Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 562

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:09:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời tiết cứ thế nóng dần lên, chỉ thoáng chốc nữa thôi là chạm ngưỡng Tam Phục Thiên.

 

Đêm qua, một trận mưa rào như trút nước qua , hôm nay trời tạnh ráo, nắng lên rực rỡ. Hiểu Nhi và Cảnh Duệ bèn quyết định tranh thủ lúc khí trời vẫn còn dễ chịu, cùng rời phủ để kiểm tra sổ sách của các cửa tiệm trong Đế Đô thành.

 

Hai họ đặt chân đến tiệm t.h.u.ố.c đầu tiên, và nhận thấy lượng đến bốc t.h.u.ố.c nhỉnh hơn so với ngày.

 

Chưởng quỹ thấy Thiếu gia và Cô nương cùng bước , liền nhanh chân tiến tới, cúi hành lễ.

 

"Chưởng quỹ, ngươi mang sổ sách của hai tháng tới phòng kế toán , hãy lo việc. Khách đang xếp hàng dài thế , ai nấy đều nóng lòng bốc t.h.u.ố.c thật nhanh để về nhà sắc uống cho kịp thời."

 

"Vâng, Cô nương. Mấy ngày nay mưa cứ dầm dề ngớt, nên cảm mạo phát sốt cũng tăng lên đáng kể, khiến tiệm t.h.u.ố.c lúc nào cũng tấp nập hơn hẳn." Chưởng quỹ theo lưng hai phòng kế toán, cất tiếng giải thích.

 

"Khí trời cứ lúc nóng lúc lạnh thất thường, những thể chất yếu ớt kịp thích nghi sẽ ngã bệnh ngay." Hiểu Nhi gật gù đồng tình.

 

" là như thế, nhất là những mắc chứng hen suyễn, chỉ cần lơ là một chút là bệnh tình sẽ phát tác ngay lập tức."

 

Hiểu Nhi đến đây, trong đầu nàng chợt lóe lên phương pháp Tam Phục Thiên Cứu (châm cứu Tam Phục Thiên) chữa bệnh mùa đông mùa hè, một liệu pháp từng thịnh hành ở thời hiện đại.

 

Nghe , Tam Phục Thiên Cứu tác dụng rõ rệt trong việc phòng ngừa và điều trị các chứng bệnh như hen suyễn.

 

Hiểu Nhi xuyên đến thế giới nhiều năm , nhưng từng qua khái niệm "Đông bệnh Hạ trị" (chữa bệnh mùa đông mùa hè).

 

Chỉ còn vài ngày nữa thôi là bước Tam Phục Thiên, lẽ tiệm t.h.u.ố.c thể thử áp dụng liệu pháp Thiên Cứu để chữa trị cho bá tánh.

 

Phòng kế toán tới, Chưởng quỹ lấy sổ sách của hai tháng , nhanh chóng quầy để phụ giúp bốc thuốc.

 

Mấy ngày nay, tổng cộng mười d.ư.ợ.c đồng chuyên bốc t.h.u.ố.c trong tiệm cùng việc mà vẫn thể xoay xở kịp.

 

Vì Hiểu Nhi triển khai hoạt động Đông bệnh Hạ trị tại tiệm thuốc, nên nàng bảo Cảnh Duệ cứ việc kiểm tra sổ sách, còn nàng kiếm cớ nhà xí một lát, nhanh chóng tiến gian để tra cứu các tài liệu liên quan đến Đông bệnh Hạ trị, bao gồm cả phương t.h.u.ố.c và bản đồ huyệt vị.

 

Sau khi xem xong hết các tài liệu, Hiểu Nhi trở phòng kế toán, lập tức chép tài liệu và phương t.h.u.ố.c mà nàng xem trong gian, tiện tay vẽ luôn bản đồ huyệt vị, chuẩn tìm La Thái Y để cùng nghiên cứu tính khả thi của phương pháp .

 

Hai họ cứ thế lặng lẽ ở trong phòng kế toán, mỗi đảm đương công việc của riêng .

 

Bất chợt, bên ngoài truyền đến những tiếng cãi vã ầm ĩ. Cảnh Duệ thấy, mày kiếm liền nhíu . Hắn đặt bút xuống, bật dậy: "Ta ngoài xem thử rốt cuộc xảy chuyện gì!"

 

Hiểu Nhi hề ngẩng đầu lên, chỉ khẽ gật đầu một cái. Nàng đang tập trung vẽ bản đồ huyệt vị, thành nó một cách liền mạch.

 

Vả , mở cửa ăn buôn bán, nhất là tiệm thuốc, việc xuất hiện những kẻ gây rối là chuyện hết sức bình thường, ngay cả kiếp cũng ít vụ gây rối y tế. Chưởng quỹ là kinh nghiệm, nàng tin rằng sẽ xử lý chuyện thỏa.

 

Cảnh Duệ bước ngoài, và thấy Đỗ Ức Cẩn cùng vài khác đang cãi vã gay gắt với một phụ nhân.

 

"Đồ tiện nhân nhà ngươi, chút lòng trắc ẩn nào thế hả? Ta phu quân nhà sốt cao mãi dứt, cần nhanh chóng bốc t.h.u.ố.c về cứu mạng, mà ngươi chịu nhường cho bốc !"

 

"Ta cũng của cũng đang chờ t.h.u.ố.c của về để cứu mạng ! Ta kiên nhẫn xếp hàng suốt cả buổi sáng nay đấy!" Đỗ Ức Cẩn bực bội đáp .

 

"Ta khinh! Kẻ nào đến đây xếp hàng bốc t.h.u.ố.c mà chẳng đang vội vã mang t.h.u.ố.c về cứu mạng chứ! Con trai cũng đang phát sốt cao đây, đây chẳng vẫn đang yên phận xếp hàng đó ! Nếu xếp hàng bốc thuốc, thì ngươi hãy đến đây sớm nhất !" Một phụ nhân phía thấy cảnh , cũng nhịn mà nhổ toẹt nước bọt khinh bỉ phụ nhân gây rối một tiếng.

 

Chưởng quỹ cũng vội vàng khuyên giải: "Phu nhân, xếp hàng bốc t.h.u.ố.c là quy củ chung của tất cả các tiệm thuốc. Xin Phu nhân đừng ầm ĩ ở đây nữa, kẻo cản trở việc bốc t.h.u.ố.c của các vị khách khác."

 

"Ta khinh, xếp hàng thì những d.ư.ợ.c liệu tinh phẩm giảm giá đến lượt còn sót ? Trừ phi ngươi giúp giữ một phần d.ư.ợ.c liệu tinh phẩm giảm giá! Nếu , sẽ ngoan ngoãn xếp hàng!"

 

Chưởng quỹ xong thì chỉ câm nín, nếu giúp nàng giữ một phần d.ư.ợ.c liệu tinh phẩm giảm giá, thì nàng còn tính là đang xếp hàng nữa ? Điều khác gì hành vi chen ngang chứ!

 

"Đã xảy chuyện gì ." Cảnh Duệ tiến lên một bước, cất tiếng hỏi.

 

Đỗ Ức Cẩn hề tiệm t.h.u.ố.c cũng là của gia đình Hiểu Nhi, nàng thấy Cảnh Duệ từ bên trong bước thì khỏi ngạc nhiên.

 

"Người phụ nhân chen ngang hàng của vị cô nương đây, đồng ý, nên nàng mới ầm ĩ lên như ."

 

Đỗ Ức Cẩn thấy là quen, sợ Cảnh Duệ hiểu lầm nàng cố tình gây chuyện, bèn chủ động lên tiếng giải thích: “Bệnh suyễn của tái phát, trong khó chịu, xếp hàng cả buổi trời mới tới lượt bốc thuốc, thế mà phụ nhân chen ngang, đồng ý nên mụ liền ầm lên.” Dứt lời, Đỗ Ức Cẩn dùng ánh mắt hiệu về phía đàn bà đang lăn lộn ăn vạ đất.

 

Cảnh Duệ vốn khâm phục vị cô nương dùng đôi vai nhỏ bé gánh vác cả gia đình , vì bèn lên tiếng: “Đỗ cô nương, của đang ở trong trướng phòng, mới hai hôm nhắc là chuyện tìm ngươi, ngươi gặp ! Thuốc của ngươi bốc xong, sẽ cho báo . Chưởng quỹ, đưa Đỗ cô nương trướng phòng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-562.html.]

 

“Vâng, thưa Thiếu gia. Đỗ cô nương, mời trong.”

 

“Vâng.” Đỗ Ức Cẩn bèn theo chưởng quỹ trong.

 

Nàng cứ ngỡ Hiểu Nhi tìm là để chuyện về suối nước nóng.

 

“Nếu con bé đó cần xếp hàng nữa, chỗ của nó!” Mụ đàn bà bật phắt dậy, định chen lên đầu hàng.

 

Cảnh Duệ giơ tay cản mụ : “Xếp hàng bốc t.h.u.ố.c là quy củ của tiệm, trừ phi giấy chứng nhận bệnh nguy kịch do đại phu cấp thì mới ưu tiên bốc t.h.u.ố.c , đó là quy củ của tiệm chúng ! Vị phu nhân , giấy chứng nhận đó ?”

 

“Chứng nhận cái gì mà chứng nhận, đại phu chuyện cấp thứ giấy đó! Lời chính là sự thật!”

 

Cảnh Duệ chẳng buồn để tâm đến mụ nữa. Mụ là sự thật thì cứ cho là sự thật !

 

Đối với những khách hàng vô cớ gây sự, cứ thẳng thừng lơ là xong.

 

“Mọi cứ tự giác xếp hàng bốc thuốc, sẽ nhanh chóng đến lượt thôi. Vị phu nhân xếp hàng, thì xin cứ tự nhiên!” Cảnh Duệ dứt lời liền trong.

 

“Ra mà xếp hàng ! Không xếp hàng thì mang giấy chứng nhận của đại phu đây!”

 

! Đừng cản trở ăn buôn bán chứ.”

 

“Phì! Có gì ho chứ! Tiệm t.h.u.ố.c chứ chỉ mỗi nhà !” Mụ đàn bà nhổ toẹt một bãi nước bọt, lủi thủi cuối hàng xếp hàng!

 

Những đang xếp hàng đều tỏ vẻ khinh bỉ mụ : là cái loại !

 

Đỗ Ức Cẩn đến trướng phòng, trông thấy Hiểu Nhi liền cất tiếng hỏi: “Không Duệ An Huyện Chủ tìm việc gì ạ?”

 

Hiểu Nhi ngơ ngác khó hiểu: “Ta tìm ngươi việc gì ư?”

 

“Là Thẩm công t.ử chuyện tìm , nên bảo trướng phòng gặp .”

 

Cảnh Duệ bảo nàng đến tìm ư? Hiểu Nhi đảo mắt suy nghĩ một chốc cất tiếng hỏi: “Đỗ cô nương đến đây để bốc t.h.u.ố.c cho ?”

 

Đỗ Ức Cẩn khẽ gật đầu.

 

Chắc hẳn Đại ca lấy t.h.u.ố.c viên giúp của Đỗ Ức Cẩn, nên mới bảo nàng đây gặp đây mà.

 

Đây là đầu tiên nàng thấy Cảnh Duệ chủ động giúp đỡ một cô nương. Lẽ nào đây cảm thấy Cảnh Duệ tình ý gì với Đỗ Ức Cẩn là do lầm ?

 

Nếu thật sự ý, thì chuyện của tẩu tẩu tương lai, đương nhiên là giúp .

 

“Đỗ cô nương, nếu ngại, ngươi thể cho bệnh tình của ngươi ? Biết thể giúp ngươi.” Thật , dù nàng thì vẫn thể giúp, điều nếu để chính miệng nàng thì sẽ khiến nàng tin tưởng hơn.

 

Chuyện cũng chẳng gì khó , thế là Đỗ Ức Cẩn bèn kể tường tận.

 

Hiểu Nhi dậy, tới một chiếc tủ, kéo ngăn kéo , lấy từ trong đó một lọ t.h.u.ố.c viên.

 

“Đỗ cô nương, ngươi hãy mang lọ t.h.u.ố.c viên về cho uống nhé. Mỗi ngày ba , mỗi một viên. Uống hết cả lọ t.h.u.ố.c , bệnh của ngươi lẽ sẽ khỏi hẳn!”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

“Khỏi hẳn? Ý sẽ giống như bình thường ?” Đỗ Ức Cẩn chút dám tin tai .

 

Hiểu Nhi gật đầu: “Ngươi cứ thử xem . Loại t.h.u.ố.c trong tiệm bán , đưa cho ngươi là vì nể mặt Đại ca của đó.”

 

Để mười chương của ngày hôm nay, thức liền ba đêm tới hơn hai giờ sáng mới ngủ, sáu giờ hơn dậy.

 

Hai ngày tới, chương mới sẽ muộn một chút…

 

Mong thông cảm.

 

--------------------

 

 

Loading...