Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 839

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:50:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi đ.á.n.h chén no nê một bữa thịnh soạn đủ cả chim trời cá nước, thú rừng, Hiểu Nhi nhận sự thù địch của nha đầu . Rảnh rỗi sinh nông nổi, nàng bèn tìm đủ cách để vày vò nàng : nửa đêm gà gáy, lúc thì đòi uống nước, lúc kêu đói bụng đòi ăn điểm tâm mới , chốc chốc vệ sinh, trời nóng thì bắt cạnh quạt mát. Những trò đó khiến nha đầu khổ kể xiết, mệt đến độ gác ngoài cửa cũng ngủ gật .

 

Thuyền trôi hai ngày hai đêm.

 

Bấy giờ, đêm về khuya, Hiểu Nhi giường trằn trọc ngủ . Nàng liếc sợi xích đang khóa chặt cổ chân, trói buộc thế , ngay cả giấc ngủ cũng chẳng hề thoải mái. Nàng khẽ chau mày: Thật sự cho rằng sợi xích thể khóa ? Quả là ngây thơ!

 

Nếu vì phát hiện một con tín nha quen thuộc bầu trời, rằng Thượng Quan Huyền Dật đuổi theo tới nơi , thì lẽ nàng nhảy sông bỏ trốn từ lâu.

 

Thật sự là vì hai ngày qua quấy rầy đến mức thể chịu đựng nổi!

 

Hiểu Nhi cảm thấy trong lòng chút bực dọc, ngủ , nàng dứt khoát rời khỏi giường.

 

Sợi xích khá dài, đủ để Hiểu Nhi trong ngóc ngách của căn phòng.

 

Nàng bước đến bên cửa sổ, đón làn gió sông mát rượi và phóng tầm mắt khung cảnh đêm bên ngoài.

 

Con sông rộng thênh thang, đủ cho vài chiếc thuyền lớn cùng qua , việc vận chuyển đường thủy ở đây vô cùng phát triển. Hiểu Nhi một chiếc thuyền khách lướt qua, chợt nhớ Thượng Quan Huyền Dật đó dùng bồ câu đưa thư để điều binh từ chỗ Địch Đại Tướng Quân.

 

Triệu Dũng chính là chạy để hội quân với những binh lính đó.

 

Nếu may mắn, chừng chiếc thuyền của nàng thể lướt ngang qua thuyền của các binh sĩ cũng nên.

 

Hiểu Nhi hóng gió sông, miên man suy nghĩ, bất giác chút xuất thần.

 

Bỗng nhiên, một con tín nha đáp xuống bệ cửa sổ của nàng.

 

Trong lòng Hiểu Nhi dâng lên một niềm vui khôn xiết: Thượng Quan đại ca sắp đến !

 

Hiểu Nhi bước phía cửa, chọc thủng lớp giấy dán cửa sổ, liếc nha đầu bên ngoài. Có lẽ vì nàng hành hạ suốt hai ngày hai đêm chợp mắt, lúc nàng đang dựa khung cửa mà ngủ gà ngủ gật.

 

Hiểu Nhi lấy một viên châu, bóp nát, khiến nàng ngủ say hơn nữa.

 

Rất nhanh đó, một bàn tay to lớn ướt sũng bám bệ cửa sổ, ngay đó Thượng Quan Huyền Dật liền nhảy trong.

 

"Thượng Quan đại ca!" Hiểu Nhi khẽ reo lên, lao thẳng ôm chầm lấy .

 

Thượng Quan Huyền Dật giữ lấy đôi vai nàng, nhẹ nhàng đẩy nàng : "Đợi , ướt."

 

Hắn bí mật bơi qua đây, lúc ướt sũng, Thượng Quan Huyền Dật ướt cả y phục Hiểu Nhi.

 

Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi một lượt, phát hiện chân nàng xiềng xích khóa , trong đôi mắt trong trẻo lạnh lùng của dường như ngưng tụ băng giá ngàn năm, khí thế rét buốt dần dần lan tỏa, khí xung quanh phảng phất một luồng sát khí nặng nề.

 

Dám đối xử với nha đầu của như ?! Hắn sẽ tha cho kẻ đó!

 

"Huynh mau gian bộ đồ khác ." Hiểu Nhi lùi khỏi vòng tay , thấy ướt như chuột lột, y phục ướt sũng mặc chắc chắn thoải mái, hơn nữa ban đêm trời khá lạnh, kẻo cảm, Hiểu Nhi nhỏ đưa trong gian.

 

Hiểu Nhi theo, nàng lấy giẻ lau nhanh chóng lau khô vệt nước sàn và bệ cửa sổ, phòng trường hợp phát hiện điều bất thường.

 

Hiểu Nhi xong tất cả, bên ngoài cửa tiếng động vọng .

 

"Ngủ đủ ?!" Cung Khánh Hoa tỏ vẻ vô cùng bất mãn với nha đầu mà cũng ngủ .

 

"Chủ Tử." Nha đầu giật tỉnh giấc, vội vàng hành lễ với Cung Khánh Hoa.

 

Nàng hai ngày hai đêm chợp mắt, thật sự là buồn ngủ lắm .

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Không !" Cung Khánh Hoa thèm nàng nữa, bưng một đĩa điểm tâm bước trong.

 

Hắn thấy Hiểu Nhi đang bên cửa sổ, lặng lẽ ngắm cảnh đêm bên ngoài. Dưới ánh nến lung linh, làn gió sông dịu nhẹ thổi bay những lọn tóc mềm mại của nàng, một vẻ khiến tài nào rời mắt.

 

Hiểu Nhi cảm nhận bước , nàng đầu , trông thấy là .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-839.html.]

Trong lòng nàng dâng lên một tia thiếu kiên nhẫn, vẻ mặt cũng hề che giấu, giọng điệu phần bực bội: "Cung Công T.ử việc gì ?"

 

"Duệ An Huyện Chủ tối nào cũng dùng bữa khuya, e rằng ngươi đói bụng nên cho vài món điểm tâm mang đến cho ngươi!" Cung Khánh Hoa nhẹ nhàng đặt chiếc đĩa xuống bàn.

 

Hiểu Nhi liếc những món điểm tâm bàn, khứu giác của nàng vốn vô cùng nhạy bén, chỉ cần ngửi qua cũng trong đó vài món tẩm xuân dược. Thật bỉ ổi! Nàng thầm rủa trong lòng lạnh lùng buông một câu: "Đa tạ, ngươi thể !"

 

"Duệ An Huyện Chủ ngủ , cũng thao thức, là chúng cùng so tài một ván cờ? Nếu ngươi thắng, sẽ đáp ứng ngươi một việc. Còn nếu ngươi thua, ngươi cũng hứa với một điều, chăng?" Cung Khánh Hoa lấy bàn cờ , đặt ngay ngắn mặt Hiểu Nhi.

 

"Thứ , chẳng chút hứng thú nào với những việc mà ngươi thể hứa hẹn!" Hiểu Nhi đáp bằng một giọng điệu dửng dưng, chẳng mặn mà cũng chẳng gay gắt.

 

"Ngươi thả ngươi ?"

 

"Phu quân nhà sẽ đến cứu , cần ngươi giả nhân giả nghĩa."

 

Nếu lời của mà cũng tin , thì Hiểu Nhi thấy rằng heo nái cũng leo cây !

 

"Đã hai ngày trôi qua , vẫn tìm đến đây. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, sẽ đưa ngươi về đến lãnh thổ của Nam Cung Quốc. Ngươi nghĩ rằng một khi về Nam Cung Quốc, còn đủ bản lĩnh để từ đó cứu ngươi trở về ?"

 

"Ngươi thể bắt cóc ngay đất Mẫn Trạch Quốc, tại thể cứu khỏi Nam Cung Quốc? Lẽ nào ngươi cho rằng mạnh hơn ?" Nghe đến đây, Hiểu Nhi mới đầu , ném cho một ánh đầy khinh bỉ.

 

Ánh mắt khinh thường của Hiểu Nhi một nữa chọc giận Cung Khánh Hoa. Hai ngày nay, thực sự chịu đủ những lời lạnh lùng châm chọc và sự coi rẻ vô hạn của nàng .

 

Bất kể tìm cách lấy lòng nàng thế nào, nàng đều chẳng thèm liếc mắt lấy một cái!

 

Sơn hào hải vị dâng tận miệng, rượu ngon quý hầu hạ tận nơi.

 

Châu báu trang sức, gấm vóc lụa là, đồ cổ quý hiếm, cũng mang đến tặng, mà đổi cũng một sắc mặt hòa nhã của nàng!

 

Tất cả chỉ nhận sự thờ ơ và khinh miệt!

 

Hắn vốn là một thiên chi kiêu tử, nay nào hao tâm tổn trí để lấy lòng một như ?!

 

Hắn thực sự thể nhẫn nhịn thêm nữa!

 

Cung Khánh Hoa đột ngột hất tung bàn cờ, bộ quân cờ bay vun vút về phía Hiểu Nhi.

 

Hiểu Nhi vội vàng đưa tay lên che mặt.

 

Cùng lúc đó, Cung Khánh Hoa nhanh như chớp tay điểm trúng huyệt đạo của nàng: "Ngươi mạnh hơn ? Vậy thì sẽ cho ngươi , rốt cuộc ai mới là kẻ mạnh!"

 

Mềm , thì dùng biện pháp mạnh! Hắn tin rằng, một khi nàng của , Thượng Quan Huyền Dật còn một kẻ như nàng nữa!

 

Đến lúc đó, nàng sẽ trở thành một kẻ lẳng lơ trắc nết, đời phỉ nhổ!

 

Ngoài việc cầu xin thu nhận, nàng còn con đường nào khác để ?!

 

Nghĩ đến đây, trong mắt Cung Khánh Hoa lóe lên một tia độc ác, vươn tay nắm lấy cổ tay Hiểu Nhi dùng sức kéo mạnh, khiến nàng ngã nhào lòng .

 

"Thế nào? Mới chủ động ngã lòng ?" Cung Khánh Hoa thuận thế ôm chặt lấy vòng eo của nàng.

 

Thân thể còn mềm mại hơn cả những gì tưởng tượng, thoang thoảng một mùi hương thanh khiết, quả thực khiến say đắm ngây ngất.

 

Thượng Quan Huyền Dật nhốt trong gian của Hiểu Nhi, tài nào ngoài , khi chứng kiến cảnh tượng , cả như rơi cảnh băng hỏa lưỡng trọng thiên. Lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt, nhưng gương mặt tuấn tú lạnh lùng tựa như một pho tượng tạc từ băng tuyết, tỏa một luồng hàn khí thấu xương.

 

Tạo nên một sự tương phản mãnh liệt, sâu trong đôi mắt thẳm của là ngọn lửa giận hừng hực cháy bùng, tựa như thiêu đốt cả đất trời.

 

"Nha đầu, thả ngoài!" Thượng Quan Huyền Dật gằn lên từng tiếng từ trong gian.

 

Cảm ơn các bạn bình chọn~~

 

--------------------

 

 

Loading...