Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 618

Cập nhật lúc: 2025-12-04 11:25:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Công cuộc lục soát và kiểm kê tại mỏ sắt Kỳ Sơn đều giao cho binh lính do Địch Thiệu Duy mang đến.

 

Còn đám binh lính vốn canh giữ khu mỏ, giờ đây sự giám sát của Lão Hổ, cam phận phu mỏ, gánh vác công việc cứu .

 

“Số quặng sắt khi khai thác ắt chở luyện kim. Lúc vận chuyển quặng ngoài, chắc chắn sẽ một ít rơi vãi dọc đường, chúng cứ tìm kiếm những con đường gần đây, xem thử quặng rốt cuộc chở !” Hiểu Nhi cất lời.

 

“Nơi luyện kim chắc hẳn xa nơi .” Địch Thiệu Duy phỏng đoán.

 

Hiểu Nhi gật đầu, nếu ở quá xa, quặng sắt rơi vãi quá nhiều quan đạo thì mỏ sắt ắt phát giác từ lâu .

 

Hiện nay, nhiều quan đạo tu sửa thành đường xi măng, các trạm thu phí, mỗi trạm đều binh lính và nhân viên túc trực, đám mỏ lậu vận chuyển ngoài chẳng chuyện dễ dàng, chỉ thể luyện kim ngay tại khu vực lân cận, chế tác thành các sản phẩm sắt mới vận chuyển nơi khác.

 

Địch Thiệu Duy chia một nửa binh lính ở khu mỏ để thu dọn tàn cuộc, một nửa còn tìm nơi luyện sắt.

 

Thượng Quan Huyền Dật một lời, chỉ nắm chặt lấy tay Hiểu Nhi.

 

Ba bước khỏi khu mỏ, đưa mắt ngắm bốn phía.

 

Thực , gần khu mỏ chỉ hai con đường, họ vòng quanh khu mỏ, rẽ một cái thấy ngay.

 

Trên con đường còn , những vệt bánh xe hằn sâu vô cùng rõ nét, những rãnh xe sâu hoắm , Hiểu Nhi thể mường tượng cảnh tượng từng đoàn xe bò, xe ngựa chất đầy những khối sắt thô cứ thế nối đuôi hối hả ngược xuôi con đường .

 

Họ men theo con đường tiếp, cứ mỗi một đoạn bắt gặp vài viên quặng sắt rơi vãi bên đường.

 

Đi chừng hai khắc, họ liền thấy điểm cuối của con đường, đó là lối của một khe núi, ba đưa mắt : hẳn là nơi !

 

Địch Thiệu Duy lệnh cho một trăm năm mươi binh lính canh giữ lối khe núi, một trăm binh lính còn theo lên núi dò xét tình hình.

 

Thượng Quan Huyền Dật siết c.h.ặ.t t.a.y Hiểu Nhi, phối hợp với thực lực của nàng, cả hai cùng thi triển khinh công bay vút lên.

 

Một bóng hình áo tím, một bóng hình áo trắng cùng bay về phía ngọn núi lớn đang ngả màu vàng úa xen lẫn sắc xanh, tựa như tiên nhân hạ thế, khiến đám binh lính bên đến ngây cả .

 

Khung cảnh quả thực quá mỹ lệ, khiến chẳng nỡ chớp mắt.

 

Đây chẳng là đôi thần tiên quyến lữ trong truyền thuyết đó ? Có thầm nghĩ.

 

Địch Thiệu Duy thấy hai bỏ mặc chạy , chẳng dám cất tiếng gọi, chỉ đành lẩm bẩm mắng một câu “trọng sắc khinh bạn”, vội vàng đuổi theo.

 

Ba lặng lẽ một tiếng động lên đến đỉnh núi, nấp những lùm cây rậm rạp mà xuống:

 

cuối thu, khí se se lạnh, nhưng những công nhân bên , nhiều vẫn cởi trần, để lộ làn da đen bóng, đang hừng hực khí thế việc.

 

Hiểu Nhi đếm sơ qua, phát hiện bên mười sáu tòa Luyện Thiết Lô, một tòa Dung Lô, một tòa Đoán Lô, tám hố chứa sắt, một hố quặng lớn, một ao phối liệu, cùng đủ loại thiết khí và khuôn đúc... Dù đây là đầu tiên nàng trông thấy một khu luyện kim thời cổ đại, nhưng nàng dám chắc rằng, quy mô của nơi vô cùng lớn .

 

như câu , thấy xa ngàn dặm, lên cao một tầng. Đứng đỉnh núi, thể thấy vô thứ.

 

Hiểu Nhi còn phát hiện một khu sinh hoạt rộng cả ngàn mét vuông cách Luyện Thiết Lô hơn trăm mét, phụ nhân đang giặt giũ, nhặt rau, trẻ con đang nô đùa bãi đất trống.

 

Mà từ khu sinh hoạt một con đường khác thông bên ngoài, mặt đường lát bằng bê tông, nhưng xuất hiện những vết nứt vỡ và ổ gà lởm chởm, thể tưởng tượng , bao nhiêu sản phẩm sắt vận chuyển ngoài từ con đường , đến nỗi nghiền nát cả mặt đường vốn cứng rắn.

 

“Cử chặn hết lối còn , như chúng thể ung dung bắt rùa trong chum !” Hiểu Nhi lên tiếng.

 

「nha đầu , ngươi miêu tả quả là chuẩn xác vô cùng, sắp đặt ngay đây! Cũng may đường tới liệu , để ba trăm binh mã ở bên ngoài, bây giờ cứ để họ vòng qua bên , chặn lối là xong.» Địch Thiệu Duy dứt lời liền vội vã xuống núi để sắp đặt.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật vẫn luôn ở đỉnh núi, dõi mắt trông theo tình hình bên .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-618.html.]

Đây là đầu tiên Hiểu Nhi chứng kiến cảnh luyện sắt thời cổ đại, nàng xem say sưa đầy hứng thú.

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy trong mắt nàng ánh lên niềm hứng khởi dạt dào, bèn cất lời giải thích cặn kẽ từng công đoạn thao tác ở bên .

 

«Thật , kỹ thuật luyện sắt quá lạc hậu . Kỹ thuật luyện sắt và bản vẽ thiết kế lò cao mà ngươi cung cấp giúp tăng sản lượng sắt lên nhiều, hơn nữa xảy cháy nổ cũng giảm đáng kể.»

 

Hiểu Nhi khẽ gật đầu, điều đó là tất nhiên .

 

Những lò luyện sắt bên đắp bằng đất nện, hình dạng tựa như chiếc bánh bao, đây hẳn là kỹ thuật lưu truyền từ thời Hán, thế nhưng Hiểu Nhi rằng, lò luyện sắt nếu xây bằng đá thì sẽ chịu nhiệt độ cao hơn, với hình dáng tựa như phần của vỏ chai bia, cổ thon, bụng phình, sẽ giúp cho xỉ sắt dễ dàng chảy xuống hơn.

 

Trong khi đó, những lò luyện sắt ở dung tích quá lớn, thực chất điều giúp tản nhiệt , ngược còn dễ gây áp suất quá tải trong lò và dẫn đến cháy nổ.

 

Hai đang mải mê bàn luận về sự lạc hậu của kỹ thuật luyện sắt bên và phương hướng cải tiến, thì từ phía xa bỗng vọng tiếng vó ngựa lóc cóc.

 

Cả hai cùng về phía đó, chỉ thấy dẫn đầu một bên ống tay áo trống , đang phất phơ bay trong gió.

 

«Là Lệ Minh Quân dẫn tới.» Hiểu Nhi quả quyết .

 

«Hẳn là mỏ sắt sập nên mới dẫn đến cứu viện!»

 

«Như , bắt gian bắt tận tay! Giờ thì đúng là tang vật chứng đều đủ! Để xem còn thể chối cãi thế nào!»

 

«Đi, chúng xuống núi sắp đặt một phen. Lệ Minh Quân là kẻ vô cùng cảnh giác, đừng để chạy thoát! Lần nhất định bắt tại trận.»

 

Hiểu Nhi và cao xa, Lệ Minh Quân đến khu mỏ vẫn cần một thời gian nữa, và thời gian đủ để Thượng Quan Huyền Dật sắp đặt thứ.

 

Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi lao nhanh xuống núi, đó lệnh cho binh lính ở chân núi mau chóng ẩn lên .

 

Sau khi căn dặn binh lính xong xuôi, hai nhanh như gió phóng về phía khu mỏ.

 

 

Lệ Minh Quân một một ngựa dẫn đầu, xông thẳng khu mỏ: «Vọ!»

 

Hắn giật dây cương, hai chân của con tuấn mã liền giương cao lên, khựng .

 

Những theo Lệ Minh Quân cũng lượt xuống ngựa.

 

Lệ Minh Quân thấy tại hiện trường chỉ binh lính đang đào bới cứu , mặt đất vương vãi vài cỗ thi thể, ngoài thấy bóng dáng một thợ mỏ nào khác, trong lòng dấy lên một dự cảm chẳng lành: «Tất cả thợ mỏ đều chôn vùi đó

 

Sao thể như ! Ít nhất cũng vài mặt đất chứ!

 

Một tên lính cúi gằm mặt, dáng vẻ co rúm sợ sệt, giọng cũng run rẩy: «Bẩm chủ tử, đúng ạ. Lúc sập xuống, trời gần hửng sáng, gần đây thúc ép tiến độ, hai ngày nay trời đổ mưa, nước ngập cả hầm mỏ, lỡ mất ít thời gian. Đại nhân thấy tối qua mưa tạnh, nên sáng sớm nay cho gọi tất cả thợ mỏ dậy, hối hả lùa hết xuống đó ! Ngay cả chúng thuộc hạ cũng phụ giúp vận chuyển khoáng sản!»

 

«Lũ khốn kiếp! Biết rõ trời mưa cột đá nước xối mòn, khả năng sẽ lung lay, kiểm tra một lượt hả!» Bây giờ đám thợ mỏ đó đều c.h.ế.t cả ! Chuyện khiến nhất thời tìm thêm trai tráng về đây khai mỏ đây!

 

Đám thợ mỏ đó c.h.ế.t đáng tiếc, nhưng việc trì hoãn tiến độ chế tạo binh khí của , đó mới là chuyện đại sự!

 

Cảm ơn các bạn bình chọn nhé~

 

Nhân tiện, chúc Trung Thu vui vẻ~~

 

Tối nay, chỗ của trời đổ mưa, chẳng thấy ánh trăng cả.

 

--------------------

 

 

Loading...