Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 558

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:09:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhị hoàng t.ử đại hôn, khắp các con phố lớn của Đế Đô, hầu như nhà nhà đều treo đèn lồng đỏ rực rỡ ngoài cửa, cốt là để cầu lấy sự may mắn, mong chút lây lan niềm hỷ sự.

 

Trong phủ của đại nhân Phủ Doãn Thuận Thiên Phủ, khí càng thêm tưng bừng, khắp nơi giăng đèn kết hoa lộng lẫy.

 

Giờ trời còn sáng rõ, thế nhưng các con phố bắt đầu rộn ràng, náo nhiệt lắm .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Đoàn nghênh thổi kèn tấu nhạc, rầm rộ tiến thẳng về phía Nguyễn phủ.

 

Hoàng t.ử đại hôn, lễ nghi vô cùng phức tạp, rườm rà. Giờ lành nghênh mà Khâm Thiên Giám chọn thường là lúc trời còn hửng sáng, để đủ thời gian thành tất thảy các nghi lễ lớn nhỏ.

 

"Đến ! Đến ! Nhị hoàng t.ử đến nghênh !" Một Nha Đầu hớt hải chạy vội trong, chạy thông báo.

 

Hiểu Nhi lập tức thúc giục đóng chặt cánh cửa phòng .

 

"Các tỷ ơi, lát nữa mà mỗi thu đủ một trăm lượng bạc thì tuyệt đối mở cửa nha!"

 

"Duệ An Huyện Chủ, ngươi chắc chắn là gian tế do Nhị hoàng t.ử phái đến ! Một trăm lượng thì mà đủ chứ! Phải là một ngàn lượng mới xứng! Các tỷ , mỗi lấy đủ một ngàn lượng bạc thì mới mở cửa, nhớ kỹ ?"

 

Hiểu Nhi thầm lặng cầu nguyện cho Thượng Quan Huyền Hạo trong lòng. Một ngàn lượng cho mỗi , mà Thượng Quan Huyền Hạo chỉ chăm chú nghiên cứu thảo dược, chẳng hề quan tâm đến chuyện kinh doanh tiền bạc, e rằng lúc Hắn sẽ ngượng ngùng vì túi tiền trống rỗng mất thôi!

 

Nhị hoàng t.ử dẫn đầu, theo Hắn là một đám đông thanh niên tài tuấn, hùng dũng, khí thế ngất trời kéo đến.

 

"Tân lang quan đến ! Mau mau mở cửa , đừng để lỡ mất giờ lành!" Thượng Quan Huyền Tuấn bước tới, vỗ mạnh cánh cửa mà cất lời.

 

"Trước hết, mang chín mươi chín triệu chín trăm chín mươi chín vạn lượng bạc đây , hẵng chuyện tiếp!" Thượng Quan Uyển Như lớn tiếng tuyên bố.

 

Chín mươi chín triệu chín trăm chín mươi chín vạn lượng bạc ư? Thượng Quan Huyền Hạo xong câu , suýt nữa thì nghẹn ứ cả nước bọt. Hắn thầm nghĩ, xem hôm nay khó mà rước nàng dâu về nhà !

 

Không ! E rằng kiếp Hắn cũng chẳng thể cưới nữa! Hắn căn bản còn từng thấy chín mươi chín triệu chín trăm chín mươi chín vạn lượng bạc nó trông cơ mà!

 

Triệu Hữu Uy rút một thỏi Kim Nguyên Bảo nặng mười lượng vàng, gõ cộc cộc lên cánh cửa: "Kim Nguyên Bảo đến đây , mau mau mở cửa ."

 

Hiểu Nhi khẽ hé cánh cửa một khe nhỏ xíu, chỉ để lộ nửa khuôn mặt bé xinh. Nàng nhanh mắt nhanh tay, thoắt cái đoạt lấy thỏi Kim Nguyên Bảo trong tay Triệu Hữu Uy, lập tức "Keng!" một tiếng, đóng sầm cửa .

 

Triệu Hữu Uy vốn đinh ninh rằng mở cửa sẽ là Thượng Quan Uyển Như, nào ngờ mà Hắn luôn cất giữ tận đáy lòng. Hắn ngẩn trong giây lát, thế là thỏi vàng đoạt mất, cánh cửa cũng "rầm" một tiếng đóng sập ngay mắt Hắn.

 

Tốc độ quả thực là quá nhanh !

 

Các bên cạnh Triệu Hữu Uy, ngón tay mới kịp chạm tấm ván cửa thì cánh cửa đóng .

 

"Hữu Uy ơi, Kim Nguyên Bảo nắm cho thật chặt chứ!"

 

" đó! Lại mất một ít bạc để uống rượu !"

 

"Uyển Như, mau mở cửa ! Lát nữa Đại ca sẽ bảo Nhị hoàng t.ử lén lút đưa cho nàng một ngàn lượng bạc!" Thượng Quan Thụy Hy cất lời dụ dỗ.

 

"Thế Tử, ngươi cần tốn công phí lời nữa ! Chúng ở đây hề nội gián nào cả. Nhị hoàng t.ử mà ôm mỹ nhân về chỉ với một ngàn lượng bạc ư? Đừng mơ giữa ban ngày nữa! Trước hết, hãy mang một vạn lượng bạc đây hẵng chuyện tiếp." Hiểu Nhi đáp .

 

"Phải, mang một vạn lượng đây, chúng sẽ mở cửa!" Thượng Quan Uyển Như khẳng định.

 

"Đưa cho các nàng một vạn lượng ngân phiếu ." Thượng Quan Huyền Hạo thấy thế, liền sảng khoái đồng ý ngay.

 

Vẫn là Nha Đầu đối xử với Hắn nhất! Một vạn lượng bạc so với chín mươi chín triệu chín trăm chín mươi chín vạn lượng bạc , bớt tận chín mươi chín triệu chín trăm chín mươi tám vạn lượng !

 

"Các cô nương ơi, nhất định mở cửa ! Một vạn lượng đưa hết cả , nếu mở nữa thì chúng thật sự còn bạc để đưa thêm !" Triệu Hữu Hách lớn tiếng kêu gọi.

 

" đó! Trên chúng chỉ mang theo đúng một vạn lượng thôi. Nếu các nàng mở cửa, chúng sẽ về lấy bạc, mà về về như thế thì sẽ lỡ mất giờ lành mất thôi." Thượng Quan Thụy Hy .

 

"Bớt nhảm ! Một vạn ngân phiếu , hết cứ đưa đây hẵng chuyện tiếp." Phó Nhiên Tuệ đáp .

 

Thượng Quan Thụy Hy liền móc phong bao lì xì bên trong niêm phong một vạn lượng ngân phiếu, gõ nhẹ lên cánh cửa.

 

Hiểu Nhi nữa hé mở một khe cửa, và cũng nhanh như chớp, Nàng đoạt lấy phong bao lì xì.

 

Các nam t.ử định dùng sức mạnh để đẩy cánh cửa , thì cánh cửa một lực mạnh mẽ từ bên trong đóng sập nữa.

 

Các nam t.ử bắt đầu tỏ vẻ bất mãn, sức đập mạnh cánh cửa: "Sao lấy một vạn lượng mà vẫn chịu mở cửa thế !"

 

" đó! Giờ lành đến , mau mau mở cửa chứ!"

 

Hiểu Nhi đáp: "Không vội vàng gì . Cứ hỏi Nhị hoàng t.ử thêm vài câu hỏi nữa là sẽ mở cửa thôi. Trả lời đúng ba câu thì sẽ mở cửa ngay!"

 

"Vấn đề gì cơ?" Thượng Quan Huyền Hạo Hiểu Nhi xong câu , tự dưng sống lưng Hắn bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

 

Chẳng qua là ngày thường lấy Hiểu Nhi để trổ tài mồm mép, nên giờ mới lo nơm nớp rằng nàng sẽ trả đũa đây mà!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-558.html.]

「Vệ Trân thích nhất là màu gì?」

 

Thượng Quan Huyền Hạo thấy câu hỏi , cảm động đến mức suýt bật !

 

Hắn quyết định sẽ đối đãi với Hiểu Nhi như với mẫu của !

 

「Màu tím.」 Lúc nào cũng thấy nàng mặc y phục màu tím, chắc là màu tím !

 

Thượng Quan Huyền Hạo đáp án xong thấy chắc chắn nữa.

 

「Đáp đúng , câu tiếp theo, hai gặp đầu trong cảnh nào?」

 

Thượng Quan Huyền Hạo cạn lời, chuyện nhớ nổi, ngẫm nghĩ một hồi, Tế Thiên Đại Điển từng gặp , nhưng đó đầu tiên ?

 

Sau Tế Thiên Đại Điển, đến lúc Chấp Tín Học Viện khai giảng mới thường xuyên gặp mặt trong học viện, rốt cuộc đầu tiên chạm mặt là ở nơi nào? Trong cảnh nào cơ chứ!

 

Thượng Quan Huyền Hạo liếc Thượng Quan Huyền Dật: Tức phụ của ngươi khó đối phó như , coi chừng đến lúc ngươi thành , sẽ trả đũa đó!

 

Thượng Quan Huyền Dật chỉ nhàn nhạt liếc một cái, dửng dưng dời tầm mắt nơi khác.

 

Đến cả đầu gặp tức phụ của mà cũng nhớ nổi, đáng đời cưới vợ!

 

Thượng Quan Huyền Hạo trừng mắt với Thượng Quan Huyền Dật, thế mà còn gọi là ?

 

Thượng Quan Huyền Hạo vội quanh cầu cứu những bên cạnh: Có ai !

 

Thượng Quan Huyền Tuấn chợt nhớ năm Thượng Quan Huyền Hạo mười tuổi từng cứu một tiểu nha đầu năm tuổi rơi xuống nước, lúc đó Nguyễn đại nhân vẫn là Thuận Thiên Phủ Doãn, nhưng nhớ nha đầu gọi Nguyễn đại nhân một tiếng 'cha'.

 

Thượng Quan Huyền Tuấn ghé tai nhỏ vài câu với Thượng Quan Huyền Hạo.

 

Bấy giờ Thượng Quan Huyền Hạo mới sực nhớ hình như đúng là chuyện như .

 

「Lần đầu gặp mặt là lúc Nguyễn cô nương mới năm tuổi, khi nàng vì ham chơi nên ngã xuống sông, chính là cứu nàng.」

 

Hiểu Nhi sang Nguyễn Vệ Trân để xác nhận.

 

Nguyễn Vệ Trân gật đầu, đôi mắt nàng bất giác hoe đỏ, nàng ngỡ rằng sớm quên .

 

Anh hùng cứu mỹ nhân ư? Chẳng trách đây cứ luôn cảm thấy Nguyễn Vệ Trân hảo cảm đặc biệt với tên Thượng Quan Huyền Hạo , thì là ân nhân cứu mạng!

 

「Thử thách cuối cùng là câu hỏi, mà là một yêu cầu. Ngươi chỉ cần theo, chúng sẽ mở cửa ngay.」

 

Nha đầu, xin hãy giơ cao đ.á.n.h khẽ, Thượng Quan Huyền Hạo liền gào thét trong lòng.

 

Nguyễn phu nhân ở trong phòng kìm bèn lên tiếng nhắc nhở mấy vị cô nương, 「Giờ lành sắp đến , đừng lỡ mất giờ lành!」

 

Con gái cũng gả cho Hoàng tử, Nguyễn phu nhân lo các nàng đùa quá trớn sẽ khiến Thượng Quan Huyền Hạo phật lòng.

 

「Nguyễn phu nhân yên tâm ạ, chúng con chừng mực mà.」 Hiểu Nhi lên tiếng an ủi.

 

! Phải để cho cánh đàn ông rằng rước tức phụ về nhà khó khăn đến nhường nào, thì họ mới thương hoa tiếc ngọc chứ!」 Thượng Quan Uyển Như cũng hùa theo.

 

Nguyễn phu nhân một phen cạn lời, chỉ mong Thượng Quan Huyền Hạo mất kiên nhẫn.

 

「Yêu cầu cuối cùng chính là hát một khúc ca để bày tỏ tấm lòng ngưỡng mộ của ngươi đối với Nguyễn cô nương!」

 

Thượng Quan Huyền Hạo xong câu , đến cả cái tâm xông g.i.ế.c c.h.ế.t Hiểu Nhi cũng !

 

Nha đầu chắc chắn là cố tình, rõ ràng thừa ghét nhất là ca hát, vì hát năm tông đủ một.

 

「Nha đầu, hát mà!」

 

「Vậy thì ngâm một bài thơ tình !」

 

Thượng Quan Huyền Hạo chỉ thét lên.

 

Hắn thơ tình từ bao giờ cơ chứ!

 

Hắn chỉ thuộc lòng bài ca d.ư.ợ.c liệu thôi!

 

Thượng Quan Huyền Hạo vội vàng sang Cảnh Duệ và Thượng Quan Thụy Hy: Các , giúp một tay với!

 

Chúng : Là ngươi cưới tức phụ, là chúng cưới tức phụ đây! Tự

 

--------------------

 

 

Loading...