Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 650

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:01:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thế nhưng, Lệ gia các ngươi chẳng tiếp tay cho giặc ? Ngươi trong vòng hai năm, một thương gia buôn lương thực thể thu gom bao nhiêu thóc lúa? Rồi thể vận chuyển bao nhiêu lương thảo lên tận Tây Bắc ? Chu cô nương chuyện nhờ vả, là cầu mặt cho gia đình ngươi, thông qua Lục Hoàng t.ử để xin Hoàng Thượng khai ân ư? Nếu các ngươi cầu tình, thì ai sẽ cầu tình cho những binh sĩ ngã xuống vì trận chiến đây?"

 

Giọng điệu của Hiểu Nhi khi thốt những lời qua chẳng hề nặng nề, thế nhưng Chu Nhan cảm thấy từng con chữ, từng lời , tựa như chiếc búa tạ ngàn cân đang hung hăng nện thẳng tim nàng.

 

Nàng hé môi định , nhưng chẳng cất lời thế nào mới thể thuyết phục Hiểu Nhi.

 

Thật đây nàng từng ý định gả cho Thẩm Cảnh Duệ, như hai nhà sẽ trở thành thông gia, khi sự việc vỡ lở, nàng chỉ cần mở lời cầu xin một tiếng, Thăng Bình Hầu phủ chắc chắn sẽ thể nào khoanh tay nhà đẻ của gặp nạn !

 

Chỉ là cách như thật quá đỗi ích kỷ, nàng lo lắng nhỡ Lục Hoàng t.ử sủng ái Duệ An Huyện Chủ như lời đồn, Hoàng Thượng cũng chẳng hề coi trọng Thăng Bình Hầu, như ngược sẽ kéo cả nhà Thăng Bình Hầu cùng chìm xuống vũng bùn.

 

Rốt cuộc nàng cũng thể chuyện như thế, chỉ đành thật chuyện.

 

Việc động trời thế , nàng dám báo quan tự thú, nàng rốt cuộc những vị quan nào mới là của triều đình, nàng cũng chẳng dám chắc những vị quan viên đó lấy gia đình để thành tích chính trị .

 

"Duệ An Huyện Chủ, xin ngươi hãy tin , phụ của thật sự hề chuyện . Việc tày trời như , nhị thúc của dám quá phô trương, lương thảo tuy vận chuyển đến Tây Bắc, nhưng vẫn còn hơn một nửa hề bán . Duệ An Huyện Chủ, phụ nguyện ý dâng tặng bộ phần lương thảo còn đó cho triều đình, để lấy công chuộc tội."

 

"Nửa lương thực bán là bao nhiêu?" Đối với triều đình lúc , nàng quyên góp lương thực thật sự chẳng quan trọng, ngay cả trong gian của chính nàng cũng ít lương thực, thể binh lính của triều đình hề thiếu thốn lương thảo.

 

"Khoảng chừng năm vạn thạch." Chu Nhan lí nhí đáp một câu.

 

Hiểu Nhi xong lời liền lặng một lúc, năm vạn thạch là một con lớn , cộng thêm nguồn cung ứng đó của triều đình, chẳng trách Lệ Quân dám phản.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Bây giờ lương thực của nhà các ngươi còn bán cho binh lính Lệ gia nữa ?"

 

"Không còn nữa ạ, nhị thúc của phụ nhốt . Chỉ là chúng lo lắng sẽ đả thảo kinh xà, tính mạng khó giữ! Cho nên vẫn đoàn thương buôn vận chuyển d.ư.ợ.c liệu đến Tây Bắc. tuyệt đối sẽ bán cho quân địch, đoạn đường đến Tây Bắc xa xôi vạn dặm, những d.ư.ợ.c liệu đó nước mưa ẩm ướt, mốc meo cũng là chuyện thể xảy !" Chu Nhan vội vàng cam đoan.

 

Hiểu Nhi thì khẽ gật đầu, điều quả thật giải thích tại hôm nàng vẫn còn trông thấy đoàn thương buôn lén lút vận chuyển lương thực và d.ư.ợ.c liệu đến Tây Bắc.

 

Xe ngựa đến Chu phủ, nhưng Triệu Dũng dứt khoát điều khiển xe ngựa chạy thẳng về phía , định bụng sẽ tiếp tục vòng quanh huyện thành thêm một vòng nữa.

 

"Duệ An Huyện Chủ, kho lương của nhà ở Tây Bắc hai hôm 'hỏa hoạn' ban đêm, bộ lương thực đều cháy thành tro bụi ! Chuyện Duệ An Huyện Chủ chỉ cần phái điều tra là sẽ ngay! Duệ An Huyện Chủ, Chu gia chúng tuyệt đối lòng mưu phản, đồng thời gia đình chúng nguyện ý quyên tặng mười vạn bộ áo bông quần bông cho các binh sĩ ở Tây Bắc, để chuộc mạng sống cho nhị thúc của , chỉ cầu xin ngài miễn cho thúc tội c.h.ế.t."

 

Chu Nhan cũng , gặp chuyện thế , cho dù tội c.h.ế.t thể miễn, thì tội sống cũng khó thoát, nhưng ông bà nội của nàng mất sớm, nhị thúc là do một tay cha nàng nuôi lớn, cha nàng từng hứa sẽ chăm sóc nhị thúc thật . Nay nhị thúc gây chuyện hồ đồ như , cha nàng cho rằng đó là do ông chăm sóc cho nhị thúc, cho nên mới nguyện ý bỏ mười vạn bộ áo bông quần bông để cứu lấy mạng sống của thúc .

 

Hiểu Nhi xong những lời liếc Chu Nhan thêm một cái, cách của Chu gia tuy chỉ là mất bò mới lo chuồng, nhưng là cách xử lý thông minh nhất : "Chuyện sẽ chuyển lời cho Lục Hoàng tử, chỉ là gia đình các ngươi sẽ , nhị thúc của ngươi sẽ thế nào, chuyện vẫn xem ý của Hoàng Thượng, thể cho ngươi bất kỳ lời hứa chắc chắn nào."

 

"Đa tạ Duệ An Huyện Chủ." Chu Nhan liền nở nụ rạng rỡ, đoạn nàng dậy định cúi hành lễ với Hiểu Nhi, nhưng quên mất đang ở trong xe ngựa, đầu lập tức va nóc xe, đau đến mức cả khuôn mặt nhăn như mướp đắng.

 

Thấy cảnh , Hiểu Nhi khỏi bật , nàng thầm thở dài, mong rằng sự thật của chuyện quả đúng như lời nàng ! Nếu thì…

 

"Chu cô nương cứ yên , va hỏng xe ngựa của bồi thường đấy!"

 

Chu Nhan , mặt đỏ bừng vội xuống.

 

Thấy nàng yên, Hiểu Nhi liền tiếp: "Những đoàn thương buôn khởi hành , d.ư.ợ.c liệu họ vận chuyển mà mưa dầm thấm ướt ẩm mốc thì thật đáng tiếc bao. Triều đình lập nhiều trạm kiểm soát ở các nơi, d.ư.ợ.c liệu đó sẽ họ tịch thu hết."

 

"Vâng, d.ư.ợ.c liệu ẩm mốc thì đáng tiếc lắm, triều đình tịch thu là đạo."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-650.html.]

Hiểu Nhi mỉm , Chu Nhan cô nương cũng đáng yêu phết.

 

"Chu cô nương, ngày mai ngươi hãy thu xếp thỏa chứng cứ và tài liệu liên quan, xa phu nhà sẽ đến tìm ngươi để lấy."

 

Triệu Dũng ở bên ngoài thấy hai chữ "xa phu", trong lòng khỏi gào thét: Cô nương, xin hãy gọi là Triệu hộ vệ! Là hộ vệ, xa phu!

 

Chu Nhan vội vàng gật đầu lia lịa: "Đa tạ Duệ An Huyện Chủ."

 

Hiểu Nhi lắc đầu: "Ta chỉ truyền lời giúp thôi, chẳng giúp ngươi việc gì to tát ."

 

"Duệ An Huyện Chủ chịu truyền lời là giúp nhà chúng một việc lớn tày trời ! Nếu , chúng thật sự là kêu cứu cửa. Ân tình của Duệ An Huyện Chủ, Chu gia chúng nhất định sẽ báo đáp." Chu Nhan bằng cả tấm chân tình.

 

Hiểu Nhi gật đầu: "Sẽ cơ hội báo đáp thôi, đến lúc đó lấy báo đáp là ."

 

Nửa câu Hiểu Nhi nhỏ, Chu Nhan rõ nên hỏi : "Đến lúc đó thì ?"

 

"Đến lúc đó hãy , bây giờ vẫn cần." Hiểu Nhi mỉm đáp.

 

Triệu Dũng thấy các nàng chuyện xong, bèn cho xe ngựa rẽ sang một hướng khác, chẳng mấy chốc tới Chu phủ.

 

Xe ngựa dừng .

 

Hiểu Nhi cất lời cáo từ với Chu Nhan: "Chu cô nương tới nơi, sẽ còn gặp ."

 

"Duệ An Huyện Chủ tạm biệt, cảm tạ Duệ An Huyện Chủ đưa về nhà." Chu Nhan xong câu mới bước xuống xe ngựa.

 

Chu Nhan dõi mắt theo chiếc xe ngựa rời khuất bóng mới bước trong phủ.

 

Hiểu Nhi lấy giấy mực bút nghiên từ trong hộc tủ bí mật của xe ngựa bắt đầu thư.

 

Lúc , giọng của Triệu Dũng từ bên ngoài vọng : "Cô nương thấy lời của Chu cô nương đáng tin ?"

 

Hiểu Nhi: "Nàng lý do gì để lừa cả."

 

Triệu Dũng ngẫm cũng thấy . Nếu Chu Nhan thật sự dựa Lục Hoàng t.ử để lấy công chuộc tội thì quả thật thể dối dù chỉ một lời.

 

Trở Lưu phủ, Lưu Thị thu dọn xong hành lý, mấy cỗ xe ngựa đang đợi sẵn ngoài cửa, chỉ chờ Hiểu Nhi về là khởi hành về nhà.

 

Lo tuyết rơi quá lớn, tích tụ đường sẽ khó , nên ngay khi Hiểu Nhi về tới, Lưu Thị liền từ biệt nhà của , đó mấy cỗ xe ngựa rời khỏi Lưu phủ.

 

Cảnh Duệ thấy Hiểu Nhi cuối cùng cũng trở về thì thở phào nhẹ nhõm, bước tới, lên thẳng xe ngựa của Hiểu Nhi hỏi: "Sao lâu như ?"

 

Hiểu Nhi ghé tai Cảnh Duệ thì thầm vài câu, nàng chỉ rằng tối qua Triệu Dũng tra đoàn thương buôn đáng ngờ mà họ gặp đường hôm đó chính là đoàn thương buôn của Chu gia, chứ hề kể cho những lời Chu Nhan .

 

Cảnh Duệ thì trợn tròn hai mắt: "Không thể nào! Chu cô nương trông giống một gia đình như thế dạy dỗ nên."

 

--------------------

 

 

Loading...