Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 844

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:50:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thượng Quan đại ca, Dương Liễu sắp tỉnh ." Hiểu Nhi cất giọng vui vẻ.

 

Bấy giờ, ánh trăng từ ngoài cửa sổ rọi , nụ ngọt ngào của nàng thiếu nữ tắm trong ánh trăng tựa như phủ lên một tầng tiên khí.

 

Thượng Quan Huyền Dật kìm lòng, vươn tay khẽ vuốt ve gò má nàng, nơi làn da dường như trong suốt ánh trăng: "Đưa nàng khỏi gian , sẽ giấu nàng trong gian giới chỉ của . Đợi thuyền cập bến, sẽ tìm một cái cớ để đưa nàng trở về."

 

"Được." Thượng Quan Huyền Dật , chẳng qua là Dương Liễu phát hiện gian của nàng.

 

Hiểu Nhi tin rằng Dương Liễu sẽ phản bội họ, nhưng đôi khi, những bí mật để cho nàng cũng là một cách để bảo vệ lẫn .

 

Ngày hôm , Thượng Quan Huyền Dật cho thuyền cập một bến tàu nhỏ, một xuống thuyền để đưa Dương Liễu trở về. Dương Liễu Thượng Quan Huyền Dật điểm huyệt hôn mê, lúc đang ở trong gian giới chỉ của .

 

Những khác đều ở thuyền chờ họ về.

 

Hiểu Nhi ở thuyền ngủ một giấc đến trưa, dùng xong bữa trưa thì cảm thấy chút buồn chán, bèn boong thuyền hóng gió.

 

Trên boong thuyền, mấy lính đang câu cá, Dương Mai cũng ở trong đó.

 

Mọi thấy Hiểu Nhi bước , đều định dậy hành lễ, Hiểu Nhi bèn xua tay, hiệu cho họ cần đa lễ.

 

"Câu bao nhiêu ?" Hiểu Nhi hỏi Dương Mai, nàng cố ý hạ thấp giọng, sợ sông hoảng sợ mà bơi mất.

 

Dương Mai chút chán nản: "Một con cũng c.ắ.n câu! Xem sắp thua ! Ta thua năm lạng bạc ."

 

Hiểu Nhi , đôi mắt sáng lên, "Đang thi câu cá ? Thi thế nào, cũng tham gia với!!"

 

Các binh sĩ liền đưa mắt : Vương phi cũng câu cá ư?

 

Chỉ là họ quanh năm đóng quân ở vùng ven biển, lúc rảnh rỗi việc gì đều câu cá và đ.á.n.h cá, việc quá quen thuộc , lỡ như thắng Vương phi, Thụy Vương vui đây?

 

Hiểu Nhi thấy vẻ mặt đầy lo lắng, bèn trêu chọc: "Mọi cần lo lắng, thua sẽ quỵt nợ , nhưng cũng nương tay nhé, cẩn thận các ngươi thua đến mức còn cả ngân lượng để cưới vợ !"

 

Mọi Hiểu Nhi đều bật .

 

Dương Mai lấy cho Hiểu Nhi cần câu và thùng gỗ.

 

"Luật thi đấu là gì thế?" Hiểu Nhi hào hứng hỏi.

 

"Trong thời gian một nén hương, ai câu nhiều cá nhất thì đó thắng, một con cá là một lạng bạc, thua gom đủ bạc đưa cho thắng."

 

"Một lạng bạc một con thì đắt quá, sợ trong một nén hương sẽ thắng sạch các ngươi đến khuynh gia bại sản mất, là năm văn một con thôi nhé!"

 

Năm văn một con? Các binh sĩ lời Hiểu Nhi, một nữa đưa mắt , rẻ như thì chẳng gì kịch tính cả!

 

Những binh sĩ như họ bao năm chinh chiến sa trường, lúc đ.á.n.h trận những thứ đáng tiền quân địch đều thể "mượn" tạm, nên thật sự chẳng coi mấy văn tiền gì.

 

Dương Tương Lĩnh cũng cảm thấy năm văn quá ít, chẳng chút kịch tính nào, thà chơi còn hơn, thế là ông lên tiếng: "Vương phi, là năm mươi văn một con , cần lo họ bạc cưới vợ ." Biết tặng bạc cho họ cưới vợ thì !

 

Dĩ nhiên, câu cuối cùng Dương Tương Lĩnh .

 

Hiểu Nhi biểu cảm của họ là họ đang nghĩ gì !

 

Hiểu Nhi huênh hoang : "Năm mươi văn một con, tiền cược lớn lắm , lát nữa các ngươi đừng đấy nhé!"

 

Các binh sĩ đều cạn lời, Vương phi chắc chắn từng câu cá bao giờ, nên cá cũng dễ câu đến , trong một nén hương mà câu hai ba con là giỏi lắm .

 

Một trận đấu một trăm mấy chục văn thật sự là lớn.

 

Dương Tương Lĩnh cảm thấy bắt nạt hai phụ nữ như cho lắm, bèn : "Anh em, cá mà Thiếu Phu nhân và Dương Mai câu tính chung với , nếu lượng nhiều hơn chúng thì coi như họ thắng, thế nào?"

 

Tài câu cá của Dương Mai, đám binh lính mở rộng tầm mắt, câu lâu đến thế mà chẳng một mống cá nào, cho nên ai nấy đều chẳng ý kiến gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-844.html.]

Hiểu Nhi cũng chẳng tỏ thái độ gì, dắt Dương Mai theo cùng câu cá, giúp nàng kiếm thêm chút của hồi môn cũng .

 

Bấy giờ, Dương Mai mang một bộ đồ câu tới, Hiểu Nhi bèn đón lấy.

 

Hiểu Nhi bèn lên tiếng: “Mọi đừng hối hận đấy nhé!”

 

Vị tướng lĩnh khoát tay một cái: “Thiếu Phu nhân cứ yên tâm, tuyệt đối chuyện đó !”

 

“Được! Thắp hương, chúng bắt đầu thôi!”

 

Hiểu Nhi xuống bên cạnh Dương Mai, nàng thoăn thoắt mắc mồi lưỡi câu, đoạn vung cần thật xa thong thả chờ đợi.

 

Đợi một lát, Hiểu Nhi tranh thủ lúc ai để ý, lén nhỏ một chút Không Gian Thủy lên mồi câu.

 

Chẳng mấy chốc, cần câu của một binh sĩ khẽ động đậy, giật lên một con cá đao.

 

“C.h.ế.t tiệt! Lại là Lão Lý câu con đầu tiên!” Một tên binh sĩ thấy nhịn văng tục.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Lão Lý vui vẻ gỡ cá , bỏ thùng gỗ: “Nhường , nhường !”

 

Trong cả đám đông , tài câu cá của là cừ khôi nhất, giật giải nhất thì còn ai đây nữa!

 

Ngay đó, chiếc cần câu mà Hiểu Nhi quăng cũng động đậy, nàng cảm nhận cá c.ắ.n chặt lưỡi câu mới bắt đầu thu cần, một con cá hối lớn bằng bàn tay giãy giụa ngừng giữa trung.

 

“Thiếu Phu nhân lợi hại thật!” Dương Mai thấy liền tấm tắc khen.

 

Mấy tên binh sĩ khác trông thấy cũng rối rít khen Hiểu Nhi cừ thật, mới đó câu một con cá.

 

Hiểu Nhi lắc đầu: “Lâu như mới một con, gì mà lợi hại chứ. Trước , chỉ trong vòng nửa nén hương, câu mười con bát con , mà đó là còn khiêm tốn đấy!”

 

Đám binh lính thì khóe miệng giật giật, khoác lác như thế mà sợ thủng cả trời ?

 

Trong lòng, bọn họ đều chẳng tin lời của Hiểu Nhi, chỉ cho rằng nàng từng câu cá bao giờ, vì giữ thể diện nên mới năng như .

 

Hiểu Nhi vẻ mặt của mỉm , nàng bỏ cá thùng gỗ, đoạn tiếp tục mắc mồi, quăng cần câu cá.

 

Hiểu Nhi thầm đếm trong lòng: “Một, hai, ba, ... mười.”

 

Vừa tròn mười giây, một con cá nữa c.ắ.n câu!

 

Hiểu Nhi vội vàng thu cần, đầu cần bên trĩu nặng, rõ ràng là một con cá lớn. Khi nàng kéo con cá lên khỏi mặt nước, một con cá thì dài đến 50 phân đang quẫy đuôi dữ dội giữa trung, chiếc cần câu nó đè cong vút!

 

“Vương Phi! Cá to quá, cá to quá!” Dương Mai đang câu cá bên cạnh Hiểu Nhi, thấy nàng câu một con cá lớn như , nàng kích động la lên, vội vàng quẳng cần câu của xuống, chạy tới giúp Hiểu Nhi kéo cá lên.

 

Mấy tên binh sĩ khác tiếng cũng nhao nhao ngoảnh đầu , ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc, nhanh như câu thêm một con nữa ư? Lại còn là một con cá lớn thế ? Vận may của Vương Phi cũng quá !

 

Giây phút , đám binh lính cũng chỉ cho rằng vận may của Hiểu Nhi mà thôi, dù thì cá lớn như , hiếm khi gặp .

 

Sau khi Dương Mai gỡ cá bỏ thùng gỗ, Hiểu Nhi bắt đầu câu con tiếp theo.

 

“Một, hai... bát.” Lần chỉ mất bát giây, một con cá lớn nữa c.ắ.n câu!

 

Tròng mắt của đám binh lính như rớt cả ngoài!

 

Nhanh đến thế ư? Vận may , cũng... cũng quá !!!

 

Dương Mai mới xuống, Hiểu Nhi câu một con nữa, nàng chạy tới giúp Hiểu Nhi kéo cá lên bỏ thùng gỗ!

 

Cảm tạ các thư hữu bỏ phiếu~~

 

--------------------

 

 

Loading...