Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 881
Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:15:09
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nhi cùng mấy về gần nhà Hổ Tử, từ xa trông thấy đông đang xúm bên ngoài hàng rào dậu để hóng chuyện.
Cả nhóm còn kịp bước tới cổng nhà văng vẳng từ bên trong vọng những tiếng c.h.ử.i bới the thé đầy cay nghiệt.
Hổ T.ử Đa nén nổi hổ, gương mặt đỏ bừng lên, cảnh tượng mất mặt thế ngờ chính ân nhân cứu mạng của gia đình trông thấy.
Rời khỏi thôn làng nhiều năm, Hiểu Nhi thầm nghĩ lâu lắm nàng thứ âm thanh của hạng đàn bà chanh chua c.h.ử.i bới om sòm giữa làng giữa chợ thế .
Cảnh tượng thế , kiếp Hiểu Nhi từng trải qua. Ở kiếp đó, gia đình nàng là cảnh hiền con thảo, em thuận hòa, cả nhà đều hết mực cưng chiều, yêu thương nàng.
Kiếp , những chuyện tương tự nàng nếm trải ít, nhưng trong tiềm thức vẫn luôn cảm thấy chán ghét vô cùng.
May mắn , nàng sớm thoát khỏi những cảnh tượng đó !
Giờ đây tại Đế đô, cả Thăng Bình Hầu phủ và Thụy Vương phủ đều tọa lạc tại nơi hội tụ của giới quyền quý.
Cư dân ở khu vực hoàng quốc thích thì cũng là vương hầu tướng lĩnh, khoan hãy bàn đến phẩm hạnh của họ , dẫu cho là kẻ vô học nhất cũng chẳng dám cái trò .
Bởi lẽ, nhất cử nhất động của họ đều Ngự Sử giám sát, trừ phi ngươi đàn hặc, chán ghét cái ghế quan đang , bằng thì cứ mặc sức mà quậy phá cho lớn chuyện !
Cảnh Duệ bước đến ngoài cổng rào, Hổ T.ử Đa vội vã đòi xuống khỏi lưng .
Ngay lúc , bởi sân vốn chỉ rào bằng giậu thưa, nên âm thanh và cảnh tượng bên trong đều đập ngay mắt, lọt hết tai họ một cách rõ ràng:
"Đây là nhà của con trai , những thứ đều là của con trai ! Con cái hiếu kính cha là chuyện thiên kinh địa nghĩa, dựa mà mang !"
"Hai đứa bay là ai, dám cản đường !"
"Bà nội, mấy thứ là bọn họ mang đến nhà chú ạ."
"Sao chúng bay vô lễ thế hả! Đến nhà khác bái phỏng, đến bái kiến bậc trưởng bối , ? Mấy thứ nhận cho, coi như tính chúng bay thất lễ. Lần nhớ mang đồ đến thẳng ngôi nhà lớn lợp ngói xanh xây bằng gạch mộc thứ hai ở phía tay trái đầu làng ! Ta sống ở đó!"
Dương Liễu và Dương Mai trấn giữ ngay bên ngoài cửa bếp, cứ mặc cho mụ đàn bà chanh chua một diễn tuồng, ánh mắt dửng dưng mụ c.h.ử.i bới hăng say, tuyệt nhiên hé nửa lời.
Kể từ lúc ba kẻ kéo đến gây sự, hai nàng thẳng tay vớ lấy một cây cột gỗ to bằng vòng eo, lấy tay đao, vung một chưởng c.h.é.m xuống, cột gỗ tức thì gãy đôi. Chiêu tay phủ đầu của Dương Liễu và Dương Mai khiến cả ba c.h.ế.t khiếp tại chỗ. Giờ đây, mụ già cũng chỉ dám chống tay hông giữa sân mà c.h.ử.i đổng a dua, chẳng dám tiến lên nửa bước, chỉ sợ chính cũng sẽ như khúc gỗ , trong nháy mắt bổ đôi.
Bà nội của Hổ T.ử thấy Dương Liễu và Dương Mai trơ như đá vững như đồng, rát cả họng mà đến một cái rắm chúng cũng thèm đánh, thế còn trưng bộ mặt lạnh như tiền, cứ trừng trừng chớp mắt.
Bị đến trong lòng phát hoảng, bà nội của Hổ T.ử dám c.h.ử.i tiếp, bèn một nữa chĩa mũi dùi về phía Hổ T.ử Nương: "Con đàn bà c.h.ế.t bằm , còn mau mang đồ đây! Cha của Báo T.ử đồng, thuê để nuôi hai cái già của chúng , ngày nào cũng mệt bở cả tai. Ngươi mau mang hết thịt thà, bánh trái, hoa quả đây! Ta mang về cho cả của ngươi tẩm bổ !"
là chuyên bắt nạt kẻ yếu! Quả nhiên hiền thì ức hiếp.
"Đây là đồ do ân nhân của nhà chúng mang tới, thịt thà là để đãi khách quý, thể cho bà ! Nhà chúng với hai bàn tay trắng, bạc mà Hổ T.ử Đa bán mạng mới cũng đưa hết cho bà ! Coi như cái mạng của Hổ T.ử Đa cũng đền cho bà! Chúng rõ đường ai nấy , còn dính dáng gì đến nữa, xin bà đừng mấy lời hiếu kính bà, hiếu kính con trai cả của bà nữa! Sáng nay chính Báo T.ử cố tình xô một cái, Hổ T.ử mới ngã xuống sông! Còn nó là cố tình vô ý, nghĩ trong lòng bà và đều sáng như gương!" Hổ T.ử Nương vốn là tính tình thẳng thắn, gì nấy, trong lòng nghĩ thì miệng , thế nên từ khi gả về đây vẫn luôn lòng cha chồng.
Thế nhưng, cho dù nàng khéo ăn khéo , siêng năng hiếu thuận đến , thì phận cũng định sẵn rằng nàng sẽ chẳng bao giờ lòng cha chồng.
Ông nội của Hổ T.ử vốn là một chưởng quỹ trong tửu lầu, ngày Hổ T.ử Tha Đa chào đời, đúng hôm , lão gia ông chủ tửu lầu phát giác chuyện thường xuyên cậy là quản sự mà lén lút mang thịt thà rau cỏ ở tửu lầu về nhà, thế là đuổi việc thẳng thừng. Lão gia cho rằng chính Hổ T.ử Tha Đa mang đến vận xui cho , vì hai ông bà già đều chẳng ưa gì con trai út , bởi sự đời của đẩy gia đình cảnh khốn cùng, là một ngôi tai họa.
" là lật trời ! Lương tâm của ngươi ch.ó tha mất ! Báo T.ử mới lớn từng nào chứ! Ngươi dám vu oan cho nó như ! Rốt cuộc ngươi ý đồ gì!" Bà nội Hổ T.ử tức đến độ giậm chân bình bịch, chỉ thẳng mặt Hổ T.ử Nương, định xông lên xé nát miệng nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-881.html.]
"Đủ ! Cha, , hai mau đưa Báo T.ử ! Nơi chào đón các !" Hổ T.ử Đa một chân nhảy lò cò , bên cạnh Cảnh Duệ đang đỡ lấy .
Hổ T.ử Đa tức giận khôn xiết, nào Hổ T.ử Báo T.ử xô ngã xuống sông!
Chẳng lẽ những mong c.h.ế.t , mong tuyệt tự tuyệt tôn thì mới lòng !
Chẳng là thấy vườn quả kiếm bạc, nên nổi lòng tham đó ?!
"Đồ bất hiếu! Ngươi dám đuổi chúng !" Ông nội Hổ T.ử thì tức đến độ gân xanh cổ nổi cuồn cuộn.
"Kể từ ngày tay trắng rời khỏi nhà, ở rể nhà họ Trương , còn là con trai của ông nữa! Có hiếu kính, cũng chẳng đến lượt ông !"
Ngọn núi hoang để trồng vườn quả là do vợ cả cho , nền đất để dựng căn nhà cỏ cũng là vợ cả tặng , bằng , cả nhà bọn họ đến một nơi đặt chân cũng chẳng !
Hổ T.ử Đa lính mấy năm, khi trở về mới sinh Hổ Tử. Có lẽ vì trải qua sinh tử, thấu sự ấm lạnh của tình , nên giờ đây chẳng còn cố chấp vui lòng cha ruột của như nữa.
Hắn thương ở chân chiến trường, triều đình bồi thường hai mươi lạng bạc. Đó là bạc mà dùng cả tính mạng để đổi lấy, mà bọn họ cuỗm hết bạc viện cớ đuổi cả nhà , còn rằng từ nay ân đoạn nghĩa tuyệt!
Kể từ khoảnh khắc đó, còn coi là nhà họ Lâm nữa, mà xem như ở rể nhà họ Trương, coi cha vợ như cha ruột, coi vợ như em ruột thịt mà đối đãi.
"Ngươi sợ đến nha môn kiện ngươi tội bất hiếu ?"
Cảnh Duệ nhớ tình cảnh nhà năm xưa, định lên tiếng thì Hiểu Nhi kéo nhẹ vạt áo, hiệu bảo đừng xen .
Nàng xem thử khả năng ứng biến của Hổ T.ử Đa, cũng như cách xử trí khi đối mặt với những kẻ gây sự vô lối.
"Không sợ, ba mươi lạng bạc đủ để hai ông bà sống hết nửa đời còn ! Hơn nữa, ở rể nhà họ Trương." Hổ T.ử Đa rằng nếu cứng rắn, sớm muộn gì cha cũng sẽ khiến gia đình tan cửa nát nhà, vì thể mềm lòng!
"Ngươi..." Ông nội Hổ T.ử tức đến mức suýt nữa thì lên cơn đau tim.
"Đây là nhà của họ Trương, bây giờ hai thể ? Bạc của đều đưa cho các , đủ để các dưỡng lão . Lẽ nào bạc kiếm từ quả trồng đồi nhà họ Trương cũng dùng để nuôi các ? Trên đời gì cái lý thông gia nuôi thông gia."
Những ngoài hàng rào xem chuyện bất bình cất tiếng: " ! Đây là đất của nhà họ Trương, các đừng quậy nữa, ba mươi lạng bạc, ăn thịt gì mà chẳng !"
"Cái tên Lâm Đại Tham đúng là tự nhiên mà , cái tính tham lam vô độ thật chẳng thể nào đổi !"
...
Xin cảm ơn phần thưởng của Đỗ Đâu Đóa Đóa, cảm ơn các bạn bình chọn.
Cuối năm , mấy hôm nay dọn dẹp nhà cửa thì cũng sắm sửa đồ Tết, dịch cúm qua nhà mà vẫn thể cập nhật định , cảm thấy chút còn mặt mũi nào các bậc phụ lão Giang Đông.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Năm mới còn thăm họ hàng...
ngày mai sẽ thống kê xem nợ bao nhiêu chương , sẽ nhanh chóng bù .
--------------------