Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 775
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:07:58
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Thị về phủ, ngay lập tức vội vã chạy đến tiểu Phật đường , ở bên ngoài len lén quanh, bụng thấp thỏm xem cách nào lẻn trong để vơ vét chút đồ đạc mang cầm cố.
Bằng , một ngàn lượng bạc thì nàng đào ?
Đỗ Trọng Khải tin Cố Thị về phủ, liền về chính viện nhưng chẳng thấy bóng dáng nàng . Hắn bèn cất tiếng hỏi bà v.ú già chuyên hầu hạ nàng rằng nàng , nhưng mụ già ấp a ấp úng, năng lấp lửng. Đỗ Trọng Khải liền đoán ngay Cố Thị mò tới kho chứa đồ.
Trước đây nào cũng thế, chuyện gần như trở thành một phản xạ quen thuộc trong đầu !
Đỗ Trọng Khải sải bước tới, chợt phát hiện Cố Thị đang loay hoay cạy cửa sổ của tiểu Phật đường, liền tức khí bừng bừng, gằn giọng quát lớn: "Cố Thị, ngươi đang cái trò gì hả!"
Cố Thị tiếng quát của Đỗ Trọng Khải dọa cho giật nảy , tay run lên bần bật, món công cụ tay tuột xuống, rơi trúng ngay mu bàn chân, khiến nàng đau điếng, vội vàng xổm xuống, ôm chặt lấy bàn chân , nước mắt cũng chực trào : "Lão Gia, lớn tiếng như gì! Người dọa sẽ dọa c.h.ế.t đó ?"
"Bình sinh chuyện trái lương tâm, nửa đêm gõ cửa cũng chẳng kinh hãi! Cố Thị, bên trong chẳng còn thứ gì ! Ngươi cần cạy nữa!"
"Lão Gia thể ! Người đem hết tài sản của Đỗ gia cho Đỗ Ức Cẩn, cả nhà chúng cạp đất mà ăn ?" Cố Thị những lời thì tức đến độ giậm chân bình bịch.
"Mỗi tháng đều bổng lộc, đủ cho cả nhà chúng cơm no áo ấm! Trước đây tài sản của Đỗ gia đều ngươi khuân về nhà đẻ hết , cả nhà chúng chẳng cũng cạp đất mà ăn?"
"Lão Gia còn mặt mũi mà ! Cái gì mà đem hết tài sản Đỗ gia về nhà đẻ! Thứ trong căn phòng là gì? Căn phòng căn bản chẳng tiểu Phật đường gì sất, nó cũng là kho chứa đồ! Ngày Đỗ Ức Cẩn thành , trông thấy của An Thân Vương phủ từ bên trong khuân từng rương từng rương của hồi môn!"
"Đủ ! Ngươi còn dám nhắc đến của hồi môn của Ức Cẩn! Của hồi môn trong tiểu Phật đường là do ruột của Ức Cẩn lúc sinh thời để cho nó của hồi môn, rõ ràng rằng ngoài việc dùng của hồi môn cho Ức Cẩn hoặc khi Ức Cẩn và Thuần An bệnh đến thập t.ử nhất sinh, bạc chữa trị mới dùng đến, bằng tuyệt đối động ! Người , ngươi cũng ! Người đến c.h.ế.t vẫn còn lo liệu cho con cái chuyện của mười mấy năm ! Còn ngươi thì ? Ngươi cả gan trộm của hồi môn của con gái! Cố Thị, mặt mũi của Đỗ Trọng Khải đều ngươi cho mất sạch ! Đỗ phủ của cũng ngươi gây họa đến mức suýt nữa thì tan cửa nát nhà! Ta cho ngươi ! Mau mau đem của hồi môn mà ngươi trộm ngày hôm qua đây! Bằng chuyện xong ! Ta sẽ lập tức cho tống ngươi ngục!"
Bao năm qua thực sự chịu đựng đủ ! Nếu con cái tiền đồ, thì hôm nay thật sự cạp đất mà ăn ! Đỗ Trọng Khải tức đến mày chau mắt trợn.
Cố Thị dọa đến mức nhất thời dám hó hé tiếng nào.
Hồi lâu nàng mới hồn, ánh mắt lảng tránh, lắp ba lắp bắp cất lời: "Ta, Lão Gia đang gì, của hồi môn nào? Ta, trộm của hồi môn bao giờ!"
Đỗ Trọng Khải thấy nàng vẫn còn chối cãi, tức đến nỗi co chân đá mạnh cánh cửa, phát một tiếng "rầm" vang trời, nghiến răng nghiến lợi : "Ngươi đừng giả ngây giả dại với ! Cái nhà ngoài ngươi , còn ai mọc thêm tay nữa hả! Mau giao đây! Ngươi ngươi lén lút biển thủ của hồi môn của Ức Cẩn như , bảo nó ngẩng cao đầu ở An Thân Vương phủ? Ngươi bảo mặt mũi của nhà Đỗ phủ chúng giấu ? Ngươi bảo Thuần An và Thuần Khang cưới vợ? Hôm nay ngươi mà giao ! Ngươi liền cút về Cố gia cho , đừng bao giờ nữa! Đỗ gia nuôi nổi pho tượng Phật lớn như ngươi !"
Đỗ Trọng Khải nước bọt văng tung tóe, lời lẽ đanh thép, giận dữ đến mức từng .
"A!" Cố Thị sợ hãi thét lên một tiếng chói tai, co rúm , ngã phịch xuống đất, dám thêm lời nào.
Làm bây giờ? Của hồi môn còn nữa, nhưng cơn giận của Đỗ Trọng Khải giống như giả vờ, nàng chắc chắn sẽ hưu thê !
Lúc Đỗ Ức Cẩn xuất giá, việc để cho nhận một lạy của Đỗ Ức Cẩn và An Thân Vương Thế T.ử khiến Cố Thị dự cảm chẳng lành .
"Của hồi môn !" Đỗ Trọng Khải thấy nàng im bặt, lặp một nữa.
"Lão Gia, của hồi môn mất , Hồng Hà thương nặng lắm, cũng..." Cố Thị lết đến tận chân Đỗ Trọng Khải, níu chặt lấy vạt áo của , giọng đẫm nước mắt nức nở.
"Ta hỏi ngươi của hồi môn ! Đừng để nhắc thêm một nào nữa!" Đỗ Trọng Khải nghiến răng ken két, cắt ngang lời nàng, gằn giọng lặp .
"Ta... đem cầm !" Cố Thị chỉ tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống cho khuất mắt.
Đỗ Trọng Khải tức đến nỗi hít một thật sâu thở hắt mới thể kiềm chế cơn thịnh nộ chực chờ bùng phát, tay đ.á.n.h nàng: "Giấy cầm đồ và ngân phiếu !"
"Cầm... cầm c.h.ế.t , còn ngân phiếu thì... thì mẫu ... lấy cả . Hồng Hà..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-775.html.]
"Cút! Cút ngay về Cố gia nhà ngươi mang ngân phiếu về đây cho ! Bằng , và ngươi xong !" Đỗ Trọng Khải xong liền gầm lên một tiếng giận dữ, thẳng chân đá phăng Cố Thị sang một bên, sải bước dài bỏ !
Hắn mau chóng báo tin cho con rể để chuộc đồ về, cho dù cái mặt mo của vứt chăng nữa, cũng thể để mất chiếc vòng ngọc do chính tay Thái Hoàng Thái Hậu truyền !
Nếu , Ức Cẩn chẳng sẽ trở thành thiên cổ tội nhân của An Thân Vương phủ !
"Lão Gia, Lão Gia, Hồng Hà sắp qua khỏi , đó là tiền t.h.u.ố.c thang cứu mạng cho nó mà! Ta..." Cố Thị thấy bỏ mặc mà thì vội vàng đuổi theo, cố gắng giải thích.
Đỗ Trọng Khải thì tức đến mức phắt : "Ngươi lấy về đúng ! Vậy thì cút về nhà đẻ của ngươi ! Đừng bao giờ trở nữa! Đơn thôi vợ sẽ cho mang đến ngay! Người ! Đưa Cố Thị về Cố gia cho !"
Thật là hết sức vô lý! Chuyện gì cũng Cố gia, cũng Cố Hồng Hà, Cố Hồng Căn! Còn con của Đỗ Trọng Khải thì chà đạp thế nào cũng ư! Vậy thì nàng cút về cái nơi mang họ Cố đó luôn !
Cố Thị những lời thì sợ đến mức vội vàng lắc đầu lia lịa: "Đừng! Ta về phủ lấy ngay đây! Xin đừng hưu !"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Đỗ Trọng Khải xoay , sải bước dài rời .
...
An Thân Vương phủ
Đỗ Trọng Khải một bức thư sai mang đến cho Thượng Quan Thụy Hy. Thượng Quan Thụy Hy xong thư, đang định phái đến tiệm cầm đồ để chuộc đồ vật.
lúc , mà Phúc Vinh cử dò la cũng mang tin tức trở về, hơn nữa còn nhiều thông tin hơn cả những gì trong thư của Đỗ Trọng Khải.
Hóa , chưởng quỹ của tiệm cầm đồ đem trang sức đó giao cho ông chủ của tiệm.
Khi Phúc Vinh bẩm báo tin cho Thượng Quan Thụy Hy, trong lòng Thượng Quan Thụy Hy thầm cảm thán Cố Thị tay thật mau lẹ, nhưng ngờ chưởng quỹ của tiệm cầm đồ còn nhanh tay hơn. Có điều, với một món bảo vật gia truyền như , bất cứ ai thấy cũng sẽ vội vàng bẩm báo lên mà thôi: "Kẻ tiệm cầm đồ đó là ai?"
"Đó là tiệm cầm đồ do An gia mở."
"An gia? An gia nào?" Thượng Quan Thụy Hy đến đây, cả bỗng cảm thấy chút nào!
"Là cửa hiệu hồi môn của bà cô tổ bên ngoại của Thế Tử." Cho nên Phúc Vinh vẫn cảm thấy chuyện nhất nên để Thế T.ử gia tự giải quyết.
Vị An thiếu gia đó và Thế T.ử gia nhà vốn dĩ ưa từ nhỏ!
Thượng Quan Thụy Hy xong câu , như sét đ.á.n.h ngang tai!
Hôm nay lúc xuất cung, hình như trông thấy An Thành cùng bà cô tổ cung!
Không thể nào trùng hợp đến thế ! Ông trời sẽ trêu ngươi như !
Trong đầu thì nghĩ , nhưng Thượng Quan Thụy Hy lập tức bật dậy, lao thẳng ngoài!
Hôm nay chắc chắn là ngày xung tháng hạn ! Nếu thì tại sóng gió qua, sóng gió khác ập tới?
Lạy trời lạy đất, xin vạn đừng để món bảo vật gia truyền của rơi tay Thái Hậu! Bằng , chọc tổ ong lớn thật
--------------------