Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 864

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:50:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoàng Kim Cự Mãng thoăn thoắt bơi trở , nó liếc Thượng Quan Huyền Dật một cái sắc lẻm, bỏ nhà là cái chuyện trẻ con ngây ngô đến thế, lẽ nào là việc mà một loài rắn thông tuệ bậc nhất như nó thể ? Rõ ràng là chúng đang đưa Tiểu Bạch bốn phương để luyện mà.

 

Hoàng Kim Cự Mãng trườn lên bắp chân của Hiểu Nhi.

 

Hiểu Nhi chẳng chẳng rằng vung chân đá một cái, một nữa hất văng nó xa.

 

"Chủ nhân, lâu như gặp, nhớ chúng chút nào ?" Hoàng Kim Cự Mãng cất giọng đầy ai oán.

 

Hiểu Nhi chẳng thèm đếm xỉa đến nó, nàng thầm gọi trong tâm thức: "Tiểu Bạch, Bạch Thiên, Thiên Bạch, các ngươi ở đó ? Ta nhớ các ngươi nhiều lắm!"

 

Hoàng Kim Cự Mãng: "..."

 

Vậy là chỉ nhớ mỗi nó thôi ?

 

"Chủ nhân, chúng cũng nhớ ." Rất nhanh, trong đầu Hiểu Nhi liền vang lên tiếng đáp lời của ba con ngỗng, từ phía chân trời xa xăm bỗng xuất hiện bốn bóng thiên nga.

 

"Sao các ngươi đến đây?" Hiểu Nhi vẫn còn đang thắc mắc mấy đứa nhóc chạy mà suốt hai năm trời thấy về nhà! Tiểu Bạch từ một chú vịt con xí nay hóa thành thiên nga trắng muốt !

 

"Tiểu Bạch cảm nhận nơi một luồng năng lượng biến động cực lớn nên đến xem thử." Bạch Thiên lên tiếng giải thích.

 

"Chủ nhân, phát hiện từ một nơi xa, lập tức chạy ngay đến đây, lợi hại lắm !" Hoàng Kim Cự Mãng dọa Hiểu Nhi sợ hết hồn, bây giờ thể sức lấy lòng.

 

Hiểu Nhi thèm để ý đến nó, mới xa một thời gian mà dám dọa cả chủ nhân là nàng, thật sự là nếu cho nó tay một phen thì .

 

Thượng Quan Huyền Dật nắm lấy tay Hiểu Nhi, dắt nàng về phía chiếc thuyền nhỏ.

 

Địch Đại Tướng Quân cần giám sát binh lính dựng trại, bèn sắp xếp vài binh sĩ đưa họ qua đó.

 

Vài lính chèo thuyền, chẳng mấy chốc cập bến hòn đảo lớn nhất.

 

Sau khi thuyền cập bờ, Hiểu Nhi với mấy lính: "Các ngươi cứ đợi ở đây, chúng tự lên là ."

 

Tiểu Bạch và đồng bọn hạ cánh xuống hòn đảo, Hiểu Nhi định bụng sẽ thu chúng gian, còn về phần Hoàng Kim Cự Mãng, thôi thì cứ để nó ở ngoài !

 

Mấy lính gật đầu.

 

Thượng Quan Huyền Dật ôm lấy Hiểu Nhi, trực tiếp nhảy vọt lên bờ.

 

Hai tiến về phía trung tâm hòn đảo.

 

Hoàng Kim Cự Mãng suy nghĩ của Hiểu Nhi, liền quấn quýt lăn lộn quanh chân nàng, nhưng Hiểu Nhi vẫn cứng rắn thèm đoái hoài.

 

"Chủ nhân, sẽ giúp đuổi hết lũ rắn biển hòn đảo , đừng bơ nữa ? Ta , sẽ dám nữa ."

 

Nghe những lời , Hiểu Nhi vội dừng bước, hòn đảo rắn ? Nàng cúi đầu Hoàng Kim Cự Mãng đang khép nép cúi đầu, bộ dạng trông y như một nàng dâu nhỏ ấm ức, khiến nàng cạn lời, một lúc lâu mới lên tiếng: "Vậy còn mau !"

 

"Đi ngay đây!" Hoàng Kim Cự Mãng vội vàng ngẩng đầu, trườn mất.

 

Hiểu Nhi đến đây là xem thử hòn đảo đá ngầm nguồn nước ngọt và nơi nào thể trồng trọt một ít rau màu lương thực .

 

Binh lính sống ở đây, chung quy cũng cái ăn cái uống chứ, thể ngày nào cũng ăn cá .

 

Thôi ! Nếu thật sự gì để ăn, thì cũng đành ngày ngày ăn cá .

 

Sinh tồn những hòn đảo quá nhỏ, điều đáng sợ nhất chính là thiếu thốn tài nguyên nước ngọt và thực phẩm.

 

Việc lúc nào cũng vận chuyển nước ngọt hoặc dựa hứng nước mưa để sinh hoạt cũng phiền phức vô cùng.

 

Thế nên cụm đảo mới quốc gia nào cử đến đồn trú chiếm giữ, ngay cả Nam Cung Quốc ở gần nhất cũng chẳng màng, các quốc gia khác càng sợ phiền phức hơn.

 

"Không nơi đây xuất hiện một hòn đảo nguồn nước ngọt nữa, chứ cứ vận chuyển nước mãi cũng là cách !" Hiểu Nhi thì thầm lẩm bẩm.

 

Lúc , ba con ngỗng lớn đồng loạt đáp xuống đỉnh đầu và hai bên vai của Hiểu Nhi, suýt chút nữa đè nàng ngã quỵ.

 

Thấy , chúng vội vàng bay xuống mặt đất.

 

"Bây giờ thì , nhưng trận động đất lớn thì chắc . Sau trận động đất, những hòn đảo hẳn sẽ chút đổi." Bạch Thiên đáp một câu.

 

"Động đất lớn? Khi nào?" Nghe , trong lòng Hiểu Nhi kinh hãi.

 

"Nửa năm thì !"

 

Nửa năm ! Làm nàng giật cả , Hiểu Nhi thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

 

Thế nhưng, một trận vận động của vỏ Trái Đất thể đổi cả quy mô của một vài hòn đảo, trận động đất như chắc chắn kinh thiên động địa vô cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-864.html.]

Đến lúc đó, Giáp Nhĩ Đảo chắc chắn cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

 

「Bạch Thiên, ngươi giật cả ! Ta còn tưởng sắp động đất lớn ngay đây chứ, thì mà chạy cho thoát! Mà , ngươi lợi hại như từ bao giờ thế? Ngay cả trận động đất lớn nửa năm cũng đoán ư?」

 

「Không đoán, là Tiểu Bạch đó. mà nửa tháng nữa nơi cũng một trận động đất nhỏ, Chủ T.ử nhất đừng nên ở chốn lâu!」 Bạch Thiên cất giọng đầy kiêu hãnh.

 

Con trai của tài giỏi nhường , nó mừng lắm chứ!

 

「Cái gì ghê gớm .」 Tiểu Bạch khiêm tốn đáp.

 

Hiểu Nhi Tiểu Bạch lớn tướng thành một con ngỗng trưởng thành, mới để ý thấy bên cạnh nó còn một nàng thiên nga trắng đang e lệ đó, dáng vẻ , dĩ nhiên là cũng vô cùng xinh .

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

「Tiểu Bạch, đây là vợ ngươi ?」 Hiểu Nhi mừng rỡ hỏi.

 

Tiểu Bạch gật gật đầu: 「Vâng, thưa Chủ Tử, vợ của xinh ?」

 

Hiểu Nhi mỉm gật đầu: 「Xinh , xinh hệt như ngươi .」

 

Thiên nga trong thiên hạ con nào trông cũng sàn sàn như cả, chỉ khác mỗi con mập con ốm mà thôi, Hiểu Nhi thấy con nào cũng xinh!

 

Tiểu Bạch thì mừng rỡ lắm: 「Chủ Tử, đặt cho vợ một cái tên !」

 

「Vậy bình thường ngươi gọi nó là gì?」

 

「Vợ yêu.」 Tiểu Bạch thật thà đáp.

 

Hiểu Nhi liếc Tiểu Bạch, đúng là cao thủ tán ngỗng mà! Đến cả tiếng ‘vợ yêu’ cũng gọi !

 

Hiểu Nhi sang Bạch Thiên và Thiên Bạch: 「Còn hai ngươi thì gọi nó là gì?」

 

「Con dâu!」

 

Thôi ! Hiểu Nhi chịu thua, chẳng lẽ cũng hùa theo chúng mà gọi như !

 

「Vậy thì gọi là Bạch Tiểu !」

 

Bạch Tiểu!!!

 

Bạch Thiên: 「…」

 

Thiên Bạch: 「…」

 

Tiểu Bạch: 「…」

 

Bọn chúng đều Chủ T.ử đặt tên tùy tiện, nhưng ngờ thể tùy tiện đến mức !

 

「Sao thế, thích ? Vậy là gọi Bạch Sắc nhé?」

 

Cả ba con ngỗng đều hối hận rụng rời, thế tự đặt tên cho ! Bọn chúng sai !

 

「Bạch Vân?」 Hiểu Nhi vẻ mặt như sét đ.á.n.h của chúng, cố nén , lên tiếng.

 

「Cứ gọi là Bạch Vân ! Vợ yêu, nàng sẽ tên là Vân Nhi nhé!」 Tiểu Bạch dứt khoát , đồng thời hạ quyết tâm sinh con cũng bao giờ để Chủ T.ử đặt tên nữa.

 

Hiểu Nhi liếc Tiểu Bạch đầy ẩn ý, cái đồ quỷ ! Tưởng đoán tâm tư của ngươi chắc? Hiểu Nhi quyết tha, một câu khiến ngỗng cũng kinh hồn bạt vía: 「Tiểu Bạch, con trai ngươi cứ gọi là Bạch Nhãn, còn con gái thì gọi là Bạch Hoa nhé!」

 

Bạch Nhãn? Bạch Hoa? Bạch Thiên và Thiên Bạch phúc hậu mà rung hết cả lông vũ lên, bọn chúng nhịn .

 

Các cháu trai cháu gái tương lai ơi, tha cho ông bà nhé, thật sự là nhịn nổi mà!

 

Tiểu Bạch liếc Vân Nhi, quyết định triệt sản, nó đẻ nữa, !

 

Đùa cợt chán chê, Hiểu Nhi mới mỉm : 「Được , cảm ơn Vân Nhi để mắt tới Tiểu Bạch nhà , các ngươi mau về nhà !」

 

Hiểu Nhi dứt lời liền thu mấy con ngỗng trở về gian.

 

Tiểu Bạch buồn bực vô cùng, nó tệ lắm ? Cái gì mà cảm ơn Vân Nhi để mắt tới chứ!

 

Nhớ ngày xưa nó phiêu bạt khắp chân trời góc bể, từng say đắm trái tim của hàng ngàn hàng vạn thiếu nữ thiên nga đấy nhé!

 

Có một Chủ T.ử như thế , thật sự khiến nó chẳng về nhà chút nào!

 

Bạch Thiên bây giờ còn nước ngọt nữa, thì Hiểu Nhi cũng chẳng buồn ngó xung quanh gì, dù thì cũng bằng thừa, nửa năm nơi đổi cả

 

--------------------

 

 

Loading...