Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 628
Cập nhật lúc: 2025-12-04 11:25:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái gì, chuyện là thật ?” Tam Hoàng T.ử tin tức , liền vội vàng bật dậy.
“Bẩm Tam Hoàng Tử, muôn phần là thật!”
“Tại rơi xuống vách núi cùng Duệ An Huyện Chủ? Khoan , mặc kệ tại , chuyện đó thì liên quan gì đến chứ! Chỉ cần bọn chúng thật sự rơi xuống đó là ! Ha ha ha...” Tam Hoàng T.ử vui sướng đến độ xoay tít một vòng ngay tại chỗ.
“Ha ha ha... Ha ha ha... Trời giúp ! là trời cũng giúp mà! Ha ha ha...” Tam Hoàng T.ử kìm mà ngửa mặt lên trời cất tiếng vang, đến độ nước mắt cũng ứa mới chịu dừng !
“Xin chúc mừng Tam Hoàng Tử!” Tên vệ thấy Tam Hoàng T.ử vui mừng khôn xiết như , vội vàng lên tiếng chúc mừng.
Quả thật là chuyện đáng mừng, đáng chúc, Tam Hoàng T.ử tiện tay tháo miếng ngọc bội đang treo bên hông xuống: “Thưởng cho ngươi, lui xuống !”
Đợi thị vệ lui ngoài, Tam Hoàng T.ử mới từ từ xuống.
Đêm qua phủ Lục Hoàng T.ử ồn ào náo động như , Tam Hoàng T.ử sai dò la tin tức, nhưng vì trời quá khuya nên chẳng tra gì, bèn lệnh cho sáng sớm hôm nay đến Thăng Bình Hầu phủ hỏi Cố Nhu Nhi.
Kết quả, tin tức mang về khiến tài nào tin nổi! Hắn ngờ ông trời giúp đến thế !
Thượng Quan Huyền Dật tuy mang mệnh thiên tử, nhưng văn thao vũ lược, tuyệt đối sẽ là trở ngại lớn nhất con đường leo lên ngôi báu của !
Vậy mà bây giờ c.h.ế.t ! Chuyện bảo vui cho ! Tam Hoàng T.ử cất tiếng to.
Khoan , là mất tích rõ tung tích, chắc c.h.ế.t!
Nghĩ đến đây, Tam Hoàng T.ử chẳng thể nào yên nữa, thu nụ mặt cất giọng hô lớn: “Lôi Hổ!”
“Thuộc hạ mặt!”
Tam Hoàng T.ử hiệu cho gần, ghé tai thì thầm vài câu, đoạn xua tay cho lui xuống.
Bất kể ngươi còn sống c.h.ế.t! Thượng Quan Huyền Dật, sẽ khiến ngươi dù mọc thêm cánh cũng khó mà bay về Đế Đô thành!
Tam Hoàng T.ử nhanh chóng bước ngoài, tình thế lúc quả là vô cùng thuận lợi! Vô cùng thuận lợi a!
Thượng Quan Huyền Tuấn bí mật dẫn một đội binh mã rời khỏi Đế Đô.
Địch Thiệu Duy và Triệu gia lưỡng thì thống lĩnh sáu vạn đại quân đối đầu với Lệ Đại Tướng Quân.
Còn Thượng Quan Huyền Dật thì sống c.h.ế.t rõ! Không đúng, là chắc chắn c.h.ế.t!
Thượng Quan Huyền Hạo ngoài y thuật thì văn thành, võ xong, so với thì kém quá xa! Tóm là chẳng gì đáng lo ngại.
Còn về phần Thượng Quan Huyền Diệu, đó chính là một con heo béo chỉ ăn! Lại còn Phụ Hoàng mang theo bên tự dạy dỗ, cuối cùng dạy thành một kẻ chỉ ăn uống vui chơi, hơn bảy tuổi mà võ công vẫn bắt đầu học!
Tên mập con , cứ giữ cái mạng của , dùng minh chứng cho tấm lòng yêu thương của , chỉ cần dùng gấm vóc lụa là nuôi cho thành kẻ phế nhân là xong!
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Quan trọng nhất là Phụ Hoàng lúc đang liệt giường, bệnh tình mãi thuyên giảm! Nếu lỡ một cái mệnh hệ gì... thì chẳng là chuyện hết sức bình thường ?
Nghĩ đến đây, tim của Tam Hoàng T.ử đập liên hồi thình thịch!
Hắn kìm mà đưa tay lên ôm lấy lồng ngực, chỉ sợ trái tim sẽ nhảy vọt ngoài.
Nếu chuyện thật sự là như , đợi đến khi đại sự định, thì Thượng Quan Huyền Tuấn dù về cũng quá muộn !
Không , cung xem xét tình hình của Phụ Hoàng, nhân tiện bàn bạc với Mẫu Phi một chút, đó tìm vài vị mưu sĩ để cùng thương lượng đối sách.
Thời gian còn nhiều nữa! Hắn nắm chắc lấy cơ hội ngàn vàng .
Tam Hoàng T.ử vội vã tiến cung, đến ngoài T.ử Thần Cung cầu kiến Hoàng Thượng.
Lão thái giám cận bên cạnh Hoàng Thượng ngăn : “Tam Hoàng Tử, Hoàng Thượng chỉ, long thể bất an, gặp bất kỳ ai cả!”
“Ta nhiều ngày gặp Phụ Hoàng , tình hình của Phụ Hoàng , hôm nay nhất định gặp Phụ Hoàng một , nếu yên tâm!” Tam Hoàng T.ử cất lời, gương mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
“Xin Tam Hoàng T.ử đừng khó nô tài, nô tài cũng chỉ là phụng mệnh hành sự, dám kháng chỉ bất tuân.” Lão thái giám cúi đầu, khom hành lễ với Tam Hoàng Tử, thái độ và giọng điệu đều vô cùng cung kính, khiến thể bắt bẻ một chút sai sót nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-628.html.]
Tên cẩu nô tài lá gan thật nhỏ! Dám ngấm ngầm chỉ trích kháng chỉ bất tuân!
Tam Hoàng T.ử những lời , trong lòng giận dữ khôn nguôi, một tên thái giám mà cũng dám lên mặt với ! Đợi leo lên ngôi cửu ngũ, kẻ đầu tiên g.i.ế.c chính là lão!
Bao nhiêu năm qua, thật sự chịu đủ cái thói giả nhân giả nghĩa của lão thái giám .
Tên hoạn quan bề ngoài thì tỏ cung kính với , nhưng tận trong xương tủy vô cùng coi thường ! Đừng hòng tưởng !
“Vậy phiền Phụ Hoàng nữa, hỏi Thái y một chút về tình hình của Phụ Hoàng.” Tam Hoàng T.ử trong lòng đầy bất mãn, nhưng nét mặt chẳng mảy may để lộ.
“Nô tài cung tiễn Lục Hoàng Tử.” Lão thái giám trong lòng thở phào một nhẹ nhõm, đồng thời thầm cầu nguyện Hoàng Thượng mau mau hồi cung, bởi sắp che đậy nổi nữa .
Lục Hoàng T.ử rời liền đến Thái Y Viện để dò hỏi bệnh tình của Hoàng Thượng.
Dù ngày nào cũng đến dò hỏi một lượt, nhưng tin tức nhận luôn là long thể của Hoàng Thượng ngày một sa sút.
Tam Hoàng T.ử hỏi một vị Thái y vốn quen với , và cũng nhận câu trả lời y hệt.
“Phụ Hoàng còn bao lâu nữa mới thể bình phục?” Kỳ thực, điều hỏi là Phụ Hoàng còn sống bao lâu nữa?
Lâm Thái Y lắc đầu: “Việc khó lắm, vi thần cũng dám đảm bảo. Chúng thần dốc hết cách , nhưng long thể của Hoàng Thượng vẫn cứ ngày một sa sút.”
“Trong thời gian , Phụ Hoàng lập di chiếu ?” Tam Hoàng T.ử hạ giọng hỏi.
“Hẳn là ạ.” Lâm Thái Y lắc đầu, Hoàng Thượng e rằng đến cây bút cũng nhấc nổi.
Chưa lập thì ! Hắn đỡ tốn công tìm hủy !
Tam Hoàng T.ử ghé sát tai Lâm Thái Y, dùng âm giọng chỉ hai thấy mà thì thầm vài câu.
Lâm Thái Y xong lời , hai mắt trợn trừng: “Chuyện …, chuyện .”
Nghe , một nét âm hiểm độc ác thoáng lướt qua gương mặt Tam Hoàng Tử: “Lâm Thái Y, ngươi suy nghĩ cho kỹ !”
Tam Hoàng T.ử buông câu đó bỏ .
Lâm Thái Y thất thần lạc phách lê bước trở về Thái Y Viện.
La Thái Y thấy thế bèn lên tiếng hỏi han, Lâm Thái Y lúc mới hồn, vội vàng xốc tinh thần, lắc đầu tỏ ý gì.
La Thái Y thấy cũng hỏi thêm nữa.
Tam Hoàng T.ử về đến phủ cho gọi mấy vị mưu sĩ đến cùng bàn bạc đại sự.
Ngày hôm , Đế Đô trông bề ngoài vẫn bình yên phẳng lặng như khi.
Thế nhưng, những kẻ bận rộn trong bóng tối nhiều kể xiết.
Vị Hoàng Thượng đang vui đến quên cả đường về ở trang viên ngoại thành cũng đóng giả thành một trang đầu, Đế Đô ngay khoảnh khắc cổng thành đóng , để mang sản vật trong trang viên đến cho phủ Thăng Bình Hầu — đó là món khô cá mặn do chính tay vớt sông lên phơi khô trong tháng .
“Thăng Bình Hầu, đây là cá khô do chính tay bắt, chính tay phơi, mang về hai sọt đầy! Tặng ngươi một sọt, sọt còn sẽ mang về cung cho Thái Hậu và Hoàng Hậu nếm thử!” Hoàng Thượng ngắm mớ khô cá mặn, ánh mắt trìu mến như đang ngắm con đẻ của , trong lòng yêu thích vô cùng.
Thẩm Thừa Diệu vội vàng tạ ơn, hạ giọng : “Hoàng Thượng mời trong, vi thần sẽ đưa ngài đến tệ xá của .”
Hoàng Thượng gật đầu: “Vậy thì phiền lệnh , sẽ tặng lệnh ít khô cá mặn để tỏ lòng cảm kích!”
Thẩm Thừa Diệu vội vàng tạ ơn, nếm món khô cá mặn do chính tay Thiên T.ử phơi, kể cũng là chuyện xưa nay từng ! Rốt cuộc, vị Hoàng đế nào rảnh rỗi đến mức mò cá phơi khô cơ chứ!
Thế là, vị “trang đầu” Hoàng Thượng lên đường tặng sản vật của trang viên cho Thẩm Thừa Tổ.
Những kẻ canh gác bên ngoài phủ Thăng Bình Hầu thấy chiếc xe ngựa về phía khu dân thường thì cũng chẳng thèm để tâm nữa.
Ngày hôm , tin tức Hoàng Thượng bệnh nặng nguy kịch truyền đến tai văn võ bá quan.
--------------------