Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 762
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:07:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Là ngươi khinh quá đáng! Có ai vô liêm sỉ như ngươi, mở miệng đòi bằng sạch của hồi môn của khác! Dẫu hứa với ngươi một điều kiện, thì cũng là chuyện trong khả năng của mới thực hiện chứ. Yêu cầu của ngươi quá sức , căn bản thể đáp ứng, mà giữ lời hứa ?" Linh Nhi Quận Chúa Hiểu Nhi đòi hỏi quá quắt cho tức đến thất khiếu sinh yên.
Đem bộ của hồi môn cho nàng ! Nàng cũng dám miệng !
"Bị ngươi như , đòi bộ của hồi môn của ngươi hình như cũng quá đáng thật! Hay là lấy một nửa thôi nhé?" Hiểu Nhi vẻ mặt như chịu thiệt thòi lắm.
"Một nửa cũng cho ! Nhiều nhất chỉ thể cho ngươi một món! Ta cho ngươi..." một bộ trang sức đội đầu ! Lời của Linh Nhi Quận Chúa còn dứt, Hiểu Nhi cắt ngang: "Được, một món thì một món! Vậy thì lấy trang viên suối nước nóng ở ngoại thành, gần công viên động vật !"
Hiểu Nhi từng sai đến hỏi mua trang viên đó của Sở Điệp, lúc mới dò la tin nó trở thành một phần trong của hồi môn của Linh Nhi Quận Chúa .
Trang viên đó lớn, ít nhiều gì cũng đáng giá cả ngàn lượng bạc, Linh Nhi Quận Chúa chút nỡ.
"Nếu Linh Nhi Quận Chúa nỡ, thể lấy cửa tiệm trong thành, tên là gì nhỉ, để nghĩ xem..." Hiểu Nhi thấu tâm tư của Linh Nhi Quận Chúa, bèn cố tình .
"Ta cho ngươi! Chính là trang viên suối nước nóng ở ngoại thành!" Linh Nhi Quận Chúa liền lập tức đồng ý.
Thẩm Hiểu Nhi thật quá đáng ghét! Lại dò xét của hồi môn của rành rọt đến thế!
Cửa tiệm trong thành ở vị trí đắc địa, kinh doanh lụa là gấm vóc, thu nhập mỗi năm còn hơn trang viên nhiều!
"Vậy !" Hiểu Nhi với vẻ đầy tiếc nuối.
"Quyết định ! Sau đôi bên chúng ai nợ ai nữa! Ta còn nợ ngươi bất kỳ điều kiện nào nữa! Ngươi đừng lúc nào cũng lôi chuyện !" Linh Nhi Quận Chúa sợ Hiểu Nhi đổi ý, vội vàng nhắc nhở.
"Đợi đến khi Quận chúa giao khế đất tận tay , tự nhiên sẽ chẳng còn nợ điều gì nữa! đó cũng chỉ là tạm thời thôi, ai Quận chúa còn tìm cá cược nữa chứ! Trong tay Quận chúa bao nhiêu cửa tiệm nhỉ? Lần cá cược, nhất định sẽ thắng hết về một !" Hiểu Nhi là ý nhắc nhở Linh Nhi Quận Chúa, đừng nào gặp cũng kiếm chuyện gây sự! Bằng chịu thiệt cũng chính là nàng !
Linh Nhi Quận Chúa lời Hiểu Nhi , sắc mặt liền đổi, nàng dĩ nhiên hiểu ngụ ý trong lời của Hiểu Nhi, bèn hừ lạnh một tiếng mà đáp lời.
Hừ! Lần nàng mới ngu ngốc mà mắc lừa nữa !
"Ta việc, đây!" Linh Nhi Quận Chúa tự thấy mất mặt, vốn định gây khó dễ cho khác, nào ngờ mất toi một trang viên! Khiến lòng nàng nghẹn một cục tức, nàng chẳng còn mặt mũi nào ở , buông một câu rời .
Đỗ Ức Cẩn đưa mắt Hiểu Nhi với vẻ mặt tràn đầy ngưỡng mộ, chỉ khua môi múa mép vài câu, tốn một đồng một cắc một trang viên trị giá ngàn lượng! Thụy Vương Phi quả thực quá cách kiếm tiền! Bản lĩnh , đến bao giờ mới học đây!
Mọi cũng , đừng chọc Thụy Vương Phi, nếu mất mát cửa tiệm thì cũng là trang viên! Tóm đều là bạc trắng cả!
Bọn họ tài kiếm tiền như Thụy Vương Phi, mất một trang viên tích góp bao nhiêu năm mới mua !
Mỗi đều mang một tâm tư khác biệt.
...
Đỗ Ức Cẩn xuất giá, trong Đỗ phủ, vui mừng nhất ai khác chính là Cố Thị!
Cố Thị sung sướng nghĩ thầm: Đỗ Ức Cẩn gả cho An Thân Vương Thế Tử, còn ai dám bắt nạt Cố gia nhà nàng nữa!
Dù cho Cố Hồng Căn thiếu nợ cờ bạc, chỉ cần đưa danh hiệu của An Thân Vương Thế T.ử , liệu cho bọn chúng cũng dám tới đòi nợ!
Chẳng giống như tướng công nhà , là việc ở Hình bộ, mà chẳng một ai nể mặt! Hình bộ Đỗ đại nhân là ai chứ? Không !
Còn nữa, khi Đỗ Ức Cẩn xuất giá, quyền quản gia cuối cùng cũng trở về tay , chỉ riêng điều thôi cũng đủ khiến nàng đêm mơ cũng bật .
Chỉ cần nghĩ đến chuyện tướng công nhà bảo rằng bộ của hồi môn do An Thân Vương Phủ đưa tới đều để cho Đỗ Ức Cẩn mang theo, ngay cả trang viên hái tiền ở ngoại thành cũng cho nàng của hồi môn, đôi mày của Cố Thị liền chau !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-762.html.]
Không , thể để tất cả thứ đều Đỗ Ức Cẩn lấy hết! Nàng mang tất cả , chẳng lẽ cả nhà lớn bé chúng hít gió Tây Bắc mà sống !
Huống hồ An Thân Vương Phủ gửi tới bao nhiêu là của ngon vật lạ, nhiều đến mức xuể, lén lút lấy vài món, đám khiêng của hồi môn cũng chẳng thể nào phát hiện !
Của hồi môn kiểm kê qua , khi xuất môn sẽ kiểm nữa. Đến khi của hồi môn đưa tới An Thân Vương Phủ, bấy giờ Vương phủ đang đãi tiệc cưới, tất nhiên cũng chẳng thời gian để cho kiểm đếm. Đợi đến lúc rảnh rỗi mà kiểm , thì chẳng qua bao nhiêu ngày ! Đến lúc đó, dẫu phát hiện của hồi môn mất, cũng sẽ chẳng ai nghi ngờ đến !
Nghĩ đến đây, Cố Thị thấy Đỗ Ức Cẩn đang bận rộn với lễ khai diện, lát nữa còn tắm gội chải chuốt, đám nha bà t.ử đều vây quanh hầu hạ nàng, mà đó còn là nha và bà t.ử do An Thân Vương Phủ phái tới, còn nhà thì chỉ một a duy nhất! Nghĩ , Cố Thị bất giác mím chặt đôi môi.
Nữ t.ử xuất giá, bao giờ của hồi môn cũng , khiêng đồ sẽ đến ngay để chuyển . Bây giờ nhanh tay lấy vài món, e là sẽ muộn mất!
Chẳng thứ gì đáng tiền giữ cho gia đình, đứa con gái coi như công nuôi dưỡng đổ sông đổ bể! Đừng trách bà hành động như , là do Đỗ Ức Cẩn quá vô tình vô nghĩa! Lẽ nào nàng thật sự cả nhà đường hít gió Tây Bắc !
Nghĩ đến đây, Cố Thị vội vã rảo bước về phía nhà kho.
Bên ngoài nhà kho, gã chưởng phòng đang canh ở cửa, chờ của An Thân Vương Phủ đến để khiêng của hồi môn .
Cố Thị gã chưởng phòng đang canh giữ bên ngoài, gã bây giờ chẳng còn coi lời của bà gì nữa, thậm chí còn đề phòng bà như đề phòng trộm cắp.
Nghĩ , Cố Thị mím môi, , thể trực tiếp bảo gã chưởng phòng mở cửa, cũng thể để phát hiện tới đây.
Cố Thị suy tính , đến chuồng ngựa, lấy mấy hạt ba đậu, đoạn vòng sang nhà bếp. Ngày mai là tiết Lạp Bát, trong bếp vẫn còn đang ninh một nồi cháo Lạp Bát thật lớn, dự định bữa khuya cho đám hạ nhân bận rộn suốt cả đêm.
Trong bếp chỉ một bà đầu bếp đang lúi húi, thấy Cố Thị đến, bà vội dậy hành lễ.
Cố Thị hỏi: "Cháo Lạp Bát sắp xong ? Lát nữa khiêng của hồi môn và đón dâu lẽ sắp đến , mau cho xong để của Vương phủ phái tới dùng một bát ! Kẻo đến lúc bận rộn chẳng ngó ngàng gì đến ăn uống !"
"Bẩm phu nhân, xong ạ, đang chuẩn múc nồi đây."
"Vậy thì quá, trời lạnh, ai nấy đều đói cả , mau múc mang đến các viện ! Cho ấm ."
"Vâng ạ." Bà đầu bếp chút ngạc nhiên, phu nhân tự khi nào quan tâm đến hạ nhân như .
Chắc là do tiểu thư gả một nơi , nên bà vui mừng thôi! Bà đầu bếp tự tìm cho Cố Thị một lý do hợp tình hợp lý.
Bà đầu bếp bắt đầu lấy bát để múc cháo Lạp Bát.
Cố Thị thấy liền : "Ta tìm một a đến bưng cho ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cố Thị ngoài, gọi a của đến để bưng cháo Lạp Bát đến cho ở các viện.
Bà đoán chắc rằng gã chưởng phòng một canh giữ ngoài nhà kho, thế nào cũng sẽ a quên mất hoặc mang đến cùng.
Cố Thị đoán sai, a quả phụ lòng mong đợi của bà , quên mất gã chưởng phòng.
Cố Thị bên cạnh nhắc nhở: "Phải , mang cháo Lạp Bát cho chưởng phòng ?"
"Nô tỳ quên mất, nô tỳ đưa ngay đây." A bưng bát cháo Lạp Bát bỏ thêm "gia vị" còn cuối cùng bàn, mang đến cho gã chưởng phòng.
--------------------