Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 612
Cập nhật lúc: 2025-12-04 11:25:36
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Để đ.á.n.h xe ngựa cho!" Thẩm Thừa Diệu lên tiếng. Hoàng Thượng quả thực thể bỏ giữa đường, hơn nữa xe ngựa mà đỗ chình ình nơi đây cũng cách, sẽ gây cản trở giao thông.
lúc , Dương Liễu bước tới: "Lão gia, để đ.á.n.h xe cho!"
Thế , xe ngựa liền do hai Dương Liễu và Dương Mai đánh, còn Triệu Dũng và Tiểu Phúc T.ử thì chịu trách nhiệm đưa hai vị lão nhân về nhà.
Cơn mưa dường như xu thế yếu dần.
Hiểu Nhi vén tấm rèm xe, bên ngoài, chỉ thấy Triệu Dũng và Tiểu Phúc T.ử đang đỡ hai vị lão nhân lên chiếc xe thồ, đẩy xe nép một bên, hiệu cho xe ngựa của họ qua .
Những con đường nhỏ nơi thôn dã vốn dĩ đều chật hẹp, hai chiếc xe song song cũng chỉ miễn cưỡng lách qua .
Tiết trời thuận, đường khó khăn, khi họ về đến trang viên thì trời sẩm tối.
Điều đáng mừng là mưa tạnh, nếu đêm nay mưa nữa thì sáng mai đồng ruộng sẽ khô ráo hơn, như sẽ thuận lợi cho việc thu hoạch, cần lấm lem bùn đất, chân thấp chân cao lội bì bõm.
Hiểu Nhi tự xuống bếp sửa soạn một bữa tối đơn giản. Mọi dùng bữa xong thì Triệu Dũng và Tiểu Phúc T.ử cũng về tới.
Quần áo của cả hai đều ướt sũng. Đợi họ y phục, dùng xong bữa tối, Hoàng Thượng liền cho gọi cả hai đến hỏi chuyện.
"Thân thể của lão nhân thế nào ?"
"Duệ An Huyện Chủ đưa một lọ t.h.u.ố.c viên cho nô tài mang đến cho ông . Sau khi ông lão uống viên thuốc, về đến nhà liền phần eo lưng ngã còn đau nữa." Tiểu Phúc T.ử lên tiếng đáp.
Hoàng Thượng thì gật gù, t.h.u.ố.c viên của Duệ An Huyện Chủ thì tin tưởng . Sau đó, tiếp tục hỏi: "Con trai của lão nhân gia cả ? Cớ mưa to gió lớn thế mà vẫn cần hai ông bà xuống đồng thu hoạch?"
"Người con trai duy nhất của lão nhân khai khoáng từ nửa năm . Con dâu của lão thì sắp đến ngày lâm bồn, mưa lớn, lão nhân lo nàng sẽ trượt ngã nên cho nàng xuống đồng gặt lúa."
"Khai khoáng? Đi khai khoáng ở ? Con trai của lão phạm tội gì ?" Chẳng trách Hoàng Thượng câu hỏi . Việc khai khoáng cực nhọc nguy hiểm, nhiều bá tánh . Thông thường, nhà nào chỉ con trai độc nhất mà sinh cháu đích tôn thì nếu phạm trọng tội sẽ cưỡng ép khai khoáng.
"Lão nhân con trai của lão chẳng phạm tội gì cả, còn vô cùng hiếu thuận và thật thà. Chỉ vì nhà nghèo, nửa năm đến làng tuyển mộ, rằng mỗi tháng hai lạng bạc tiền công. Hắn nghĩ rằng tức phụ của sắp sinh, đợi con lớn nhà cửa sẽ đủ chỗ ở, nên khai khoáng năm tháng là vặn kiếm đủ mười lạng bạc, thể cất thêm một gian nhà ngang cho lũ trẻ. Năm tháng trở về nhà cũng kịp tham gia vụ thu và trông thấy con chào đời."
"Cả nhà họ đều mong ngóng trở về vụ thu, nào ngờ trong làng thu hoạch xong cả mà nhà vẫn còn hơn một nửa lương thực gặt xong. Hai ngày nay mưa như trút nước, con trai thì vẫn thấy về, lão nhân lo lương thực ngoài đồng sẽ hư hỏng hết, cả nhà sang năm sẽ cái ăn, nên mới đội mưa thu hoạch." Triệu Dũng đáp lời.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Hai lạng bạc nhiều như ư? Thế thì trong làng chắc hẳn nhiều nhỉ?" Thẩm Thừa Diệu xong liền .
Tiền công của phu mỏ quả thực cao, Thẩm Thừa Diệu nhiều nhất cũng chỉ một lạng rưỡi bạc mỗi tháng, nhưng với mức tiền công vẫn ít bá tánh chịu . Nếu tiền công lên đến hai lạng bạc, e rằng sẽ nhiều sẵn lòng . Thẩm Thừa Diệu đặt cảnh đó mà nghĩ, nếu gia đình vẫn còn như khi phân gia, con cái đến một bữa cơm no cũng , thì với hai lạng bạc một tháng, sẽ mà cần suy nghĩ.
" là nhiều, làng đó gần như nhà nào cũng nam nhân . Chỉ điều, nửa năm nay những một ai trở về, tiền bạc cũng từng ai gửi về nhà." Triệu Dũng gật đầu .
Hoàng Thượng xong những lời , vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ.
"Có là khai khoáng ở mỏ nào ?" Thượng Quan Huyền Dật lên tiếng hỏi.
"Mỏ sắt Kỳ Sơn!"
"Mỏ sắt Kỳ Sơn? Chẳng nơi đó khai thác xong từ nửa năm ?" Thẩm Thừa Diệu kinh ngạc thốt lên.
Nửa năm , mỏ sắt Kỳ Sơn bẩm báo triều đình rằng khai thác cạn kiệt, hơn nữa triều đình cũng phái thẩm tra. Thế nhưng bây giờ tin nửa năm bỏ tiền lớn để chiêu mộ nhân công đến khai thác mỏ sắt Kỳ Sơn, chuyện rõ ràng là kẻ dối lừa !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-612.html.]
"Lão nhân gia khi nào nhớ nhầm ?" Thẩm Thừa Diệu hướng mắt về phía Triệu Dũng.
"Ta cũng sợ lão nhân gia nhớ lầm, cho nên khi rời khỏi nhà của ông , hỏi thăm thêm những thôn dân khác, chắc chắn là mỏ sắt Kỳ Sơn, sai , trưởng thôn cũng như !" Triệu Dũng quả quyết đáp lời.
"Mỏ sắt Kỳ Sơn cách nơi xa, ngày mai chúng đến đó tìm hiểu ngọn ngành là sẽ rõ!" Hiểu Nhi liền lên tiếng.
Đêm về, vạn vật chìm trong tĩnh mịch.
Từ phía xa bỗng vọng một tiếng nổ vang trời, tựa như thứ gì đó sụp đổ.
Hiểu Nhi đang say giấc nồng, cứ ngỡ là địa chấn, nàng bật phắt dậy khỏi giường, hét lớn: "Địa chấn , mau chạy thôi!"
Dương Liễu đang canh đêm vội : "Cô nương đừng sợ, chắc địa chấn , lẽ là núi lở ở phía xa thôi."
Tiếng động tuy vang dội, nhưng Dương Liễu cảm thấy mặt đất rung chuyển, nên nàng cho rằng địa chấn.
"Tốt hơn hết là nên ở trong phòng, sân sẽ an hơn." Hiểu Nhi bước xuống giường, khoác vội áo choàng, định bước ngoài thì giọng của Thượng Quan Huyền Dật vang lên: "Nha đầu, sợ ?"
Hiểu Nhi đẩy cửa bước : "Không , nhưng ngủ mơ màng, cứ ngỡ là địa chấn! Hoàng Thượng chứ?"
"Không , đều ở sân trống ." Thượng Quan Huyền Dật nắm lấy tay Hiểu Nhi, dắt nàng bước ngoài.
Cả hai cùng bước khỏi phòng, chỉ thấy Thẩm Thừa Diệu và Hoàng Thượng sẵn ở sân trống.
Cả hai trông thấy Hiểu Nhi bước , đều cất tiếng hỏi han đầy quan tâm, xem nàng hoảng sợ .
Hiểu Nhi lắc đầu: "Ta cứ ngỡ là địa chấn."
"Bọn cũng tưởng là địa chấn! May mà !" Thẩm Thừa Diệu cất giọng, lòng vẫn còn hết bàng hoàng.
"Bây giờ sắp đến canh năm , chúng đừng về phòng ngủ nữa. Ăn sáng xong xuôi thì mỗi một việc, bắt đầu thôi!" Hoàng Thượng liếc sắc trời, phán.
Mọi dĩ nhiên ai phản đối, chốc nữa trời sẽ sáng, giờ mà về phòng thì cũng trằn trọc khó ngủ.
"Dật Nhi, ngươi theo đến Kỳ Sơn Thiết Khoáng xem , nếu lầm, tiếng nổ vang trời hẳn là vọng đến từ phía Kỳ Sơn Thiết Khoáng." Hoàng Thượng hướng mắt về phía phát tiếng động.
Thẩm Thừa Diệu vốn định khuyên Hoàng Thượng đừng xuống ruộng, nay dò la tình hình Kỳ Sơn Thiết Khoáng càng thêm lo lắng, việc còn nguy hiểm hơn cả việc xuống đồng gặt lúa gấp bội phần!
"Thượng Quan Lão Gia, ngài cứ ở trang viên, chuyện dò xét cứ giao cho !" Trời đổ mưa lớn suốt hai ngày hai đêm ròng rã, Thẩm Thừa Diệu lo rằng sẽ sạt lở núi, tiếng nổ vang trời cũng rõ nguyên do. Quan trọng hơn cả, con đường dẫn đến Kỳ Sơn Thiết Khoáng phần lớn là đường núi cheo leo.
"Thượng Quan Lão Gia, mấy việc trèo đèo lội suối cứ giao cho đám trẻ chúng là , chẳng ngài đến đây để trải nghiệm thú vui điền viên ? Cứ để phụ dẫn ngài xuống đồng gặt lúa, nếu thấy gặt lúa nhàm chán thì xuống sông mò cá cũng vui!" Hiểu Nhi cũng lên tiếng khuyên can.
Cảm ơn các bạn bình chọn, chúc mừng Quốc Khánh vui vẻ~~
Nghe Quốc Khánh cũng kẹt xe, bạn nào kẹt cao tốc ?
--------------------