Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 672
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:01:37
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Doanh trại Lệ Quân, mùng một Tết Nguyên Đán
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Lại đến giờ cơm trưa, binh lính xếp hàng nhận phần.
Nhìn bát cháo loãng chỉ thấy nước nhiều hơn gạo, các binh sĩ ai nấy đều oán thán vang trời.
"Ngày thường ăn cháo thì cũng đành, nhưng hôm nay là Tết mà! Chẳng dám mơ đến thịt, lẽ nào một bữa cơm khô cũng ?"
"Cả ngày ăn thứ còn tệ hơn cả cám heo thế , tay chân rã rời hết cả, còn đ.á.n.h đ.ấ.m nỗi gì nữa!"
"Chẳng đó lương thảo sắp vận chuyển tới ? Đã bao nhiêu ngày trôi qua ? Cớ vẫn chẳng cơm ăn!"
" đó, ngày theo Đại Tướng Quân, triều đình lo cho chúng ăn uống, bổng lộc tuy nhiều bằng bây giờ, nhưng bữa nào cũng ăn no căng bụng! Bọn chịu đói bao giờ ?"
"Bây giờ bạc thì nhiều thật, nhưng ích gì chứ, gạo với mì ở đây đắt đỏ bao! Có khi bạc trong tay cũng chẳng mua nổi lương thực, bọn cứ chờ c.h.ế.t đói cả lũ thôi!"
…
Các binh sĩ húp bát cháo trắng loãng như nước lã, kẻ mà cất lời oán thán.
Suốt thời gian qua, thức ăn của họ chuyển từ cơm khô sang cháo loãng! Giờ đây, ngày Tết trọng đại là thế mà một miếng cơm khô cũng chẳng , trách binh sĩ oán thán vang trời.
Lệ Đại Tướng Quân vốn định ngoài đón năm mới cùng binh sĩ, nhưng giờ đây thấy họ bàn tán xì xầm về chuyện lương thực, cũng chẳng dám ló mặt nữa, đành lặng lẽ trở về đại trướng của .
Rõ ràng tính toán lương thảo kỹ càng lắm , mà hết đến khác xảy sự cố, đến nỗi bây giờ binh sĩ sắp cạn cả lương thực.
Mấy vạn cái miệng đang chờ cơm ăn, lượng lương thực mỗi ngày là ít! Kho lương dự trữ bây giờ... tóm là chỉ vài ngày nữa thôi, đến cháo loãng cũng chẳng còn mà húp.
Dạo còn thể cho binh sĩ cải trang thành thường dân các tiệm lương thực trong thành để thu mua một ít, nhưng bây giờ tiệm nào cũng yêu cầu hộ tịch mới mua theo định lượng, tuyệt đối mua nhiều.
Lệ Đại Tướng Quân khẽ nhắm mắt , Duệ An Huyện Chủ quả nhiên là phúc tinh của triều đình, nhưng là khắc tinh của !
Kể từ khi Mẫn Trạch Quốc Thăng Bình Hầu, Lệ gia bọn họ liền bắt đầu gặp đủ chuyện chẳng lành!
Đầu tiên là con trai con gái của lượt gặp nạn! Bây giờ Duệ An Huyện Chủ về quê mừng thọ một chuyến, mà quân lương của mấy vạn binh sĩ trướng cũng theo đó mà tan thành mây khói!
Mà con , g.i.ế.c qua g.i.ế.c thế nào cũng c.h.ế.t! Nghĩ đến đây, Lệ Đại Tướng Quân liền siết chặt nắm đấm!
Không , hết lương thực !
Không thể chờ đợi thêm nữa!
Lệ Đại Tướng Quân định gọi để chuẩn việc xuất binh.
Thế nhưng từ phía đại quân triều đình cách đó một con sông, mơ hồ vọng từng tràng tiếng hoan hô vang dội.
Lệ Đại Tướng Quân bước ngoài, tiến đến bờ sông, phóng tầm mắt sang, chỉ thấy doanh trại bên bờ lửa trại bập bùng, mỗi đống lửa đều đang nguyên một con dê, còn nhiều tay cầm gà, cầm cá mà nướng. Từng luồng hương thịt nướng, hương rượu nồng theo gió bay sang, đến cả ngửi thấy mà bụng cũng sôi lên ùng ục.
Bị mùi thơm của thức ăn kích thích, nhiều binh sĩ kìm mà chạy bờ sông ngóng , tiếng oán thán của họ vì thế mà càng lớn hơn.
Cùng là lính tráng như , thì ăn ngon uống say, còn bọn họ chịu đói chịu rét! Sự đối đãi cũng quá khác biệt !
Lệ Tướng Quân rõ nếu cứ kéo dài thế , lòng quân ắt sẽ d.a.o động, thu ánh mắt đang về phía xa, trở doanh trại, cất giọng với vẻ mặt đầy áy náy thể binh sĩ: "Các vị ! Lương thực của chúng triều đình chặn cướp giữa đường, mấy ngày nay để chịu đói, đặc biệt là ngày đầu năm mới cũng thể để một bữa cơm no, bản tướng quân thực sự vô cùng hổ thẹn! Tại đây, xin gửi lời tạ đến tất cả ."
"Tướng quân cho ăn no, mà là lương thực ngài chuẩn cho đều của triều đình cướp sạch ! Bây giờ lương thực trong thành cũng mua bán hạn, Tướng quân dù mua cũng chẳng mua . Người của triều đình đang dồn chúng chỗ c.h.ế.t! Bọn chúng cướp khẩu phần ăn của , ở đó mà chén chú chén , ăn thịt uống rượu! là quá sức đáng ghét!" Một vị phó tướng bên cạnh Lệ Đại Tướng Quân liền cất lời bổ sung với vẻ mặt căm phẫn ngút trời.
Binh sĩ những lời , lửa giận bừng bừng bốc lên!
Trong lòng họ căm phẫn gào thét, cướp , thì cướp thôi!
Những ngày tháng đói rét , thực sự thể nào chịu đựng nổi nữa .
Triều đình ép chúng đến đường cùng, thì: "Đại tướng quân, chúng xông qua đó ! Đoạt lương thực vốn thuộc về chúng !"
" , dựa mà bọn chúng cướp lương thực của chúng đó chè chén no say, còn chúng thì chỉ nước cháo loãng để húp!"
"Phải đó, đoạt !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-672.html.]
"Đoạt !" Binh lính đói đến mờ cả mắt, ai nấy đều giương cao trường thương trong tay, đồng thanh gào thét.
Phải chi giờ phút thể xông qua đó ngay lập tức, cướp sạch nào cừu nướng, gà , cá nướng, cả mỹ tửu thơm lừng nữa.
Dưới sự kích thích từ hương thơm ngọt ngào của thức ăn, quả đúng là nhất hô bá ứng, sĩ khí của Lệ Quân dâng cao ngút trời, từng !
Đây chính là sức mạnh khi cơn đói giày vò đến cùng cực.
"Hỡi các , nửa đêm nay chúng sẽ xuất binh! Đoạt tất cả những gì thuộc về , thành công cũng thành nhân!" Lệ Đại Tướng Quân dõng dạc quyết định trong lòng .
Ngay lúc , sĩ khí của binh lính lên đến đỉnh điểm, sôi sục từng thấy.
Trong khi đó, ở phía địch quân...
Hành quân tác chiến, đại kỵ nhất chính là uống rượu vui đùa, đúng như câu "say sưa hỏng việc"!
Hôm nay là mồng một Tết, nên đổ m.á.u sát sinh, lẽ đám quân triều đình cho rằng điều kiêng kỵ , nên mới dám càn rỡ như , công khai khiêu khích !
Nếu , sẽ tương kế tựu kế, ngược ý đồ của chúng, đợi đến khi tất cả say đến mềm oặt mới xuất binh!
...
Địch Thiệu Duy cao, dõi mắt Lệ Quân ở phía đối diện đang hừng hực khí thế, trong lòng bất giác nhếch lên một nụ băng giá.
Chịu hết nổi ? Hắn đợi giây phút lâu lắm !
Hắn hiệu cho mang thêm hai vò rượu lớn, lén vẩy xuống mặt đất, khiến cho mùi rượu trong khí càng thêm nồng nặc.
Sau đó, từng vò từng vò canh thịt nóng hổi đưa đến tận tay các binh sĩ.
Cũng may là binh lính xưa nay vẫn quen dùng bát để uống rượu, chứ nếu cầm chén rượu mà húp canh thịt, e rằng khối kẻ bật thành tiếng.
kể cũng , giữa tiết trời lạnh buốt thế , húp bát canh thịt nóng hổi thoang thoảng mùi rượu, ăn thịt nướng, màn thầu thỏa thích, quả là một lạc thú tuyệt vời của đời !
Tiếng hô "cạn chén" vang lên ngớt, tiếng át cả tiếng .
Kẻ nào , chỉ ngửi mùi rượu nồng nặc trong khí, ắt hẳn sẽ tin rằng họ đang uống rượu thật!
Lệ Đại Tướng Quân tiếng hoan hô và cụng ly mơ hồ vọng từ phía đối diện, sắc mặt càng thêm sa sầm. Hắn thêm vài lời khích lệ để trấn an binh sĩ, dẫn theo mấy vị phó tướng tiến đại trướng, bắt đầu bàn bạc kế hoạch xuất binh.
Không còn cách nào khác, nếu xuất binh ngay, binh lính sẽ đói đến mức phản mất!
Trước lúc bình minh, vạn vật chìm trong màn đêm tăm tối nhất.
Một chiếc thuyền gỗ thật dài đặt xuống mặt sông đang đóng một lớp băng mỏng, ngay lập tức, một tiếng "rắc" giòn tan của băng vỡ vang lên.
Chiếc thuyền gỗ dài, rộng chừng hai mét, dài hơn ba mươi mét, vặn bắc ngang qua con sông nhỏ.
Từng , từng lính nối nhảy lên thuyền, nhanh chóng chạy sang bờ bên .
Khi đám mây đen khổng lồ như thể há to cái miệng m.á.u chực chờ nuốt chửng lấy họ, thì binh lính canh gác của đại quân triều đình mới sững sờ phát hiện, địch quân lén lút vượt sông!
Tiếng tù và báo hiệu lập tức vang rền.
"Dậy mau, địch quân tấn công! Tất cả dậy mau lên!"
Nghe thấy tiếng hô, quân triều đình lập tức bật dậy khỏi giấc mộng, lao ngoài tập hợp đội hình. Tốc độ và động tác của họ nhanh gọn đến mức, cứ như thể họ chuẩn sẵn sàng cho trận chiến ngay cả trong giấc ngủ!
Mà sự thật đúng là như , họ chờ Lệ Quân xông tới từ lâu lắm , chờ đến mức sắp ngủ gật cả đám!
Và ngay khi địch quân qua sông, ở phía lưng họ, một đám mây đen khác cũng đang lặng lẽ áp sát!
Đại chiến sắp sửa bùng nổ.
--------------------