Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 817

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:09:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi giải quyết xong sự việc nạn châu chấu, Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi tiếp tục xuôi nam. Họ cần tìm một nơi khí hậu thích hợp để trồng Kỳ Lân Quả (thanh long) với lượng lớn.

Coi như là giúp dân trong lãnh địa của Thượng Quan Huyền Hạo giàu , xem như là món quà đầy tháng cho con trai .

Ai bảo thức thời như thế, chủ động đề nghị Đế đô, để họ tận hưởng cuộc vui suốt nửa năm, một năm. Đương nhiên, cũng vì con trai còn nhỏ, thể xa mới ở , nếu sớm theo họ xuất môn .

Kỳ Lân Quả coi là Thánh Quả ở một nước ngoài. Mỗi khi tế lễ và các hoạt động tôn giáo lớn, họ sẽ dâng Kỳ Lân Quả lên bàn thờ. Hiện tại, loại quả bán cho đất nước với giá cực kỳ đắt đỏ.

Bây giờ triều đại Mẫn Trạch mở cửa khẩu, giao thương hải ngoại ngày càng thường xuyên. Nếu Kỳ Lân Quả thể trồng với lượng lớn, bán sang nước ngoài và Bắc Địa, hẳn sẽ mang một khoản thu nhập tồi cho dân phương Nam.

Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật tra cứu khắp phương chí ở phương Nam, tìm một nơi thích hợp để trồng Kỳ Lân Quả. Họ chuẩn đến đó khảo sát thực tế, đó để quan phủ sắp xếp cho dân chúng trồng và phổ biến. Nhân tiện, họ cũng tìm một hải cảng ở phương Nam để xuất hải, tìm một vùng biển chơi lướt sóng.

Hai đường bộ mười ngày, đó chuyển sang đường thủy.

Đi đến huyện Trăn Dương thể một đoạn đường thủy, bộ thêm vài ngày nữa là tới.

Tối nay họ nghỉ trạm dịch, ngày mai mới bến tàu lên thuyền.

Vào lúc hoàng hôn, Thượng Quan Huyền Dật nhận thư chim bồ câu của Hoàng Thượng. Hắn xem nội dung thư, thấy Phụ hoàng gọi họ đến vùng hạn hán phía Bắc thị sát một chuyến, tiện thể để Hiểu Nhi mang theo chút phúc khí qua đó, may ông trời sẽ mau chóng giáng mưa.

Thượng Quan Huyền Dật xong thư, quả thực dở dở , đây là coi Hiểu Nhi như thần tiên ? Còn thể hô phong hoán vũ!

May mắn Hoàng Thượng chỉ thư dạng gia thư, thánh chỉ, mà ý tưởng của quả thực quá vô căn cứ. Thượng Quan Huyền Dật quyết định để tâm.

Hiểu Nhi thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Thượng Quan Huyền Dật, chút tò mò trong thư rốt cuộc gì: "Trong thư gì thế? Chàng..."

Thượng Quan Huyền Dật đưa thư cho Hiểu Nhi. Hiểu Nhi nhận lấy xem cũng nổi xong: "Phụ hoàng coi là gì đây? Thiếp mặt mũi lớn đến thế ? Thiếp đến , ông trời sẽ mau chóng đổ mưa!"

"Phụ hoàng cũng chỉ đùa thôi. Nạn châu chấu còn thể nghĩ cách tiêu diệt, chứ chuyện ông trời đổ mưa thì chúng cũng vô phương cứu chữa, lẽ nào còn thể bắt chước tương lai, mưa nhân tạo ? Chuyện chúng cần lo, cứ tiếp tục xuôi nam thôi." Thượng Quan Huyền Dật gấp thư , cất .

Phương Bắc hạn hán, nhiều dân xuôi nam. Triều đình tự nhiên sẽ sắp xếp cho Huyện lệnh các huyện dựng trại tị nạn, tiếp đón những tai dân đó.

Nhờ những năm phong điều vũ thuận đây, kho lương quốc gia vẫn còn kha khá lương thực dự trữ. Việc dựng lều phát cháo cứu trợ thiên tai vẫn thành vấn đề. Hơn nữa, Thượng Quan Huyền Dật , những dân lánh nạn đều mang theo một phần lương thực dự trữ của gia đình, họ chỉ là ở quê nhà nước, đành tìm nơi nước để nấu ăn thôi. Đợi quê hương mưa, họ tự nhiên sẽ về nhà.

Sáng sớm ngày thứ hai, hai liền đến bến tàu.

Chiếc thuyền hai thuyền quan, mà là thuyền khách chen chúc với nhiều dân.

Vì thời gian dài, từ phủ Ích Châu lên thuyền đến huyện Trăn Dương xuống thuyền, nếu thuận buồm xuôi gió thì vài ngày là tới. Hiểu Nhi lớn chuyện, phô trương thanh thế, nên liền thuyền khách.

Hơn nữa, đây là thuyền của Thạch lão gia tử. Thạch lão gia t.ử cho Hiểu Nhi hai phần trăm cổ phần của ngành vận tải đường thủy của hồi môn, nên họ cũng coi như là thuyền của nhà .

Thượng Quan Huyền Dật đỡ Hiểu Nhi lên thuyền. Hiểu Nhi lấy một tấm bài đưa cho thủy thủ thuyền xem. Người đó lập tức cung kính hành lễ với họ, nhiệt tình dẫn họ đến một nhã gian ở tầng hai, nơi gian lớn nhất và trang trí nhã nhặn nhất.

Chiếc thuyền khách lớn, hai tầng. Tầng hai dành cho những nhà giàu , tầng là nơi bách tính bình thường .

Tầng hai ngăn thành các nhã gian độc lập nhỏ. Mỗi nhã gian đều trang trí tinh xảo. Xung quanh khoang thuyền treo một thư pháp và tranh vẽ, trông thanh nhã. Bên trong còn một chiếc giường nhỏ, một chiếc bàn nhỏ. Cả thuyền tổng cộng hai mươi nhã gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-817.html.]

Đương nhiên, nhã gian mà Hiểu Nhi đang ở là nhã gian lớn nhất, đầy đủ tiện nghi từ giường, bàn ăn, bàn sách, đến bàn .

Giá vé tầng hai tính từ phủ Ích Châu đến huyện Trăn Dương là mười lượng bạc một nhã gian. Con thuyền qua hơn mười huyện/trấn, thu phí theo từng chặng, cứ dừng ở một bến tàu thì giảm một lượng bạc tiền vé.

Còn vé tầng một, chặng ngắn nhất cũng cần một trăm đồng một . Cứ thêm một đoạn đường thì thu thêm một trăm đồng một . Toàn bộ hành trình tổng cộng cần một lượng bạc một . Cả thuyền thể chứa hơn trăm .

, mỗi chuyến thuyền , thu nhập là đáng kể.

Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật ở một nhã gian, Dương Liễu và Dương Mai ở một nhã gian.

Khi tiểu nhị dẫn họ lên tầng hai, ở một góc thuyền, một phụ nữ vùi đầu xuống. Sau khi họ lên tầng hai, bà dùng ánh mắt tẩm độc về phía họ rời , hận ý nồng đậm trong mắt thể che giấu.

lo khác phát hiện sự khác thường của , nên nhanh chóng cúi đầu, đan hai tay đặt lên đùi, gối đầu lên cánh tay, giả vờ ngủ. Trong lòng đang toan tính kế sách.

May mắn là xuôi dòng, thuyền nhanh. Với tốc độ , lẽ sẽ đến đích sớm hơn một hai ngày.

Thuyền hai khắc (30 phút) thì Dương Mai bắt đầu say sóng, nôn thốc nôn tháo, tối tăm mặt mũi.

Dương Mai sợ thuyền nhất, nào thuyền cũng nôn mửa kinh thiên động địa, nên nàng ít khi ngoài. Thông thường đều là Dương Liễu cùng Hiểu Nhi, chính là để phòng trường hợp thuyền.

Bản Dương Mai khi thi hành nhiệm vụ đều cưỡi ngựa, chỉ bất đắc dĩ mới thuyền.

Say sóng tuy mất mạng, nhưng thật sự là khó chịu c.h.ế.t.

Hiểu Nhi ở nhã gian bên cạnh cũng thấy tiếng nàng nôn mửa. Nàng cũng Dương Mai say sóng, chỉ là nghiêm trọng đến mức , vì những chiếc thuyền cách âm hơn chiếc thuyền .

"Thượng Quan đại ca, qua xem Dương Mai."

Thượng Quan Huyền Dật gật đầu, ngăn cản.

Hiểu Nhi đến cửa nhã gian của họ gõ cửa. Dương Liễu mở cửa, hai thấy là nàng đến, vô cùng kinh ngạc. Dương Liễu vội vàng chắn Hiểu Nhi ở ngoài cửa: "Thiếu phu nhân, bên trong ô uế, đừng ."

Dương Mai cũng gật đầu: "Thiếu phu nhân, , nôn xong sẽ khỏe thôi, đừng lo, Ọe..."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Dương Mai còn hết câu, bắt đầu nôn.

"Sao nôn đến mức tìm ? Đây là t.h.u.ố.c chống say xe, uống sẽ đỡ khó chịu hơn!" Hiểu Nhi cũng cố chấp đòi , thật sự là Dương Liễu chặn cửa quá kiên quyết. Nàng đưa một lọ t.h.u.ố.c cho Dương Liễu: "Nếu uống t.h.u.ố.c mà vẫn , hãy chấm huyệt ngủ cho nàng , để nàng ngủ suốt đường !"

"Như , còn bảo vệ Gia và Thiếu phu nhân."

Hiểu Nhi xong nhịn trêu chọc: "Thôi , chính còn là Bồ Tát bùn qua sông, tự khó bảo , bảo vệ ! Nghỉ ngơi cho , đừng nghĩ nhiều, thuyền an ."

Hiểu Nhi dặn dò vài câu trở về nhã gian của .

 

 

Loading...