Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 850
Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:50:41
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không khí trong đại điện bỗng chốc trở nên căng như dây đàn, chiếc đồng hồ quả lắc kiểu Tây Dương đặt ở góc phòng đột nhiên điểm vang hai tiếng, khiến tên thái giám hầu cận bên cạnh Hoàng Thượng giật nảy cả .
Hoàng Thượng nổi giận ...
Hiểu Nhi chẳng hề sợ hãi, nàng mỉm đáp: "Người ư, dĩ nhiên là mang đến trả cho Hoàng Thượng, lão nhân gia ngài đây. Chỉ cần Hoàng Thượng chịu cắt đất bồi thường, chúng sẽ giao ngay. Tuyệt đối tiền trao cháo múc!"
"Các ngươi dám!" Nam Cung Hoàng Thượng phóng ánh mắt lạnh buốt hai phía , ánh sắc lẻm tựa như thể lăng trì kẻ đối diện.
Nơi đây là hoàng cung của Nam Cung Quốc, là địa bàn của chính , mà dám bắt giữ hoàng t.ử của ư? Hai kẻ ngông cuồng đến thế, là ai cho chúng cái gan đó?! Thật sự cho rằng sống yên vài năm là thể sánh ngang với quốc gia của ?! là tự lượng sức!
Không khí bốn bề càng thêm lạnh lẽo, sự uy nghiêm toát từ long ỷ tựa như một tấm lưới khổng lồ, bao trùm lên từng ngóc ngách trong đại điện.
Thái giám lưng , binh lính ngoài điện, một ai dám thở mạnh lấy một .
Cung T.ử Hiên liếc Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi, trong mắt ánh lên vẻ lo lắng. Hắn rõ Phụ Hoàng của thương yêu vị nhị hoàng đến nhường nào!
Thượng Quan Huyền Dật dùng cách diễu phố thị chúng như áp giải tù nhân để đưa trở về, hành động chỉ chọc vảy ngược của Phụ Hoàng, mà còn là một cái tát thẳng mặt mũi của bộ Nam Cung Quốc!
Vậy mà còn đòi công đạo từ Phụ Hoàng? Phải công nhận rằng, đôi phu thê thật sự quá to gan !
"Vừa bản vương hỏi ngươi, đây là chính miệng ngươi , Hoàng Thượng chẳng lẽ tuổi già nên quên chăng? Bản vương thể nhắc cho ngươi nhớ, ngươi rằng: Chuyện tuyệt đối thể giải quyết qua loa, gây chiến thì cắt đất bồi thường, cắt đất mà đủ một châu thì , bồi thường mà thiếu mười vạn lạng vàng cũng xong!" Thượng Quan Huyền Dật thẳng Nam Cung Hoàng Thượng, một chút nao núng, rành rọt lặp những lời .
Và giờ đây, thậm chí còn thèm tự xưng hai chữ "vãn bối"! Dĩ nhiên, một lời xưng hô tôn kính cũng chẳng hề !
Hắn là vua của một nước, nhưng cũng là con trai của vua một nước, ở đây là đại diện cho cả Mẫn Trạch Quốc! Thân phận cũng tôn quý vô cùng!
Nam Cung Hoàng Thượng nhất thời cảm giác như đang lấy đá ghè chân , nhưng những lời là nhắm kẻ khác, con trai của thì là chuyện khác!
Vừa tưởng là của Đông Tấn Quốc bắt cóc Vương Phi của Mẫn Trạch Quốc nên mới như , mong hai nước sẽ giao chiến! Rồi Nam Cung Quốc sẽ thừa cơ xen .
Đông Tấn Quốc thể so bì với Nam Cung Quốc? Muốn cắt đất bồi thường ư? Nuốt miếng thịt béo bở của Nam Cung Quốc chúng , Mẫn Trạch Quốc liệu tiêu hóa nổi ?
Nam Cung Hoàng Thượng trừng mắt hai , nhất thời lời nào, chỉ dùng long uy để trấn áp cả hai.
Một tên nhóc ranh miệng còn hôi sữa, mà dám vênh váo mặt ư? Lượng muối ăn còn nhiều hơn lượng cơm nó ăn!
Chỉ là Thượng Quan Huyền Dật vốn lớn lên long uy, thể sợ hãi cho .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Còn về phần Hiểu Nhi, khắp nàng chỉ mỗi một dây thần kinh sợ rắn, ngoài chẳng sợ bất cứ thứ gì.
Dáng vẻ ung dung tự tại của hai quả thật khiến Nam Cung Hoàng Thượng bằng con mắt khác.
Thượng Quan Huyền Dật thì thôi , dù gì cha cũng là vua của một nước, sợ cũng là điều dễ hiểu.
Còn vị Thụy Vương Phi , xuất là nông nữ... Nam Cung Hoàng Thượng trầm ngâm một lát đưa kết luận: Quả nhiên là tài cao gan lớn!
Nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn , quả thực khiến cho ba ngàn giai lệ trong hậu cung của cũng lu mờ! Một nữ t.ử thông minh tuyệt sắc như , khi đè sẽ cảm giác gì đây?
Ánh mắt của Nam Cung Hoàng Thượng Hiểu Nhi đột nhiên đổi.
Hiểu Nhi cảm thấy vô cùng khó chịu ánh mắt của .
Ánh mắt Thượng Quan Huyền Dật trầm xuống, cất lời cắt ngang cái săm soi của Nam Cung Hoàng Thượng dành cho Hiểu Nhi: "Hoàng Thượng nghĩ xong ?"
Nam Cung Hoàng Thượng thu hồi ánh mắt, hờ hững chuyển sang Thượng Quan Huyền Dật: "Bạc thì thể cho, nhưng cắt đất thì thể nào."
Bất luận ở thời đại nào, lãnh thổ và chủ quyền của một quốc gia đều là điều bất khả xâm phạm.
"Khoản bồi thường Ta thể chấp nhận , Ta thiếu bạc, cáo từ!" Thượng Quan Huyền Dật lười biếng chẳng buồn đôi co thêm nữa!
Vậy thì giao chiến ! Hắn chiếm bao nhiêu thành trì thì cứ bồi thường bấy nhiêu thành trì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-850.html.]
Thượng Quan Huyền Dật nắm tay Hiểu Nhi, sải bước thẳng ngoài.
Nam Cung Hoàng Thượng thái độ ngông cuồng coi ai gì của chọc cho tức đến sôi máu: “Ngươi sợ các ngươi bước khỏi hoàng cung ?”
“Vậy thì cứ thử xem! Có điều, Nhị Hoàng T.ử vẫn còn trong tay chúng ! Sau một canh giờ nữa, nếu chúng trở về, cũng sẽ mất mạng!”
Nam Cung Hoàng Thượng khẽ nheo đôi mắt , tại vị mấy mươi năm, nào kẻ nào dám uy h.i.ế.p như thế ?!
Thượng Quan Huyền Dật dắt tay Hiểu Nhi tiếp tục cất bước ngoài.
Các thị vệ bên ngoài đại điện lập tức giơ trường thương lên, đan chéo chặn ngay mặt hai .
Thượng Quan Huyền Dật từ từ giơ tay lên.
"Chờ !" Nam Cung Hoàng Thượng kịp thời lên tiếng.
Hai nước giao hảo, g.i.ế.c sứ thần. Gần đây các sứ giả khác đến thăm, thể để họ thấy phá vỡ quy tắc, nếu còn sứ giả nào dám đến tiến cống nữa!
Hơn nữa, vốn gây chiến. Hai năm nay Nam Cung Quốc liên tiếp xảy động đất, sóng thần cũng ít, chỉ riêng việc mở kho cứu trợ thiên tai tiêu tốn bao nhiêu lương thực, quốc khố từ lâu chẳng còn bao nhiêu. Trong khi đó, Mẫn Trạch Quốc mưa thuận gió hòa suốt mấy năm liền, lương thực của một bá tánh còn nhiều đến mức dùng để nuôi gà!
Thật khiến ghen tức đỏ cả mắt!
Hắn khó khăn lắm mới mong một trận dịch châu chấu, tưởng rằng sẽ hủy hoại bộ hoa màu trong nước, ai ngờ chỉ mới tàn phá vài huyện thì hai mắt tiêu diệt sạch sành sanh!
là tức c.h.ế.t mà!
Nếu thể, Nam Cung Hoàng Thượng đương nhiên hy vọng nhân cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t hai kẻ mắt!
Mẫn Trạch Quốc sở hữu hai nhân vật lợi hại như , sớm muộn gì cũng sẽ vượt mặt Nam Cung Quốc, đến lúc đó bọn họ còn đất để dung ?
Khoan , Mẫn Trạch Quốc hùng mạnh lên, Nam Cung Quốc còn chỗ , lẽ nào Đông Tấn Quốc chỗ ư? Hơn nữa còn cả Oa Quốc…
như câu cây cao trong rừng, ắt gió quật.
Mẫn Trạch Quốc cường thịnh quá nhanh, mối đe dọa chỉ nhắm mỗi Nam Cung Quốc!
Hoặc là thể…
Nam Cung Hoàng Thượng hai , trong lòng chợt nảy một ý nghĩ táo bạo, chỉ là tạm thời thể biểu hiện ngoài.
Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi dừng bước, đầu về phía .
Nam Cung Hoàng Thượng sang trưởng t.ử của : "Thái T.ử thấy thế nào?"
Cung T.ử Hiên liền chắp tay hành lễ: "Tất cả đều là thông gia, thể tổn thương hòa khí, là mỗi bên lùi một bước thì ? Chuyện là do Nhị hoàng , Thụy Vương cũng trừng phạt , chúng để Nhị hoàng tạ với Thụy Vương Phi, bồi thường thêm một ít ngân lượng, thấy thế nào ạ?"
Lời của Cung T.ử Hiên thực chất là đang nhắc nhở Nam Cung Hoàng Thượng rằng, chuyện do Cung Khánh Hoa gây , truy cứu trách nhiệm cũng cần thiết kéo cả hai nước cuộc.
Cung T.ử Hiên dĩ nhiên cắt đất bồi thường, là Trữ Quân (Thái tử/ kế vị) tương lai của Nam Cung Quốc, cả giang sơn đều là của . Lãnh thổ Nam Cung Quốc vốn nhỏ hơn Mẫn Trạch Quốc, nếu còn bồi thường thêm một châu nữa, thì còn bao nhiêu?
Cung Khánh Hoa trừng phạt thật nặng, nhất là Phụ Hoàng thể giao thẳng , dù chuyện cũng do gây nên, chịu trách nhiệm!
Lỗi lầm do Cung Khánh Hoa gây , tại dùng đồ của để bù đắp?!
Ai gây họa, đó gánh!
Cung T.ử Hiên tuy nghĩ , nhưng suy nghĩ dám thể hiện ngoài, nếu sẽ khiến Phụ Hoàng vui, cho nên bề ngoài vẫn tỏ giúp cho Cung Khánh Hoa.
Xin chân thành cảm ơn những phần thưởng của lilac29, Phì Ma và Duy﹃Đích Y Lại╮~~
Cảm ơn các bạn bình chọn~~
--------------------