phủ cũng lên tiếng phụ họa.

 

"Mấy vị cô nương, mau về thôi! Đừng gây thêm phiền phức nữa, với cái tốc độ của các vị, bọn đua xong ba vòng, e là các vị vẫn tới vạch đích !"

 

"Lâm Huynh, ngươi thế khách sáo quá , cái gì mà đua xong ba vòng, thấy chúng về về mười vòng, các nàng cũng tới đích."

 

"Ta thấy là hai mươi vòng!"

 

"Ba mươi vòng chứ, ngươi xem, bây giờ họ còn đang xoay vòng tại chỗ kìa, đúng là trò cho thiên hạ!"

 

" thật ... Ha ha!"

 

Địch Thiệu Duy lúc đó từng tận mắt chứng kiến Hiểu Nhi điều khiển buồm một cách chuẩn xác , bèn lên tiếng: "Đừng coi thường của , đến lúc đại hội, đội quân nương t.ử giành thứ hạng cũng nên."

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Giành thứ hạng? Ha ha... Đây đúng là câu chuyện nực nhất mà từng ." Công t.ử của Ân Bá Phủ phá lên.

 

Những khác cũng nhao nhao gật đầu, tỏ vẻ chuyện đó là thể nào.

 

Những đó lớn tiếng, Thượng Quan Uyển Như thấy những lời mà cam lòng : "Bớt coi thường khác ! Bọn nhất định sẽ giành thứ hạng."

 

Phó Nhiên Tuệ Thượng Quan Uyển Như liền kéo kéo tay áo nàng: "Chẳng chúng chỉ cốt để tham gia thôi ? Chúng chỉ đến đây chơi cho vui thôi mà, nâng lên thành chuyện giành thứ hạng ?"

 

Nàng mới chèo một lúc mà cảm thấy hai cánh tay như gãy rời.

 

Nguyễn Vệ Trân và Cổ Kỳ Kỳ đồng loạt gật đầu lia lịa, đừng mà, đôi tay của các nàng là để cầm kim thêu, cầm bút vẽ, chứ để cầm mái chèo!

 

Các nàng chỉ đến đây để gặp trong lòng thêm một , từ khi nào mà biến thành chuyện tranh giành thứ hạng thế !

 

"Thật thấy phong cảnh hai bên bờ sông lắm, chúng cứ chèo từ từ, thưởng ngoạn." Cổ Kỳ Kỳ lên tiếng.

 

" , đúng , thật!" Ngũ Công Chúa cũng bắt đầu hối hận, mới một lát mà nàng cảm thấy tay phồng rộp cả lên

 

--------------------

 

 

Loading...