Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 584
Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:10:14
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tam Hoàng T.ử nhảy vọt lên bức tường, định từ tường phi xuống, đám binh lính vây sẵn thành một vòng tròn bên ngoài lập tức đồng thanh hét vang: "Tên hái hoa tặc ! Chạy !"
Tiếng hô đều răm rắp, vang dội khắp trời!
Tam Hoàng T.ử tiếng hô vang trời dọa cho giật nảy , lập tức rơi thẳng từ tường xuống, ngã một cú ch.ó gặm bùn!
Phụt!
Hiểu Nhi và Dương Liễu thể nhịn mà phì , hai nàng đến mức suýt nữa thì ngã lộn cổ từ cây xuống!
Sao đám binh lính thể hô câu "Tên hái hoa tặc , chạy !" mà hùng hồn như đang gào lên khẩu hiệu "Bảo gia vệ quốc, trách nhiệm thể chối từ!" thế nhỉ!
Tam Hoàng T.ử ngã sõng soài mặt đất, Thượng Quan Huyền Dật liền liếc mắt hiệu cho đám binh lính.
Đám binh lính ngay tức khắc ùa lên, vây lấy Tam Hoàng T.ử mà đ.ấ.m đá túi bụi.
Cả một đám xúm quanh .
"Dừng tay! Dừng tay..."
"Dừng tay ư? Hái hoa tặc là thứ đáng ghét nhất đời! Huynh , cứ đ.á.n.h c.h.ế.t nó cho ! Tuyệt đối nương tay! Bằng gây họa cho cô nương nhà lành nào nữa !" Phong Dương lớn tiếng quát.
" , cứ đ.á.n.h thật mạnh tay , cái loại chuyên đẩy khác hố lửa đáng c.h.ế.t nhất!"
Cục tức vì nhốt trong ngục mấy ngày trời vẫn xả hết đây ! Dừng tay ư? Nằm mơ !
Phong Dương nghĩ mãi vẫn tài nào hiểu nổi tại Tam Hoàng T.ử g.i.ế.c Lệ Minh Phương! Rốt cuộc thì, một khi Lệ Minh Phương c.h.ế.t , Lệ Đại Tướng Quân thể sẽ còn ủng hộ nữa! Mạo hiểm như thật quá lớn!
Thế nhưng, chủ t.ử rằng lát nữa Tam Hoàng T.ử sẽ từ khuê phòng của Công chúa Đông Tấn quốc trốn , dặn cứ lệnh cho binh lính xem như một tên hái hoa tặc mà đ.á.n.h cho một trận nhừ tử, thì còn điều gì thông suốt nữa chứ!
Hóa là Tam Hoàng T.ử tìm một chỗ dựa vững chắc hơn !
Một vị tướng quân dù nắm trong tay binh quyền nặng đến , liệu thể sánh với binh lực của cả một quốc gia ?
là một Tam Hoàng T.ử giỏi trò "ăn trong bát, ngó trong nồi"!
"Đừng đánh! Đừng đ.á.n.h nữa..." Tam Hoàng T.ử vội vàng đưa hai tay lên ôm lấy đầu, để che chắn cho cái đầu, nơm nớp lo sợ chiếc mặt nạ sẽ đ.á.n.h bay mất. Nếu nhận là ai, thì tất cả những mưu kế mà khổ công sắp đặt sẽ đổ sông đổ bể hết!
"Không đ.á.n.h ? Ông đây bảo ngươi hái hoa nữa, ngươi hả?!" một tên binh lính gằn giọng một cách độc địa.
Hắn một tỷ tỷ chính là một tên sở khanh sàm sỡ ngay giữa đường giữa chợ, bại danh liệt, gả cho một lão góa vợ, lão đày đọa cho đến c.h.ế.t!
Tỷ cả như , chính là một tay tỷ tỷ nuôi nấng mà lớn khôn, tình cảm của hai chị em họ vô cùng khăng khít!
Sau khi tỷ tỷ qua đời, căm thù cái loại sở khanh đến tận xương tủy, cứ hễ gặp là đánh. Cũng chính vì một mải mê đuổi đ.á.n.h một tên như , lọt mắt xanh của Lục Hoàng Tử, mới trọng dụng và địa vị như ngày hôm nay.
Hái hoa tặc còn đáng ghê tởm hơn cả lũ sở khanh, lẽ nào đ.á.n.h cho tên một trận thừa sống thiếu c.h.ế.t cho !
"Đừng đ.á.n.h nữa, hái hoa tặc, là Tam Hoàng Tử!" Tam Hoàng T.ử những cú đ.ấ.m cú đá dày đặc như mưa trút xuống bức cho đến nỗi thể khai phận.
Hết cách , nếu còn phận của , e rằng đám binh lính sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t thật!
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Tam Hoàng T.ử ư? Ngươi định lừa ai chứ! Tam Hoàng T.ử là một nho nhã, lễ độ nhường nào! Sao thể cái loại chuyện cầm thú bằng !" Phong Dương cố tình thật to.
Quả nhiên là một tên "si văn bại hoại"! Phong Dương thầm bổ sung một câu trong lòng!
" , Tam Hoàng T.ử là bậc nhân vật nào chứ, là hoàng t.ử cao quý, ngài nữ t.ử thế nào mà chẳng ? Cần gì cái trò lén lút trộm gà bắt chó, mai mối mà dan díu với thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-584.html.]
Cái loại chuyện hạ tiện , chẳng là thứ mà chỉ loại ngụy quân t.ử khẩu phật tâm xà như Tam Hoàng T.ử mới ! Phong Dương thầm bổ sung trong lòng.
Trộm gà bắt chó, mai mối mà dan díu? Vậy thì ai là gà, ai là chó? Gia Cát Cẩn Tuyền bước , thấy những lời , sắc mặt lập tức lúc xanh lúc trắng.
"Tên tuyệt đối là kẻ giả mạo, Tam Hoàng T.ử đối với Lệ Cô Nương tình sâu nghĩa nặng nhường nào! Sau khi Lệ Cô Nương qua đời, Tam Hoàng T.ử túc trực bên linh cữu của nàng suốt ba ngày ba đêm hề chợp mắt, đó còn trông coi phần mộ của Lệ Cô Nương đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày. Hiện giờ Tam Hoàng T.ử vẫn còn đang ở bên mộ phần của Lệ Cô Nương qua đêm mà, thể xuất hiện ở đây ! Đánh! Đến cả Tam Hoàng T.ử mà cũng dám mạo danh, cứ đ.á.n.h cho , đ.á.n.h một trận thật mạnh !" Phong Dương một nữa lớn tiếng hô hào.
Cho ngươi cái tội tâm địa bất chính, cho ngươi cái tội giả dối lừa lọc! Cho ngươi cái tội vu oan hãm hại! Đến cả chủ t.ử của mà ngươi cũng dám chọc ghẹo! Ta đ.á.n.h cho ngươi trăm miệng khó biện minh, cũng chẳng nên lời, bay cũng khó thoát! Phong Dương thầm nghĩ trong lòng với vẻ hẹp hòi.
Tam Hoàng T.ử xong những lời thì coi như hiểu rõ chuyện. Hắn vội vàng tháo mặt nạ xuống: “Đừng đ.á.n.h nữa, thật sự là đây!”
Những kẻ chắc chắn là cố tình đ.á.n.h đến c.h.ế.t mới thôi! Nếu mau chóng lộ rõ phận, e rằng đêm nay thật sự sẽ bỏ mạng những cú đ.ấ.m đá của đám mất.
Thượng Quan Huyền Dật quả là độc ác đủ đường! Cứ thế nhân lúc hỗn loạn mà đ.á.n.h c.h.ế.t , đến khi Phụ Hoàng truy cứu, cũng chỉ là , cứ tưởng thật sự là tên trộm hoa!
Phải ! Ai mà ngờ một Hoàng T.ử đường đường chính chính tên trộm hoa chứ!
Phì, đúng! Ta trộm hoa, và Gia Cát Mỹ Ngọc là hai bên tình nguyện mà! Hơn nữa, rõ ràng là nàng chủ động lao lòng , chỉ là bất đắc dĩ mà chiều theo thôi!
Tam Hoàng T.ử tháo mặt nạ xuống, đám binh lính thấy khuôn mặt thư sinh tuấn tú liền lập tức dừng tay chân .
“Trông quả thực giống Tam Hoàng Tử!” Một tên lính nào đó lên tiếng, giọng điệu vẫn còn đầy sự ngờ vực.
Tam Hoàng T.ử xong câu , một ngụm m.á.u tươi liền trào , thể nhịn nữa mà phun phì ngoài.
Cái gì mà gọi là giống Tam Hoàng T.ử chứ, rõ ràng chính là Tam Hoàng T.ử thật sự, hàng thật giá thật cơ mà!
“Tam Hoàng Tử, là ngươi? Ngươi nên ở bên mộ Lệ Cô Nương ? Sao ăn mặc xốc xếch, quần cũng mặc mà bò lên giường khuê nữ nhà thế ?” Phong Dương mở to mắt kinh ngạc, lớn tiếng hỏi.
Tam Hoàng T.ử xong lời , liền trừng mắt Phong Dương một cái thật hung dữ. Mối thù ghi nhớ , cứ chờ xem!
Phong Dương khiêu khích, khẽ nhếch cằm lên một chút! Vốn dĩ là thế đối đầu đội trời chung , còn cần sợ hãi Tam Hoàng T.ử gì nữa.
Tam Hoàng T.ử thấy cảnh , tức đến mức nghiến răng ken két!
Gia Cát Cẩn Tuyền xong những lời đó, mặt đen sầm , trông như mực cá phun đầy mặt .
Hắn suýt nữa quên mất, còn đang thủ mộ cho vị hôn thê khuất cơ mà! Tình cảm sâu đậm đến thế, mà nửa đêm lén lút chạy đến phòng khuê nữ của gì chứ!
Muội của gả cho một kẻ ngoài mặt một đằng, trong lòng một nẻo như thế , liệu thật sự hạnh phúc ?
“Hai vị Hoàng Tử, các ngươi điều gì giải thích ?”
“Chủ t.ử nhà ngủ với Công chúa nước ngươi. Việc liên quan gì đến chủ t.ử nhà chứ! Nếu cần giải thích thì tìm Tam Hoàng T.ử ! Liên quan gì đến chủ t.ử nhà !” Tiểu Phúc T.ử xong lời , lập tức tỏ vẻ bất mãn!
Thượng Quan Huyền Dật xong, liền dành cho Tiểu Phúc T.ử một ánh mắt đầy vẻ tán thưởng.
“Hỗn xược! Ngươi dám sỉ nhục !” Cái gì mà ngủ với Công chúa nước ngươi chứ, thể lời nào khó hơn nữa ?
Tiểu Phúc T.ử nhận ánh mắt tán thưởng, càng hăng hái như tiêm m.á.u gà, tiếp tục :
“Đông Tấn Quốc Hoàng Tử, ngươi hiểu lầm , hề ý sỉ nhục Công chúa nước ngươi, chỉ là sự thật thôi mà! Hơn nữa, cách ngươi chuyện dễ gây hiểu lầm, ngươi xin chủ t.ử nhà . Bằng , nếu lời truyền ngoài, lỡ như Duệ An Huyện Chủ tưởng chủ t.ử nhà và Công chúa nước ngươi quan hệ gì đó trong sạch mà nổi giận thì ! Vả , vì lời của ngươi mà lan truyền tin đồn Công chúa nước ngươi đồng thời quan hệ mờ ám với hai đàn ông, chẳng danh tiếng của nàng sẽ càng tổn hại hơn !”
Tiểu Phúc T.ử cũng liều mạng . Hôm nay sai chuyện gì mà khiến chủ t.ử vui, tìm cách dỗ dành chủ t.ử thôi! Bằng , nếu đuổi ngoài , mà trở về nữa!
--------------------