Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 695
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:02:53
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điểm trang xong xuôi, cuối cùng cũng đến lúc khoác lên bộ lễ phục nặng trịch.
Hiểu Nhi ngắm bộ lễ phục Hoàng t.ử phi tượng trưng cho sự tôn quý và vinh hoa, kìm mà vùng vẫy phút cuối: "Vinh Ma Ma, giờ vẫn còn sớm, là chúng đợi kiệu hoa đến hẵng y phục?"
"Không ! Như thì mà kịp chứ! Lỡ trễ giờ lành thì ?" Đợi kiệu hoa đến mới y phục ư? Nàng cũng những lời đó! Lần Vinh Ma Ma quyết dung túng cho Hiểu Nhi nữa.
"Chẳng vẫn còn tiết mục các tỷ đòi lì xì mở cửa ? Đến lúc đó cũng muộn mà!" Bộ y phục thật sự quá nặng, thêm chiếc phượng quan đầu, nặng đến hơn chục cân, thể mặc muộn một chút đương nhiên là nên mặc muộn một chút!
"Cô nương quá xem thường Lục Hoàng t.ử , đám cô nương đó thể cản Lục Hoàng t.ử bao lâu chứ?" Vinh Ma Ma đích cầm lấy lễ phục để mặc cho Hiểu Nhi.
Hiểu Nhi đành chấp nhận phận, bắt đầu khoác lên bộ gông cùm.
Vinh Ma Ma sai chút nào, đám đòi lì xì mở cửa căn bản là đối thủ của Thượng Quan Huyền Dật, chẳng mấy chốc qua năm ải c.h.é.m sáu tướng, đ.á.n.h cho đám tan tác còn một mảnh giáp.
Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi cùng bái biệt song , Cảnh Duệ cõng Hiểu Nhi lên kiệu hoa.
Tiếng trống nhạc vang lên, Thượng Quan Huyền Dật cưỡi một con bạch mã cao lớn, theo là một cỗ kiệu hoa tám khiêng lộng lẫy, uy phong lẫm liệt diễu một vòng quanh Hoàng thành, thẳng tiến về phía hoàng cung nguy nga tráng lệ.
Bấy giờ trời vẫn sáng tỏ, nhưng bá tánh trong khắp Đế đô nhà nhà đều thức giấc.
Kiệu hoa đến , bá tánh liền quỳ xuống hành lễ đến đó, chúc cho hai trăm năm hòa hợp, vĩnh kết đồng tâm.
Cùng lúc , một tiếng nổ lớn "đoàng" vang vọng từ phía chân trời xa xăm, một đóa pháo hoa rực rỡ bung nở tuyệt bầu trời đêm khi rạng đông sắp ló dạng.
Ngay đó là "đoàng, đoàng, đoàng…"
Giữa bầu trời đêm, pháo hoa kết thành mấy chữ "Trăm năm hòa hợp, vĩnh kết đồng tâm".
Đây là pháo hoa do bá tánh trong Đế đô cùng góp tiền, tập thể chuẩn , nhân dịp Lục Hoàng t.ử nghênh thú Duệ An Huyện Chủ mà đốt lên bên bờ sông Hoài Giang!
Mục đích là để cảm tạ Duệ An Huyện Chủ và Lục Hoàng t.ử từng xả cứu giúp bá tánh cả một tòa thành, giúp thoát khỏi tai ương đậu mùa, cảm tạ họ tu sửa cầu cống, xây dựng trường học miễn phí, mùa đông lập lều phát cháo…
Những ân huệ bá tánh lấy gì báo đáp, nhưng vẫn luôn khắc cốt ghi tâm, chỉ thể nghĩ cách để bày tỏ tấm lòng của .
Mãi mới đến ngoài cung môn, lúc , vầng thái dương rực rỡ đầu tiên cũng ló dạng nơi chân trời phía đông.
Nghi lễ đại hôn của Hoàng t.ử vô cùng hoành tráng và long trọng, cần kể chi tiết, trải qua một loạt nghi thức, Hiểu Nhi mấy bộ lễ phục, chỉ điều bộ nặng hơn bộ .
Mãi mới tất bộ nghi lễ, đưa động phòng thì là lúc hoàng hôn buông xuống, chỉ vì đang là đầu hạ, ngày dài hơn đêm nên trời vẫn tối hẳn.
Hiểu Nhi vốn tự nhận thể lực hơn , mà cũng cảm thấy kham nổi, mệt đến bở tai, chẳng hiểu những vẻ liễu yếu đào tơ như Nguyễn Vệ Trân vượt qua như thế nào.
Vừa mệt đói, thật thể chịu nổi! Cả đời nàng thề bao giờ thành thêm một nào nữa!
Hiểu Nhi chỉ mong mau chóng trút bỏ bộ phượng bào hà y , trong lòng tha thiết mong Thượng Quan Huyền Dật mau tân phòng vén khăn voan, để nàng thể sớm thoát khỏi bộ gông cùm .
"Cô nương, uống chút nước ?" Dương Liễu hỏi.
Hiểu Nhi định , thì lúc Ngũ Công Chúa, Phó Nhiên Tuệ, An Thân Vương Phi, mấy vị Vương t.ử phi cùng một vị Huyện chủ trong tông thất đến trò chuyện cùng nàng.
Hiểu Nhi thầm gào thét trong lòng, thể buông tha cho nàng, để nàng nghỉ ngơi một lát ?
Dù trong lòng kêu than dậy đất, nhưng Hiểu Nhi vẫn ngay ngắn giường, vực dậy tinh thần, giọng điệu hề tỏ mệt mỏi, kiên nhẫn cùng họ vui vẻ.
May mà Thượng Quan Huyền Dật để Hiểu Nhi chờ đợi quá lâu, nhanh chóng bước .
"Lục biểu ca cũng nôn nóng quá , còn kịp với Lục biểu tẩu đôi ba câu!" Phó Nhiên Tuệ lên tiếng trêu chọc.
Thượng Quan Huyền Dật trông ngóng bao năm, hôm nay cuối cùng cũng toại lòng mong ước, suốt cả một ngày dài, nụ cứ thế rạng rỡ môi, một cảnh tượng mà nay một ai từng chứng kiến.
Nếu là ngày thường, ngay cả Phó Nhiên Tuệ cũng chẳng dám bông đùa với Thượng Quan Huyền Dật, nhưng hôm nay thấy dáng vẻ của , quả thực tài nào nhịn .
Thượng Quan Huyền Dật cũng hiếm khi đáp lời, : “Biết nóng lòng lắm , còn mau lui .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-695.html.]
Mọi đều tinh ý, mỉm lặng lẽ lui ngoài.
Dương Liễu và Dương Mai cũng lui , tiện tay khép cửa .
Thượng Quan Huyền Dật bước đến bên cạnh Hiểu Nhi, cúi nàng thiếu nữ đang vì mà khoác lên bộ hỷ phục đỏ thẫm, trong lòng bất giác hồi tưởng từ đầu hai gặp gỡ, cho đến những ngày tháng thấu hiểu lòng ...
Hiểu Nhi đang trùm chiếc khăn voan đỏ thêu hình uyên ương nghịch nước, chỉ thể thấy gian từ đầu gối Thượng Quan Huyền Dật trở xuống. Thấy cứ sừng sững mặt , hồi lâu chẳng động đậy, nàng liền nổi giận: Cái quái gì thế , đang giở trò gì ! Trên đầu nàng còn đang nặng trĩu cái thứ khổng lồ đến mười cân đấy! Hắn đè gãy cổ nàng ?
“Thượng Quan Huyền Dật, ngươi vén khăn trùm đầu lên đây! Nếu vén thì tự vén đấy!”
Nghe thấy Hiểu Nhi tức giận đến mức gọi thẳng cả tên húy của , Thượng Quan Huyền Dật bất giác bật thành tiếng.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hắn cầm lấy cây cân hỷ bằng thúy ngọc đặt bàn, khẽ khàng vén tấm khăn voan đỏ đầu Hiểu Nhi lên.
Đập mắt là dung nhan tuyệt thế của Hiểu Nhi, đôi môi nàng khẽ chu , ánh mắt hờn dỗi lườm một cái, ngay cả dáng vẻ khi giận dỗi cũng đến mức khiến Thượng Quan Huyền Dật nín thở.
Hắn kìm lòng , cúi đầu đặt lên môi nàng một nụ hôn phớt, mới dịu dàng giúp nàng tháo chiếc phượng quan đầu xuống: “Xin , để nương t.ử sốt ruột chờ đợi.”
“Thứ nặng quá, cổ sắp gãy đến nơi .”
“Để xoa bóp cho ngươi.” Nghe , Thượng Quan Huyền Dật liền vội vàng xuống bên cạnh, đưa tay xoa bóp cổ cho nàng.
“Vai cũng mỏi nữa.” Hiểu Nhi khẽ nghiêng .
Thượng Quan Huyền Dật Vi Tiếu, bắt đầu xoa bóp đôi vai cho nàng.
Nhìn cô vợ nhỏ đang nũng với , Thượng Quan Huyền Dật vô cùng thích cảm giác .
Một lát .
“Chân cũng đau nữa!” Hiểu Nhi xoay , dứt khoát gác cả hai chân lên đùi Thượng Quan Huyền Dật.
Thượng Quan Huyền Dật giúp nàng tháo giày, bắt đầu xoa bóp đôi chân cho nàng.
lúc , bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, hẳn là nữ quan tiến để tất những lễ tiết tiếp theo.
“Vào .” Động tác tay Thượng Quan Huyền Dật vẫn hề dừng .
Hiểu Nhi thấy ngượng ngùng, nàng rụt chân về.
Thượng Quan Huyền Dật cho, giữ chặt đôi chân của Hiểu Nhi cho nàng rút về: “Đừng động, nếu ngày mai hai chân ngươi sẽ càng đau mỏi hơn đấy.”
Một tốp hơn mười nữ quan, tay bưng khay, lượt bước .
Tất cả đều cảnh tượng giường cho sững sờ: Chuyện gì đang xảy thế ?
Bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của , Hiểu Nhi dù mặt dày đến mấy cũng khỏi đỏ bừng cả mặt.
“Được !” Nàng vội rụt chân về.
“Mang giày .” Dưới ánh mắt của tất cả , Thượng Quan Huyền Dật vẫn thản nhiên nhặt đôi giày đất lên, đích giày cho Hiểu Nhi.
Chúng cung nữ: “!!!”
Lục Hoàng t.ử xoa bóp chân cho Lục Hoàng t.ử phi, còn đích giày cho nàng, lạy trời! Đây quả thực là sủng ái Duệ An Huyện Chủ đến mức còn giới hạn nào nữa !
Sau khi giày xong cho Hiểu Nhi, Thượng Quan Huyền Dật cả đám nữ quan đang hóa đá, khẽ chau mày, cất giọng lạnh lùng: “Còn mau bắt đầu!”
Chẳng lẽ đêm xuân một khắc đáng giá ngàn vàng ? Làm lãng phí của bao nhiêu thời gian quý báu, chẳng khác nào khiến tổn thất bao nhiêu là bạc!
Cảm ơn Quyên thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn.
--------------------