Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 766
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:07:49
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ Trọng Khải thấy lời liền sang, ngờ là Cố Hồng Hà!
Bấy giờ, ánh mắt Thượng Quan Thụy Hy khác hẳn. Thế t.ử quả thực quá lợi hại, tân nương che kín mặt mày mà ngài vẫn nhận đó là thật, thẳng tay một cước đá bay kẻ giả mạo!
“Sao Cố Hồng Hà giả dạng Ức Cẩn! Ức Cẩn ?” Đỗ Trọng Khải kinh ngạc thốt lên.
“Ức Cẩn ?” Thượng Quan Thụy Hy thấy vẻ kinh ngạc của Đỗ Trọng Khải giống giả vờ, liền bước lên phía , lòng nóng như lửa đốt mà tra hỏi bà mối.
Bà mối cũng giật nảy , thể nhầm lẫn tân nương cơ chứ! Bà mai mối bao nhiêu năm nay, từng gặp chuyện lạ đời thế !
“Ta a, trong khuê phòng của tân nương chỉ mỗi vị cô nương thôi!” Bà mối sợ đến mức run lên cầm cập, vẻ mặt của Thế t.ử trông như ăn tươi nuốt sống bà, dọa c.h.ế.t bà ! Tuyệt đối đừng đá a!
“Nhất định là Cố Hồng Hà hãm hại tỷ tỷ của !” Đỗ Thuần Khang nhớ đám nhà họ Cố chẳng kẻ nào , lớn tiếng ném câu đó vội vã chạy về phía hậu viện.
Thượng Quan Thụy Hy , sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, cũng vội vàng đuổi theo.
Nàng vạn đừng xảy chuyện gì! Ta thà rằng nàng cố ý tìm thế chứ nhất quyết nàng gặp bất trắc! Thượng Quan Thụy Hy gào thét trong lòng.
Đỗ Trọng Khải hồn, cũng vội vã chạy về phía hậu viện, đó phát hiện Đỗ Ức Cẩn trong phòng, cũng chẳng mất!
Cố Hồng Hà thì Thượng Quan Thụy Hy một cước đá cho bất tỉnh nhân sự, chẳng thể hỏi han gì.
Đỗ Trọng Khải vội vàng huy động khắp nơi tìm kiếm.
Cuối cùng, vẫn là Thượng Quan Thụy Hy khi ngang qua một hòn giả sơn trong hậu hoa viên, nhờ một tiếng động khẽ khàng, phát hiện Đỗ Ức Cẩn trói gô và nhét khăn miệng trong một sơn động của hòn giả sơn.
Lúc Thượng Quan Thụy Hy tìm thấy Đỗ Ức Cẩn, nàng đang gắng sức dùng tay cọ xát tảng đá lưng, cố gắng mài đứt sợi dây thừng trói tay. Đôi bàn tay cùng hai cổ tay của nàng đều đá mài cho m.á.u me đầm đìa, da thịt tróc cả một mảng. Hắn chứng kiến cảnh tượng , trái tim quặn lên từng cơn đau nhói!
Hắn từng rằng, trái tim thể đau đến nhường !
“Ức Cẩn.” Thượng Quan Thụy Hy đau lòng khôn xiết, bước tới ôm chầm lấy nàng lòng. Rồi phát hiện nàng chỉ mặc độc một chiếc trung y màu đỏ, cả như rơi hầm băng, lạnh buốt đến tận xương tủy!
Rõ ràng, giá y nàng kẻ nào đó lột xuống! Sau đó kẻ đó trói , vứt trong sơn động .
Bây giờ đang là tháng chạp rét căm căm! Mới hôm trời còn đổ một trận tuyết lớn! Tiết trời lạnh đến cắt da cắt thịt! Nàng một nữ nhi yếu đuối, sẵn chứng thể hàn, mà chịu nổi cơ chứ.
Thượng Quan Thụy Hy chẳng còn nghĩ ngợi gì, lập tức cởi phăng bộ tân lang phục , bao bọc lấy Đỗ Ức Cẩn, bế thốc nàng lên, lao như bay về phía khuê phòng của nàng.
Đỗ Trọng Khải tin Thượng Quan Thụy Hy tìm Đỗ Ức Cẩn, mới thở phào một nhẹ nhõm, khi chạy đến phòng của ái nữ, thấy hai tay con gái đầm đìa m.á.u tươi, sắc mặt tím tái, sợ đến thất thần.
Tiếp đó là mời thái y, chuẩn nước nóng,... một hồi bận rộn tối tăm mặt mũi, Thượng Quan Thụy Hy tự dùng nội lực sưởi ấm cho nàng, tự bôi thuốc, hề mượn tay bất kỳ ai.
“Thế tử, hôn sự lẽ nào…” Đỗ Trọng Khải cảm thấy ái nữ thương thành thế , hôn sự hôm nay e là thành .
“Tiếp tục!” Thượng Quan Thụy Hy ngắt lời .
“A?” Đỗ Trọng Khải nhất thời phản ứng kịp.
“Ta , tiếp tục!” Thượng Quan Thụy Hy mất kiên nhẫn lặp một nữa, nhưng động tác bôi t.h.u.ố.c cho Đỗ Ức Cẩn trong tay vô cùng dịu dàng.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hôm nay, dù thế nào nữa cũng cưới nàng về nhà!
Đỗ phủ ai bảo vệ nàng, thì để bảo vệ!
“Thế tử, bộ dạng thế , thành chứ?” Lúc Đỗ Ức Cẩn mới cất lời đầu tiên, tân nương nào mang thương tích đầy bái đường ?
“Hôm nay nhất định cưới ngươi về nhà! Ta sợ đêm dài lắm mộng!” Thượng Quan Thụy Hy dùng ánh mắt đong đầy thâm tình thẳng mắt Đỗ Ức Cẩn, trịnh trọng với nàng từng chữ từng chữ một, thể hiện rõ quyết tâm của .
Lòng vốn dĩ cũng bằng xương bằng thịt, Đỗ Ức Cẩn nào sắt đá, mắt nàng mù, tim nàng chẳng đui, Thượng Quan Thụy Hy đối với , lẽ nào nàng thấy? Lẽ nào rung động cho ?
Từ đến nay, từng một ai đối xử với nàng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-766.html.]
Nàng sâu mắt , bất giác khẽ gật đầu, thì thầm đáp: "Được."
Đỗ Trọng Khải trông thấy cảnh tượng , nỗi thấp thỏm lo âu bấy lâu nay bỗng dưng tan biến sạch sẽ. Hắn bèn yên lòng lui ngoài, bởi ở chính viện vẫn còn bao đang ngóng đợi!
…
Dưới mái hiên, Thượng Quan Thụy Hy nghĩ lời đồng ý của Đỗ Ức Cẩn, đây là đầu tiên nàng đáp tấm lòng của . Lòng ngọt ngào khôn tả, sẽ dốc hết sức để bảo vệ nàng!
Hắn tuyệt đối sẽ buông tha cho bất kỳ kẻ nào dám tổn thương nàng! Thật đáng ghét hết sức!
lúc , một tên tiểu tư của Thượng Quan Thụy Hy bước tới hành lễ: "Thế Tử, của hồi môn của Thế T.ử Phu Nhân chuyển hết khỏi Đỗ phủ ạ."
Thượng Quan Thụy Hy hồn, gật đầu : "Bảo chuẩn sẵn sàng, Thế T.ử Phu Nhân sắp xuất giá . Trên đường , hãy giục nhanh một chút, về đến phủ khi qua giờ lành!"
"Vâng!" Tên tiểu tư lập tức lui xuống thu xếp.
Chẳng mấy chốc, Đỗ Ức Cẩn trang điểm xong xuôi, khoác lên bộ giá y lộng lẫy, bái biệt song , trưởng Đỗ Thuần An cõng cửa lên kiệu hoa.
Trước lúc Đỗ Ức Cẩn bước lên kiệu hoa, Thượng Quan Thụy Hy cũng đặc biệt để mắt xem tân nương đúng là tân nương của !
Đỗ Trọng Khải để Cố Thị nhận một lạy của Đỗ Ức Cẩn và Thượng Quan Thụy Hy, mà cho trực tiếp thỉnh bài vị của mẫu Đỗ Ức Cẩn .
Hành động khiến Đỗ Ức Cẩn vô cùng cảm kích, Thượng Quan Thụy Hy cũng hết sức hài lòng.
Hắn quả thực cần bái tạ mẫu của Đỗ Ức Cẩn, cảm tạ sinh nàng, để con gái thương yêu.
…
Tại An Thân Vương phủ, đoàn rước dâu mãi vẫn thấy về, An Thân Vương Phi bắt đầu sốt ruột!
Sao muộn thế mà vẫn về?
Hy Nhi sẽ giữa đường đổi ý, thèm cưới nữa đấy chứ!
Nghĩ đến đây, An Thân Vương Phi suýt nữa thì toát một mồ hôi lạnh! Tuyệt đối đừng xảy chuyện đó mà!
Nàng vội vàng gọi một nha tới, sai dò la tin tức.
Trong lòng Hiểu Nhi cũng lấy kinh ngạc, xảy chuyện gì.
Các vị Phu Nhân và tiểu thư mặt tại đây cũng bắt đầu xì xào bàn tán, chuyện rước dâu muộn đến thế quả là xưa nay từng thấy.
Nghe đồn An Thân Vương Thế T.ử vốn tật hảo nam phong, chẳng lẽ giữa đường cưới nữa nên bỏ trốn ? Hay là tình nhân của chạy ngăn cản?
Trong lòng mỗi đều những phỏng đoán riêng, nhưng chẳng ai dám tỏ ngoài mặt.
Giờ lành điểm, An Thân Vương Phi chờ đợi mà lòng như lửa đốt! Cái thằng nhóc Thượng Quan Thụy Hy mà dám bỏ trốn, nàng sẽ lập tức đuổi khỏi nhà, vĩnh viễn mặt nữa! An Thân Vương Phi căm phẫn nghĩ thầm.
Hiểu Nhi cũng định bảo Dương Liễu ngóng tình hình, chuyện thật quá đỗi bất thường.
Ngay lúc , mà An Thân Vương Phi phái dò la về. Nha cận của An Thân Vương Phi cố giữ vẻ bình tĩnh, bước đến bên cạnh nàng ghé tai thì thầm.
"Cái gì!" An Thân Vương Phi xong thì kinh hãi thốt lên.
Đá bay tân nương ! Thằng nhóc trời đ.á.n.h đó nó dám! Đây là chọc cho tức c.h.ế.t mà!
"Vương Phi, đừng vội, nô tỳ vẫn hết mà!" Nha vội an ủi.
Sao vội cho ! Còn gì nữa! Chẳng lẽ nó đá c.h.ế.t ! Thằng nhãi ranh đó nó dám
--------------------