Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 649
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:01:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nhi dáng vẻ ngập ngừng thôi của Chu Nhan, nhưng nàng cũng chẳng chủ động cất lời hỏi han.
Mấy trò chuyện rôm rả về những hàng quán ngon nức tiếng ở huyện Thăng Bình, nhất thời khí cũng trở nên vô cùng hòa hợp.
Chu Nhan đấu tranh nội tâm một hồi, khó khăn lắm mới chuẩn xong tâm lý, dồn hết can đảm định cất lời thì đúng lúc , một gã tiểu nhị bưng bốn bát mì nóng hổi bước tới.
Chu Nhan bực bội lườm gã tiểu nhị một cái cháy xém: Mì sớm mang lên, muộn mang lên, cớ cứ nhằm đúng lúc định mở miệng thì tới!
Gã tiểu nhị cái lườm của Chu Nhan dọa cho hồn bay phách lạc, suýt chút nữa thì đổ cả khay mì: Ánh mắt của cô nương mà sắc lẹm thế! Hắn thậm chí còn chẳng dám đặt bát mì xuống mặt nàng nữa.
Hiểu Nhi trông thấy bộ dạng của Chu Nhan, suýt chút nữa thì phì thành tiếng.
Cảnh Duệ bụng bưng bát mì khay đặt xuống mặt Chu Nhan, giải vây cho gã tiểu nhị tội nghiệp.
Gã tiểu nhị nọ liền ném cho Cảnh Duệ một ánh đầy ơn, ba chân bốn cẳng chuồn thẳng.
Mì ở đây dai, nhưng điều quan trọng nhất là trứng kho, thịt kho, măng chua, đậu nành chiên giòn... cùng các món ăn kèm bên chế biến vô cùng ngon miệng. Hai mươi văn tiền một bát lớn, ngoài trứng và thịt thì các món chay khác đều thêm tùy thích, tuy hẳn là quá hời nhưng thực khách đông, tiểu nhị trong quán bận đến chân chạm đất.
Chu Nhan nhận thất thố, chỉ âm thầm nghiến răng, phen đúng là mất mặt đến tận nhà bà ngoại !
Để vớt vát hình tượng màn thất thố , mì bưng lên, Chu Nhan liền vẫy vẫy tay, định gọi tiểu nhị mang thêm một đĩa nhỏ măng chua, đậu nành chiên giòn, và cả dưa muối nữa.
Gã tiểu nhị thấy Chu Nhan vẫy tay, liền dứt khoát giả mù sa mưa, lách đường vòng mất dạng.
Chu Nhan: ...
Hiểu Nhi và Cảnh Hạo liếc một cái, vội vàng cúi gằm mặt xuống thấp hơn nữa, nén đến khổ sở, chỉ đành giả bộ đang chuyên tâm húp mì, để ý đến trời trăng mây gió gì.
Cảnh Duệ thấy Chu Nhan mặt mày sa sầm vì ngượng ngùng, trong lòng chút nỡ, bèn lên tiếng hỏi: "Chu cô nương còn dùng thêm chút gì ?"
"Mấy món ăn kèm ngon lắm, mà gọi thêm đồ ăn chay cũng tính tiền, gọi tiểu nhị mang thêm mỗi thứ một đĩa nhỏ nữa."
Nghe , Cảnh Duệ bèn giơ cao tay gọi tiểu nhị mang thêm vài món ăn kèm, chỉ gọi những món chay miễn phí mà còn gọi thêm một phần trứng kho và thịt kho nữa.
Chu Nhan dứt lời hối hận kịp, tiêu , lanh miệng cái vụ tính tiền gì cơ chứ, thế khác nào tự biến thành kẻ ham của rẻ! Nàng thật sự hạng đó mà! Chẳng qua là vì thấy ngon quá, bọn họ cũng nếm thử nhiều hơn một chút thôi!
Chu Nhan dở dở mếu, danh tiếng một đời của nàng coi như chôn vùi tại cái quán mì nhỏ xíu !
Cảnh Duệ dặn dò tiểu nhị xong, đầu thấy vẻ mặt xoắn xuýt của Chu Nhan, trong lòng khỏi thắc mắc: Cô nương nữa ? Chẳng lẽ nàng chê gọi thêm đồ ăn đủ nhiều ư?
Cảnh Duệ chợt nhớ đến sức mạnh trời sinh của Chu Nhan, sức lực phi thường thì thường ăn khỏe, lẽ nào một bát mì đủ cho nàng no bụng, nhưng ngại ngùng dám gọi thêm bát nữa mặt , nên đành ăn thêm chút đồ kèm cho đỡ thèm chăng?
Mà cũng , nữ t.ử thường ăn thức ăn nhiều hơn cơm, mấy của cũng y như , cơm thì ăn chẳng bao nhiêu, nhưng thịt cá rau dưa thì ăn hăng, mà đồ ăn vặt thì còn kinh khủng hơn nữa.
Nghĩ đến đây, Cảnh Duệ bèn mở lời: "Một bát mì xem vẻ ít, Chu cô nương, là gọi thêm một bát nữa nhé?"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Một bát mì quá ít, gọi thêm một bát nữa ư?!
Câu của Cảnh Duệ dọa cho cả ba cùng bàn giật nảy !
Hiểu Nhi và Cảnh Hạo vội vàng ngẩng phắt lên Cảnh Duệ, chỉ thấy đang Chu Nhan chằm chằm. Cả hai cứ ngỡ Cảnh Duệ sức ăn của Chu Nhan lớn, sang nàng: ngờ nàng vóc cao, dáng chẳng mập, mà thể ăn khỏe đến thế!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-649.html.]
mà cũng chẳng , nhà bọn họ bây giờ khác xưa , cưới một nàng dâu sức ăn lớn một chút cũng chẳng thành vấn đề, thể nào ăn đến sạt nghiệp ! Cảnh Hạo thầm nghĩ trong bụng.
Thấy Hiểu Nhi và Cảnh Hạo cứ chằm chằm như thế, mặt Chu Nhan trong nháy mắt đỏ bừng như gấc chín: Thẩm Công t.ử đ.á.n.h giá quá cao nàng , tuy mang họ Chu, nhưng dù là vóc dáng dung mạo thì cũng chẳng lấy một nét nào dính dáng đến loài trư cả
"Không cần ! Bát mì lớn thế , cũng ăn hết." Chu Nhan Cảnh Duệ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, gằn từng chữ. Biểu cảm gương mặt nàng hệt như đang , ngươi mà còn ép ăn nữa, sẽ lật cả bàn lên đấy.
Thấy , Cảnh Duệ cũng chẳng dám thêm lời nào, chỉ bát mì: "Ăn mì , ăn mì , thì mì sẽ dính cả bây giờ."
Chu Nhan gật đầu, sang với Hiểu Nhi: "Duệ An Huyện Chủ nếm thử măng chua xem, ngon lắm đó."
Hiểu Nhi gật đầu, gắp một miếng măng chua nếm thử. Vị chua cay thanh mát, đậm đà , quả thực tuyệt.
Trong chốc lát, cả mấy đều ai lời nào, chỉ mải miết vật lộn với bát mì mặt.
Tiết trời giá buốt, xì xụp một bát mì nóng hổi cay nồng thế bụng, cả khoan khoái hẳn lên.
Ăn mì xong, mấy bước khỏi quán, cũng là lúc những bông tuyết bắt đầu lất phất bay.
Vừa , Triệu Dũng đ.á.n.h xe ngựa đến đỗ sẵn bên ngoài tiệm mì.
"Tuyết rơi , Chu cô nương, tiễn cô nương về phủ nhé! Đại ca, Hạo Nhi, hai tự về phủ !" Hiểu Nhi kéo tay Chu Nhan, cho nàng cơ hội từ chối, cùng lên xe ngựa.
Cảnh Duệ và Cảnh Hạo đều thấy vẻ mặt ngập ngừng thôi của Chu Nhan lúc ăn mì. Hai Hiểu Nhi hỏi riêng xem nàng điều gì khó , nên thức thời gật đầu, dặn dò hai nàng cẩn thận một chút, vẫy tay chào, cất bước về phía Lưu phủ.
Trong xe ngựa, Hiểu Nhi vòng vo tam quốc, thẳng vấn đề: "Chu cô nương, cô nương điều gì với chúng ?"
Chu Nhan ngờ Hiểu Nhi hỏi thẳng thắn đến , nàng bất giác liếc mắt ngoài xe.
"Chu cô nương cứ tự nhiên, cần e ngại." Thấy nàng vẻ e dè Triệu Dũng, Hiểu Nhi liền lên tiếng.
"Thực dám giấu, chuyện nhờ vả." Nói đến đây, Chu Nhan khựng một chút.
Hiểu Nhi im lặng, chờ nàng tiếp. Còn về chuyện nàng nhờ vả, liệu đồng ý , thì xem đó là chuyện gì .
Thấy , Chu Nhan bèn tiếp: "Duệ An Huyện Chủ, gia đình nhiều đời kinh doanh, buôn bán đủ ngành nghề, nhưng chủ yếu vẫn là vận chuyển đường sông, cùng với buôn và vải vóc."
Trong xe một lò than nhỏ, đang hâm nóng một ấm sữa. Hiểu Nhi rót , khẽ gật đầu, hiệu rằng nàng vẫn đang lắng , và những điều nàng đều .
"Hai năm gần đây, sức khỏe của phụ ngày một sa sút, nên giao việc vận chuyển đường sông cho nhị thúc của trông coi giúp."
Đến đoạn quan trọng đây! Hiểu Nhi ngẩng đầu lên, thẳng Chu Nhan. Cô nương là đang đến tự thú ?
Lẽ nào Duệ An Huyện Chủ chuyện ? Bắt gặp ánh mắt đầy ẩn ý của Hiểu Nhi, trong lòng Chu Nhan khỏi giật thót.
Hiểu Nhi chỉ liếc nàng một cái cúi đầu, đưa một tách sữa đến mặt Chu Nhan: "Chu cô nương uống chút cho ấm ."
Chu Nhan đón lấy tách , cất lời cảm tạ. Nếu Duệ An Huyện Chủ , thì nàng càng thấy may mắn vì hôm nay chủ động . Nàng nhấp một ngụm , cố gắng trấn tĩnh tinh thần, tiếp: "Cách đây lâu, một vị quản sự già lén cho , trong hàng hóa nhà vận chuyển đến Tây Bắc nhiều lương thực và d.ư.ợ.c liệu. Nhà tuy mở tiệm lương thực, nhưng hai năm phụ rằng buôn lương thực lợi nhuận quá thấp, nên quyết định sẽ dần dần thu mua nữa. Ta lời vị quản sự, bèn bí mật cho điều tra, mới phát hiện hai năm nay lượng lương thực thu mua ngược còn nhiều hơn đây! Duệ An Huyện Chủ, tình hình ở Tây Bắc hiện giờ , cần , cũng rõ. Điều là, gia đình chúng tuyệt đối sẽ bao giờ tiếp tay cho giặc!"
--------------------