Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 705
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:03:08
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xuất bần hàn quả là thể thống gì, lời lẽ vô liêm sỉ như mà cũng thốt !
Thái Hậu xong những lời nhớ đến chuyện mà bà sắp xếp ở Lục Hoàng t.ử phủ hồi báo rằng: Lục Hoàng t.ử hễ về phủ là ở lì trong phòng cùng Lục Hoàng T.ử Phi, lúc đến tận canh ba nửa đêm mới dùng bữa.
Hai cứ ở lì trong phòng suốt một thời gian dài như , đến bữa cơm cũng chẳng buồn ăn đúng giờ, thì còn thể gì nữa!
Thái Hậu liếc gương mặt họa thủy của Hiểu Nhi, trong lòng thầm nghĩ nàng khiến cho cháu trai của bà mê mẩn đến mức thần hồn điên đảo!
Xem sắp xếp vài thị xinh mỹ miều qua đó cho cháu trai, để phân tán bớt sự chú ý của đối với Thẩm Hiểu Nhi!
Bằng cứ tiếp tục thế , lỡ như chỉ yêu mỹ nhân mà màng giang sơn thì !
"Khụ khụ, cũng cần gắng sức quá, cái đó... túng d.ụ.c quá độ sẽ tổn hại thể!"
Khóe miệng Hiểu Nhi giật giật một cách kín đáo, nhưng vẫn ngoan ngoãn lời mà đáp: "Hoàng Tổ Mẫu dạy !"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
là chuyện gì cũng do một bà hết, nhưng bà cứ , còn thì cứ , cứ thuận theo mà , đầu thế nào thì vẫn thế !
Cái trò dương phụng âm vi , nàng là rành rẽ hơn ai hết, chuyện gì cứ giao cho Thượng Quan Huyền Dật xử lý là , đây chính là lời !
Tranh cãi trái ngay mặt sẽ là bất hiếu, bản là đúng là sai, nên thế nào thì cứ thế đó, cứ dương phụng âm vi, như thì ấm ức cũng chỉ là kẻ khác mà thôi.
Thái Hậu thấy Hiểu Nhi ngoan ngoãn lời như thì càng thêm hài lòng, sắc mặt của bà cũng khá lên ít.
"Ai gia sống quá nửa đời , bây giờ cũng nửa bước chân lòng đất ! Sống đến từng tuổi, đây vẫn là đầu tiên đến vườn bách thú. là già , chẳng còn kiến thức gì nữa!" Nói xong bà còn liếc mắt Hiểu Nhi một cái.
Đây là đến vườn bách thú xem thử ? Hiểu Nhi những lời , cố nén cơn thôi thúc đảo tròn con mắt: Muốn thì cứ chủ động ! Lại còn khác chủ động mở lời, nhiệt tình mời mọc bà !
Nói chuyện lúc nào cũng vòng vo tam quốc như , bà thấy mệt ?
"Nếu Thái Hậu chê nơi đó đông , mùi của động vật khá nồng, thì cũng thể đến vườn bách thú tham quan một chuyến. Thái Hậu thể đến vườn bách thú của tham quan, quả thực là khiến cho nơi đó rồng đến nhà tôm!"
Thái Hậu thấy Hiểu Nhi thức thời như , liền mỉm : "Vậy cũng ! Ngày mai ai gia sẽ đến xem thử những loài động vật nào."
"Vậy ngày mai và Lục Hoàng t.ử xin cung kính chờ đón Hoàng Tổ Mẫu ngự giá quang lâm!" Nàng cứ xem Thái Hậu còn lời gì nữa.
"Lục Hoàng Phi, Thái Hậu nương nương phận cao quý, thể quang lâm đến vườn bách thú là phúc đức mấy đời nhà ngươi tu luyện mới ! Để tránh cho Thái Hậu những kẻ phu phen lỗ mãng va , ngươi nên dọn dẹp sạch sẽ bộ khuôn viên, để Thái Hậu nương nương thể thong thả thưởng lãm động vật và xem xiếc ?" Linh Nhi Quận Chúa lúc mới lên tiếng.
Thái Hậu những lời thì hài lòng mỉm , về phía Hiểu Nhi chờ đợi câu trả lời của nàng.
Thì là đang chờ đợi ở đây!
Dọn dẹp sạch sẽ khuôn viên? Ngày mai là ngày vườn bách thú khai trương, nàng gửi ít vé mời cho các gia đình giao hảo ở Đế đô, còn bao nhiêu từ khắp bốn phương tám hướng đang chờ mua vé vườn, mà hai nàng từ chối tất cả những mong chờ từ lâu ở ngoài cửa, chỉ để mở cửa cho một Thái Hậu?
Chuyện trơ tráo như mà cũng , đời đúng là còn ai sánh bằng!
Hừ! Phượng thể của bà quý giá đến thế !
Trong lòng Hiểu Nhi, một tia giận dữ thoáng lướt qua, nhưng nụ môi càng thêm rạng rỡ: "Chẳng đây là ý của Quận Chúa, là ý của Thái Hậu?"
"Có gì khác ? Là ý của bản Quận Chúa thì thế nào? Chẳng lẽ Thái Hậu nương nương phận cao quý là sai ? Hay là ngươi vui lòng một tiếp đón Thái Hậu? Ngươi Thái Hậu hạ cố đến cái vườn bách thú rách nát của ngươi là vinh hạnh ngút trời ?" Linh Nhi Quận Chúa Hiểu Nhi đầy khiêu khích, lời lẽ hùng hồn đanh thép.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-705.html.]
Sắc mặt Thái Hậu sa sầm , ánh mắt lạnh như băng chằm chằm Hiểu Nhi, chờ đợi câu trả lời của nàng.
Chẳng lẽ Thẩm Hiểu Nhi thật sự chen chúc cùng đám bình dân bá tánh để xem động vật ? Vậy thì bà và những kẻ phàm phu tục t.ử đó gì khác biệt?
"Linh Nhi Quận Chúa thích chuyện giăng bẫy cho khác thế nhỉ? Người còn tưởng ngươi đang cố tình châm ngòi ly gián, chia rẽ tình cảm giữa và Hoàng Tổ Mẫu đấy! Ngươi dùng lời lẽ chèn ép , thể thèm chấp nhặt, nhưng ngươi thể đẩy Hoàng Tổ Mẫu chỗ bất nhân bất nghĩa như !" Sắc mặt Hiểu Nhi sa sầm , nàng dùng ánh mắt sắc lẹm như d.a.o găm thẳng Linh Nhi Quận Chúa, giọng điệu đanh thép nghiêm Lệ mà .
Linh Nhi Quận Chúa , sắc mặt lập tức trắng bệch: "Ngươi đừng ngậm m.á.u phun ! Ta đẩy Thái Hậu chỗ bất nhân bất nghĩa từ bao giờ?"
"Hoàng Tổ Mẫu nhân từ đức độ với lê dân bách tính, mẫu nghi thiên hạ! Mẫu nghi thiên hạ nghĩa là gì? Chẳng là dùng tình yêu của một để yêu thương, quan tâm đến thể chúng dân trong thiên hạ ? Bách tính chính là con dân của Mẫn Trạch Hoàng Triều chúng ! Hoàng Tổ Mẫu và bách tính dĩ nhiên sự khác biệt, bởi Hoàng Tổ Mẫu là bà của thể muôn dân trong cả nước. Lòng luôn hướng về muôn dân, năm nào cũng dựng lều phát chẩn, nơi nào gặp thiên tai, liền sai mang ngân lượng trong quốc khố riêng của đến nơi đó! Hoàng Tổ Mẫu bao nhiêu việc vì bách tính! Trong lòng muôn dân, Hoàng Tổ Mẫu là bậc nhân từ, hiền hậu. Một phẩm hạnh Cao quý như thể ghét bỏ con dân của , chung vui cùng lê dân bách tính chứ?"
"Thế mà Linh Nhi Quận Chúa Hoàng Tổ Mẫu gần gũi dân chúng! Đây chẳng là cố tình khiến cho bách tính hiểu lầm Hoàng Tổ Mẫu, đẩy chỗ bất nhân bất nghĩa ?! Ngay cả Phụ Hoàng khi xuất cung cũng từng chuyện dẹp đường trống lối bao giờ!" Đoạn thoại của Hiểu Nhi cất lên với giọng trong trẻo, mang đầy chính khí lẫm liệt, từng lời từng chữ đanh thép, vang vọng.
Hừ! Trên đời , còn ai thể lớn hơn cả Hoàng Thượng chứ!
Thái Hậu nhất thời cũng khí thế của Hiểu Nhi cho chấn nhiếp!
Nghĩ đến chuyện vườn bách thú, nếu Thẩm Hiểu Nhi thật sự vì một mà dẹp đường trống lối, thì sẽ đắc tội với bao nhiêu thường dân bách tính! Chuyện mà truyền ngoài, hình tượng mẫu nghi thiên hạ mà bà cả đời gây dựng chẳng sẽ sụp đổ tan tành ?
May mà vẫn ...
Linh Nhi Quận Chúa những lời thì tức đến sôi gan, nhưng đồng thời, nàng cũng khí thế bức tỏa từ Hiểu Nhi cho kinh ngạc đến sững sờ, nhất thời tìm lời nào để phản bác.
Không khí bỗng chốc đông cứng .
Thái Hậu hồn, liếc Hiểu Nhi một cái với ánh mắt sâu thẳm khó dò, đừng tưởng bà mục đích của nàng khi những lời lẽ đầy chính khí lẫm liệt là gì!
Lúc đầu, bà vườn bách thú, còn yêu cầu dẹp đường, chẳng qua cũng chỉ gây khó dễ cho nàng, tổn hại chút thanh danh của nàng trong lòng dân chúng mà thôi.
Thế mà quên mất rằng, chuyện một khi thì thể nào che giấu nổi, và tổn hại danh tiếng cùng chính là bản .
Mọi sẽ nghĩ, ngày hôm đó là ngày khai trương, tại cho phép khác cửa? Rõ ràng phát bao nhiêu vé mời cơ mà.
Thẩm Hiểu Nhi là Hoàng Phi, đời còn ai mà nàng dám đắc tội chứ, chỉ cần động não suy nghĩ một chút là thể đoán ngay phận của .
Lợi bất cập hại.
"Thôi , ai gia già , cũng thích nhiều. Mấy chuyện vui chơi náo nhiệt , vẫn là hợp với đám trẻ các ngươi hơn."
"Hoàng Tổ Mẫu đùa , và Linh Nhi Quận Chúa cạnh , trông cứ như hai chị em , thể là già chứ!"
Thái Hậu những lời , sắc mặt liền tươi tỉnh lên ít. Thâm cung vốn cô quạnh, bao năm qua những lúc rảnh rỗi, bà đều dồn hết tâm sức việc chăm chút dung nhan, quả nhiên công sức bỏ hề uổng phí.
Sắc mặt Linh Nhi Quận Chúa sa sầm xuống! Thái Hậu, một bà lão già khú, mà trông như chị em với một trẻ trung xinh như hoa như ngọc giống ư!!!
Cái con Thẩm Hiểu Nhi thật cách chọc tức khác mà! Nàng chọc tức đến mức bữa cơm tất niên ăn từ năm ngoái cũng nôn bằng sạch!
Xin cảm tạ các quý độc giả bình chọn...
--------------------