Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 547
Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:01:37
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng Địch Lão Thái Quân cũng nóng như lửa đốt, , bà tìm việc gì đó để phân tán tâm trí, đúng , bà hỏi cho tường tận tại Tĩnh Nhã trượt chân té ngã!
Địch Lão Thái Quân trông thấy bà t.ử gác nhị môn mặt ở đây, trong lòng lấy lạ bèn cất tiếng hỏi: "Lâm Bà T.ử ở chỗ ? Ngươi Thiếu Phu Nhân là mà té ngã ?"
Lâm ma thấy Địch Lão Thái Quân tra hỏi , liền cuống quýt quỳ rạp xuống đất, đáp lời: "Bẩm Lão Thái Quân, tất cả đều là của nô tỳ, sự tình là thế ạ..."
Lâm ma bèn đem chuyện phát hiện xông chính là Lệ Minh Phương, vội vã đuổi theo , một năm một mười kể bộ, đồng thời cũng chính vì nguyên nhân của mà Thiếu Phu Nhân mới té ngã.
"Lão Thái Quân, Phu Nhân, xin hai hãy trách phạt nô tỳ , chính nô tỳ hại Thiếu Phu Nhân sinh non."
Lâm ma hạ quyết tâm, nếu Thiếu Phu Nhân mệnh hệ gì, bà sẽ lấy cái c.h.ế.t để tạ tội. Thiếu gia chính là ân nhân cứu mạng của phu quân bà, mà giờ đây bà hại Thiếu Phu Nhân sinh non, dân gian câu "sinh tháng bảy thì nuôi , chứ sinh tháng tám thì khó lòng", cũng ... Lâm ma dám nghĩ tiếp nữa, chỉ rằng còn mặt mũi nào để mặt Thiếu gia.
Anh Kỳ cũng vội quỳ xuống: "Lão Thái Quân, Phu Nhân, xin hai cũng trách phạt nô tỳ , là do nô tỳ bảo vệ chu cho Thiếu Phu Nhân."
Tướng Quân Phu Nhân đến đây, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt, là Lệ Minh Phương! Lần hại Tĩnh Nhã rơi xuống hồ vẫn đủ ? Lần còn hùng hổ kéo tới, chẳng lẽ hại Tĩnh Nhã một xác hai mạng ư!
Địch Thiệu Duy hớt hải chạy , những lời của Lâm ma, liền một lời, giơ chân đạp thẳng bà một cước, gương mặt sắt một cách đáng sợ: "Cút!"
"Người gác cổng ăn kiểu gì , thể tùy tiện để xông như thế!" Địch Lão Thái Quân tức giận . Kim tôn của bà và nhà họ Lệ đúng là xung khắc với , nào cũng suýt chút nữa thì bọn họ hãm hại!
"Cứ hễ đụng nàng là y như rằng chẳng chuyện gì ! Sao đời kẻ đáng ghét đến thế cơ chứ!" Địch Quân Nhã theo lưng Địch Thiệu Duy bước , cũng phẫn nộ .
"Tĩnh Nhã bây giờ thế nào ?" Địch Thiệu Duy nào tâm trạng để tâm đến những chuyện , việc cứ để tính sổ, giờ đây lòng chỉ một mực hướng về đang ở trong phòng. Hắn , sải những bước dài tiến thẳng đến cửa. Hắn xông xem thử nương t.ử và hài t.ử của lúc .
Trời mới lúc nhận tin, lòng hoảng loạn đến nhường nào!
Tướng Quân Phu Nhân thấy , vội vàng tiến lên níu : "Đừng trong, con cứ yên tâm, sẽ , Tĩnh Nhã còn dặn chúng đừng lo lắng, nàng sẽ bình an sinh hạ hài tử."
Sao thể lo lắng cho !
"Mẫu , con xem một chút, nếu tận mắt thấy, con thể nào yên lòng!" Địch Thiệu Duy gỡ tay , cất giọng .
"Không , tuyệt đối thể trong!" Người thời xưa đều cho rằng nam nhân bước phòng sinh sẽ mang đến điềm gở, mà của võ tướng chi gia càng câu nệ những chuyện hơn, dù thì họ cũng là những sống trong cảnh đao quang kiếm ảnh. Tướng Quân Phu Nhân sống c.h.ế.t giữ chặt con trai , nhất quyết để bước .
lúc , Anh Lạc cũng lên tiếng: "Thiếu gia, Thiếu Phu Nhân dùng viên an t.h.a.i mà Duệ An Huyện Chủ ban cho , chắc chắn sẽ chuyện gì ạ!"
Nghe những lời , Địch Thiệu Duy khựng trong giây lát.
, thể quên mất Hiểu Nhi nha đầu chứ, nha đầu đó ở đây, Tĩnh Nhã và hài t.ử của nhất định sẽ bình an vô sự! Thuốc của nha đầu đó thần diệu vô cùng! Địch Thiệu Duy vội vàng cất tiếng hỏi: "Đã cho đến Thăng Bình Hầu phủ mời Duệ An Huyện Chủ đến đây ?"
Hắn sớm dặn dò các nha cận của Minh Tĩnh Nhã, hễ phát hiện nàng dấu hiệu sắp sinh, thì bằng giá mời Duệ An Huyện Chủ đến đây.
"Dạ cho ạ, ngay khi ngã, Thiếu Phu Nhân căn dặn nô tỳ lập tức cho mời Duệ An Huyện Chủ đến." Anh Lạc đáp lời.
lúc , Hiểu Nhi cũng chạy . Hôm nay nàng việc ngoại thành, nhận tin lập tức thúc ngựa chạy như bay về đây, vì phi ngựa quá gấp gáp mà đến cả trâm ngọc đầu cũng rơi mất, khiến mái tóc trông phần rối bù.
"Tĩnh Nhã ? Đã sinh ?" Hiểu Nhi còn chẳng kịp hành lễ, trông thấy Địch Thiệu Duy vội vàng hỏi ngay.
Thế nhưng thời khắc , chẳng một ai cho rằng hành động của nàng là thất lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-547.html.]
"Vẫn , đang ở trong đó. Nha đầu, Tĩnh Nhã sẽ chứ? Đứa bé cũng sẽ chứ?" Địch Thiệu Duy trông thấy Hiểu Nhi đến, kìm lòng mà cất tiếng hỏi nỗi lo canh cánh trong tim.
"Sẽ , cứ yên tâm , chỉ cần còn một thở, liền thể cứu sống nàng, cần lo lắng, trong xem !" Hiểu Nhi vỗ nhẹ lên cánh tay Địch Thiệu Duy, cất lời an ủi.
Nghe những lời , trái tim đang treo lơ lửng của Địch Thiệu Duy cuối cùng cũng buông xuống .
Lúc , Địch Lão Thái Quân cũng lên tiếng : "Đa tạ Duệ An Huyện Chủ tay tương trợ, điều, phòng sinh là nơi ô uế, Duệ An Huyện Chủ là một cô nương gia, hơn hết là đừng trong đó."
Nếu như để Thăng Bình Hầu phu nhân Duệ An Huyện Chủ bước phòng sinh, e rằng sẽ vui.
"Không ạ, cũng từng bao giờ!" Hiểu Nhi liền lên tiếng trấn an.
lúc , một bà đỡ từ bên trong bưng một chậu nước m.á.u , Hiểu Nhi liền nhân cơ hội mà bước , Địch Thiệu Duy cũng vội vàng lách theo.
Tướng Quân Phu Nhân níu nhưng cũng kịp: "Hai đứa trẻ , lời như !"
"Thôi kệ, cứ để chúng , trăm điều cấm kỵ cũng chẳng ." Địch Lão Thái Quân xong liền dặn dò nha gói một phong bao lì xì thật lớn cho Duệ An Huyện Chủ, đợi nàng sẽ đưa cho nàng, ngụ ý đại cát đại lợi.
Hiểu Nhi và Địch Thiệu Duy bước phòng sinh, phát hiện Minh Tĩnh Nhã mồ hôi đầm đìa, môi nàng c.ắ.n đến bật máu.
Bà đỡ lo nàng sẽ tự c.ắ.n thương nặng hơn, nên dùng một miếng vải bông trắng quấn lấy một thanh gỗ buộc miệng Minh Tĩnh Nhã.
Cứ như , miệng thể khép , hẳn là khổ sở nhường nào!
Địch Thiệu Duy vội vàng chạy đến bên cạnh nàng, gỡ thanh gỗ : "Tĩnh Nhã, nếu c.ắ.n thì hãy c.ắ.n đây ."
Minh Tĩnh Nhã lắc đầu nguầy nguậy: Sao đây? Phòng sinh là nơi ô uế như , nam nhân bước sẽ may mắn.
Minh Tĩnh Nhã thể mở miệng chuyện, chỉ thể dùng ánh mắt lo lắng , hiệu bảo ngoài.
Bà đỡ thấy Địch Thiệu Duy bước thì giật nảy , bà vội : "Thế Tử, thể đây , mau ngoài ! Xin đừng cản trở Thế T.ử phu nhân sinh con ?"
Minh Tĩnh Nhã , vội vàng gật đầu lia lịa.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hiểu Nhi thấy Tĩnh Nhã ngậm thanh gỗ, nàng thôi cũng thấy khổ sở cho nàng , nàng bèn khẽ nghiêng , tránh ánh mắt của , giả vờ lấy từ trong tay áo một củ nhân sâm to bằng củ cà rốt, chuẩn đưa cho Minh Tĩnh Nhã ngậm.
"Địch đại ca, mau lấy thanh gỗ miệng tẩu tẩu ."
Địch Thiệu Duy vội vàng theo, cũng đang ý .
"Thiệu Duy, Hiểu Nhi, hai mau ngoài , đây là nơi các thể ." Miệng Minh Tĩnh Nhã giải thoát liền phần sốt ruột .
Hiểu Nhi thấy vẻ mặt Minh Tĩnh Nhã đầy lo lắng, mặc dù nàng cảm thấy nam nhân phòng sinh cũng chẳng gì to tát, xem thê t.ử của vì mà sinh con dưỡng cái chịu đựng nỗi đau lớn đến nhường nào, để họ thì lẽ họ sẽ càng thương yêu thê t.ử của hơn.
Thế nhưng Minh Tĩnh Nhã suy nghĩ như , trong tình cảnh mà nàng còn phân tâm lo lắng cho Địch Thiệu Duy thì sẽ lợi cho việc sinh con của nàng.
Thế là Hiểu Nhi lên tiếng: "Địch đại ca, Minh Tỷ Tỷ bình an vô sự thì hãy ngoài , nếu Minh Tỷ Tỷ thể yên tâm sinh con ."
--------------------