Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 878
Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:15:06
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thượng Quan Huyền Dật bế Hiểu Nhi bước xuống khỏi xe ngựa.
Hổ T.ử tự nhảy phóc từ xe ngựa xuống, trông thấy cảnh bèn một bộ mặt hổ trêu chọc: “Tỷ tỷ ngượng, lớn từng mà còn để khác bế! Đến cả cũng tự nhảy xuống xe .”
“...” Gương mặt Hiểu Nhi nén mà ửng đỏ. Bao năm qua, hễ cứ cùng Thượng Quan Huyền Dật chung xe ngựa, đều là bế nàng xuống xe, chuyện quen thành một lẽ tự nhiên. Vốn dĩ nàng chẳng hề thấy gì , nhưng giờ Hổ T.ử như , trong lòng nàng cũng dấy lên đôi chút ngượng ngùng.
Những khác đều cúi đầu tủm tỉm .
Hổ T.ử Nương vội giật nhẹ vạt áo của Hổ Tử: “Không năng linh tinh! Tỷ tỷ đau chân, nên mới thể tự xuống xe !”
Hổ T.ử bèn liếc đôi chân của Hiểu Nhi: “Thì là tỷ tỷ đau chân , thảo nào.”
“...” Lừa một đứa trẻ như đây? Hiểu Nhi liếc đôi chân của , thầm nghĩ nên phối hợp với Hổ T.ử Nương mà giả vờ một chút nhỉ!
Hổ T.ử Nương thấy Hiểu Nhi lộ rõ vẻ khó xử, sợ rằng lời ngây ngô con trẻ của Hổ T.ử sẽ khiến nàng càng thêm bối rối. Hơn nữa, xa xa còn vài dân làng và lũ trẻ đang chỉ trỏ bàn tán. Trong đám đó còn cả đứa cháu trai lớn, Báo Tử. Vừa trông thấy họ, vội vàng chạy biến, chắc chắn là chạy về nhà để mách lẻo gì đó với cha .
Thấy , Hổ T.ử Nương sợ sẽ gây thêm rắc rối cho nhóm Hiểu Nhi, liền vội vàng mở cánh cổng sân, đon đả mời nhà: “Đây là nhà của , mau mời .”
Cả mấy bèn bước trong.
Ngôi nhà của gia đình Hổ T.ử trông khá cũ kỹ, bộ đều xây bằng gạch đất.
Bức tường bao quanh sân là một hàng rào tre, bên trồng tường vi gai. Men theo bờ rào còn điểm xuyết những khóm cúc dại nhỏ màu trắng, vài bụi cỏ lan chi, cùng mấy loại hoa mười giờ đủ màu sắc. Giờ đây, các loài hoa đang mùa nở rộ, đua khoe sắc, tô điểm cho sân nhỏ của gia đình nông dân thêm vài phần thanh tao, nhã nhặn.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Một góc sân xới lên thành một khoảnh đất nhỏ, trồng đủ các loại rau củ. Rau luống đang độ tươi , vươn xanh mướt.
Hiểu Nhi còn trông thấy một cô gà mái đang dẫn theo một đàn gà con lông tơ mềm mại, lăng xăng chạy khắp nơi để kiếm mồi.
Chỉ cần sân cũng đủ thấy, Hổ T.ử Nương là một phụ nữ khéo léo thu vén. Dù cho cuộc sống còn nghèo khó, nhưng nàng vẫn chăm lo cho mái ấm của thật ấm cúng và nhã nhặn.
“Hài T.ử Tha Nương, ngươi về ?” Hổ T.ử Đa thấy động tĩnh bên ngoài, bèn bước , thấy cả một sân thì khỏi sững sờ: “Ờm, Hổ T.ử Nương, họ là…?”
“Hài T.ử Tha Đa, đây là những vị ân nhân cứu mạng Hổ Tử, mời họ về nhà chúng dùng bữa.”
“Mạo đến phiền !” Hiểu Nhi mỉm .
“Không phiền, phiền chút nào! Chỉ là… Hổ T.ử ?” Hổ T.ử Đa , trong lòng chút căng thẳng. Hắn thấy Hổ T.ử đang mặc một bộ quần áo rộng thùng thình, liền lo lắng bước nhanh về phía con trai.
Chỉ điều, một chân của tật, bước khập khiễng, nên dù vội cũng thể nhanh .
Hổ T.ử liền chủ động sà lòng cha : “Cha ơi, nãy con rơi xuống sông, dọa con sợ c.h.ế.t khiếp.”
“Lúc nãy ở đê, chúng xô một cái, Hổ T.ử may ngã xuống sông. Chính là hai vị công t.ử đây cứu mạng thằng bé.” Hổ T.ử Nương giải thích.
Hổ T.ử Đa , sắc mặt đột nhiên biến đổi: Rơi xuống sông ư? Bây giờ đang là mùa nước lũ, dòng nước trong sông chảy xiết đến thế nào cơ chứ! Ai mà chẳng may rơi xuống đó thì chỉ cửu t.ử nhất sinh!
Nghĩ đến những hiểm nguy trong đó, Hổ T.ử Đa vội vàng cúi gập một cái thật sâu Thượng Quan Huyền Dật và Cảnh Duệ: “Đa tạ hai vị công t.ử cứu mạng khuyển nhi.”
“Chỉ là tiện tay giúp một phen thôi, đại thúc cần khách sáo. Ngược là chúng đường đột đến phiền .” Cảnh Duệ xua tay .
“Hoan nghênh các vị còn hết, là phiền !” Hổ T.ử Đa sang với Hổ T.ử Nương: “Hài T.ử Tha Nương, ngươi mau bắt con gà mái già ở nhà thịt , sẽ hàng thịt mua thêm chút thịt nữa về, chúng thiết đãi các vị đại ân nhân của nhà cho thật t.ử tế.”
Nếu họ tay cứu giúp, thì đứa con trai độc nhất của mất mạng .
lúc , Hiểu Nhi nhận lấy hai chiếc làn từ tay Dương Liễu đưa cho Hổ T.ử Nương: “Hổ T.ử Đa, cần mua thịt nữa ạ, ở đây chúng một ít thịt và rau, thế là đủ .”
「Thế thì ngại quá.」Hổ T.ử Nương món quà Hiểu Nhi đưa tới, vội rụt tay giấu lưng, bất giác lùi một bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-878.html.]
Họ là ân nhân cứu mạng của Hổ Tử, ân nhân đến nhà dùng bữa, nỡ lòng nào nhận quà họ mang đến cơ chứ.
「Thím cứ nhận ạ, là sản vật của cửa tiệm và trang trại nhà con thôi, chẳng đáng bao nhiêu tiền bạc . Vả , chúng con đông thế đến dùng bữa nhờ, thể đến tay ! Nếu thím nhận, bữa cơm chúng con cũng dám ăn nữa .」
Hổ T.ử Nương , bèn đưa ánh mắt đầy vẻ khó xử sang Hổ T.ử Đa, nên nhận .
Hổ T.ử Đa gật đầu: 「Cứ nhận !」
Ân nhân đến thế , nếu từ chối nữa thì quả là phật lòng họ quá, thế nên Hổ T.ử Đa quyết định lát nữa sẽ hái thêm thật nhiều trái cây trong vườn để họ mang về quà đáp lễ.
Bấy giờ Hổ T.ử Nương mới dám đưa tay đón lấy, nhưng cầm cảm thấy hai chiếc giỏ nặng trĩu, chẳng bên trong chứa đựng những gì.
「Mọi mời nhà chơi!」Hổ T.ử Đa cất tiếng mời nhà.
Hổ T.ử Tha Nương cũng gật đầu thêm: 「 , bên ngoài trời nóng, mau nhà .」
「Hổ Tử, con gọi tỷ tỷ cắt một quả dưa hấu cho các ân nhân dùng, sẵn tiện mang thêm ít trái cây khác đây nữa nhé.」
「Vâng ạ!」Hổ T.ử liền đáp một tiếng thoăn thoắt chạy trong nhà.
Mấy cùng bước , bài trí trong nhà vô cùng đơn sơ, ngoài một chiếc bàn bát tiên và một cái tủ đựng đồ bằng gỗ , những món gia cụ còn đều từ tre.
Mỗi một món đồ đều lau chùi sạch bong một hạt bụi, nền nhà lát gạch mà là nền đất nện, trong gian nhà chính chỉ một nhỏ trát xi măng, đó vẽ mấy vòng tròn lớn nhỏ khác .
Hiểu Nhi ngay sân xi măng hẳn là dùng để những chiếc nia tròn, còn những vòng tròn lớn nhỏ đều chính là để đo lường kích thước của nia.
Xem , tất cả những vật dụng bằng tre trong nhà đều do chính tay họ .
Hổ T.ử Nương nhanh pha một ấm hoa cúc bỏ thêm đường mang lên, đó liền bếp tất bật chuẩn .
Hiểu Nhi bảo Dương Liễu và Dương Mai bếp phụ một tay, nàng nhấp một ngụm hoa cúc, cảm thấy hương thơm thật thanh mát.
Lúc , Hổ T.ử tỷ tỷ và Hổ T.ử cũng bưng hai mâm trái cây rửa sạch sẽ, cắt gọt mắt .
Có dưa hấu, dứa, còn cả vải, chuối, mận, chủng loại cũng thật là nhiều.
「Mời dùng chút trái cây.」Hổ T.ử tỷ tỷ phần e thẹn, nàng cúi đầu, hai má ửng hồng .
Nói xong câu , nàng liền ngoài phụ giúp mẫu nấu cơm.
「Tỷ tỷ, các ca ca, trái cây ngon lắm đó, mau nếm thử ạ.」Hổ T.ử cạnh cha , hớn hở mời mọc.
Hiểu Nhi vốn dĩ đến đây là vì Hổ T.ử Đa cách trồng cây ăn quả, nên nàng đương nhiên liền lái câu chuyện sang chủ đề .
「Đại thúc, những loại trái cây đều do thúc trồng cả ? Cháu Hổ T.ử , thúc trồng cây ăn quả giỏi ạ?」Hiểu Nhi cầm một miếng dưa hấu lên nếm thử, quả nhiên ngọt, ruột dưa nổi cát.
「Là do trồng, dám nhận là giỏi giang gì, chỉ là trong nhà ruộng nước, chỉ một quả đồi, nên đành trồng ít cây ăn quả để nuôi sống gia đình thôi.」Hổ T.ử Đa , ngượng ngùng gãi gãi đầu, thằng nhóc thối đúng là giỏi khoác lác.
「Trồng nhiều loại quả thế là lợi hại lắm , đại thúc thể dẫn cháu xem vườn cây ăn quả của thúc ạ?」
lúc xem xét bọn nhỏ hứng thú với loại quả nào, lát nữa sẽ hái thêm nhiều cho chúng mang về. (Suy nghĩ nội tâm của Hổ T.ử Đa) lúc cũng xem xem họ thích loại quả nào, lát nữa sẽ hái nhiều một chút để họ mang về.
Cảm ơn A Tú khen thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn.
--------------------