Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 660

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:01:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiền Quản Gia hề rụt tay : "Đa tạ Thẩm Lão Gia Tử, chỉ là trong phủ Chủ T.ử và hạ nhân đông đúc, thật sự thiếu tiếp đãi khách khứa. Trời đông giá rét thế , mời các vị về cho!"

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thẩm Trang Thị hôm nay quyết nhịn nữa, nàng còn nhân cơ hội xông quậy phá, bèn xấn tới đẩy tay Tiền Quản Gia: "Cẩu nô tài nhà ngươi cút ngay! Ta trong! Đây là nhà của con trai , dựa cái gì mà cho ! Ta thể để cho Lưu Thị nhân lúc con trai ở nhà, mà phá sạch sành sanh tiền bạc trong nhà ."

 

Hộ vệ lập tức vung hai thanh đại đao chéo ngay mắt Thẩm Trang Thị, dọa cho nàng sợ đến mức lùi vội về , giẫm trúng chân của Thẩm Cảnh Văn, đau đến nỗi ôm chân nhảy tưng tưng.

 

"Thẩm Lão Phu Nhân , thật hiểu nổi. Đây là nhà của Phu nhân nhà , cơ nghiệp to lớn nhường là do Chủ T.ử và các vị Tiểu Chủ T.ử nhà cùng gầy dựng nên! Phu nhân nhà cớ gì phá của nhà chứ? Vả , Phu nhân chúng chỉ cảm tạ bà con làng xóm hết lòng hết sức việc mà thôi, thể gọi là phá gia chi t.ử ! Mấy vị rõ ràng là đến đây gây rối, nơi là Hầu Gia Phủ! Người bên trong phận cao sang quý phái, là những kẻ mà các chọc nổi ! Mau ngay! Bằng đừng trách đao kiếm mắt!" Tiền Quản Gia nghiêm giọng quát.

 

Thẩm Cảnh Văn thì chẳng còn bận tâm đến cái chân đau nữa, vội vàng huých nhẹ Thẩm Trang Thị, thì thầm nhỏ: "Bà nội, cơ hội thể bỏ lỡ a!"

 

Thẩm Trang Thị hai thanh đao đang lóe lên những vệt sáng chói lòa ánh mặt trời, đôi chân run rẩy bước tới: "Ta phi, hôm nay nhất định bằng ! Đây là nhà của con trai , thì , dựa cái gì mà ngăn cản !"

 

Mùi thơm thật quá mức quyến rũ, Thẩm Trang Thị quá lâu ăn thịt, bất giác hít một thật sâu, thầm nghĩ trong cứ bảo Văn Nhi múc một bát, đó hẵng bỏ t.h.u.ố.c độc !

 

Phong Dương và Triệu Dũng đang nấp trong bóng tối hóng chuyện, Phong Dương thấy cảnh , mặt mày lộ rõ vẻ khinh bỉ, : "Mụ già hôm c.h.ử.i thì hăng hái lắm, bây giờ mới thấy tuốt đao sợ đến bủn rủn cả chân tay! Thế mà còn đòi g.i.ế.c cô nương ư? E là kịp đến gần dọa cho c.h.ế.t khiếp !"

 

"Đồ đàn bà con nít ngu , chẳng qua chỉ là một kẻ chỉ bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh mà thôi!" Triệu Dũng khinh khỉnh .

 

Gã hộ vệ khẽ nhúc nhích thanh đao trong tay, Thẩm Trang Thị một nữa sợ hãi lùi mấy bước liền!

 

Mẹ ơi là ơi! Cổng nhà lão Tam mà còn đáng sợ hơn cả cổng nha môn thế !

 

Hay cho một Lưu Thị, nhất định là sớm đề phòng nàng cửa !

 

"Thẩm Lão Phu Nhân hình như quên , và Chủ T.ử nhà đoạn tuyệt quan hệ, chuyện ngay cả Hoàng Thượng cũng chấp thuận!" Tiền Quản Gia đến Hoàng Thượng, còn chắp tay vái một cái về hướng Đế đô.

 

Thẩm Lão Gia T.ử thì sững sờ cả , ngay cả Hoàng Thượng cũng chấp thuận ư! Vậy chẳng là hết đường cứu vãn ! Thế đây?

 

Thẩm Cảnh Văn chút sốt ruột, mụ già ngày thường c.h.ử.i bới của tam phòng, chỉ hận thể ăn tươi nuốt sống, gặm xương lóc thịt bọn họ, bây giờ đến lúc thật sự trận, cứ lùi bước mãi thế !

 

Món Phật Khiêu Tường quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả ngửi thấy mùi thơm cũng nhảy tót qua tường mà đ.á.n.h chén một bữa cho no nê! Thẩm Trang Thị mà nữa thì ăn sạch cả .

 

Lam Thị trong lòng cũng nóng như lửa đốt, nàng suy tính , bước đến bên cạnh Thẩm Trang Thị, khẽ : "Mẫu , đừng sợ, cứ xông thẳng . Bọn hộ vệ đó dám thương thật , chỉ dọa thôi! Người là ruột của tam , chúng nó chỉ là nô tài, nào dám g.i.ế.c thật chứ!"

 

"Hai con nhà đúng là một bụng ý đồ xa!" Phong Dương chán ghét Lam Thị và Thẩm Cảnh Văn.

 

Triệu Dũng gật gật đầu, xem như đáp .

 

Thẩm Trang Thị lòng đầy nghi hoặc, Lam Thị như , chính nó xông lên , nàng cứ việc theo mà!

 

Đao kiếm mắt, cho dù g.i.ế.c , lỡ như va thì cũng đổ m.á.u như chơi, nghĩ đến đây, Thẩm Trang Thị bèn : "Lam Thị, ngươi xông , ngay lưng ngươi là !"

 

Lam Thị tức đến mức suýt ngã ngửa ! Mụ già Lão Thái Quân, mạo hiểm, đời chuyện dễ dàng như

 

Phong Dương thì bật , mụ già cũng đến nỗi quá ngu xuẩn.

 

Thẩm Thừa Văn sốt ruột : "Bà nội ơi, nhanh là ăn hết bây giờ!"

 

Mùi thịt thơm lừng khiến bụng Thẩm Cảnh Văn réo lên ùng ục, giờ phút cũng chẳng còn màng đến cái địa vị một vạn của nữa, chỉ tức tốc chạy xơi một bát cho !

 

Mùi hương quả thực quá sức mê ! Hắn tài nào chịu nổi nữa .

 

Chẳng riêng gì Thẩm Cảnh Văn, mà ngay cả Thẩm Lão Gia T.ử và Thẩm Thừa Quang ngửi thấy mùi thơm cũng kìm mà nuốt nước miếng ừng ực! Thật quá mời gọi! Đói quá mất!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-660.html.]

Thẩm Trang Thị thế liền kéo Lam Thị cùng tiến về phía .

 

Lam Thị thật sự chỉ thét lên, trong lòng nàng đem tổ tông Thập Bát đời của Thẩm Trang Thị hỏi thăm một lượt.

 

Hai run run rẩy rẩy bước tới, vì quá sợ hãi, Lam Thị nặn một nụ méo xệch trông đến là kỳ quặc: "Tiền Quản Gia, chúng thật sự ác ý , chúng chỉ xin một tiếng thôi, ngài cho chúng mà!"

 

lúc , Phượng Dương nấp trong bóng tối búng một viên sỏi nhỏ trúng ngay đầu gối của Lam Thị. Nàng đau điếng, đầu gối khuỵu xuống, cơ thể bất giác chúi về phía . Theo bản năng, Lam Thị vội túm lấy cánh tay Thẩm Trang Thị, cố gắng giữ cho ngã nhào.

 

Bị Lam Thị kéo mạnh, Thẩm Trang Thị mất thăng bằng, cứ thế lao thẳng về phía .

 

Hộ vệ kề thẳng lưỡi đao cổ Thẩm Trang Thị, một vệt m.á.u lập tức rỉ !

 

"A!" Thẩm Trang Thị thét lên một tiếng kinh hãi ngất lịm !

 

Lam Thị vệt m.á.u cổ Thẩm Trang Thị mà sợ đến toát cả mồ hôi lạnh, nàng vội vàng chạy núp lưng Thẩm Thừa Quang.

 

"Mau đem cho khuất mắt, tự tiện xông Hầu phủ là tội c.h.ế.t đấy! Đao kiếm mắt, còn dám xông thì chỉ là một vệt m.á.u là xong chuyện !" Tiền Quản Gia phất tay, điệu bộ như đang xua đuổi ruồi nhặng.

 

Thẩm Lão Gia T.ử phen , bèn đẩy Thẩm Thừa Quang một cái: "Còn mau cõng ngươi về! Dưới đất lạnh lắm, nhiễm phong hàn thì lấy bạc cho bà xem bệnh!"

 

Thẩm Thừa Quang lôi Lam Thị : "Nàng cõng về ."

 

"Thứ nghiệt chủng!" Phượng Dương nấp trong bóng tối liền lạnh lùng buông hai chữ.

 

"Ta sợ lắm, ngươi !" Lam Thị thế vội rụt tay co cẳng chạy biến.

 

"Văn Nhi, cõng bà nội con về nhà!" Thẩm Thừa Quang sang với con trai .

 

Nhìn lưỡi đao sáng loáng đang kề ngay Thẩm Trang Thị, Thẩm Cảnh Văn vội trốn lưng Thẩm Lão Gia Tử: "Cha, vai con vác nổi, tay con xách nổi, sức mà cõng bà nội về nhà!"

 

"Tre tệ sinh măng dở!" Triệu Dũng tiếp lời bình phẩm của Phượng Dương.

 

Thẩm Thừa Quang bất đắc dĩ, đành nắm lấy hai chân của Thẩm Trang Thị, kéo lê nàng ngoài, tránh xa lưỡi đao , đoạn quát Lam Thị: "Còn mau đây đỡ dậy, c.h.ế.t vì mệt ?"

 

Phong Dương trợn tròn mắt: "Đây nữa, mất hết cả nhân tính !"

 

Bấy giờ Lam Thị mới dám mon men tiến cùng Thẩm Thừa Quang vực Thẩm Trang Thị dậy, hai nửa dìu nửa kéo lôi về nhà.

 

Thẩm Lão Gia T.ử vẫn chịu bỏ , định bụng sẽ đợi ở đây, chờ cho dân làng ăn xong về thì sẽ lẻn .

 

Hắn nhất quyết bỏ cuộc!

 

Thẩm Cảnh Văn thấy , thầm nghĩ ông nội quả là cao tay, cứ đợi ở đây, chờ dân làng hết họ thừa cơ xông .

 

Tiền Quản Gia thấy thế, bèn đưa mắt hiệu cho hộ vệ.

 

Hộ vệ giơ đao bước tới, cố tình vung vẩy mấy đường mặt hai . Thẩm Cảnh Văn sợ hãi vội ôm lấy cổ , ba chân bốn cẳng chạy mất dạng.

 

Thẩm Lão Gia T.ử cũng tất tả chạy theo: "Văn Nhi, đợi với!"

 

Tiền Quản Gia thấy bèn bĩu môi một tiếng: "Có lòng giặc, mà lá gan!"

 

--------------------

 

 

Loading...