Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 714
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:03:17
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân viên của vườn bách thú bước lên tóm chặt lấy Như Tuyết.
“Ta , ngươi nhận nhầm , đừng ngậm m.á.u phun ! Oan cho !” Như Tuyết sức giãy giụa, nàng c.h.ế.t cũng dám nhận!
Trong lúc giãy giụa, nàng trông thấy Thượng Quan Thụy Hy và Phó Nhiên Tuệ đang ở một bên, vội vàng kêu lên: “Thượng Quan công tử, Phó cô nương, cứu mạng! Thật sự do !”
Đỗ Ức Cẩn liền ngẩng đầu về phía họ, chợt nhận đó là va ban nãy. Người họ Thượng Quan, rốt cuộc lai lịch gì?
Đỗ Ức Cẩn vốn quen Phó Nhiên Tuệ, nàng là Quận Chúa, mối giao hảo khá với Lục Hoàng T.ử Phi.
Nam t.ử họ Thượng Quan cùng nàng, Hoàng t.ử thì cũng là Thế Tử.
Đỗ Ức Cẩn bất giác thấy lòng nhẹ nhõm đôi chút, là giao tình với Lục Hoàng T.ử Phi, hẳn là sẽ thiên vị cho nha .
“Ta hề oan cho nàng , thấy bé ăn gói đồ đó, ôm bụng, liền đuổi theo nàng ngay! Chính bé cũng nhớ gói thịt khô đó do nàng vứt !”
Lúc , bé còn sùi bọt mép nữa, cơn đau bụng cũng thuyên giảm nhiều, còn đến mức thể chịu đựng nổi.
Nghe , tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía bé.
Thượng Quan Thụy Hy dĩ nhiên nhận nha là hầu bên cạnh Linh Nhi Quận Chúa, bèn xổm xuống, bé cất tiếng hỏi: “Có ngươi trúng độc do ăn miếng thịt bò khô mà nàng vứt ?”
Cậu bé thấy Thượng Quan Thụy Hy khí chất thoát tục, ôn văn nhã nhặn, trông hề hung dữ chút nào, hệt như một trai nhà bên, bèn gật đầu đáp: “Là do tỷ tỷ vứt ạ. Món thịt khô đây con từng mua cho con ăn, con là độc. Mẹ dặn lãng phí đồ ăn, con thấy nó bẩn nên nhặt lên ăn luôn.” Dĩ nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là bé đói bụng, hơn nữa thịt bò khô là một trong những món ăn mà yêu thích nhất.
Mẹ của đứa trẻ: …
Nàng đúng là từng dặn con lãng phí thức ăn, nhưng nào dạy nó lãng phí cả đồ ăn khác vứt cơ chứ!
“Con bé , đồ vứt thì can hệ gì đến con! Sao con thể nhặt lên ăn chứ!”
Cậu bé cúi gằm mặt: “Lần con sẽ thế nữa ạ.”
Cậu bé thật sự quá đói .
Thấy con trai , bé mới thêm gì nữa.
“Con thể kể đầu đuôi sự việc ?” Lúc , Đỗ Ức Cẩn cũng xổm xuống hỏi.
Đứa trẻ trông chừng bảy, tám tuổi, khả năng diễn đạt rành mạch. Nếu những lời bé trùng khớp với lời của , điều đó chứng tỏ nàng hề dối.
Thượng Quan Thụy Hy đầu liếc nàng một cái, chỉ thấy nàng đang dịu dàng bé, gương mặt mang theo nụ Vi Tiếu đầy khích lệ.
Cậu bé gật đầu: “Con dạo trong vườn bách thú suốt nửa ngày trời, đói meo từ lâu ạ. Mẹ mua đồ ăn cho con, con liền chạy qua đây xem hổ, con thấy tỷ tỷ lấy một gói đồ, đang định mở thì đột nhiên liếc bốn phía. Sau khi phát hiện con, tỷ liền sợ hãi đến mức vứt luôn gói đồ trong tay bỏ chạy!”
Thượng Quan Thụy Hy thẳng dậy, về phía Như Tuyết: “Bây giờ ngươi còn gì để nữa ? Chuyện do Chủ T.ử của ngươi sai khiến ?”
Linh Nhi Quận Chúa đang nấp trong bóng tối thấy thì còn giữ bình tĩnh nữa, nàng vội vã chạy , vờ như chuyện gì đang xảy , gương mặt đằng đằng sát khí hỏi: “Xảy chuyện gì , tại các ngươi bắt nha của ?”
“Tiểu thư…” Như Tuyết thấy Chủ T.ử của bước , kìm vành mắt đỏ hoe, nàng hỏng chuyện .
Linh Nhi Quận Chúa trao cho nàng một ánh mắt an tâm, hiệu bảo nàng đừng năng lung tung, nàng nghĩ cách để thoái thác trách nhiệm .
Dẫu cũng là chủ tớ nhiều năm, sự ăn ý ngầm vẫn luôn tồn tại. Chỉ bằng một ánh mắt của Linh Nhi Quận Chúa, Như Tuyết liền hiểu ngay.
Như Tuyết bèn gì nữa, chỉ mải miết lóc… Nàng vì cảm động khi thấy Linh Nhi Quận Chúa mặt vì , thế nhưng trong mắt ngoài, họ ngỡ rằng nàng đang tủi , oan ức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-714.html.]
Lẽ nào thật sự đổ oan cho nàng ? Vị cô nương nhận nhầm chăng? Những vây xem náo nhiệt thầm nghĩ.
"Nói mau! Cớ túm lấy nha của ?" Linh Nhi Quận Chúa đưa ánh mắt ngập tràn vẻ cảnh cáo thẳng Đỗ Ức Cẩn, hùng hổ chất vấn.
Đỗ Ức Cẩn thấy nha là của Linh Nhi Quận Chúa, trong lòng càng thêm chắc chắn rằng bọn họ cố tình đầu độc con hổ trong vườn thú để trả thù Lục Hoàng T.ử Phi. Nàng lập tức thẳng tắp sống lưng, cất cao giọng : "Nha của ngươi..."
Nàng bèn đem những lời thuật với kể một nữa. Chuyện là do chính mắt nàng trông thấy, sai một ly một tấc! Dù bắt nàng thuật cả trăm , nàng cũng chẳng hề nao núng. Đừng tưởng rằng vẻ ngoài hung hăng của ngươi thể dọa !
Phụ của nàng đang nhậm chức tại Hình Bộ, giữa chốn Đế Đô thành , chức quan tuy nhỏ bé nhưng nay từng cúi đầu cường quyền, một lòng thề bắt bằng hung thủ thực sự, giương cao chính nghĩa, rửa sạch oan khuất cho vô tội.
Chính vì lẽ đó mà phụ nàng đắc tội với bao nhiêu kẻ quyền thế, khiến cho con đường quan lộ bao năm vẫn giậm chân tại chỗ, chẳng lấy một cơ hội thăng tiến. Thế nhưng, phụ nàng nào mảy may bận lòng, và chính nàng cũng luôn lấy việc một cha như niềm tự hào, vinh dự!
Vậy nên, mặt dẫu là Quận Chúa thì chứ, nàng cũng quyết vạch trần chân tướng.
Thượng Quan Thụy Hy ngắm gương mặt thanh tú của Đỗ Ức Cẩn ngập tràn vẻ chính khí lẫm liệt, ánh mắt chợt lóe lên một tia sáng khác lạ.
Hắn cũng xem thử, cô nương sẽ hành động gì tiếp theo. Thế là, vốn dĩ định lên tiếng bỗng im bặt, mở chiếc quạt giấy , khoan t.h.a.i phe phẩy, thong dong bên cạnh xem diễn biến của sự việc.
...
Lại , chuyện xảy động trời như , lẽ dĩ nhiên sẽ báo cho Hiểu Nhi.
Vậy, nữ chính của chúng trong thời gian đang bận rộn chuyện gì đây?
Thượng Quan Huyền Dật dùng bữa xong, chẳng chẳng rằng cứ thế một mạch thẳng về phòng.
Hiểu Nhi thấy tình hình , lấm lét cúp đuôi vội vàng bám gót theo . Nàng chọc cho một vị đại ma vương nào đó xù lông , mau mau dỗ ngọt để vuốt lông cho xuôi trở mới .
Hiểu Nhi theo chân Thượng Quan Huyền Dật phòng, tiện tay khép cửa .
Sau đó, nàng từ trong gian lấy một cây thước gỗ, một tay cầm thước, tay thì xòe , đưa cả hai tay đến mặt Thượng Quan Huyền Dật, với vẻ mặt đáng thương tội nghiệp mà : "Tướng công, ! Sau dám tái phạm nữa ."
Hiểu Nhi vốn thấp hơn Thượng Quan Huyền Dật đến hơn nửa cái đầu, nay còn cúi gằm mặt , trông chẳng khác nào một đứa trẻ phạm , đang chờ phạt.
Thượng Quan Huyền Dật bộ dạng của nàng mà dở dở , nhưng tỏng nàng chỉ đang giả vờ đáng thương mà thôi! Cơn giận trong lòng dẫu nguôi vài phần, nhưng vẫn dạy cho nha đầu một bài học nhớ đời, nếu , nàng chắc chắn sẽ càng đằng chân lân đằng đầu.
Hắn cố tình sa sầm mặt mày, lạnh lùng quát: "Lại đây!"
Hiểu Nhi rón rén nhích tới hai bước, liếc trộm một cái, thấy sắc mặt vẫn còn u ám như mây đen vần vũ, nàng liền dám bước thêm bước nào nữa.
Sắc mặt Thượng Quan Huyền Dật càng thêm đen kịt, sải hai bước dài, vươn tay kéo mạnh nàng lòng, thuận thế lật nàng , để m.ô.n.g nàng vểnh lên cao, giơ tay lên, vỗ nặng nhẹ hai cái lên đó.
Thôi , rốt cuộc vẫn là nỡ xuống tay mạnh! Thượng Quan Huyền Dật bất giác nở một nụ khổ.
Ngay khi nhận ý đồ của Thượng Quan Huyền Dật, Hiểu Nhi sợ đến mức lập tức gồng cứng cả , nhưng đợi đến khi đ.á.n.h xong, nàng mới nhận chỉ là giơ cao đ.á.n.h khẽ.
"Phụt!" Nàng ngay là nỡ xuống tay thật mà, Hiểu Nhi nén , bật thành tiếng.
Tiếng chẳng khác nào mồi lửa, châm ngòi cho một thùng t.h.u.ố.c nổ sức công phá tựa như b.o.m nguyên tử!
là hối cải mà!
Xin chân thành cảm ơn phần thưởng của Phì Mụ, và xin cảm ơn những lá phiếu của các quý vị thư hữu...
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
--------------------