Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 534

Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:01:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quả thật, chủ ý của Thượng Quan Uyển Như lúc nào cũng là cái hố sâu nhất! Nếu Phụ Hoàng định gả nàng cho Thái t.ử Nam Cung Quốc, nàng nghĩ rằng quãng đời thời gian gặp gỡ chẳng còn bao nhiêu, nên nàng mới miễn cưỡng góp mặt cho đủ vui. Chứ thực lòng, nàng chẳng chen chân cái náo nhiệt chút nào!

 

Ngày thường du ngoạn hồ, chèo thuyền chẳng thấy mệt, nhưng giờ đây, nàng thực sự cảm thấy kiệt sức ! Cứ thế thì c.h.ế.t mất thôi!

 

"Đã đến tham gia cuộc đua, thể giành thứ hạng chứ? Chúng là những chí khí như ? Duệ An Huyện Chủ, ngươi nghĩ chúng thể đạt thứ hạng ?"

 

Nguyễn Vệ Trân, Cổ Kỳ Kỳ, và Ngũ Công Chúa đồng loạt gật đầu lia lịa trong lòng: Chúng chính là những chí khí như đấy!

 

Hiểu Nhi trầm ngâm suy nghĩ một chút. Tuy nàng thấu ánh mắt tha thiết mong chờ của ba cô nương ẩn chứa ý nghĩa gì, nhưng nếu thi đấu, nàng đến đây thật sự chỉ để chơi thôi ? Nàng rảnh rỗi đến mức đó: "Việc giành thứ hạng cũng thể !"

 

"Ngươi thấy , ngay cả Duệ An Huyện Chủ cũng khả năng! Chúng cố gắng lên chứ! Ba các ngươi tuyệt đối đừng tăng chí khí của khác, dập tắt nhuệ khí của chính !"

 

Ba : là cái điệu c.h.ế.t mà! Các nàng chỉ là những tiểu thư khuê các yếu ớt, nhiều hùng tâm tráng chí như thế chứ.

 

Sau khi Tài Thúc hướng dẫn những yếu lĩnh và kỹ thuật cơ bản, mười một nữa bắt đầu hành trình chinh chiến đường đua thuyền Rồng.

 

Chỉ điều, động tác của họ vẫn hề đồng đều, hơn nữa phương hướng dùng lực cũng chẳng ăn khớp với . Thuyền Rồng chỉ chèo nửa đường dừng . Chẳng còn cách nào khác, bốn vị cô nương đều tuyên bố hết sạch sức lực, tay đau đến c.h.ế.t .

 

Hiểu Nhi chợt nhớ cuộc đua thuyền Rồng ở kiếp . Mỗi chiếc thuyền Rồng đều một đ.á.n.h trống ở phía , đ.á.n.h trống gõ nhịp chính là để các thành viên thể kiểm soát tiết tấu chèo thuyền. Mà thời nay vẫn nghĩ phương pháp .

 

Xem ngày mai mang thêm một chiếc trống mới . Còn hôm nay, cứ tạm thời dùng khẩu lệnh hô vang "Một, hai, một, hai,..." để nắm bắt tiết tấu .

 

Hiểu Nhi khẩu lệnh cho , tiện thể mẫu một .

 

"Mọi hiểu rõ ?" Hiểu Nhi nhấc mái chèo khỏi mặt nước, về phía các đồng đội.

 

"Đã hiểu ." Mấy đồng thanh đáp , giọng yếu ớt, chẳng còn chút sức lực nào.

 

"Ai mà tay phồng rộp thì t.h.u.ố.c cao đây. Bôi t.h.u.ố.c xong, tay còn đau nữa, chúng sẽ tiếp tục." Hiểu Nhi lấy một chiếc bình ngọc trắng tinh.

 

"Ta!" Ngũ Công Chúa là đầu tiên giơ tay lên.

 

"Ta!"

 

"Ta!"

 

"Ta!"

 

Ngoại trừ mấy nha , bốn vị thiên kim tiểu thư đều phồng rộp, thậm chí chỗ còn mài rách da, đau đớn đến mức ngất .

 

Nếu chính nàng mới lớn tiếng tuyên bố giành thứ hạng, thì Thượng Quan Uyển Như vứt bỏ gánh nặng , chơi nữa . Thực tế và tưởng tượng khác quá xa, nàng tay sẽ mài rách thế .

 

Ngũ Công Chúa cũng hối hận thôi. Rõ ràng Thượng Quan Uyển Như từ nhỏ hoang đường, nàng còn mắc bẫy chứ? Sau tay mà nổi chai sần thì đây? Ôi trời ơi..., tay thô ráp như , lúc thêu thùa móc sợi chỉ nhỉ?

 

Mấy cẩn thận từng li từng tí bôi t.h.u.ố.c cao lên vết thương.

 

Thuyền Rồng của Thượng Quan Huyền Hạo lúc ngang qua chỗ các nàng. Hắn thấy cảnh Hiểu Nhi đang giúp Nguyễn Vệ Trân bôi thuốc, nàng đau đến mức nhịn rụt tay , liền nhíu mày: "Con gái nhà cứ nhất quyết đòi đua thuyền Rồng, đến mái chèo cũng cầm vững. Thật sự nghĩ rằng ai cũng biến thái như nha đầu Hiểu Nhi !"

 

Những cùng đội với Thượng Quan Huyền Hạo đều cúi gằm mặt xuống. Nhị hoàng t.ử đau lòng cho vị Nhị hoàng t.ử phi tương lai thì cứ thẳng , cớ gì Duệ An Huyện Chủ là biến thái? Lục Hoàng T.ử mà , chẳng sẽ tiêu diệt bọn họ !

 

Thượng Quan Huyền Dật và Thượng Quan Huyền Tuấn, hai đội của họ đều luyện tập ba hiệp, giờ đang nghỉ giữa chừng. Cả hai đều về phía đội quân nữ nhi. Một thì ánh mắt thư thái, tươi tắn, còn một thì khẽ nhíu mày.

 

Những thuyền của hai đội bắt đầu xì xào bàn tán: "Lục Hoàng T.ử Phi tương lai quả thực quá lợi hại! Ta thấy trong đội của các nàng , chỉ nàng là chèo thuyền giỏi nhất."

 

"Nữ chủ nhân tương lai của chúng , há thường thể so sánh ?" Phong Dương là một hâm mộ trung thành của Hiểu Nhi.

 

"Ánh mắt của Chủ t.ử quả thật là tinh tường." Phong Khinh phụ họa theo.

 

"Duệ An Huyện Chủ quả là sắc trí tuệ. Một nữ t.ử như và Chủ t.ử thật sự là một cặp trời sinh, vô cùng xứng đôi."

 

"Ngươi xem, đội quân nữ nhi liệu thực sự giành thứ hạng ?" Phong Hòa hỏi, cảm thấy thật là đủ , mấy cứ mù quáng ca tụng mãi thôi.

 

"Chắc là mà, ngươi đừng quên Dương Liễu, Dương Mai dạng , thêm quân sư Duệ An Huyện Chủ nữa, quả thực là bách chiến bách thắng."

 

Phong Hòa lặng thinh, đúng là thể nào chuyện tiếp nữa!

 

"Ta thấy e là khó! Công chúa và các cô nương khác đều là những tiểu thư chân yếu tay mềm, bốn khi còn chẳng địch nổi một nam t.ử chúng . Ngươi bọn họ xem, quả thực như một mớ cát rời." Phong Nhĩ lắc đầu.

 

Phong Hòa: Rốt cuộc cũng một một câu hồn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-534.html.]

"Ta cho rằng Duệ An Huyện Chủ ở đó, chuyện chừng thành công, thấy nàng chính là tạo nên kỳ tích." Phong Khinh lên tiếng.

 

Phong Hòa: thể nổi nữa .

 

...

 

Thượng Quan Huyền Dật lắng đám thuộc hạ bàn tán, khóe môi bất giác cong lên.

 

Thượng Quan Huyền Tuấn liếc mắt một cái, thầm rủa một tiếng đồ ngốc.

 

"Ngươi cho rằng các nàng sẽ giành thứ hạng ư?"

 

"Chuyện nghi ngờ cả." Thượng Quan Huyền Dật chút do dự đáp lời.

 

Thượng Quan Huyền Tuấn khịt mũi coi thường: "Một cây chẳng nên non."

 

"Vậy hãy cứ chờ xem." Thượng Quan Huyền Dật xong, liền gọi đồng đội của bắt đầu rèn luyện.

 

Sau khi nghỉ ngơi, tay của Hiểu Nhi và các nàng cũng đỡ đau mỏi, bèn bắt đầu tiếp tục chèo thuyền.

 

Mục tiêu của các nàng: trong hôm nay chèo từ vạch xuất phát đến tận vạch đích.

 

Đội nương t.ử quân đồng thanh hô vang: "Một, hai, một, hai..."

 

Lần , các nàng nhanh chóng bắt nhịp, động tác trông nhịp nhàng hơn hẳn.

 

Tài Thúc thấy , liền hết lời khen ngợi vài câu.

 

Các cô nương đang lúc sắp gục ngã, bỗng cảm giác như cuối cùng cũng thấy ngày xuân tươi .

 

Sự tiến bộ quả là một liều t.h.u.ố.c tinh thần, thế là các cô nương càng dốc sức hơn nữa.

 

Hiểu Nhi ở cuối cùng đuôi thuyền, thấy vội vàng nhắc nhở: "Mọi chú ý giữ vững nhịp điệu, dùng sức cho đều. Chỉ cần động tác của chúng nhất quán, cùng dồn sức về một hướng, thuyền rồng mới thể lướt vững vàng nhanh hơn."

 

Nghe thấy lời , vội vàng điều chỉnh nhịp điệu.

 

Dần dần, các cô nương bắt đầu đuối sức, tốc độ của thuyền cũng chậm hẳn .

 

"Chịu hết nổi , nghỉ một lát ." Ngũ Công Chúa lên tiếng.

 

"Cố thêm một chút nữa , vượt qua ngưỡng chính là một bước đột phá. Mỗi ngày chúng đều kiên trì, vài ngày nữa luyện tập sẽ thấy nhẹ nhàng hơn nhiều." Hiểu Nhi lên tiếng.

 

"Duệ An Huyện Chủ, sai ?" Thượng Quan Uyển Như uể oải .

 

Ngũ Công Chúa và những khác gần như thét: "Bây giờ ngươi mới ! Quay đầu là bờ a!"

 

"Không , cho dù là sai, cũng kiên trì đến cùng! Không thành công cũng thành nhân!"

 

Ngũ Công Chúa: Sao cảm giác đ.á.n.h thế nhỉ? Đôi tay cũng còn là của nữa .

 

"Đừng nữa, theo sát nhịp điệu, cố lên, chúng thể bỏ cuộc giữa chừng ! Chí thành thì đá vàng cũng mở." Hiểu Nhi nhắc nhở.

 

Lúc , Hiểu Nhi thật sự cảm thấy may mắn, mấy vị cô nương tuy sinh ngậm thìa vàng nhưng tính nết , nếu thì với sự cực nhọc thế , các nàng sớm nổi trận lôi đình hoặc hất gánh bỏ từ lâu .

 

"Duệ An Huyện Chủ đúng lắm, kiên trì đến cùng, chí thành thì đá vàng cũng mở!" Thượng Quan Uyển Như thở hổn hển .

 

Ngũ Công Chúa: Ngươi đương nhiên thấy Duệ An Huyện Chủ đúng , chuyện chẳng đều do ngươi bày !

 

Vào lúc các nàng cảm thấy còn vắt chút sức lực nào nữa, thì may cũng chèo tới vạch đích.

 

Mấy mệt đến nỗi một ngón tay cũng nhúc nhích.

 

Hiểu Nhi bảo bốn các nàng thả lỏng cơ bắp, nếu ngày mai sẽ đau mỏi rã rời.

 

Còn Hiểu Nhi, Dương Liễu và những khác thì ghé thuyền bờ.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chương thêm hứa đây ~~

 

--------------------

 

 

Loading...