Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 563

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:09:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đỗ Ức Cẩn những lời của Hiểu Nhi mà lòng chút ngẩn ngơ, Duệ An Huyện Chủ chắc là lỡ lời .

 

Cảnh Duệ bước , đúng lúc lời của Hiểu Nhi, cũng cảm thấy vô cùng kỳ quặc. Nể mặt mũi của nên mới đưa cho viên t.h.u.ố.c ư? Chuyện thì liên quan gì đến mặt mũi của chứ? Đỗ cô nương chẳng là bằng hữu của Hiểu Nhi ? Đâu là bằng hữu của .

 

Ý nghĩ chỉ lóe lên trong đầu Cảnh Duệ vụt tắt, cũng chẳng mấy bận tâm, chỉ cho rằng Hiểu Nhi lỡ lời mà thôi.

 

"Thuốc của hiệu quả lắm, bệnh thì trị bệnh, bệnh thì bồi bổ thể, lệnh dùng nhất định sẽ khỏe . Đây là t.h.u.ố.c mà Đỗ cô nương bốc, hai gói là t.h.u.ố.c trị thương hàn, hai gói là t.h.u.ố.c trị chứng thở dốc. Ta khuyên Đỗ cô nương vẫn nên cho lệnh dùng thử t.h.u.ố.c của xem , còn t.h.u.ố.c bốc hôm nay thì tạm thời đừng uống vội." Cảnh Duệ đặt bốn gói t.h.u.ố.c lên bàn.

 

Hai ngày lúc ngoài, Cảnh Duệ tình cờ trông thấy nha của nàng đội mưa đến hiệu t.h.u.ố.c bốc thuốc. Hôm nay, chính nàng đích đến đây, trong đơn t.h.u.ố.c một vị trị thương hàn, hẳn là của nàng vẫn khỏi, mà nha ngã bệnh, nên nàng đành tự ngoài xếp hàng chờ bốc thuốc.

 

Chuyện qua hai ngày của nàng vẫn còn chờ t.h.u.ố.c về cứu mạng, xem hiệu quả của thang t.h.u.ố.c cũng chẳng cả.

 

Đỗ Ức Cẩn tay cầm chiếc lọ nhỏ mà Hiểu Nhi đưa, trong lòng phân vân quyết.

 

Có bệnh thì trị bệnh, bệnh thì bồi bổ thể, qua mà thấy thứ t.h.u.ố.c thần kỳ đến , chắc hẳn quý giá lắm đây? Tuy rằng cách đây lâu nàng theo Duệ An Huyện Chủ kiếm ít bạc, nhưng phần lớn bạc đó đều dùng để mua đất trồng hồ đào, bây giờ trong chẳng còn là bao.

 

"Duệ An Huyện Chủ, lọ t.h.u.ố.c giá bao nhiêu bạc ?" Chỉ cần t.h.u.ố.c thật sự hữu hiệu, dùng xong thể khỏi bệnh, thì dù đắt đến mấy nàng cũng sẽ mua. Cùng lắm là mặt dày một phen, xin ghi nợ .

 

"Thuốc là vật phẩm bán, cần dùng bạc, tặng cho ngươi đó." Hiểu Nhi lắc đầu.

 

"Thế ... e là cho lắm!" Đỗ Ức Cẩn ngập ngừng .

 

"Thuốc thường chỉ tặng cho bằng hữu, từng lấy bạc bao giờ. Lần duy nhất lấy bạc, chính là mười vạn lượng một viên."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Mười vạn lượng một viên!

 

Đỗ Ức Cẩn sững sờ, nhất thời phản ứng , cảm giác chiếc lọ trong tay chẳng khác nào củ khoai lang nóng bỏng! Khiến nàng cầm cũng xong, mà buông cũng chẳng đành: "Những mười vạn lượng, trả đến mười kiếp liệu trả hết nổi ..."

 

Hiểu Nhi thấy dáng vẻ của nàng, nhịn mà bật thành tiếng.

 

Cảnh Duệ cũng mỉm : "Muội chỉ đùa với ngươi thôi. Đây là quà tặng ngươi, cần trả đến mười kiếp , viên t.h.u.ố.c là vật phẩm bán."

 

" đó, viên t.h.u.ố.c sở dĩ bán là vì d.ư.ợ.c liệu cần dùng vô cùng khó sinh trưởng, nhưng d.ư.ợ.c liệu đều là do nhà tự trồng cả, chẳng tốn bạc mua sắm gì . Đỗ cô nương cứ an tâm cầm về dùng, cần khách sáo." Hiểu Nhi cũng thêm.

 

Nghe những lời , gò má Đỗ Ức Cẩn bất giác ửng hồng. Nàng ngờ buột miệng suy nghĩ trong lòng như . Nàng thật sự cần viên t.h.u.ố.c , nàng đành lòng bỏ lỡ cơ hội cứu ngay mắt. Món ân tình , nàng xin ghi lòng tạc : "Đại ân của Duệ An Huyện Chủ và Thẩm công tử, Ức Cẩn xin ghi lòng tạc . Nếu cơ hội, nhất định sẽ báo đáp."

 

Hiểu Nhi gật đầu, ánh mắt đầy ẩn ý: "Hẳn là sẽ cơ hội thôi. Ngươi mau về cho uống t.h.u.ố.c ."

 

"Đa tạ Thẩm công t.ử và Duệ An Huyện Chủ, xin phép cáo từ ." Đỗ Ức Cẩn dậy hành lễ, trong lòng nàng chỉ mong mau chóng mang t.h.u.ố.c về cho dùng ngay.

 

Cảnh Duệ gật đầu, chợt nhớ lúc nàng xếp hàng rằng đang chờ lấy t.h.u.ố.c về cứu mạng , bèn lên tiếng: "Đỗ cô nương đến đây bằng xe ngựa ? Nếu , sẽ cho đưa ngươi về một chuyến."

 

"Không cần ạ, đến đây bằng xe ngựa." Sự thật là nàng đúng là đến bằng xe ngựa, chỉ điều phụ nàng cần dùng đến xe, nên nàng sớm bảo xa phu đ.á.n.h xe về , bây giờ chỉ đành tự bộ về mà thôi.

 

dù thế nào nữa, nàng cũng nỡ phiền đưa về, vả nhà nàng cách nơi cũng chẳng xa xôi gì.

 

Sau khi Đỗ Ức Cẩn rời , Hiểu Nhi Cảnh Duệ chằm chằm chớp mắt: "Đại ca, lời nào với ?"

 

Cảnh Duệ ngơ ngác hiểu: "Nói gì cơ?"

 

"Đại ca đối với Đỗ cô nương, chẳng là quá ?"

 

"Có thật chăng? nàng chẳng là bằng hữu của ngươi ? Ta cứ ngỡ ngươi sẽ vui vẻ mặt mà giúp đỡ nàng chứ?"

 

"Bằng hữu của chỉ riêng Đỗ cô nương! Ngày thường, Đại ca cũng sốt sắng, vội vàng đến thế để giúp đỡ những bằng hữu khác của !"

 

Cảnh Duệ kìm , đưa mắt trắng dã lườm Hiểu Nhi một cái: "Những bằng hữu khác của ngươi, cần tay giúp đỡ ?"

 

"Cái ... quả thật là cần." mà, cần cũng nghĩa là nên giúp đỡ chứ.

 

"Ta cùng ca ca của Đỗ cô nương cũng xem như là chút giao hảo. Tình cảnh của nàng cũng nắm rõ đôi chút. Hai họ phẩm hạnh đều , thể giúp thì cứ tay giúp đỡ ."

 

"Phải đó, Đỗ cô nương thật đáng thương, e rằng sẽ gả mất." Hiểu Nhi dứt lời, liền lén lút liếc phản ứng của Cảnh Duệ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-563.html.]

"Sao chuyện đó chứ, một cô nương đến thế, nhất định sẽ để mắt đến thôi." Thẩm Cảnh Duệ đáp một cách hờ hững, xuống bên bàn, cúi gằm đầu xuống, chăm chú xem xét sổ sách.

 

"Đại ca cũng thấy nàng ? Vậy Đại ca bằng lòng cưới nàng về Đại tẩu của ?" Hiểu Nhi dò hỏi, giọng đầy vẻ thăm dò.

 

Cảnh Duệ xong, liền ngẩng đầu lên, thẳng Hiểu Nhi: "Những lời đừng tùy tiện , cẩn thận hỏng danh tiếng của nàng đấy."

 

"Vậy Đại ca rốt cuộc là bằng lòng bằng lòng? Mẫu gần đây đang sốt ruột tìm vợ cho đấy, mắt cô nương nào ?"

 

Cảnh Duệ trầm ngâm suy nghĩ một lát, lắc đầu: "Ta rõ, từng nghĩ đến. Hôn nhân đại sự, đều do lời cha , lời mai mối quyết định. Mẫu ..."

 

Hiểu Nhi xìu cả , thất vọng: "Đại ca, đừng nữa, chuyên tâm vẽ tranh đây."

 

Cảnh Duệ: ...

 

Chẳng chính nàng hỏi , mới ?

 

Hiểu Nhi vẽ vài nét, cảm thấy cam lòng, bèn hỏi tiếp: "Vậy Đại ca, nếu Mẫu định Đỗ cô nương vợ cho , cảm thấy vui vẻ ?"

 

Cảnh Duệ: Chẳng bảo là nữa ? Nữ t.ử quả nhiên là sớm nắng chiều mưa!

 

Cảnh Duệ suy nghĩ đáp: "Sẽ cảm thấy vui. Vì ngươi cũng thích Đỗ cô nương, thì nghĩ bụng nàng hẳn là một tồi."

 

"Ta cũng thích Uyển Như quận chúa mà! Nàng vợ thì ?" Hiểu Nhi cố gắng kiềm chế cơn bực bội phát điên lên!

 

Ta thích, thì liền thấy tồi ? Rốt cuộc là ai đang cưới vợ chứ!

 

"Uyển Như quận chúa chẳng chỉ hôn cho Nam Cung thái t.ử ?"

 

Nghe xong câu , Hiểu Nhi chỉ đ.á.n.h , nàng đành nén giận, kiên nhẫn hỏi : "Vậy cũng thích Ngũ Công Chúa đấy!"

 

"Ngươi gả cho Lục Hoàng Tử, cưới Ngũ Công Chúa? Chẳng lẽ đây là đổi vợ cho !"

 

Hiểu Nhi: ...

 

Thôi , nàng đưa ví dụ sai bét .

 

"Vậy còn Phó Nhiên Tuệ thì ? Ta cũng yêu mến nàng ."

 

"Nàng ."

 

Hiểu Nhi thấy , tinh thần lập tức phấn chấn hẳn lên. Tại Phó Nhiên Tuệ , mà Đỗ Ức Cẩn thì chứ!

 

Chẳng lẽ Đại ca của thích Đỗ Ức Cẩn, mà là thích nàng !

 

"Thân phận của nàng quá cao quý, nếu cưới nàng về, Mẫu sẽ cảm thấy tự nhiên."

 

Hiểu Nhi: ...

 

Đại ca, cưới vợ, chẳng điều đầu tiên nên nghĩ đến là bản thích ?

 

Đầu tiên là thích, đó lo đến Mẫu tự nhiên, rốt cuộc đang cưới vợ cho ai !

 

Hiểu Nhi chẳng còn chuyện với nữa! nàng vẫn kìm sự tò mò:

 

"Đại ca, cô nương nào mà yêu thích ? Cái kiểu yêu thích giống như Lục Hoàng T.ử thích , Nhật Ca Nhi thích Vận Nhi ."

 

"Tình cảm giữa ngươi và Lục Hoàng Tử, giữa Nhật Ca Nhi và Vận Nhi, chẳng là do cùng chung sống, tiếp xúc mà nảy sinh ? Đại ca từng tiếp xúc với bất kỳ cô nương nào khác, thì nên thích ai đây?"

 

Hiểu Nhi đành chịu thua, nàng thể nào ! Chủ đề xem thể tiếp tục nữa .

 

Xin cảm ơn các thư hữu bỏ phiếu, sẽ mười chương cập nhật, nhưng tối nay mười hai giờ vẫn còn một chương nữa. Ngày mai việc cập nhật sẽ diễn muộn hơn một chút.

 

--------------------

 

 

Loading...